Friday, July 5, 2019

Biết sng

Ch k h Sài Gòn hay ti mt quán cháo vt ngon mun xu, nhưng ti hơi tr chút là phi chu bng đói ra v. Bi quán ch bán đúng sáu con vt, không thêm không bt. Khách có ky kèo hay đòi nm v cũng ch nhn được n cười, “chu khó mai quay li”. Hi khách quá chng đông sao không bán thêm, chú ch quán cười, nhiêu đây là đ. Nhưng đ cho cái gì, chú không nói thêm.

Ngi quán đó, ch nh quán bán bánh canh cua ca má ni tiếng xóm hm hi xưa. Mi ngày nu đúng by chc tô, hi mua tô th by mươi mt v làm thuc cũng hên xui. Sáng dn chưm ch, vèo cái hết ni bánh, bà dành c thi gian còn li ca ngày đ nm võng nghe Thái Thanh, hoc dn con Chó đi chơi dài xóm. Chó, là tên ca con vt xiêm c

“Sng như má mình không phí cuc đi. Đâu phi giàu mi vui”, nhc ti đó ch bùi ngùi. Người ra thiên c lâu ri, nhưng ký c đng đy như người vn đi li quanh đây. 

Ch nói người sng ung dung kiu vy gi ngày mi hiếm, nhưng không phi không có. H đang  đâu đó, chng như vô nhim vi cơn khát tin.  Hi An ch biết mt quán nước nh nm dưới giàn cát đng, cà phê ngon, trà gng hết xy mà đúng bong mười gi là đóng ca. Sau ba trưa, anh ch ch dành thi gian đc sách, nghe nhc, chơi vi my đa cháu nh. Nhiu sáng khách đông, hết ch ngi, nhưng sân vn đ trng không chng kê thêm bàn. Sân là khong thở ca ngôi nhà, không phi ch đ chen chúc bán mua ly được. 

Nhc my chuyn đó, không phi nói khơi khơi, mà ch đang nhn thng em thi cào ht này vn còn nhng người “biết sng”. Vì tun sau là gi má. Vì thng em va cht cây khế, cơi thêm mt tng lu, chm lan can ra che gn hết lộ hm. Nó nói không ln được phn đt, thì ln tri. Tin xây nhà nó kiếm được t quán bánh canh má đ li, m bán từ sáng sm ti khuya. Nó thuc kiu được mười ba đng, thì phi kiếm thêm by đng cho chn hai chc. Giàu cái đã, chuyn khác tính sau. 

Cũng là con má nhưng tánh thng em ngược mt tri mt vc. Ti sao bà ch bán by chc tô bánh canh, bà gii thích ri, nhiêu đó đã đ li đ xoay x trong nhà, li còn dư chúđnh đ dành khi bt trc. My chc năm, bà hài lòng vi vic gi gia cnh mình gói gn trong hai ch “đ ăn”. 

“Nhưng làm nhà giàu sướng hơn ch, má ?”

“Giàu nghèo gì phi vui mi được”. 

Ch vui đó cũng minh mông, vi mi người nó có nghĩa khác nhau. Vi bà ch tim tp hóa Linh Thông là buôn bán luôn tay, mc dĩa cơm tm khô queo và ly cà phê đá tan trng nht t hi nào. Vui ca ông ch chui ca hàng đin máy là m thêm vài chi nhánh mi. Ca quán nhu Tăng Ba là khách nào ra khi đó cũng xùng xình say. Hay vi v chng thng em, không vui nào bng nghe tiếng nhng t giy bc st sot lúc na đêm. Nhưng có nhng người như má, vui bi được nm thong th nghe Thái Thanh hát “b su không nhiu nhưng cũng đ yêu”, vui vì nhà có cây khế chua cho trái gn như quanh năm. Chua ti con nít bi đi không thèm hái. Nhưng khế chua được cái trái ln, mng nước, dài cánh khía sâu. Má hái m trái chín vàng cht lên cái r tre cn lòng, là đp bng lên bàn ăn trong bếp. 

Đó là ngôi nhà rt đp, trong ký c con cháu. Không có hoa tươi (như bà nói hoa ch đp khi còn nguyên cành nguyên gc), nhưng nhà vn được chưng din bng nhng th ít ai ng. Cái r tre lúc nào cũng đng gì đó, khi thì nhng trái mung khô, lúc khác, trái bàng. Không phi loi trái cây ăn được, chúng rng đy công viên, ch cn cúi lượm mt chút là đy r. Nhìn thy cái đp trong th tưởng chng vô dng, trăm phn trăm chng phi người sng gp sng nhanh. 

My th trái tc cười trong r tre ca má, cũng là th mà ch nh, vào bui chiu nào đó ghé thăm ngôi nhà xiêu xiêu gn ca Gió. Xóm chài, bui trưa vng người. Trên b vc sau nhà có mt nm trái so đũa nm trên mo cau. Hi th này ăn được sao, mt thng nh cười, hông đâu cô, con đ vy cho đp. Trưng  sau nhà, nên chc chn không vì khách, đp này cho mình. 

M trái gà chê dê nguýt n không phi được mang v bi mt ph n nào, mà t thng nh cháy nng đen thui. Nghe thng nh nói, ch đoán sau này nó s vác cây đn đi ca tài t, sau mt ngày đánh bt mt l. Na đêm v nó đng ngoài hè mt lúc lâu, v hi sao không vô, nó nói tri nhiu sao quá, nhìn thêm chút na. Thng nh cũng có th tr thành mt anh giám đc thit ngu, nhưng mi cui tun anh tt đin thoi, ch con ra đng th diu, ngm bèo trôi sông. 

Đó là mt người s tn hưởng được nhiu v đp trên đi, bt k giàu nghèo. Như má. Mt người đàn bà mà khi nhc tên ai cũng but ming kèm theo my ch, “sao mà biết sng quá xá”. Cái khái nim biết sng này cũng vô chng, mi người mi kiu, nhưng nhìn mt lượt, chng như người biết sng là biết đ. Khi đó tham vng thôi sôi réo, h trn lòng lng nghe nhng tiếng thì th quanh mình. 

Nhưng đó không phi là kiu sng mà v chng thng em chn. Nó nói ai cũng tà tà vy thì sao nước mnh được. Mnh, là phi có tin, nhiu tin, rt nhiu tin. Có tin mua gì cũng được. Mua vũ khí. Mua bng hu. Không thiếu n, và khi phi ly đt đai ra tr cn n. Ch hiu nó mun ám ch chính s gì đây, cười, “nói thì hay, ba ri có vài trăm ngàn tin thuế mà ky kèo tr giá”. Người giàu nhiu, mà đt nước vn nghèo, là vy. Ti cái np cng ngoài đường cũng b ly cp. Ai cũng vơ vét cho mình, sn sàng ôm tin b chy.

Hi bui chp git bt đu, ngó tin l nhét đy tượng Pht, ch không nghĩ thi thế kéo dài như vy. Lâu đến mc không tin là mình ch được ngày kết thúc. Sóng trước sóng sau c ht hãi. Nh cháu ch mua sách dy làm giàu v gi đu giường, dù ba nó nói cn gì đc, ch cn chui vào cơ quan nhà nước, lên cao, thì đường nào cũng giàu. Ngó m ta rt kêu kiu như làm giàu không khó”, “Hai mươi by cách tr thành ty phú”, ch biết trong đó không có câu nào khuyên người ta biết th lng tm mình trong mùi hoa ban đ trong đêm. Mùi hoa nh lm, hít th nhanh không cm nhn được. Ch nhc con nh cũng có nhng cun sách ch cách người ta sng chm, cách kháng c li lòng tham lúc nào cũng đói khát ca chính mình.  hai bên con đường mt chiu đi ti min khut mt, nhiu th đp lm, chy nhanh thở gp thì không thy được đâu.

Nguyn Ngc Tư

No comments:

Blog Archive