Saturday, March 27, 2010

NHỮNG KẺ KHOÁC ÁO CHỐNG CỘNG !
Phùng Ngọc Sa

Cho đến nay, dưới chế độ hà khắc và rừng rú của bọn độc tài đảng trị Cộng Sản Việt Nam (CSVN); số phận đồng bào trong nước hoàn toàn đã bị trấn áp, không còn ai dám nghĩ đến việc đấu tranh đòi Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền. Mọi sinh hoạt của các tầng lớp nhân dân đều phải tuân thủ đúng luật lệ khắt khe của bọn cầm quyền. Một thời gian trước, tuy VC cũng chủ trương chuyên chính, nhưng bọn chúng cảm thấy cần cởi mở để thu hút thêm vốn đầu tư của ngoại quốc, đồng thời số tiền thu nhập từ hải ngoại cũng được tăng; do đó bọn cầm quyền có vẽ nới tay, giảm bớt việc bóp hầu chận họng người dân. Nhưng kể từ khi bọn chúng thấy phía tôn giáo có phần thoải mái, Mặt khác,VC cảm thấy người dân tỏ ra hết sợ bọn cầm quyền, đồng thời số tiền thu vào chẳng tăng như chúng muốn, nên VC liền thay đổi chính sách, ra mặt công khai đàn áp dân chúng, đặc biệt là tôn giáo để moi của, Điển hình, công an chìm nổi, và bọn công an đội lốt côn đồ thẳng tay hành hạ đánh đập khủng bố dã man các tín hữu. Ngoài ra, còn ngang nhiên xâm phạm vào các nơi thờ tự trắng trợn tịch thu của cải vật chất của các tôn giáo mà chẳng kiên dè đến dư luận quốc tế, Nói chung, tiếng kêu cứu từ người dân đã bị dập tắt, bọn cầm quyền VC đã hoàn toàn chế ngự được toàn dân; từ Bắc chí Nam không một ai dám có ý kiến, dù họ có lên tiếng, nói là để hổ trợ bọn cầm quyền. Nhưng hiện nay mọi góp ý, hay lên tiếng đều là những điều cấm kỵ, thậm chí những người tự cho mình là công thần, dám to gan lớn mật can thiệp, chẳng may mà đụng chạm đến quyền lợi của VGCS thì vẫn bị đàn áp.

Tuy khó khăn, nhưng một số các nhà đấu tranh vẫn âm thầm hoạt động, cũng lo nghĩ đến các biện pháp xách động quần chúng như , rải truyền đơn, giăng biểu ngữ tố cáo bọn cầm quyền, góp sức chống lại đường lối độc tài đảng trị. Nhưng một số nhà ngoại giao đã ngăn cản, khuyên hãy bình tỉnh và tính toán lại. Theo ý giới nầy, hoàn cảnh hiện nay, là thời kỳ chống khủng bố, phải tránh vọng động, nếu chẳng may sự việc đổ bể, tạo cớ cho bọn cầm quyền thẳng tay đàn áp, một khi chúng ra tay khủng bố ắt trở thành bạo loạn, và một khi có bạo loạn nếu may mà lật đổ đươc bọn tay sai CSVN chăng nữa, thì chính bọn đàn anh TC hiện đã có mặt khắp nơi, bọn đó cũng mặc y phục VN, nói tiếng VN, đương nhiên sẽ ra tay bảo vệ đàn em CSVN chống lại lực lượng đấu tranh, không có lợi cho kế hoạch lâu dài.

Bọn cầm quyền do đã nắm rõ tình trạng lưỡng đầu thọ địch của tầng lớp đấu tranh, vì thế bọn đương quyền VC chủ quan ngạo mạn, vững tâm phát động kế hoạch xâm chiếm hải ngoại để trục lợi.

Theo kế sách của CSVN. Muốn xâm nhập phá hoại hải ngoại, VC đương nhiên phải chọn lựa một vài tổ chức có cái vỏ bọc chống cộng mạnh; càng nổi tiếng chống cộng sản bao nhiêu; thì cơ sở và công tác của nó lại càng bảo đảm bấy nhiêu. Trong số tổ chức mà VC tuyển chọn làm tay sai xâm nhập phá hoại cộng đồng (CĐ), VC thấy không có bọn gian manh nào có đủ phương tiện, bản lãnh, dễ thành công bằng băng đảng Việt Tân (VT). Kinh nghiệm cho biết: bản chất và nội dung đảng VT khi mới ra đời từng được quảng cáo là một đảng cách mạng, hoạt động dưới hình thức hội kín, giống đảng CSVN. Ngay tại hải ngoại, VT từng nửa kín nửa hờ len lỏi vào trong hàng ngũ CĐ/ NVQG Tị Nạn tìm cách lèo lái các đoàn thể và hội đoàn Người Việt Quốc Gia, đi theo đường lối có lợi cho CSVN. Sở dĩ VT dễ thành công trong kế hoạch đánh phá CĐ, một phần nhờ chúng sinh hoạt dưới hình thức hội kín, tức một đảng bí mật: có bí danh, bí số thậm chí mỗi công tác đều có bí số riêng, và núp trong bóng tối; trái lại tổ chức CĐ ở ngoài sáng. Hơn nữa, VT sẵn có số tiền lớn mà trước đây dưới danh nghĩa Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, một tổ chức chuyên lừa gạt buôn bán kháng chiến thu được. Nhờ đó VT có sẵn tiền thuê tay sai.

Trong khi đó, CĐ lại thiếu phương tiện và công khai ở ngoài sáng, địch dễ thấy có nhiều sơ hở để quấy phá. Mặt khác, khi cộng sản sử dụng băng đảng VT đóng kịch chống cộng giả ở trong nước, thì VC đã sẵn có đầy đủ mánh khóe chế ngự bọn VT mà không hề sợ bọn đó trở mặt. Lý do:, ngoài một số quyền lợi hứa hẹn với bọn đầu lãnh VT, bọn VC còn biết rõ tẩy; băng đảng VT, vốn là một tổ chức hội kín ở Hoa Kỳ, nhưng lại hoạt động trong xã hội cởi mở của Mỹ, thì có phần dễ dàng (Opérations clandestines dans une société libre); trái lại khi VT làm tay sai VC đóng kịch «chống cộng giả», công khai đối đầu lại với đảng cộng sản cầm quyền, một loại «sư tổ» về tổ chức bí mật, về tổ chức dân chủ tập trung; một loại «cao thủ» về ăn gian nói dối, Thử hỏi làm sao VT đấu cho lại. Giả dụ, xã hội VN đang bị hệ thống công an kiểm soát, sẽ được «mở ra», dù VT có thật sự đối lập chăng nữa làm sao hành động như ý.

Cụ thể, khi vào hoạt động công khai tại VN, tức là đối đầu với xã hội cộng sản khép kín, tức bí mật, thì làm sao có kết quả (Opérations clandestines dans une société fermée). Nói chung, trước sau, VT cũng phải đơn phương chấp nhận làm tay sai cho VC theo điều kiện cộng sản áp đặt. VT do đó cảm thấy vững tâm chấp nhận làm tay sai, vì thế chúng coi thường dư luận, sẵn sàng phản lại chính nghĩa quốc gia chống cộng của người Việt Tị Nạn nên chẳng kiên dè một ai. Cũng vì lý do đó, dù có ai phản đối hay phê bình, VT vẫn phớt lờ và xem đó chỉ là việc «nước đổ đầu vịt». Với lý lẽ nêu trên, đồng thời VC rõ biết, bọn chúng triệt để nắm vững tình hình trong nước, nên không còn thận trọng như trước và bắt đầu làm ẩu, làm càn, tỏ ra xem thường hải ngoại. Xin trưng dẫn một vài vụ cụ thể dưới đây:

Vào tháng 8 năm 2005, sau chuyến đi cầu viện Hoa Kỳ của tên Phan Văn Khải, Thủ tướng VC, mà Bộ Chính Trị CSVN đánh giá là «dịch vụ»hoàn toàn thất bại. Thành Ủy Sai Gòn vội cử 2 tên cán bộ tình báo thuộc Công Ty Du Lịch Sai Gon, thường được các nhà tình báo ngoại giao biết dưới tên «Saigontourist», thực chất là một ổ tình báo trá hình của VC đặc trách hải ngoại, do Lê Thị Sáu, tức bí danh của nữ nghệ sĩ «nhân dân» Kim Cương điều khiển. Thực sự, KC cũng chỉ là người đại diện ngoài sáng; bên trong, lại là một nhân vật bí ẩn khác còn mang nhiều ẩn số chưa xác định.

Trước đây, ổ tình báo nầy được đặt trực tiếp dưới quyền lãnh đạo của Trần Bạch Đằng, tức Trương Gia Trường; nhưng từ khi y đi chầu Diêm vương thì đã nhường lại cho Nguyên Huyên, hiện là Bí Thư Đảng Ủy Công Ty Du Lịch Sài Gòn. Phụ giúp Nguyễn Huyên còn có Cao Lập, một trong những tên đầu nậu từng tiếp tay với Nguyễn Huyên, mà trước năm 1975 hắn là thủ lãnh «sinh viên đấu tranh» chuyên xuống đường quấy phá chế độ VNCH; bọn nay phần lớn xuất thân từ trường Kỹ Thuật Cao Thắng thường xuống đường biểu tình «chống Ngụy Đuổi Mỹ» chung với bọn Huỳnh Tấn Mẫm, Cao Lập, Nguyễn Duy Xuyên, Lê Văn Nuôi ,Nguyễn Xuân Ngãi v.v. Sau khi đến Hoa Kỳ gặp gở và «làm việc» với băng đảng VT, mà một số tin tức tiết lộ, là 2 tên tình báo nói trên đã gặp Lý Thái Hùng &Trần Diệu Chân đặt kế hoạch lâu dài cho hệ thống cộng giả hiệu. Có điều thắc mắc khó hiểu, tại sao những tin quan trọng như thế mà lại bị rò rỉ một cách dễ dàng. Theo đánh giá, có thể bọn VC chủ trương «dùng mà không tin», hoặc biết đảng VT, là bọn người chỉ biết tiền mà không có tinh thần quốc tế vô sản như chúng , vì thế dùng thì cứ dùng, nhưng buộc phải cẩn trọng để trừ hậu hoạn. Hơn nữa, phải chăng mục đích tin tung ra nói cho mọi người biết, cặp LTH&TDC là cặp cán bộ VC chính hiệu để tụi đó hết đường trở mặt.

Dưới đây xin đơn cử một số người đã công khai chấp nhận làm cò mồi, khoác áo chống cộng được bọn đương quyền VGCS «đánh bóng» là người chống chế độ Hà Nội :

- Nguyễn Sĩ Bình, một kỷ sư được đào tạo tại Mỹ, chủ tịch cái được gọi là đảng «Nhân Dân Hành Động», một đảng mới nghe danh xưng tưởng lầm là một tổ chức chống cộng sản tích cực, nhưng xét lại quá trình hoạt động và lý lịch đảng viên, thì toàn một màu máu. Nguyễn Sĩ Bình từng bị Hà Nội bắt bỏ tù vì tội lập đảng chống cộng tại VN. Bình nguyên là «boss» của bác sĩ Nguyễn Văn Ngãi, Phó chủ tịch đảng nói trên. Với sự giàn dựng của phản gián VC, Nguyễn Sĩ Bình bị VC bắt giam một thời gian ngắn . Xin lưu ý, khi Bình bị bắt, không một ai hay biết. Trái lại, khi được thả ra, cho về lại Canada, thì Tổng Bí Thư CSVN, tên thiến lợn Đổ Mười lại «bốc thối» và đánh bóng, hắn nói, «Mặc dầu biết, Nguyễn Sĩ Bình cố tình phá hoại Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa VN; nhưng vì truyền thống đại nhân đại nghĩa của dân tộc, đảng vẫn tha thứ». Đúng là «con tiều», bọn VC gian ác, từng chặt đầu mổ bụng hàng triệu người dân lương thiện, thì sá chi một tên vô danh tiểu tốt NSB; khi bắt không ai hay biết, mà khi thả ra lại rầm rộ hợp thức hóa bọn nầy, là dân chống cộng thứ thiệt. Thử hỏi, có mấy ai được bọn dã man nầy nhắc nhở như thế? Quả thật, đây là một đòn được đánh giá cao, nhưng lại rẽ tiền; cần gì bọn VC nói như thế, thả thì cứ thả cần gì phải đánh bóng một cách hạ cấp; đúng là VC đã quá lú lẫn. Phải chăng vì NSB có giây mơ rể má, bà con ruột thịt với băng đảng VT, nên mới được tên Đỗ Mười đánh bóng như vậy.

- Nguyễn Xuân Ngãi, bác sĩ, nguyên phó chủ tịch của Nguyễn Sĩ Bình cũng được VC «đánh bóng» bằng cách: tạo điều kiện cho Ngãi về VN, y mở lớp y tế cấp tốc dạy khóa Tim Mạch cho một số bác sĩ trẻ trong nước một tháng. Sau khi khóa học chấm dứt thì VC cũng diễn lại kịch bản như Nguyễn Sĩ Binh, khi khai giảng không một ai hay biết, nhưng vừa bế mạc, lập tức VC hô hoán tố cáo, NXN là gián điệp tay sai Mỹ, lấy cớ đó để trục xuất, thế là đảng NDHĐ của NSB và NXN được Hà Nội tô điểm, «tuyên dương» là những tên chống cộng sản số dzách. Và, gắn cho chúng cái nhãn hiệu «phản động chống cộng», cho chúng dễ ăn nói và chống cộng cuội tại Mỹ. Cũng xin nói thêm, Theo một số nhân viên tình báo VNCH cũ cho biết, trước năm 1975, khi Nguyễn Xuân Ngãi còn là sinh viên năm thứ 3 Đại Học Y Khoa Sài Gòn, thì y từng giữ chức vụ Tổng Thư Ký Đại Học; là phần tử tranh đấu cực đoan, triệt để chống Mỹ-Ngụy của băng đảng Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi, Lý Chánh Trung, Nguyễn Chánh Trung v.v. Sau đó, đề phòng cơ quan an ninh VNCH lùng bắt, bọn nầy phần lớn trốn vào bưng theo đảng, và được đào tạo ngành tình báo. Với thành tích đó, NXN được tụi VC ra lệnh y đón tiếp một số nhân vật từ Hà Nội như: Hoàng Minh Chính, một tên đối kháng cuội, được «tha» ra ngoại quốc chữa bệnh, và đóng vai trò du thuyết để thỏa hiệp với hải ngoại có lợi cho VC. Kế đến là cặp Nguyễn Tiến Trung và Hoàng Lan, xem là tiêu biểu cho tuổi trẻ của chế độ cộng sản đòi dân chủ.

a-) Hoàng Minh Chính, nguyên là cán bộ cao cấp cộng sản, từng được đào tạo tại Liên Xô; mười mấy năm làm giám đốc Trường Đảng, một cơ quan lý luận trung ương. HMC được tình báo đánh giá là một nhân vật đối kháng thật, chứ không phải cuội; thế mà lại được đảng cho đi Hoa Kỳ để chửa bệnh, điều đó khiến lắm người thắc mắc. Hơn nữa, khi đến Mỹ chữa bệnh, HMC lại được Bs NXN bao ăn, lo chỗ ở, mọi việc liên quan đến HMC đều một tay Ngãi sắp xếp, điều đó chứng tỏ, Ngãi được chế độ Hà Nội tin tưởng bố trí canh chừng Hoàng Minh Chính tại Hoa Kỳ.

b-) Nguyễn Tiến Trung &Hoàng Lan: Cũng do Nguyễn Xuân Ngãi đở đầu qua Mỹ để vận động lớp trẻ hải ngoại hướng về trong nước tranh đấu cho phong trào Dân Chủ (cuội). Sau một thời gian múa may, kể cả việc Ngãi ứng tiền vận động bọn Tiến Trung&Hoàng Lan được gặp ông Tổng thống Bush tại Texas không ngoài mục đích đề cao những công cụ mà VGCS gửi ra hải ngoại lòe bịp hòng lôi cuốn tầng lớp trẻ. Nhưng kết quả chẳng đi tới đâu, Trái lại còn bị phản tác dụng. Số là sau một loạt thử thách tại hải ngoại, khi về trong nước, Nguyễn Tiển Trung được tiếp tục tôi luyện trong lò «nghĩa vụ quân sự»; từng được hấp thụ văn minh tây phương, khi về với môi trường nhũng loạn nhiêu khê ở quốc nội; do mức độ trui rèn chưa đủ độ, khiến cặp nầy có phản ứng. Cộng thêm vào đó, VC lại lấy cớ đưa chúng vào tù để tiếp tục thử thách, vô tình tạo chúng nổi tiếng, trở thành mục tiêu cho quốc tế can thiệp. Với thực tế đó, thì Tiến Trung &Hoàng Lan dù có muốn đóng tiếp kịch bản giả hiệu đi nữa cũng không sao đảo ngược được. Mặt khác, chúng đã bắt đầu thấm thía suy nghĩa: đối với chế độ chuyên chính dù nó đã xài mình như thế, nhưng đến lúc phải triệt, nó sẽ thẳng tay. Đáp số về bọn Tiến Trung &Hoàng Lan vẫn còn là một dấu hỏi..

Theo tình báo ngoại giao tại Hà Nội phân tích cho biết, bản ản Nguyễn Tiến Trung còn là một ẩn số. Lên án, để răn đe, hay chỉ là một việc «nâng cao đánh phủi bụi». Ngoài ra, biết Hoàng Lan, con gái của một cán bộ cao cấp tay sai trung thành của bọn Quốc Tế Tình Báo Sở Trung Cộng.

c-) Nhóm rải truyền đơn chống cộng sản dịp Tết Canh Dần năm 2010, chúng gồm có:
- Lê Chí Thức, tức Nguyễn Công Bằng thuộc đảng Dân Chủ Nhân Dân.
-Trần Ngọc Thành, thuộc phong trào Bảo Vệ Công Nhân, trụ sở tại Varsovie.
- Một đảng viên VT dấu tên.

Sau khi công an cộng sản phát giác vụ rải truyền đơn, đồng thời khi trả lời phóng viên đài Á Châu Tự Do liên quan đến vụ rải truyền đơn dịp Tết Canh Dần vừa qua, thì cô Hải Yến, phát ngôn viên của Phong Trào Bảo Vệ Công Nhân trả lời nói, "chúng tôi từ thành phố Hồ Chí Minh xin xác nhận, việc rải truyền đơn chống cộng trong dịp Tết Canh Dần là do nhóm chúng tôi thực hiện". Trong lúc đó Hà Nội lại lên án VT là một tổ chức khủng bố. Thử hỏi, với kỷ thuật điện tử tân tiến dùng để theo dõi hoạt động phản gián mà công an VC hiện thủ đắc, thử hỏi làm sao bọn «phản động» nầy lại hành xử một cách suông sẻ như chỗ không người, muốn rải truyền đơn bất cứ nơi nào tùy ý, quả thật là một chuyện lố bịch và một trò hề rẽ tiền. Thông thường chỉ cần chuyên viên theo dõi, nắm bắt được các làn sóng liên lạc,nội việc đó cũng đủ đưa Hải Yến vào rọ, nói chi đến băng đảng VT và mấy tay kịch sĩ hạng bét khác giở trò hề. Mặt khác, cũng xin lưu ý độc giả, Lê Chí Thức, hay Nguyễn Công Bằng trước năm 1975 chỉ là một lính trơn, ra hải ngoại y từng có sinh hoạt trong nhóm Nguyễn Hữu Chánh, tổ chức chính phủ Việt Nam Tự Do.

Nói về công tác rải truyền đơn, theo các điệp viên có kinh nghiệm chiến đấu cho biết, việc xách động quần chúng thi hành các điệp vụ như, rải truyền đơn, giăng biểu ngữ, thì chỉ có niềm tin của tôn giáo; cùng với vì lý tưởng quốc gia dân tộc của đảng viên chính đảng quốc gia tiền chiến; họ vốn từng hoạt động lâu đời, nhờ dựa vào kinh nghiệm chiến đấu có được từ thời chống thực dân Pháp và cộng sản trước đây, họ mới có đủ khả năng đối phó với bọn phản gián CSVN và TC. Ngoài ra, còn một yếu tố khác vô cùng quan trọng, chính là nhờ được sự che chở của thân nhân họ hàng tại địa phương, giúp đỡ một cách hữu hiệu, họ mới tiến hành được các hoạt động lật đổ khả dĩ có hy vọng thành công. Chứ khơi khơi kiểu như băng đảng VT, cử một số cò mồi về nước hoạt động, thì chỉ là trò hề. Ví dụ cụ thể, về VN làm công tác rải truyền đơn mà VT lại cử Lê Quốc Quân, một tiến sĩ dạy toán về nước thực hiện, thì chỉ có mục đích nhằm quảng cáo cho VT nổi tiếng chống cộng.

Công tác rải truyền đơn theo xét đoán, thì hiện nay tình hình đã khác hẳn trước, việc xách động như giăng biểu ngữ , rải truyền đơn, dù làm được, tầng lớp tranh đấu vẫn từ chối không làm. Lý do, hoàn cảnh hiện tại chỉ là đấu tranh bằng nghị trường, chứ không phải đấu tranh ngoài chiến trường. Đấu tranh nghị trường tức đấu tranh chính trị, không phải hình thức bạo động; mà giăng biểu ngữ, rải truyền đơn là những công tác đòi hỏi phải nhiều hy sinh, đó là hành động đòi hỏi một hệ thống tai mắt, và với điều kiện đó, chỉ có lực lượng các tôn giáo may ra mới đáp ứng được. Xin nói rõ, kịch bản rải truyền đơn tung biểu ngữ mà đảng VT chủ động, mục đích là tuyên truyền để nói cho hải ngoại biết :" những ai nói VT là tay sai cộng sản là sai,. Thử hỏi, đã có mấy ai can đảm chống cộng sản như đảng VT?"

Kiểm điểm lại công tác rải truyền đơn, giăng biểu ngữ xảy từ trước đến nay tại quốc nội; theo các chuyên gia tình báo phân tích, xác định; đây là đòn phép do phản gián VC chủ động, chứ không phải của một chính đảng nào thực hiện nổi. Và đây đúng là một cảnh giàn dựng, do tình báo VC tạo ra không ngoài mục đích, lừa gạt đòng bào chống cộng, ngoài ra còn để «đánh bóng» cho bọn tay sai của VGCS, cụ thể là băng đảng VT hậu thân của Mặt Trận HCM. Xin khẳng dịnh, chỉ có bọn cộng sản mới rải truyền đơn êm xuôi và «hoành tráng» như các vụ xách động từng xảy ra. Ngoài ra xin lưu ý, chống cộng ở trong nước mà có đầy đủ yếu tố tổ chức, lãnh đạo, làm được việc, thì chỉ có cộng sản thôi. Ngay ở hải ngoại cũng vậy, tổ chức càng lớn bao nhiêu, càng tượng trưng bao nhiêu đều có bàn tay VC dính vào. Vì, chúng có kinh nghiệm tổ chức, có đủ phương tiện. Thử hỏi mấy ông trí ngũ, chính trị salon và khoa bảng hải ngoại, thì làm sao có khả năng tổ chức hoạt động trong nước qua mặt cộng sản.

Tóm lại, như đã trình bày trên, bọn VGCS vì đã đè bẹp, khống chế toàn bộ quần chúng trong nước; hơn nữa VC đã có sẵn được tay sai đắc lực là băng đảng VT đang đóng kịch bản chống cộng sản giả hiệu tại hải ngoại một cách nhuần nhuyễn. Vì thế, sớm muộn gì, thì Tập Thể Người Việt Tị Nạn Cộng Sản sẽ ngoan ngoãn trở thành những Việt kiều nằm trong hệ thống tòa Đại Sứ, Tổng Lãnh Sự bọn VGCS trên toàn lãnh thổ Hoa Kỳ. Và với tình trạng đó, thì một ngày không xa, cuộc sống của những người Việt Tự Do, những người từng trốn chạy CSVN sẽ bị lo âu và xáo trộn. Thường xuyên sẽ bị một số tay sai bí mật gõ cửa nhà để hăm dọa, hoặc kêu gọi đóng góp như: nguyệt liễm, niên liễm, tiền cứu trợ giúp đỡ đồng bào bị thiên tai bảo lụt trong nước do chúng phịa ra để làm tiền một cách trắng trợn như đã từng xảy ra vào thời mà Mặt Trận Hoàng Cơ Minh mới khởi đầu.

Nhắc đến hoàn cảnh đó, một số độc giả sẽ phản bác cho rằng, cơ quan an ninh Mỹ để làm gì? Xin thưa, họ hoạt động chỉ vì quyền lợi của tư bản Mỹ; biết đâu họ lại muốn Người Việt Tị Nạn bớt chống cộng? Theo họ, có ổn định thì tư bản Mỹ tại VN mới yên ôn làm ăn thu lợi. Cũng xin nhắc nhớ, người Mỹ hiện đứng đầu sổ trong các nước đầu tư ( 9,8 tỉ đô la tại VN.Mới đây, các nhà đầu tư của Mỹ đã mua 56% số trái phiếu quốc tế của Việt Nam. )

Trước khi chấm dứt, mong độc giả nếu thấy các điều tiên đoán của người viết có phần đúng, đồng thời, ước tính hoàn cảnh khốn nạn nói trên có thể xảy ra, thì hãy kêu gọi những ai chủ trương «trùm chăn» kịp tỉnh ngộ, đoàn kết và đoàn ngũ hóa, may sao mới tránh khỏi thảm họa như nêu trên. Mong thay

No comments:

Blog Archive