Wednesday, February 12, 2020

“Làn Ranh Quốc Cộng Có Còn Không?”
Tác giả Lão MócNgày đăng: 2020-02-12
Trước khi vào bài, tôi kể quý vị nghe một chuyện. Ngày trước, ở làng tôi, có một cô gái, nói là lên tỉnh làm công, thỉnh thoảng về làng, nom vẫn còn chân quê lắm. Một lần, có một anh trai cùng làng lên tỉnh tìm gái làng chơi, trớ trêu thế nào mà gọi đúng cô gái cùng làng của mình. Thời gian đầu về làng, anh ta còn kín miệng, dấu chuyện, cô gái ấy mỗi lần trở về, đoán chưa bị lộ nên vẫn làm vẻ ngây thơ, rụt rè, chất phác. Một lần anh trai làng uống rượu cùng bạn bè, rượu vào lời ra, phun ra cả chuyện cô gái ấy “làm gái” trên tỉnh. Hôm cô gái về làng, thấy mọi người nhìn mình bằng ánh mắt lạ, còn có vài cặp mắt khinh bỉ nữa, cô hiểu là cả làng biết mình làm “gái” rồi, cô không còn giữ kẽ nữa, đột nhiên hóa thành cô gái tỉnh, ăn nói vung vít, đi đứng nghênh ngang, trút bỏ bộ bà ba chân quê mà khoác vào cái áo khêu gợi và còn tỏ ý: “tao làm đĩ đấy, đứa nào làm gì tao…”, tác phong này lạ lẫm với người làng vốn có đời sống còn chân chất lắm. Nhiều vị, nhất là những vị trưởng thượng, đạo cao đức dày của làng tỏ ý khinh ra mặt…Bỗng nhiên cô trở nên hào phóng, hỏi các vị này có cần giúp đỡ cái gì cho làng không? Rồi xòe ra cho họ ít tiền… lạ một cái là thái độ của làng đối với cô hoàn toàn thay đổi. Họ xum xoe, cung kính, chèo kéo, hãnh diện được quen biết cô… Từ đấy, tôi hiểu là đồng tiền có sức mạnh vạn năng, đổi trắng thành đen, biến tròn thành méo… từ “đĩ” thành “bà”. Bây giờ trở lại với câu hỏi “Làn Ranh Quốc Cộng - Có Còn Không?”.
Những năm đầu ty nạn cộng sản trên đất người, “làn ranh” này đậm nét, rõ ràng lắm. Sau nhiều năm dài tăm tối, đổi mới hay là chết, cộng sản buộc phải bang giao với Mỹ. Nhất là từ lúc cộng sản tung ra nghị quyết 36, lũng đoạn cộng đồng người Việt Hải Ngoại. Từ ấy, đã có những kẻ từng ôm cờ quốc gia trong mọi sinh hoạt, từng hô hào không đội trời chung với cộng sản như PD như DTL…đã trở cờ phản bội. Hầu hết là những kẻ đã có danh nhưng nay lò mò về Việt Nam kiếm lợi và kiếm cả gái nữa…
Gần đây nhất có những đứa bên Mỹ mà danh cũng tươm tất, phận lại khá giả, cũng có thời cao giọng chống cộng kinh lắm, như thằng Hùng hèn, Sơn nổ…thế mà chúng nó không những đã khấu đầu, trở cờ, lạy cộng mà lại còn ca tụng cộng hơn cả những thằng cộng sản thứ thiệt nữa, đúng là thờ cộng hơn cộng. Cũng có dấy lên những phong trào đả kích, chống đối bọn này nhưng khí thế chẳng thể nào bằng lúc trước được. Làn Ranh Quốc Cộng, nay chắc cũng nhạt ít nhiều.
Giờ đây lại có những kẻ vô danh tiểu tốt nhưng lại làm ăn thành đạt, loại này chắc chắn không phải là public figure, không phải là người của công chúng, nên thôi đành viết tắt tên cho đỡ phiền phức. Người mà tôi muốn nói ở đây là mợ HP, chủ nhân một tiệm bán đồ trang sức ở vùng Hoa Đô. Mợ này cũng có đóng góp, giúp đỡ cho các Hội Đoàn, cho TPB, tuy ít hơn nhiều so với những Mạnh Thường Quân dấu tên khác, nhưng cũng được trọng vọng lắm. Tôi có gặp và tiếp xúc với Mợ này đôi lần, nói chuyện thì thấy, ăn không nên miếng, nói không nên lời, câu bất thành câu, cú bất thành cú, từ ngữ thì dùng loạn cào cào, nghèo từ mà lại thích dùng từ đao to búa lớn, nói câu chuyện thì đầu chẳng ra đầu, đuôi chẳng đuôi, có lúc câu sau chửi bố câu trước chứng tỏ loại người có trình độ học vấn thấp thế mà chẳng biết làm thế nào, hay nhờ ai làm thơ dùm, mà Mợ cũng có tước Nhà Thơ lại còn là Hội Viên của Làng Văn, cái Làng thường tự hào là tổ chức VNCH duy nhất còn lại. Chính vì là hội viên của cái Làng Văn ấy nên tôi mới mất thời giờ viết về Mợ.
Số là Mợ bỏ tiền ra, bỏ rất nhiều tiền để hòa hợp hòa giải, giao lưu với cs trong nước. Mợ lén về nước, tổ chức ca múa linh đình, hát xướng tưng bừng mừng đẻng mừng xuân. Mục đích ban đầu của Mợ là mua danh, cứ mua danh cái đã rồi hạ hồi tính, bởi vì chắc chắn là Mợ tiến hành trong bí mật, những người bạn thân, cả người thân của Mợ, còn không biết Mợ về Việt Nam nữa mà, nhưng xui cho Mợ là cái trò giao lưu này bại lộ. Bây giờ thì Mợ lộng giả thành chân, nghênh ngang, công khai phổ biến cái trò giao lưu hòa hợp hòa giải với cs trong nước, gởi emai khắp chốn, post lên web, bỏ vào facebook khoe khoang nhặng xị. Không những thế, mợ còn in cả vạn DVD, cho không biếu không những ông đi qua bà đi lại giữa chợ. Một thứ tuyên truyền mừng đẻng mừng xuân “cực kỳ” thâm độc.
Ôi thì người ta có tiền, người ta làm cái gì thì kệ người ta, nhưng buồn quá, như thế thì Làn Ranh Quốc Cộng đã bị xóa tan rồi à, không những thế mà nó lại còn nghênh ngang thách thức, chúng mày làm được cái gì tao. Rồi khi chúng mày tổ chức sinh hoạt cái gì đó, lại khúm núm mò đến tao xin vài trăm, thí cho chúng mày vài trăm thì buộc phải xum xoe bợ đỡ và phải câm như hến. Nghĩ đến kịch bản này, sao quặn thắt cả ruột gan….buồn quá. Thế mà không phải thế. Tin mới nhất mà tôi vừa nhận được:
1/ Tổ Chức VNS VNCH, nơi mà Mợ luồn sâu tới vị trí thứ nhì đã xóa hẳn tên Mợ trong tổ chức từ ngày 16/12/2019 vì họ đã đoán được cái trò lươn lẹo, khuất tất và nhiều dấu hiệu đáng ngờ của Mợ. Tổ chức này đã ra thông báo, không còn bất cứ liên hệ nào với Mợ nữa.
2/ Làng Văn đã khai trừ Mợ.
3/ Hội Đồng Hương những người của Thành Phố bị giặc Hồ chiếm tên đã phải tốn một lần tiền nữa để in ấn lại toàn bộ các poster chỉ vì loại bỏ phần quảng cáo cho Tiệm bán đồ trang sức của Mợ (nghĩa là không thèm nhận tài trợ của Mợ).
4/ Một nhân vật ở vị trí hàng đầu của Cộng Đồng Hoa Đô cũng bày tỏ ý kiến “đây là một tiền lệ thật xấu” “không thể chấp nhận được” nhưng mới chỉ ở phạm vi trao đổi riêng tư.
Cứ như là “có tin vui giữa giờ tuyệt vọng”, tôi lại lạc quan: “Làn Ranh Quốc Cộng” chưa nhòa.
Đến đây, các bạn đã hiểu tại sao tôi lại kể câu chuyện “Gái Đĩ” ở trên chưa? Vâng, Mợ này đi giao lưu hòa hợp hòa giải với cs trong nước (như đi làm đĩ), mợ biết rõ là cộng đồng, nơi mợ ta sinh sống sẽ không chấp nhận (khinh bỉ) thế nên mới lén lén lút lút. Trời bất dung gian, hành vi của Mợ bị lộ. Mợ bèn lộng giả thành chân, công khai thách thức, tao giao lưu đấy, chúng mày làm gì tao. Cần gì, ra đây, tao cho vài trăm, cầm tiền rồi thì nhớ ngậm miệng nghe. Chuyện cứ như “con đĩ” ở trên, nhưng các hội đoàn, các chức sắc Hoa Đô có hành xử như các vị Trưởng Thượng của làng tôi hay không?
Cầu Chúa, cầu Phật là không.
Lão Móc
Feb 12, 2020
-----
Pc: Chúng tôi có Poster và nhiều hình ảnh chứng minh Mợ HP giao lưu với cs trong nước. Poster thì lấy trên web của Nhà Hát Thành Phố “HCM” còn hình ảnh “người thật việc thật trên sân khấu TP HCM” chúng tôi không rõ là tác giả có giữ bản quyền hay không nên chưa tiện phổ biến. Chỉ gởi kèm đường link để quý vị tự tìm hiểu.
Đường link

No comments:

Blog Archive