TRUYỀN THÔNG VẸT BÌNH LUẬN VỀ AFGHANISTAN
Bình thường, kẻ này không mấy rảnh nghe đám truyền thông Vẹt bàn loạn theo kiểu sỉ vả Trump chết bỏ hay nịnh bợ Biden cũng chết bỏ. Họ nói gì họ nói, đó là quyền của họ. Mà những điều họ nói thì chưa nói , kẻ này cũng đã đoán trước được rồi. Riêng tuần qua, có người bạn gửi cái link ông Đỗ Dzũng bàn loạn với ông Nguyễn Văn Khanh, nhắn tôi nên nghe cho biết vì rất tiêu biểu cho quan điểm của truyền thông Vẹt tị nạn cuồng chống Trump hay cuồng mê Biden. Tò mò, tôi cũng nghe thử.
Thất vọng hoàn toàn nhưng chẳng ngạc nhiên chút nào, vì vẫn luận điệu tung hô và bao che cho Biden, luận điệu vừa rẻ tiền, vừa phe đảng một chiều nhất, không mấy xứng đáng cho những người gọi là làm nghề truyền thông, phổ biến tin tức trung thực cho thiên hạ biết thế sự. Hai vị này phải nói là những chuyên gia siêu sách động -super activists- giả dạng nhà báo mới đúng chứ không thể nào gọi là ‘nhà báo’ trung thực được. Vì những điều họ nói sai lầm, đầy thành kiến một chiều quá nặng, nên kẻ này miễn cưỡng phải lên tiếng để cộng đồng thấy thêm được một cách nhìn khác cái nhìn của hai ông này. Ai tin ai là quyền nhận định của mỗi người.
Nói trước để khỏi bị bôi bác oan: tôi đủ lương thiện để chưa bao giờ nhận mình là nhà báo trung lập hay 'ba phải' (mượn chữ của cụ Vũ Văn Lộc), mà luôn luôn khẳng định cho rõ tôi là người viết bình luận, tức là viết quan điểm chủ quan một chiều của mình, tuy luôn luôn dựa trên dữ kiện có thật, không bao giờ dựa trên fake news.
Cuộc bàn loạn kéo dài hơn 16 phút. Kẻ tung người hứng dĩ nhiên, phe ta cả mà. Ô. ĐD mớm đạn cho ô. NVK bắn, rồi ô. ĐD liú lo khen ngợi, ô. NVK mừng hớn hở, bắn tiếp. Đại khái có vài ý chính (xin tóm lược dưới dạng chữ nghiêng), kèm theo lời bàn loạn của Vũ Linh (chữ thẳng tiếp theo).
ĐD: Nước Mỹ lần đầu tiên có được hòa bình sau 20 năm.
VL: Vâng, không sai. Nhìn vẻ mặt vui mừng hớn hở của ô. ĐD, ăn mừng ngày vui đại thắng mùa hè của Taliban thì hiểu ngay ông này đang mừng cho dân Afghan trúng số độc đắc, được may mắn sống trong thiên đàng Sharia lại, và mừng cho nước Mỹ đã có hòa bình, không đánh nhau tuốt bên kia thế giới nữa. Nhưng nếu hiểu không tham chiến ở đâu hết là nước Mỹ có hòa bình, mọi người phải vui vẻ hết, thì trong lịch sử nước Mỹ này, phải nói ngay đã có quá nhiều tổng thống hiếu sát, không thích hòa bình, cứ nghiến răng nghiến lợi mang lính Mỹ và súng đạn Mỹ đi giết người khắp thế giới. Chẳng hạn như
- TT Wilson hiếu chiến mang Mỹ vào thế chiến I, không cho dân Âu Châu vui sống hòa bình dưới chế độ quân phiệt Đức Phổ;
- TT Roosevelt hiếu chiến mang Mỹ vào thế chiến II, không cho dân Âu Châu vui sống trong hòa bình của Third Reich hay Đệ Tam Cộng Hoà của Hitler;
- TT Truman hiếu chiến mang Mỹ vào chiến tranh Cao Ly không cho dân Nam Hàn vui sống trong hòa bình dưới triều đại nhà Kim;
- Các TT Kennedy-Johnson hiếu chiến mang Mỹ vào chiến tranh VN không cho dân Nam VN sống vui vẻ trong hòa bình của CSBV.
Lần sau, thế giới có chuyện, Mỹ cứ khoanh tay ngồi yên cho nước Mỹ có hòa bình cho ông ĐD vui.
Nôm na ra, ô. ĐD là nhà báo thích bàn loạn nhưng mù tịt không hiểu tại sao lại phải có chiến tranh tại Afghanistan, tại sao có khi chiến tranh là cần thiết, tại sao hòa bình giương cờ trắng đầu hàng vô điều kiện hay vứt dép tháo chạy 3g sáng không hẳn đã là chuyện đáng vui. Nhất là tại sao 3 đời tổng thống cả CH lẫn DC, Bush con, Obama và Trump, đều không chấm dứt chiến tranh tái lập hòa bình.
Trả lời cho ông ĐD biết: vì các TT Bush con, Obama và Trump đều có đủ tinh thần trách nhiệm, hiểu trách nhiệm của Mỹ là thứ nhất giúp Afghanistan xây dựng lại xứ sở sau khi Mỹ đánh bom tàn phá hết, và thứ nhì, Mỹ hiểu cần giúp tận diệt Taliban chẳng những để đề phòng hậu hoạn cho Mỹ, cản một 9/11 khác trong tương lai, mà cũng là để giải thoát 40 triệu dân Afghan khỏi tai ách Taliban.
Chỉ có cụ Biden là người rất mê khẩu hiệu đầu tay của CS “yêu chuộng hòa bình” trước mũi, bất cần xây dựng lại gì, ngây thơ không tin có thể có một 9/11 thứ hai y như cụ đã không tin Taliban có thể chiếm cả nước trong hai tuần, mà cũng bất cần số phận của 40 triệu dân Afghan, nên đã "dứt khoát và can đảm" dám làm chuyện mà ba đời tổng thống trước, không ai dám làm.
Trên căn bản, cả thế giới, kể cả dân Mỹ và dân Afghan đều thấy cuộc chiến 20 năm là quá dài và đều muốn hòa bình. Chuyện bình thường. Chẳng ai điên khùng muốn kéo dài chiến tranh thêm một hai chục năm nữa, mà đến một lúc nào đó, cũng phải tìm cách chấm dứt và ra về thôi. Vấn đề là ra về như thế nào. Ra về vô trách nhiệm, bất cần hậu quả, sống chết mặc bay? Hay ra về với những bảo đảm lính Mỹ sẽ không chết thêm cho dù chỉ là 13 người, nước Mỹ sẽ không bị một cú 9/11 nữa, dân Afghan sẽ không lọt vào miệng cọp Taliban hay ISIS?
Đi vào chi tiết thì vấn đề cũng là cách thức ra về, hay chính xác hơn, đóng cửa căn cứ, mang lính và kiều dân về như thế nào để tránh rối loạn vì mất tinh thần, để tránh chết chóc giờ chót hết sức vô lý và vô duyên. Rút hay tiến quân là quyết định, hành quân như thế nào để rút hay tiến cho thành công là chuyện khác.
Rút quân theo kiểu của cụ Biden, nửa đêm 3g sáng, tắt đèn, không kèn không trống, lẳng lặng tháo chạy vứt lại quân trang, quân dụng, xe cộ, máy bay, súng ống ngổn ngang,.. là cách rút quân hèn hạ, vô trách nhiệm nhất trong lịch sử rút quân của quân sử thế giới. Đi ngược lại tất cả nguyên tắc quân sự về rút quân. Tất cả các quân nhân mọi cấp đều học qua bài học vỡ lòng ‘rút quân khó gấp vạn lần tiến quân’. Cuộc rút quân kiểu Biden chắc chắn sẽ đi vào quân sử thế giới và sẽ là bài thực tập trong tất cả các quân trường trên thế giới sau này, dưới bài học “Làm sao rút quân thảm hại nhất”. Cụ Biden dưới khía cạnh này đã thành công, 'lưu danh muôn thuở'.
Để cho các cụ hiểu rõ hơn, xin nhắc lại là mới cách đây không lâu, đã có một chiến tranh được chấm dứt, lính Mỹ rút quân về mà các cụ chẳng hay biết gì hết, vì cuộc rút quá hoàn hảo, không có một rắc rối nào xẩy ra. Đến độ TTDC phải im re không dám nhắc tới.
Đó là cuộc rút quân Mỹ từ Iraq về, dưới thời TT Trump. Và đây là tóm lược diễn tiến:
- Tháng Chạp 2019: TT Trump điều đình với chính phủ Iraq về việc chấm dứt sự hiện diện quân sự của Mỹ tại Iraq, chấm dứt một cuộc chiến đã kéo dài từ năm 2003.
- Tháng Giêng 2020, quốc hội Iraq biểu quyết một nghị quyết không có giá trị bắt buộc -non binding resolution- yêu cầu lính Mỹ và NATO ra khỏi Iraq; hiển nhiên đây là cái lý do chính thức để Mỹ và NATO rút mà không mang tiếng là bỏ đồng minh tháo chạy, khi chính đồng minh đã không muốn họ ở lại giúp nữa.
- Tháng 3/2020: quân lực Mỹ và NATO bắt đầu chuyển giao các căn cứ quân sự lại cho chính quyền Iraq.
- Tháng 4/2020: 4 căn cứ lớn nhất được bàn giao trong trật tự cho quân đội Iraq.
- Trong những tháng sau đó, tất cả các căn cứ lớn nhỏ đều được tuần tự bàn giao trong trật tự; không có một căn cứ nào lẳng lặng tháo chạy 3g sáng.
- Từ tháng 6/2020 tới tháng 2/2021: Mỹ tiếp tục điều đình với chính quyền Iraq về việc duy trì hiện diện tối thiểu của quân đội Mỹ dưới hình thức cố vấn và huấn luyện viên, cũng như các hình thức viện trợ quân sự. Trong khi đó, đã không có bất cứ một cuộc tấn công nào của đám khủng bố ISIS trước đây đã từng chiếm được cả nửa nước Iraq.
- Tháng Hai 2021: theo đúng thỏa thuận từ trước, NATO nhận trách nhiệm huấn luyện quân đội Iraq, trong đó có sự tham gia của cố vấn quân sự Mỹ. Cả chính phủ lẫn quân đội Iraq vẫn còn nguyên, không tan hàng rã đám gì hết.
Lịch trình rút quân Mỹ khỏi Iraq (theo Wikipedia)
Cụ Biden biện giải việc rút quân của cụ qua việc TT Trump đã ký hòa ước với Taliban và cụ bị trói tay, phải tôn trọng.
Việc cụ Biden ‘tôn trọng’ một quyết định của TT Trump là chuyện mới lạ, nghe thật vui tai sau khi cụ Biden ngay trong tuần lễ đầu đã xé cả hai chục sắc lệnh của ông tiền nhiệm. Ước gì cụ Biden trong những ngày tháng tới tiếp tục tôn trọng tất cả những quyết định của TT Trump.
Dù sao thì tôn trọng là một chuyện, thi hành sao cho thành công là chuyện khác như đã bàn.
Hòa ước TT Trump ký có hai điều kiện do Trump ấn định và có ghi trên hòa ước hai bên ký, là
1) phải có những bảo đảm là Taliban sẽ không để Afghanistan làm bàn đạp cho những hành động khủng bố đe dọa đến an ninh và quyền lợi của Mỹ, và
2) Taliban phải có thỏa thuận ‘sống chung’ với chính phủ Afghanistan, với những bảo đảm về nhân quyền tối thiểu. Nếu hai điều kiện đó không được thực hiện thì hòa ước trở thành vô giá trị. Hai điều kiện đều không xẩy ra, cụ Biden có đầy đủ lý do chính đáng và chính danh để vứt hòa ước đó vào thùng rác, nhưng cụ đã không vứt, hấp tấp tháo chạy, rồi bây giờ đổ nợ, quay qua đổ thừa tại Trump. Lịch sử Mỹ đã có bao nhiêu tổng thống trốn tránh trách nhiệm một cách hèn hạ như vậy?
Rút quân của Trump có điều kiện do Trump ấn định. Rút quân của Biden là tháo chạy 3g sáng vô điều kiện. Hay chính xác hơn, cũng có điều kiện nhưng là điều kiện do Taliban ấn định, là 31/8 là hạn chót lính Mỹ còn ở Afghanistan mà cụ Biden răm rắp tuân thủ. Khác nhau xa, rất xa.
Về cách thức, quý độc giả có thể thấy hai cách rút quân của TT Trump và của cụ Biden. Tại Iraq, dưới TT Trump, không có căn cứ quân sự nào phải lén lút tháo chạy 3g sáng, khiến cả quân đội đồng minh bị mất tinh thần, tháo chạy theo, không cần gửi thêm một người lính nào tới giữ phi trường, không có đám đông nào chạy theo máy bay trên phi đạo, không một người dân nào bám vào máy bay Mỹ đang cất cánh để rồi rớt như sung rụng, không có một trực thăng nào cất cánh từ nóc tòa đại sứ Mỹ, không có một người lính Mỹ hay thường dân nào bị đánh bom chết tại phi trường. Quan trọng hơn nữa, tại Iraq, chính quyền và quân đội Iraq vẫn còn đó, khủng bố ISIS chẳng đánh chiếm được bất cứ một tỉnh lỵ lớn nhỏ nào chứ đừng nói tới chuyện chiếm cả nước.
NVK: Cảm phục cụ Biden có tính cương quyết, và tặng cụ Biden “điểm son” vì trong vỏn vẹn 14 ngày, đã mang được hơn một trăm ngàn dân Afghan ra khỏi nước.
VL: Vâng, cụ Biden cương quyết thật, cương quyết vứt 40 triệu dân Afghan vào miệng cọp Taliban không một chút áy náy, phân vân, chần chờ, e lệ gì hết. Bốn chục triệu mạng người? Chuyện nhỏ! Suy nghĩ của ô. NVK nghe thật lạ: gián tiếp giết 40 triệu người dân Afghan khi đạp họ vào miệng cọp Taliban chẳng có gì đáng nói tới, nhưng cứu được một trăm ngàn người thì lại là “điểm son” đáng tung hô! Cho dù trong số cả trăm ngàn người được cấp tốc cho lên máy bay tháo chạy, chẳng ai kịp kiểm tra lý lịch xem có Taliban, ISIS hay Al Qaeda trong đó hay không (đừng quên Taliban trong mấy ngày trước, đã trả tự do cho cả ngàn tù khủng bố của ba tổ chức này). Tính phe đảng mù quáng khó có thể đi xa hơn được.
Về điểm son, tôi nghĩ ô. NVK quên vài điểm son, vài thành tích vô địch lớn hơn nhiều: cụ Biden trong vòng vỏn vẹn có 14 ngày đã đạt được những thành tích cực kỳ huy hoàng:
1) trói gô 40 triệu mạng dân Afghan tặng cho Taliban;
2) tặng kèm theo hơn 80 tỷ tiền vũ khí tối tân nhất;
3) biến Taliban từ một nhúm du kích trong rừng núi thành một cường quốc quân sự lớn nhất Trung Đông;
4) vắt chân lên cổ chạy, chở theo chẳng ai biết bao nhiêu tên khủng bố len lỏi vào, trong khi bỏ lại cả trăm hay cả ngàn dân Mỹ vào tay khủng bố cuồng điên Taliban, sống chết không ai biết, bây giờ lo năn nỉ xin Taliban tha cho họ;
5) vứt luôn cả uy tín và những cam kết của đại cường Mỹ vào thùng rác lịch sử. Từ giờ trở đi đố ai dám tin đồng minh Mỹ nữa?
Vâng, đó mới chính là những thành tích vượt bực, ít ai làm nổi những chuyện vĩ đại như vậy trong một thời gian vỏn vẹn có hai tuần. Đó mới là những điểm son đáng kể của cụ Biden. Cụ Khanh ơi, cụ nịnh Biden nhưng chưa đầy đủ, còn thiếu sót đấy.
ĐD: Đòi hỏi cụ Biden phải tuyệt hảo, không một sơ sót nào là vô lý khi chính quyền của cụ còn “non trẻ, mới có 7 tháng”.
VL: Ủa, quyết định rút quân là của cụ Biden chứ có ai ép buộc gì đâu? Nếu ý thức được mình còn “non trẻ” chưa đủ kinh nghiệm thì đừng nên hấp tấp lấy quyết định gì có hơn không? Chờ học hỏi kinh nghiệm thêm vài chục năm nữa để trưởng thành hơn có tốt hơn không? Nói cụ Biden còn “non trẻ” nghe thật tiếu lâm. Cụ Biden chỉ mới lăn lộn trong chính trường Mỹ có 50 năm thôi, còn non trẻ lắm. Với đầu óc của cụ Biden, chắc cụ cần một thế kỷ mới trưởng thành, hết “non trẻ”.
NVK: Tôi nghĩ chỉ trong 3 tới 6 tháng là dân Mỹ sẽ quên bẵng chuyện Afghanistan này.
VL: Thật ra, chẳng ai biết dân Mỹ sẽ quên thảm họa Afghanistan trong ba tháng hay ba tuần hay ba năm hay ba trăm năm, nhưng có điều chắc chắn là phe ta, đảng DC, đám TTDC, và đám truyền thông Vẹt tị nạn cuồng mê Biden sẽ cố gắng tối đa chôn vùi thảm họa Afghanistan càng sớm càng nhanh càng sâu càng tốt, bằng cách không nhắc lại chuyện này, lái các đề tài thời sự qua các chuyện khác, chẳng hạn qua việc đào bới lại những chỉ trích chống Trump, hay lại tung mấy củ cà-rốt trợ cấp bạc ngàn tỷ cho thiên hạ mờ mắt quên hết chuyện Afghanistan.
Ngay trong cuộc phỏng vấn, ông ĐD đã tìm cách lái cuộc nói chuyện qua đại dịch COVID khi ông ta tìm cách chạy tội cho Biden. Khi dịch hoành hành dưới thời Trump thì phe ta, từ đảng DC đến TTDC Mỹ đến truyền thông Vẹt, đều nhất tề xỉa tay đổ thừa tại tổng thống ngu dốt bất tài, vô cảm tàn ác, thủ phạm giết cả nửa triệu người. Tất cả là lỗi của tổng thống mà không một ai nói gì đến vai trò độc lập của các thống đốc. Bây giờ con cháu Delta của COVID hoành hành thì ông ĐD quên bẵng trách nhiệm của tổng thống, mà lại hoàn toàn đổ tội lên đầu các thống đốc CH. Thế mới nói tính phe đảng, bóp méo tuyên truyền đã leo lên mức thượng thừa, coi cả thiên hạ như ruồi, muốn nói gì thì nói.
Có một điều chắc chắn là dân Afghanistan sẽ KHÔNG BAO GIỜ quên được, dù ba tháng hay ba năm hay ba chục năm hay ba trăm năm, khi họ bị đầy đọa trường kỳ dưới luật Sharia, là luật tàn nhẫn nhất lịch sử nhân loại. Như dân tị nạn Việt, trốn chạy qua Mỹ gần 50 năm vẫn chưa ai quên Tháng Tư Đen. Nhưng dân Afghan nghĩ gì, lo sợ hay vui vẻ, nhớ gì hay quên gì, trong suốt cuộc nói chuyện của hai ông, không thấy các ô. ĐD và NVK bàn một tiếng nào. Who cares?
Vũ Linh
4/9/2021
No comments:
Post a Comment