LỄ TƯỞNG NIỆM
40 NĂM
THÁNG TƯ ĐEN TẠI OSLO -NAUY
Gần 2 triệu người đã ngã xuống để đổi lấy 40 năm tụt hậu so với các quốc gia lân bang vùng Đông Á.
Nhiều người cứ ngỡ sau 1975 "miền Bắc giải phóng miền Nam", bây giờ mới ngộ ra là 1975, là thời điểm bắt đầu cho 40 năm nô lệ, bắt đầu cho 40 năm suy đồi lạc hậu, bắt đầu cho 40 năm toàn dân tộc bị tẩy não bởi chủ nghĩa CS vô thần.
Đau lòng cho đất nước VN và cũng là nỗi bất hạnh khi vận mệnh của cả dân tộc bị đặt vào tay một nhóm người ngu si dốt nát, đó là: TẬP ĐOÀN ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM.
"Tâm giao mấy kẻ thì phương Bắc.
Ly tán vì cơn gió bụi này..." (*)
Ly tán vì cơn gió bụi này..." (*)
Vì cơn gió bụi này... Bốn mươi năm vì cơn gió bụi này... Hồn thiêng của sóng Bạch Đằng, gò Đống Đa, đèo Chi Lăng, hịch Bình Ngô, chiếu Cần Vương, đã ôm xác những người con yêu của Tổ Quốc sau tháng tư đen: Nguyễn Văn Phú, Nguyễn Khoa Nam, Lê Văn Hưng, Trần Văn Hai, Lê Nguyên Vỹ và hàng hàng lớp lớp những anh hùng vô danh của Quân lực VNCH được nhắc nhở trong tinh thần "Anh hùng tử, khí hùng nào tử!". Họ thà chết chứ không chịu đầu hàng, không chịu sống chung với cộng sản, họ đã "Sanh vi tướng, tử vi thần".
Tinh thần này được đồng hương người Việt tỵ nạn ngậm ngùi thương tiếc trong buổi lễ tưởng niệm 40 năm tháng tư đen vào một buổi chiều đầu Xuân tại thủ phủ Oslo, ngày 25 tháng 4 năm 2015, tại hội trường Frelsearmeen, Oslo có mưa giăng nhẹ hạt.
Buổi lễ bắt đầu lúc 14 giờ 10 phút với lời chào mừng quan khách và lược qua chương trình của đại diện Ban Tổ chức. Kế đến là nghi thức chào quốc kỳ, Na Uy kỳ và phút mặc niệm. Phút mặc niệm để hoài niệm về quá khứ với 40 năm, thời gian đủ dài để linh hồn những con yêu của Tổ Quốc anh dũng nằm xuống, những thân xác này đủ để đơm hoa kết trái thành một Việt Nam hòa bình và đầy lòng nhân ái trong tương lai. Phút mặc niệm để tưởng nhớ hàng triệu sinh linh kém may mắn trên đường vượt thoát tìm tự do.
Lễ dâng hương lên bàn thờ Tổ Quốc với 3 vị cao niên thắp hương khấn vái diễn ra trong không khí trang nghiêm u buồn của tháng tư đen.
Ông Nguyễn Minh Tuấn, đại diện Ban Tổ chức với diễn văn khai mạc ứng khẩu. Qua đó ông NMTuấn phân tích ngày 30 tháng tư là ngày tang thương của dân tộc Việt, hay ngày "chiến thắng" mà về phía người cộng sản thường tuyên truyền hầu đánh lạc ý nghĩa trong lòng người tỵ nạn? Lịch sử xuyên suốt từ 1954 đến 1975 đã chứng minh tính vô nhân của cái gọi là "đảng CSVN". Ông NMTuấn Kêu gọi đồng hương nên nhìn rõ bộ mặt thật của đảng CSVN để cùng đồng hành với Hội Người Việt Tỵ Nạn, qua việc làm thăng hoa cho Hội, gây sức mạnh cho Hội, và hỗ trợ tích cực cho công cuộc đấu tranh của những nhà dân chủ tại quốc nội. Ông NMTuấn cũng nhấn mạnh, điều nguy hại nhất là nỗi sợ hãi đang hiện hữu trong mỗi chúng ta, sự đe dọa bất cứ từ đâu đến, không phải là điều chúng ta phải lo sợ. Trong khi những người đấu tranh trong nước dám đứng lên trực diện với bạo quyền CSVN, thì những người no cơm ấm áo tại hải ngoại không lý do gì phải sợ hãi.
Hơn 20 phút trình chiếu khúc phim thời sự về một Việt Nam. Khúc phim minh họa một góc lịch sử của Việt Nam từ 1954 đến 1975 qua các sự kiện đã diễn ra. Đoạn kết của khúc phim ôn lại góc cạnh sinh hoạt và tâm tư của người Việt tỵ nạn đang sinh sống tại Na Uy.
"Đêm nay anh gánh dầu ra biển anh chôn. Anh chôn, chôn hết cả những gì của yêu thương... Đêm nay đêm tối trời anh bỏ quê hương. Ta đi trên chiếc thuyền hy vọng vượt trùng dương...".
Một nhạc phẩm mang âm hưởng dân ca đi thẳng vào lòng người mà nhạc sĩ Châu Đình An đã mô tả trong "Đêm Chôn Dầu Vượt Biển" được các học sinh Lớp Việt Ngữ của Nhà Việt Nam qua công khó tập dợt của các thầy cô giáo, các em đã thành công nhạc cảnh này với những tràng pháo tay tán thưởng từ các bậc cha mẹ đang ngậm ngùi muốn ứa nước mắt nhớ lại hình ảnh hãi hùng năm xưa...
Một nhạc phẩm mang âm hưởng dân ca đi thẳng vào lòng người mà nhạc sĩ Châu Đình An đã mô tả trong "Đêm Chôn Dầu Vượt Biển" được các học sinh Lớp Việt Ngữ của Nhà Việt Nam qua công khó tập dợt của các thầy cô giáo, các em đã thành công nhạc cảnh này với những tràng pháo tay tán thưởng từ các bậc cha mẹ đang ngậm ngùi muốn ứa nước mắt nhớ lại hình ảnh hãi hùng năm xưa...
"Triệu con tim, một tiếng nói" được xen kẽ trong chương trình như là lời khuyên chân tình mà Trúc Hồ muốn nhắc gửi... "Hãy biết yêu quê hương VN, hãy biết nỗi đau của người dân, hãy đứng lên con cháu Rồng Tiên..." được trình bày bởi bé Angelina Nguyễn (6t) và tiếng dương cầm phụ họa Antim (9t).
Qua 15 phút trình chiếu Power Point đưa cử tọa lần lượt trở về với thực trạng của VN sau khi miền Bắc xâm chiếm miền Nam. Hình ảnh với sự trả thù tàn bạo qua các trại tù gọi là "trại cải tạo"; hình ảnh dân lành phải rời bỏ ruộng vườn đi vùng kinh tế mới... Nào thảm cảnh vượt biên vượt biển, cảnh đổi tiền năm lần bảy lượt, cảnh đàn áp tôn giáo dã man, đàn áp những người yêu nước, đàn áp dân oan khiếu kiện... Lồng vào hiểm họa tàn phá môi sinh, mưu đồ bán nước cho Tàu cộng, hiệp ước Thành Đô để biến VN thành một khu tự trị đang phơi bày ra trước công luận. Nào đạo đức càng xuống cấp thảm hại v.v...
Power Point cũng không thể quên lời của ông Ngô Đình Nhu, bào đệ của cố Tổng thống Ngô Đình Diệm lúc còn tại chức Cố vấn:
"Các nhà lãnh đạo miền Bắc, khi tự đặt mình vào sự chi phối của Trung Cộng, đã đặt chúng ta trước một viễn ảnh nô lệ kinh khủng. Hành động của họ, chẳng những sẽ tiêu diệt mọi cơ hội phát triển của chúng ta, mà lại còn đe dọa đến sự tồn tại của dân tộc". Cũng như suy tư của ông: "Giả sử mà Nam Việt bị Bắc Việt thôn tính, thì sự Trung Cộng thôn tính Việt Nam chỉ là một vấn đề thời gian".
"Các nhà lãnh đạo miền Bắc, khi tự đặt mình vào sự chi phối của Trung Cộng, đã đặt chúng ta trước một viễn ảnh nô lệ kinh khủng. Hành động của họ, chẳng những sẽ tiêu diệt mọi cơ hội phát triển của chúng ta, mà lại còn đe dọa đến sự tồn tại của dân tộc". Cũng như suy tư của ông: "Giả sử mà Nam Việt bị Bắc Việt thôn tính, thì sự Trung Cộng thôn tính Việt Nam chỉ là một vấn đề thời gian".
Và Power Point tỉ mỉ trích dẫn lời nhà văn Dương Thu Hương:
"Vào miền Nam tôi khóc, vì sao? Là bởi vì tôi hiểu đạo quân chiến thắng ở miền Bắc phụ thuộc vào một chế độ man rợ", và "30/4 tôi còn khóc vì một lý do khác nữa, vì chúng tôi bị lừa", và "Chúng tôi tưởng chiến thắng quân ngoại xâm nhưng thực sự hoàn toàn không phải. Và tất cả tuổi trẻ của chúng tôi đã bị tiêu hủy đi. Và vì vậy mà tôi khóc", và "Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ... nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nên văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải".
"Vào miền Nam tôi khóc, vì sao? Là bởi vì tôi hiểu đạo quân chiến thắng ở miền Bắc phụ thuộc vào một chế độ man rợ", và "30/4 tôi còn khóc vì một lý do khác nữa, vì chúng tôi bị lừa", và "Chúng tôi tưởng chiến thắng quân ngoại xâm nhưng thực sự hoàn toàn không phải. Và tất cả tuổi trẻ của chúng tôi đã bị tiêu hủy đi. Và vì vậy mà tôi khóc", và "Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ... nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nên văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải".
Nhưng rồi Tổng thống thứ 40 của Hoa Kỳ, ông Ronald Reagan cũng phải lo âu khi thốt lên:
"Chấm dứt chiến tranh không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ, cái giá phải trả cho loại hòa bình đó là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ sinh tại Việt Nam về sau".
"Chấm dứt chiến tranh không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ, cái giá phải trả cho loại hòa bình đó là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ sinh tại Việt Nam về sau".
"Thưa mẹ con là người VN, luân lưu từ giòng máu điêu tàn. Thưa mẹ con là người da vàng, màu da của kiếp lầm than...". Có lẽ không từ ngữ nào diễn tả được nỗi niềm cay đắng thốt ra từ trái tim con dân Việt da vàng máu đỏ, biết yêu thương biết đau xót và biết dấy lên tình tự dân tộc khi ở vào mốc thời gian gập ghềnh bão tố của một VN nằm cong chữ S tháng tư đen. Hoàng Minh hồi tưởng lại "Một lần miên viễn xót xa" trong ngậm ngùi khiến người nghe cũng ngậm ngùi...
Lời tâm tình của ông Nguyễn Duy Hoan, Hội phó Ngoại vụ Hội Cao Niên Người Việt Tỵ Nạn, qua ý nghĩa xây dựng một Cộng đồng Việt tại Na Uy. Ông NDHoan nhận xét, sau 40 năm niềm đau trong lòng mỗi người vẫn còn đó. Nhưng vì lợi ích riêng tư chúng ta đã quên đi phần trách nhiệm của mình, nhất là Cộng đồng người Việt tỵ nạn của chúng ta không còn như ngày xưa, đã sinh ra một số sự việc đáng tiếc trong Cộng đồng, điển hình là vấn nạn Tượng Đài trong mấy năm qua đã làm phân hóa lòng người. Đây là hiện tượng vô tình tiếp tay cho NQ 36 của nhà cầm quyền CSVN để giảm đi sức mạnh của người Việt tại hải ngoại, là sức mạnh đối trọng rất lớn mà nhà cầm quyền CSVN đang lo sợ. Ông NDHoan cũng nhấn mạnh, hiện Hội Người Việt Tỵ Nạn tại Na Uy là điểm nối kết để tạo sức mạnh tập thể, là nơi giữ vững truyền thống văn hóa Việt, ngôn ngữ Việt. Thiết nghĩ một cá nhân không thể nào làm nên, mà chỉ có tập thể, tập thể đó không ai khác hơn là Hội Người Việt Tỵ Nạn. Cuối lời tâm tình ông NDHoan kêu gọi quý đồng hương có tâm huyết, nhất là các bạn trẻ nên tham gia vào BCH/HNVTN/NU bằng công sức, bằng tinh thần hoặc vật chất, để Hội có sức mạnh tập thể hầu nói lên tiếng nói chung hầu mong được người bản xứ nể trọng.
4 năm tù và 2 năm quản chế chỉ vì một bài hát. Nhạc sĩ Việt Khang đã nói lên nỗi lo âu trước họa ngoại xâm và sự hèn yếu của nhà cầm quyền CSVN. "Anh Là Ai", là tiếng phản kháng bất bạo động, nhưng cũng là một hệ lụy cho người nhạc sĩ tài ba này. "Xin hỏi anh là ai, sao bắt tôi, tôi làm điều gì sai. Xin hỏi anh là ai, sao đánh tôi chẳng một chút nương tay...". Với giọng ca trong trẻo của Danh Nguyen Steven (6t) và tiếng dương cầm phụ họa của thủ khoa piano Danh Khoa Marcus (10t) đã làm cho khán giả động lòng không ít.
Kế đến, ông Tôn Thất Sơn, đại diện Hội Ái Hữu Quân Cán Chính VNCH & Hậu Duệ lên diễn đàn trình bày về 40 năm quốc hận. Trước hết ông TTSơn tóm gọn về bối cảnh lịch sử cận đại VN. Ông lược qua thời kỳ Việt Nam, Lào và Kampuchea bị Pháp đô hộ 1957-1945-1954. Thời kỳ đảng CSVN hình thành 1930 dưới tay Hồ Chí Minh. Rồi cuộc hòa đàm Genève 1954. Và cuối 1960 đảng CSVN với nghị quyết "giải phóng miền Nam" bằng "Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam" trá hình. Miền Nam được đồng minh Hoa Kỳ yểm trợ để đối đầu với Bắc quân. Nhưng rồi cuối cùng Hoa Kỳ đã bỏ rơi VN và VN bị bức tử. Để về sau này một vị cựu tướng của Hoa Kỳ, ông Westmoreland phải nói lời phân bua: "Tôi xin lỗi là trong chiến tranh VN, Hoa Kỳ đã bỏ rơi các bạn...".
Tại sao có ngày 30.04.1975? Đó là do bàn tay thiếu lương thiện của các cường quốc, quốc gia và kể cả cộng sản. Các bàn tay thiếu lương thiện này khiến VN bỏ lỡ một cơ hội chiến thắng, đó là các cuộc dội bom B52 vào miền Bắc trong mùa Giáng Sinh năm 1972 đã khiến Hà Nội phải gửi điện văn đầu hàng Hoa Kỳ vào đầu năm 1973. Nhưng điện văn này đã bị dấu nhẹm, vì Hoa Kỳ buộc phía VNCH phải ở thế thua trận.
Phần thứ hai mà ông TTSơn trình bày là hiện tình VN dưới chế độ VC. Đảng CSVN là một thành phần tham nhũng khủng khiếp. Họ đã tạo ra một lớp "dân oan" vì lương dân bị tướt đoạt hết đất đai nhà cửa ruộng vườn. Với một hệ thống công an dày đặc sẵn sàng trấn áp người dân bất cứ lúc nào. Trên danh nghĩa là chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa, nhưng thực chất họ đi theo con đường Tư Bản với một tập đoàn Mafia Đỏ chóp bu. Vì thế người dân không có Dân Chủ, Tự Do và Quyền Làm Người.
Ông TTSơn kết luận, từ đó ở chế độ CSVN hoàn toàn không có quyền an toàn cá nhân - công an muốn bắt ai tùy tiện. Quyền đi lại cũng hoàn toàn không - người dân bị chận ngay tại sân bay khi ra nước ngoài, dù họ có đầy đủ thủ tục và không phạm pháp. Quyền chính trị cũng không - những người bất đồng chính kiến không được ứng cử vào Quốc hội. Quyền tự do phát biểu cũng không - các blogger sẽ bị bắt ngay nếu vạch trần bộ mặt tham nhũng, bán nước của tập đoàn chóp bu. Không có quyền tự do tín ngưỡng - nhiều chức sắc, lãnh đạo tinh thần các tôn giáo không chịu vào hệ thống "quốc doanh" đều bị xách nhiễu, gây khó khăn hành đạo.
"Những ngày xa quê hương là những ngày mang đau thương. Một ngày xa quê hương là một ngày mang đau khổ...". Chúng ta luôn canh cánh bên lòng của một quê Cha đất Tổ. Một ngày đầy nắng ấm, một ngày nhiều mưa rào, ruộng đồng VN bát ngát lúa chín vàng cò bay thẳng cánh. Sài gòn ta vẫn nhớ hai hàng lá me xanh, Đà Lạt ta vẫn thấy ẩn hiện trong sương mù. Nhưng giờ này đã xa rồi... xa mãi..., và ngàn đời nhớ Việt Nam. Giọng ca rất ngọt ngào của bé Ái Vy (10t) với "Quê Hương Bỏ Lại" như là tiếng thổn thức măng non trong nỗi nhớ đoạn trường rất tình tự Việt Nam. Đó là tâm trạng của nhạc sĩ Tô Huyền Vân và là của chính chúng ta đang ngồi trong hội trường này.
Người nhạc sĩ lặng lẽ chẳng muốn nổi danh NMT, anh âm thầm nắn nót từng nốt nhạc qua bài thơ của Hương Giang nữ sĩ "Em Đang Nhìn Thấy", để ngày hôm nay qua giọng cao vút Huỳnh Phương như là lời trắc ẩn suy tư về một cõi xa xăm nào, nơi đó mọi người như đặt niềm hy vọng cho một tương lai rạng ngời của Việt Nam... mà "Như tình yêu của em, những tấm lòng son sắt. Quyết làm rạng ngời chính nghĩa hôm nay. Bước chân non trên đường kháng chiến chông gai. Cho một ngày giành lại quê hương yêu dấu..."
Cuối chương trình lễ, Ban Hợp ca Hồn Việt với "Đáp Lời Sông Núi" như là lời tuyên hứa để cùng hòa nhịp với dòng dân tộc gập ghềnh: "Đáp lời sông núi, anh em ta đáp lời sông núi. Tổ quốc lâm nguy, xương máu này ta nguyện hiến dâng...". Lớp người này tự nguyện đáp lời sông núi để cứu nguy dân tộc. Tổ quốc đang lâm nguy, như là hồi chuông cảnh báo từ một Hội Nghị Diên Hồng thời buổi này, và tuổi trẻ trở thành một giòng thác, một lòng đáp lời sông núi, bất chấp đàn áp, bắt bớ, tù đày. Sức phản kháng này sẽ bật tung thành trì CS một ngày không xa.
Chẳng lẽ:
"Trai trẻ bao lăm mà đầu bạc, trăm năm thân thể bóng tà dương"? (**)
Cho nên:
"Đại trượng phu, không hay xẻ gan bẻ cật phù cương thượng
Hà tất tiêu dao bốn bề lưu lạc tha phương
Trời Nam nghìn dặm thẳm
Non nước một màu sương..." (**)
Sau 16 giờ tất cả tề tựu về phòng ẩm thực, nơi đây quan khách được BTC thếch đãi thức ăn và nước uống miễn phí. Sự yên ắng trở về với hội trường lúc 17 giờ cùng ngày và tất cả cùng hẹn gặp nhau trong buổi xuống đường biểu tình trước sứ quán CSVN tại Oslo lúc 14 giờ ngày 30-04-2015.
(Phạm Sĩ Việt tường thuật)
(*) Thơ Nguyễn Bính/ "Bài Hành Phương Nam"
(**) Thơ Nguyễn Bá Trác/ "Hồ Trường"
No comments:
Post a Comment