HPNT: Vì sao tôi TIẾP TỤC NÓI DỐI khi viết ‘Lời xin lỗi chưa trọn vẹn’?
Hữu Nguyên
HỎI: Ông Hoàng Phủ Ngọc Tường, rất nhiều người thắc mắc, tại sao đến bây giờ ông lại viết lá thư “Lời xin lỗi chưa trọn vẹn”?
HPNT: Năm nay tôi 81 tuổi… Tôi biết tôi sẽ chết bất cứ lúc nào. Tôi không muốn hai người con của tôi phải sống với gánh nặng của những tội ác do tôi gây ra tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân 68. Bằng mọi giá, tôi phải trút bỏ tất cả những tội ác kinh khủng đó.
HỎI: Trút bỏ bằng cách nói dối: HPNT không hề có mặt tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân 68?
HPNT: Đúng, nói dối là cách duy nhất!
HỎI: Bất chấp hàng trăm nhân chứng xác nhận: HPNT đã có mặt tại Huế, đã giết người?
HPNT: Khi tôi đã nhất định không nhận tội, thì mọi lời nói của nhân chứng chỉ là sự cáo buộc. Sự cáo buộc phải được xét xử bởi toà án. Và chỉ có kẻ thắng là CS, mới có quyền lập toà án.
HỎI: Năm 1997 sang Pháp, trả lời phỏng vấn của bà Thuỵ Khê, ông đã nói dối: trong thời điểm Mậu Thân 1968, ông không có mặt ở Huế?
HPNT: Đúng, tôi đã nói dối trắng trợn như vậy. Chỉ tiếc một điều, khi nói dối, tôi đã trả lời rất hớ hênh một câu hỏi của bà Thuỵ Khê, nên để lòi sự dối trá của tôi.
HỎI: Câu hỏi nào của bà Thuỵ Khê?
HPNT: Bà Thuỵ Khê hỏi: “Về một lời tuyên bố của anh trong một phóng sự chiếu trên đài truyền hình Mỹ, Anh, Pháp… mà nhiều người đã dựa vào đó để đả kích anh. Anh đã tuyên bố những lời ấy trong trường hợp như thế nào? Tại sao?”
HỎI: Ông trả lời hớ hênh thế nào?
HPNT: Tôi trả lời nguyên văn thế này: “Hồi đó, ông Burchett và đoàn làm phim “Việt Nam một thiên lịch sử truyền hình” tới Huế, chọn tôi để chất vấn về chuyện tang tóc của Huế Mậu Thân. Tôi nhớ một cách đại thể, là tôi đã nói về ba thành phần nạn nhân khác nhau:
1) Những người chết do hành động trừng phạt của quân giải phóng dành cho những người thực sự có tội.
2) Những người bị giết oan.
3) Những nạn nhân chết do Mỹ ném bom vào đám đông hoặc quân chính phủ bắn giết trả đũa khi phản kích. Cả ba trường hợp này đều có thực, chết nằm xen kẽ nhau trên các đường phố Huế Mậu Thân. Lâu rồi, trả lời ứng khẩu thế thôi, tôi không nhớ thật cụ thể những điều đã nói, và cũng không có dịp xem lại nguyên bản phim như nó đã được chiếu ở nước ngoài; nên không biết cuốn phim có tái hiện trung thành những ý tưởng của tôi hay không.” (xin click vô đây coi nguyên văn)
Hoàng Phủ Ngọc Tường và Mậu Thân Huế, Tranh Babui (Đàn Chim Việt)
HỎI: Trả lời như vậy, hớ hênh ở chỗ nào?
HPNT: Hớ ở chỗ, tôi không nhớ, năm 1982 khi nhà báo Burchett phỏng vấn có thu hình, tôi đã trả lời với tư cách một nhân chứng có mặt tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân 68. Năm 1982 trả lời Burchett, năm 1997 sang Pháp gặp Thuỵ Khê, cách nhau 15 năm, tôi đâu có để ý. Vì thế, khi trả lời bà Thuỵ Khê, tôi đã tự mâu thuẫn mà tôi không biết.
HỎI: ???
HPNT: Rõ ràng là mâu thuẫn, là giấu đầu lòi đuôi, là trống đánh xuôi kèn thổi ngược, còn gì. Bằng chứng, năm 1997, trả lời bà Thuỵ Khê, tôi đã khẳng định là tôi không hề có mặt tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân 68. Nhưng trước đó 15 năm, năm 1982, khi trả lời nhà báo Burchett, tôi xoen xoét nói, tôi có mặt tại Huế…
HỎI: Bà Thuỵ Khê cũng không nhận ra sự mâu thuẫn, giấu đầu lòi đuôi của ông?
HPNT: Không. Đầu óc của bà dính chặt với những câu hỏi đã soạn sẵn, nên chẳng thèm để ý đến câu trả lời vô lý của tôi. Bà chỉ nôn nóng chờ tôi trả lòi xong câu nào là nhảy sang hỏi câu kế tiếp. Nhưng cũng có thể bà không coi kỹ đoạn phim nhà báo Burchett phỏng vấn tôi. Hoặc biết tôi trả lời mâu thuẫn, nhưng bà tảng lờ… để cho công luận vạch trần sự gian dối của tôi.
HỎI: Khi nào ông nhận ra sự mâu thuẫn?
HPNT: Sau khi bà Thuỵ Khê công bố bài phỏng vấn, nhiều nhà văn, nhà báo ở Mỹ, Úc, Anh, Pháp… viết bài phản đối, viện dẫn những câu tôi trả lời nhà báo Burchett. Lúc đó tôi mới nhận ra sự hớ hênh vô cùng tai hại của mình.
HỎI: Và để sửa đổi sự hớ hênh tai hại đó, ông mới viết trong lá thư “Lời xin lỗi chưa trọn vẹn” là ông là kẻ ngoài cuộc, nhưng đã nhận vơ là nhân chứng khi trả lời nhà báo Burchett?
HPNT: Đúng vậy. Vì nhận ra sự hớ hênh, tự mâu thuẫn, giấu đầu lòi đuôi… của tôi khi trả lời nhà báo Burchett, nên trong lá thư “Lời xin lỗi chưa trọn vẹn” tôi mới xảo quyệt ngàn lần xin lỗi cho cái sai lầm của tôi là nhận lời ông Burchett… trả lời phỏng vấn với tư cách một nhân chứng Mậu thân Huế 1968, trong khi tôi là kẻ ngoài cuộc.
HỎI: Nghĩa là trong lá thư “Lời xin lỗi chưa trọn vẹn” ông thú nhận, khi trả lời phỏng vấn ông Burchett, ông đã vơ vào làm như chính ông đã có mặt tại Huế?
HPNT: Đúng thế! Đó là lý do, trong thư tôi thú nhận, “Ở đây tôi là kẻ mạo nhận, một việc rất đáng xấu hổ, từ bé đến giờ chưa bao giờ xảy ra đối với tôi.”
HỎI: Tại sao ông dám thú nhận cái việc làm cực kỳ xấu hổ đó?
HPNT: Trong hoàn cảnh của tôi, giữa tội mạo nhận và tội ác giết người, tôi phải chọn một. Tội mạo nhận chỉ bị khinh bỉ, nhưng không bị ghê tởm và đời đời bị nguyền rủa, bị lên án, bằng tội giết người.
HỎI: Nên ông nhận tội mạo nhận, để trốn thoát tội ác giết người?
HPNT: Đúng vậy.
HỎI: Trả lời nhà báo Burchett, ông nói chính ông đã chứng kiến những tội ác do Mỹ và VNCH gây ra tại Huế. Bây giờ, ông bảo những chi tiết ông nhắc đến trong bộ phim là không sai, nhưng sai ở chỗ người chứng kiến chi tiết đó không phải là ông, mà là ông nghe những người lính VC kể lại. Nghĩa là ông đã mạo nhận?
HPNT: Vâng, tôi là kẻ mạo nhận.
HỎI: Vậy ông có bằng chứng gì để mọi người tin, những người lính VC khi kể lại những chi tiết đó, họ không phải là những kẻ mạo nhận?
HPNT: Nếu họ cũng là những kẻ mạo nhận giống tôi, thì họ cũng phải giống tôi, lên tiếng nhìn nhận chuyện mạo nhận của họ, hoặc viết lời “Lời xin lỗi chưa trọn vẹn” như tôi…
HỎI: Ông có biết tên họ, chức vụ của những người lính VC đó không?
HPNT: [im lặng…]
HỎI: Ông Nguyễn Quang Lập khi đăng “Lời xin lỗi chưa trọn vẹn” của ông, có tin là ông không có mặt ở Huế hay không?
HPNT: Không tin, ông ta cũng phải đăng.
HỎI: Tại sao vậy?
HPNT: Tại vì Nguyễn Quang Lập đóng vai một nhà văn phản kháng theo kế hoạch của CS, nên ông phải đăng lá thư củ tôi. Theo kế hoạch, ông ta tuyên bố từ bỏ Hội nhà Văn Việt Nam kể từ 11 tháng 5 năm 2015, cùng với 19 nhà văn, nhà thơ khác…
HỎI: 20 năm sau vụ thảm sát Mậu Thân, Chế Lan Viên, nhà thơ CS gốc Quảng Trị đã viết bài thơ “Ai? Tôi?” trong đó có đoạn: “Mậu Thân, 2000 người xuống đồng bằng. Chỉ một đêm, còn sống có 30. Ai chịu trách nhiệm về cái chết hai nghìn người đó? Tôi!” Đọc những câu thơ đó, nhiều người vội ca ngợi Chế Lan Viên biết ăn năn, hối hận. Là người gốc Quảng Trị, ông nghĩ sao?
HPNT: Sự ăn năn hối hận của Chế Lan Viên cũng chỉ là chuyện giả vờ, giống tôi mà thôi. Bằng chứng là ông ta nói ông ta chỉ chịu trách nhiệm với cái chết của 2000 bộ đội CS trong Tết Mậu Thân. Vậy còn mấy ngàn người dân Huế bị chết oan, sao không thấy ông ta nói? Mà 2000 bộ đội CS chết vì xâm lăng Huế thì đâu có đáng nhắc nhở bằng sáu, bảy ngàn phụ nữ trẻ em, ông già bà cả ở Huế bị chết oan?
HỎI: Ông nói, sau khi bà Thuỵ Khê phổ biến bài phỏng vấn vào năm 1997, nhiều nhà văn, nhà báo ở Mỹ, Úc, Anh, Pháp… viết bài phản đối ông. Lúc đó ông mới nhận ra sự hớ hênh vô cùng tai hại của ông. Từ đó đến nay đã 20 năm. Tại sao phải chờ đến 20 năm, ông mới đăng lá thư “Lời xin lỗi chưa trọn vẹn” của ông?
HPNT: Chuyện đó đối với đứa con nít sống trong chế độ CS, cũng hiểu… Vì bây giờ, đảng và nhà nước CS mới cho phép tôi viết.
HỎI: Lý do?
HPNT: Vì bây giờ là dịp tưởng niệm 50 năm Thảm sát Mậu thân. CS biết chắc chắn, công luận sẽ một lần nữa phanh phui những tội ác của CS tại Huế. Vì vậy, CS dùng tên tuổi và lời xin lỗi của tôi để kéo mọi người vào những tranh luận vô bổ.
Điểm thứ hai, dùng sự “thành khẩn xin lỗi” và giả vờ “THÚ NHẬN” của tôi, CS sẽ nguỵ tạo nên 3 “sự thật dối trá” hết sức quan trọng:
1. Tội ác của CS trong dịp Tết Mậu Thân 68 là “tội ác của quân nổi loạn”.
2. “Chuyện máy bay Mỹ đã thảm sát bệnh viên nhỏ ở Đông Ba chết 200 người” là CÓ THẬT như tôi đã viết trong thư. Điều đó có nghĩa, TỘI ÁC Tết Mậu Thân 68 do Mỹ gây ra là CÓ và đáng bị lên án, nguyền rủa. Còn đảng CS chỉ phạm SAI LẦM nên phải được bỏ qua.
3. “Lương tâm dân tộc” và “quan điểm chiến tranh cách mạng” do CS chủ trương LÀ MỘT. Điều này có nghĩa, mọi tội ác do CS gây ra tại Huế cũng như tại bất cứ đâu, trong Tết Mậu Thân 68 hay trong bất cứ thời gian nào, cho dù có sai lầm, đều phù hợp với LƯƠNG TÂM DÂN TỘC. Đây là sự dối trá hết sức trắng trợn.
HỎI: Ở tuổi gần đất xa trời, biết sẽ chết bất cứ khi nào, ông còn gì để trăn trối?
HPNT: Bất cứ ai có lương tâm và trí khôn xin hãy hiểu dùm tôi: Lá thư “Lời xin lỗi chưa trọn vẹn” chỉ viết những gì tôi PHẢI viết theo lệnh CS, không phải những gì tôi MUỐN viết, MUỐN trăn trối.
Chỉ có những gì tôi trả lời phỏng vấn SGT, bên bờ Sông Hương tối nay, mới đúng là những SỰ THẬT TÔI MUỐN TRĂN TRỐI. Vì vậy, HỠI TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI VIỆT YÊU NƯỚC, HÃY NGÀN LẦN LÊN ÁN TÔI, VẠN LẦN NGUYỀN RỦA TÔI – HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG – KẺ ĐÃ THEO VC, BỊ VC ĐÁNH THỨC TẤT CẢ THÚ TÍNH TRONG CON NGƯỜI TÔI, NÊN TÔI ĐÃ GÂY NÊN MUÔN VÀN TỘI ÁC VỚI QUÊ HƯƠNG, DÂN TỘC, THÂN NHÂN, BẰNG HỮU… VÀ NGAY CẢ BẢN THÂN TÔI. XIN HÃY LẤY BI KỊCH CỦA CUỘC ĐỜI MỘT TÊN VC NẰM VÙNG NHƯ TÔI LÀM GƯƠNG, VĨNH VIỄN ĐỪNG BAO GIỜ THEO VC!!!
No comments:
Post a Comment