Monday, September 2, 2019

Le train de ma vie - CHUYẾN TÀU ĐỜI TÔI

Mời các bạn đọc một bài dễ thương của Jean d'Ormesson (1925-2017), một tiểu thuyết gia Pháp. Tên thật của ông rất dài: Jean Bruno Wladimir François de Paule Le Fèvre d'Ormesson..

TNT

CHUYẾN TÀU ĐỜI TÔI

Jean d'Ormesson

Vừa sinh, tôi bước lên tàu
và gặp bố mẹ, ối chao là mừng.
Tưởng cha mẹ mãi đi chung
Bên nhau đến trạm cuối cùng với tôi.
Ngờ đâu chỉ mấy ga thôi
Các cụ đã xuống để tôi một mình.

Tôi tiếp tục cuộc hành trình
Rồi những người khác thình lình bước lên,
Quan trọng xin kể trước tiên:
Anh em, bạn hữu, vợ hiền, con ngoan.
Nhiều người từ giã đi luôn
Để lại khoảng trống vui buồn cho tôi.
Lắm người kín đáo xuống rồi
Âm thầm đến nỗi là tôi tưởng còn.

Chuyến tàu sẽ ắp vui buồn
Đợi chờ, chào hỏi, và còn chia tay.
Thành công do quan hệ hay
Với mọi hành khách tỏ bày thành tâm.
Tôi không biết trạm nào cần
Lúc nào phải xuống để còn chia tay,
Vì vậy, hãy sống đong đầy
Yêu thương, hạnh phúc, tha ai lỡ lầm.
Điều quan trọng đó phải làm
Vì khi ta xuống, người còn ở trên.

Ta để kỷ niệm đẹp êm
Cho người ở lại tiếp trên hành trình,
Hãy vui những thứ của mình
Cám ơn trời giúp hành trình tuyệt luân,
Ngoài ra, cảm tạ bạn luôn
Bạn là hành khách đi chung chuyến tàu.
Nếu tôi xuống trạm tiếp sau
Tôi vui có bạn cùng nhau chặng đường.
Tôi muốn nói mọi người luôn
Các bạn đã đọc bản văn ngắn này
Cám ơn các bạn lắm thay
Đã đi chung chuyến tàu này đời tôi.

Trương Ngọc Thạch
9/02/2019

phỏng dịch
------------------------
Le train de ma vie.

A la naissance, on monte dans le train et on rencontre nos Parents.
On croit qu'ils voyageront toujours avec nous.
Pourtant, à une station, nos Parents descendront du train,
nous laissant seuls continuer le voyage.
Au fur et à mesure que le temps passe,
d'autres personnes montent dans le train.
Et elles seront importantes : notre fratrie, nos amis, nos enfants,
même l'amour de notre vie.

Beaucoup démissionneront
(même éventuellement l'amour de notre vie),
et laisseront un vide plus ou moins grand.
D'autres seront si discrets qu'on ne réalisera pas
qu'ils ont quitté leurs sièges.
Ce voyage en train sera plein de joies, de peines, d'attentes, de bonjours, d' "au revoir" et d’adieux.

Le succès est d'avoir de bonnes relations avec tous les passagers
pourvu qu'on donne le meilleur de nous-mêmes
On ne sait pas à quelle station nous descendrons,
donc vivons heureux, aimons et pardonnons.
Il est important de le faire car lorsque nous descendrons du train,
nous ne devrons laisser que de beaux souvenirs
à ceux qui continueront leur voyage.

Soyons heureux avec ce que nous avons
et remercions le ciel de ce voyage fantastique.
Aussi, merci d'être un des passagers de mon train.
Et si je dois descendre à la prochaine station,
je suis content d'avoir fait un bout de chemin avec vous.
Je veux dire à chaque personne qui lira ce texte
que je vous remercie d’être dans ma vie et de voyager dans mon train.

Jean d'Ormesson 

oOo

No comments:

Blog Archive