NHỮNG GIỌT MƯA TRÊN VÙNG ĐẤT KHÔ
Giao Thanh Phạm
Năm 1980 tôi bỏ vợ và cô con gái mới 13 tháng để đi vượt biên một mình. Chẳng biết vì may mắn ra sao mà tôi chỉ mất có hơn 4 tháng thì qua tới Mỹ. Cứ nghĩ, vào thời điểm ấy, chắc chẳng bao giờ còn gặp lại được vợ con. Thế là tôi nhắm mắt bắt đầu cuộc đời mới.
Qua Mỹ tháng 8, tháng 9 tôi cắp sách đến trường, vừa đi học vừa đi làm. Được đồng bạc nào gởi hết về Việt Nam cho vợ con, qua những thùng đồ cần thiết nhưng giản dị. Những tờ 100 đô cuộn thật chặt, bó bằng giấy bạc, bọc trong bao ny lông, nhét dưới đáy cây kem đánh răng, hoặc trong hộp bánh, hay trong cái khe hở của chiếc máy cassette giả trang, với những lời nhắn nhủ, “đồ kỷ niệm”, “quà sinh nhật cho con”… đừng bán.
Ai dè, lại may mắn thêm một lần nữa, hơn một năm sau thì nhận được điện tín vợ báo “anh ơi, em và con được tàu Úc vớt, mang vào Singapore”. Thế là vừa mừng vừa lo, chạy cuống cuồng. Gia tài có độc nhất hai cái thùng giấy, một thùng đựng quần áo, một thùng đựng sách vở.
Vừa đi học, vừa đi làm bán thời gian, có nhiêu gởi về cho vợ con hết nhiêu, bên đây thằng chồng chỉ có trên răng dưới “bác”, ngay cả cái sổ nhà băng còn không có. Ăn thì ăn đường, ngủ thì ở cái shop may đồ gia công của mẹ thằng bạn. Trong túi chưa bao giờ có hơn mấy chục bạc.
Vợ con qua tới biết sống sao? Ở đâu? Không lẽ kéo nhau núp ở đâu cả ngày, chờ tối đến, shop may đóng cửa mới mò về “nhà”?
Chân ướt chân ráo, qua Mỹ được hơn năm trời, mới học xong được 3 khóa, tín chỉ chưa được 50, bằng cấp thì không có, biết tính sao?
Hồi mới bước chân vào trường Đại Học năm trước, có hai thằng kia nhỏ hơn tôi độ 2-3 tuổi, qua từ năm 1975 và đã đi học ở đây được gần hai năm. Chúng nó có xe, có nhà mướn, có việc làm bán thời gian nhưng cũng chưa được 5 đô/giờ. Hồi đó lương tối thiểu là $2.75/giờ. Hai thằng nó độc thân ky cóp giúp đỡ tôi, lúc thì ly cà phê, khi thì lon nước ngọt.
Một thằng, mẹ nó có cái shop may nho nhỏ, ban ngày thợ đến may, ban tối họ về, mẹ nó thương tình cho tôi ở đỡ không lấy tiền. Cái này là sai luật pháp nhưng liều vì không tiền, biết sao? Cũng may ở đó có cái bồn tắm nhưng khổ cái là không có máy nước nóng. Mùa hè thì còn đỡ, mùa đông vừa tắm vừa nhảy. Chưa đầy vài phút nhảy ra chui ngay vào trong cái túi ngủ.
Khi được tin vợ con tôi chỉ mấy tuần nữa thì qua tới, chúng nó chạy lăng xăng như gà mắc đẻ. Đứa tìm nệm cũ, đứa tìm giường tủ, đứa xin được ít nồi niêu soong chảo, đứa khuân về bộ sofa lòi lò so, ngồi đâm đau cả đít …
Thằng Hải đến cái shop may tôi đang trú ngụ vào một buổi tối, lừng khừng mãi, mới loay hoay moi trong túi ra xấp tiền, run run nói: “Tao biết mày chẳng có tiền, mà vợ con thì sắp qua tới nơi. Tao để dành mấy năm nay được 2 ngàn rưởi, tao cho mày mượn dằn cọc mướn nhà, dư chút đỉnh chợ búa và mua sắm cho vợ con, còn ít thì phòng khi cần đến”.
Tôi đứng há miệng chết trân, chẳng biết nói gì. Cái thuở 1981 ấy hai ngàn rưởi nó to lắm. Giá một chiếc xe mới trung bình chỉ khoảng 6-7 ngàn. Tôi lại đang là cái thằng khố và áo, gom lại chưa đầy được cái thùng giấy. Công ăn thì nhiều, việc làm thì chưa có. Học hành chưa tới đâu, tương lai thì tối như mõm chó mực.
Số tiền ấy to lắm. Tôi với nó chẳng thân thích gì, chỉ biết nhau qua lại ở trường. Nó cho thằng trọc đầu vay tiền, thì có tóc hay chỗ nào để nắm mà đòi lại? Và khi nào thì trả?
Nó chẳng nói gì nữa, cầm nắm tiền dúi vào tay tôi rồi bỏ ra về. Tôi đứng ngẩn ngơ, nước mắt đoanh tròng mà đầu óc trống rỗng. Hai chữ CẢM KÍCH không đáng để diễn tả.
Hai tuần sau, chúng nó chạy đôn chạy đáo sau giờ học đi tìm nhà mướn dùm cho tôi. Chúng nó mới có tín dụng để xin mướn nhà, chứ như tôi, mướn cái chòi lá vẫn chưa đủ tư cách. Thằng Hải đi học cả ngày, buổi tối làm nghề đổ xăng trong phi trường quá nửa đêm mới về, thế mà sáng nào cũng cùng tôi đi lùng sục tìm nhà trọ. Rác rưởi thiên hạ bỏ đi, thì ba thằng lại khuân về cái tổ quạ cũ và dơ dáy nhất thành phố ấy cho thằng bạn trang điểm để đón vợ con.
Hơn tuần nữa vợ qua, tôi đi nhận nhà. Ba thằng xúm lại cuối tuần quét dọn, lau chùi và trang hoàng nhà cửa. Chúng nó khuân về cho mấy bao gạo, ít đồ khô, và mắm muối i như kiểu cha mẹ lo cho con trai lớn ra ở riêng.
Đến bữa ra phi trường đón, thằng Dũng chở tôi đi chờ chực cả tiếng đồng hồ mà không một lời phàn nàn. Làm xong thủ tục chở vợ chồng con cái tôi về nhà là nó biến ngay. Quay lại không thấy nó đâu, tôi mới chợt nhớ lời nó nói mấy hôm trước: “Vậy là từ nay chỉ còn hai thằng tao, mày về lo cho vợ con êm ấm nhé”. Giờ nhớ lại nghe buồn đứt ruột.
Ngày vợ đến, mặc dù tôi đã định cư ở Mỹ được gần 1 năm rưỡi trời, nhưng vì chúi đầu vào sách vở, nên chẳng có gì ngoài hai cái thùng giấy. Vợ bước vào nhà đứng khựng lại mấy giây ngỡ ngàng. Mãi sau này nàng mới kể lại: “Lúc ấy, em thất vọng quá, nhìn vô trong nhà, trống hốc trống hoác từ trước ra tới sau. Ngoài tấm nệm cũ đặt thẳng dưới nền nhà và cái ghế sofa rách rưới cũ kỹ ra, thì chẳng có gì. Em không nghĩ được là anh đã làm gì gần hai năm nay?”. Sau này nàng hiểu rằng, thằng chồng cu ky, cút kít, cắm đầu đi học lo cho tương lai, nên mới thế.
Tình bạn giữa ba đứa chúng tôi không còn quá sâu đậm như hồi còn “độc thân” nữa vì giờ đã có “người khác” xen vào, nhưng nó lại có cái nhẹ nhàng sâu lắng của tình bạn chân thật ít có cơ hội gặp nhau vì chẳng bao lâu sau, chúng tôi chuyển trường, mỗi đứa một nơi.
Thế rồi, đường đời cứ vậy trôi đi, chúng tôi học xong, mỗi đứa dọn đi đến những vùng xa xôi hẳn, ít có cơ hội gặp lại. Cái món nợ hai ngàn rưởi đó tôi đã thanh toán xong ít lâu sau đó, nhưng cái ân tình đó tôi còn nợ đến tận thiên thu. Có lẽ chỉ khi nào từ bỏ cõi đời này thì món nợ ấy mới trả đủ. Mỗi khi có dịp ghé về California, tôi lại tìm gặp những người bạn xa xưa. Chúng nó giờ con cái đầy đàn, gia đình ấm êm hạnh phúc.
Chuyện cũ chẳng đứa nào nhắc lại bao giờ, nhưng riêng tôi thì có bao giờ quên được. Hôm nhận tiền trả nợ, Hải nói với tôi: “Ôi, ơn nghĩa gì, tình cảm trong đời nó phải như những giọt nước, bốc hơi bay lên trời, gom tụ đủ lại thì sẽ thành mưa, tưới xuống những mảnh đất khô cằn cho cây trái đơm bông”. Ghê thế đấy, cái triết lý của thằng nhóc qua Mỹ một mình mới hơn 20 tuổi đầu.
NHỮNG GIỌT NƯỚC ĐÓ, TÔI VẪN CHUYỂN GIAO ĐI ĐẦY ĐỦ, BẰNG HẾT SỨC MÌNH, BỞI CÁI TẤM CHÂN TÌNH ẤY HẾT ĐỜI NÀY TÔI CŨNG TRẢ CHƯA ĐỦ.
Giao Thanh Phạm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Blog Archive
-
▼
2018
(1940)
-
▼
April
(124)
- Những bộ hài cốt quân nhân Quân Lực VNCH hiện còn...
- Sau Ngày 30 Tháng Tư Phước An Thy Từ miền...
- Silicon Valley University bị đóng cửa vì là ‘lò bá...
- Đường: "Thần Dược" Trong Tay Bạn Để Chữa Lành Vết ...
- Nhiều doanh nghiệp Trung Quốc đang chết vì dính "c...
- 50 loại thực phẩm tốt nhất cho sức khỏe Sau ...
- Quốc Hận 30 tháng Tư ở Canada
- Chiêm ngưỡng những bức hình hiếm có của Nam Phương...
- Cha Mẹ Của Sinh Viên Warbier Kiện Bắc Hàn Tra Tấn,...
- Úc Châu - Biểu tình Quốc Hận 30 tháng Tư Canberr...
- Kim Jong-un mang nhà vệ sinh riêng sang Hàn Quốc d...
- source:facebook
- Thực đơn Hàn Quốc chiêu đãi Kim Jong-un Thực đơn...
- Phạm Thị Thàng nữ Anh hùng đất Gò CôngTác giả: Phạ...
- Dùng tâm tùy duyên để đối mặt với mọi thứ, mới có ...
- Vì tôi có gia đình... Chuyến đi cruise Alaska 7 ng...
- Chuyện Kể Bên Ly Rượu Phan Xuân Sinh Uống...
- Chuyện Tháng Tư Buồn Nguyễn Diệu Anh Trinh ...
- Cò bay 13.000 km mỗi năm về thăm bạn đời Câu c...
- 10 PHIM GANGSTER XUẤT SẮC MỌI THỜI ĐẠI ! Trong t...
- Hồn Tử Sĩ (Souls of The Fallen - Bien Hoa Military...
- CHÂN LÝ cuộc đời Lý Liên Kiệt chợt nhận ra cuộc đờ...
- ...
- ANZAC Day 25/04/18 Vài hình ảnh về đoàn diê...
- Hồng Nhan Bạc Lẻ Mai Hồng Thu Nhi năm đó ...
- Ôm cả Australia vào lòng trên con tàu dài bất tận....
- California cảnh báo nguy cơ chất độc gây chết ngườ...
- Đệ nhất Phu nhân Melania Trump chuẩn bị Quốc yến đ...
- NÓ … M...
- Hoàng Sa với Thủy Quân Lục Chiến Việt NamMX Cổ T...
- Văn hoá các nước qua bữa ăn trưa April 21, 2018...
- Cây bút của cựu Tổng thống Bush hết lời ca ngợi ch...
- Những Người Lính Cũ - Đọc Để Thương Để Nhớ ... ...
- Chuyện Ba Thành Phố Trần C. Trí
- Chỗ ngồi nào an toàn nhất trên máy bay? Các chu...
- Chỉ có vũ lực mới ngăn được TQ độc chiếm Biển Đông...
- Tình Đầu Lê Sông Văn <
- Lại Quên Nữa Rồi Đây là bài số bốn trăm mười bốn (...
- TỰ TRUYỆN- THÁNG TƯ BUỒN Ngày Sài Gòn sụp đổ, ba ...
- Xin đừng gác máy!
- SỐNG VÀ SÓNG (Truyện thật ngắn) Châu Kool
- Một Chuyến Đi Tây Ngô Đình Châu Cách nay m...
- Khu Trục Bọc Thây - Trường Sơn Lê Xuân Nhị ...
- Tâm sự của một cựu nữ SV trường Luật Sài Gòn: Chọ...
- NHỮNG GIỌT MƯA TRÊN VÙNG ĐẤT KHÔ Giao Thanh PhạmNă...
- CÁI CHO NHÂN ÁI Thái NC/ Việt Phố Sau khi vượt ...
- CẶP BÀI TRÙNG COMEY – MUELLER Vũ Linh Mueller-...
- Những kẻ ăn cơm Quốc-Gia thờ ma Cộng-sản ngày ấy,...
- Mãi buồn với tháng tư đen thứ 43: Tam Quốc Ch...
- Cựu TT François Hollande Viết Hồi Ký, Nói Về 3 ‘Bà...
- Tuổi Thơ ở Mỹ Triều Phong (TPN)
- Tại sao kangaroo mẹ lại nuôi con trong túi? ...
- Sức mạnh của Mỹ nằm ở đâu? Saigon Post Sức mạ...
- Đoạn Đường Kỷ Niệm Thời Thơ Ấu Ha...
- CHIẾC ĐĨA CỔ TRONG PHIÊN CHỢ TẾT Tôi có thú vui ...
- SINH TỬ PHÙ (TNTS) Sinh tử phù có nghĩa là bùa...
- California - Những Ngày Tháng Tới “...chạ...
- 43 năm sau ngày miền Nam thất thủ Cánh Dù ...
- Ba tàu chiến Úc thăm Việt Nam bị Trung Quốc thách...
- ĐỂ NHỚ MỘT...ĐỜI
- Người Rơm Việt Nam và kỹ nghệ trồng cỏ tại Anh quố...
- Cảnh đẹp thiên nhiên Thiên nhiên đã tạo ra nhữn...
- 7 lâu đài nhất định phải ngắm khi đến Pháp Pháp l...
- 10 Nước Giàu Nhất Thế Giới Vào Năm 2018 Những ...
- Thương Huế Ngậm Ngùi Phạm Hoàng Chương ...
- Người ty nạn tới Áo sẽ bị tịch thu điện thoại và t...
- CHUYỆN GÌ ĐANG XẢY RA TẠI CHUÀ PHẬT PHÁP ST-PETERS...
- Hoa Kỳ - Vận Nước Mong Manh?! Vĩnh Tường Bình D...
- CÔNG TỐ MUELLER LÙNG PHÙ THỦY Vũ Linh Đúng như...
- NGÃ RẼ CỦA MỘT DÒNG SÔNG Truyện của Phương Lan B...
- Trị Những Biến Chứng vì cơ thể thiếu Vitamin bổ su...
- Chuyện về loài chim ó: Nếu đặt một con chim ó và...
- Chứng Tiểu Đêm Ở Người GiàTrong chương trình hôm ...
- Nước biển Bàn về lịch sử nước biển ở đây, không...
- ĐÁM CƯỚI – ĐÁM MA Vào tuổi tôi bây giờ, hai cái ...
- Du lịch bên Tàu. . . Xin chào tất cả các bạn. Tôi...
- Khi Mỹ tung đòn Tram Hung tháng 3 29, 2018 Nếu trư...
- Du khách Mỹ quên hộ chiếu ở Nhật Cuốn hộ chiều ...
- Phóng Sự Điều Tra Về Thuốc Tây: Bán Bệnh ...
- Hoa Thủy Tiên
- Đường Đời Dễ Có Mấy Ai? Thời gian: năm 1994...
- Perth: Người đàn ông trở về từ Việt Nam bị bắt giữ...
- Nga tuyên bố đã chặn đứng 71 tên lửa của Mỹ – Mỹ ...
- Tháng Tư Ngầm Ngùi Huyền Thoại Thịnh Hương ...
- HAI ĐẦU CON ĐƯỜNG HẦM Trương Ngọc Bảo Xuân ...
- Thành Phố Không Người Bồ Tùng Ma Ông Hai...
- Ngày Nay Người Pháp Chạy Theo ‘Khoa Học Huyền Bí’ ...
- Trump muốn trục xuất ty nạn Việt? Vũ Linh Bá...
- Cây lê “báu vật” của nước Mỹ: câu chuyện cổ tích t...
- California có thể chia thành 3 tiểu bang? Califor...
- Hồn Ma Trong Bệnh Viện BS Liêu Vĩnh Bìn...
- Thụy Điển điều tra gián điệp theo dõi người Tây T...
- Hai Nghị Viên Gốc Việt Bỏ Phiếu Theo Margie Rice C...
- Canh bạc xì phé chiến tranh thương mại Thằng Tập l...
- CHXHCN Cali Và “The Vietnam War” Vũ Linh ..chạy ...
- Một Chân Trời Mới Nguyễn Hồng Quang S...
- Tử Thần Bỏ Sót Sắc Võ Mậu Thân 1968. Nhữ...
- Loài chim chưa chấp cánh Trương Kim Báu ...
- Giữa dòng sóng đỏ Cỏ Biển. “Quê hương khuấ...
- Vladimir Putin's speech : the SHORTEST SPEECH he...
-
▼
April
(124)
No comments:
Post a Comment