Đoạn Trường Tháng Tư Đen: Thảm Sát Tù Binh Giờ Thứ 25
(Theo lời kể của Mũ Nâu Thiên Lôi)
Trong lịch sử chiến tranh thế giới từ năm 1948, chưa nghe nói một quân đội nào thảm sát tù binh trên chiến trường cả. Vậy mà cái gọi là quân đội nhân dân của bọn Việt cộng, đã ra tay làm điều phi công ước quốc tế và phi nhân tính như thế.
Kính lạy linh hồn các Anh. 12 người Lính Biệt Động Quân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, thuộc Tiểu Đoàn 38 BĐQ. Chúng tôi biết viết lại điều này, có thể làm cho thân nhân của các anh, sống lại nỗi buồn đau.
Nhưng không thể nào để cho bọn vô nhân tính Việt cộng, phủi tay với tội ác mà chúng nó đã gây ra.
Liên Đoàn 32 Biệt Động Quân, được lịnh bỏ Bình Long, về trấn thủ Gò Dầu Hạ Tây Ninh, làm vòng đai bảo vệ Thủ Đô từ xa. Liên Đoàn gồm có 3 tiểu đoàn và một đại đội Trinh Sát. Các Tiểu Đoàn vẫn hoạt động bình thường, và chận đứng những đợt tấn công của cộng quân. Thì đùng một cái, nhận được lịnh bỏ súng đầu hàng ngày 30/4/1975 từ Ông Liên Đoàn Trưởng.
Hai tiểu đoàn 30 và 33 tuân lệnh thượng cấp. Nhưng riêng với tiểu đoàn 38 BĐQ, thì bất tuân thượng lệnh (với quân đội, bất tuân thượng lệnh sẽ bị đưa ra tòa án quân sự, kỷ luật là sức mạnh của quân đội, xin nhớ cho).
Tiểu Đoàn Trưởng 38 BĐQ là Thiếu Tá Trần Đình Tự. Một người Bắc di cư từ năm 1954 lúc tuổi đời còn nhỏ. Ông tham gia quân đội và tung hoành trên nhiều mặt trận, đã từng bị cộng sản bắt làm tù binh một lần. Ông tập họp tiểu đoàn lại và nói: “Tổng Thống đã ra lịnh đầu hàng, anh em có quyền chọn lựa. Ai muốn về với gia đình thì cứ ra đi. Riêng tôi sẽ không tuân lệnh đầu hàng. Ai đi với tôi thì ở lại”.
Cuộc chia tay nhiều ngậm ngùi và vội vã. 90 người đi theo vị Tiểu Đoàn Trưởng này.
Họ tiến về Bộ Chỉ huy Biệt Động Quân từ Gò Dầu Hạ. Vừa đi vừa đánh. Đến Ấp Trung Lập Hạ, Củ Chi thì còn lại đúng 13 người gồm cả vị TIểu Đoàn Trưởng. Tại đây họ lại đụng với một lực lượng du kích có lẫn chính quy.
Đến 4 giờ ngày 30/4/1975 thì những anh hùng Mũ Nâu này hết đạn. Cộng quân tràn lên bắt sống họ.
Diễn tiến vụ thảm sát:
Thằng chỉ huy cộng quân, dí súng vào đầu Thiếu Tá Tự, ra lịnh cho ông phải tháo cặp lon Thiếu Tá trên cố áo xuống. Ông từ chối, viện dẫn luật tù binh của Liên Hiệp Quốc.
Thằng Việt cộng gào lên chửi bới những lời thô tục và mất dạy.
“Chúng mày là ngụy, là tay sai giặc Mỹ, là bọn ác ôn, ăn gan uống máu nhân dân, tao ra lịnh cho mày phải cởi hết quần áo ra, nằm úp mặt xuống đất. Cãi lịnh tao bắn. Tổng Thống của tụi mày đã đầu hàng, nghe rõ chưa?”
Thiếu Tá Tự trả lời nó: “Ai đầu hàng chứ tao thì không. Tao không cởi, mày muốn giết thì giết đi”.
Thằng Việt cộng mắt long lên sòng sọc, nó rút lưỡi lê bên hông của Ông Thiếu Tá và đâm vào bụng Ông ấy, nó rọc xuống một đường.
Ông Thiếu Tá đổ người xuống, nó rút K54 và bắn vô đầu Ông.
Dũng Tướng Về Trời.
Thằng Việt cộng ra lịnh đem xác Ông ra phía sau ngôi trường và vất ở đó, sau đó nó ra lịnh dẫn 12 người Lính Biệt Động Quân còn lại đem ra đó xử bắn luôn.
Xác những người Anh Hùng nằm chồng chất lên nhau.
Họ đã đền xong Nợ Nước.
Ba ngày sau, người nhà của ông Thiếu Tá nghe tin và tìm lên Củ Chi lấy xác ông ấy về mai táng.
Riêng 11 thân xác của các chiến hữu của Ông phải đến mấy mươi năm sau mới được cải táng.
Nhờ vào tấm lòng của tất cả đồng bào trong và ngoài nước, cùng các chiến hữu của Binh Chủng Biệt Động Quân. Người Lính mang máy truyền tin cho Ông Thiếu Tá là Binh Nhất Đức Trọc, nhờ giả chết mà còn sống sót. Người dân ở đó đã che giấu và giúp đỡ Anh ấy trốn về Sài Gòn.
Tội ác này không được lãng quên.
Dù ai có nói ta điên
Còn sống ngày nào ta cũng nhắc đi nhắc lại
Để thế hệ đời sau rõ mặt quân thù.
Theo lời kể của Mũ Nâu Thiên Lôi (dongsongcu.wordpress.com)
No comments:
Post a Comment