Lòng An Định mới hiểu được vạn vật / Tâm Tĩnh Lặng mới thấu được lòng người
Lòng yên tĩnh mới có thể nghe được thanh âm của vạn vật, tâm thanh tĩnh mới có thể nhìn thấu bản chất của con người.
Duyên đến Duyên đi đều tùy Duyên, người đến người đi đều tùy Ý.
Gặp chuyện đừng hoảng loạn, nhìn người đừng phán xét vội vã.
Đôi khi, muốn đưa ra một kết luận nào đó, đừng ngại ngần đợi thêm một chút, mọi chuyện có thể không hoàn toàn như vậy, những chuyện ta đã thấy, đã nghe chưa chắc đã là sự thật.
Khi nghe thấy những lời bán tán sau lưng, đừng ngại lắng nghe thêm chút nữa. Nếu chính mình có điều gì sai, thì sửa đổi ngay đi, nếu như thấy không có gì sai, thì hãy mỉm cười bỏ qua.
Một lời nói vô tình, có thể dẫn đến những tranh chấp không đáng. Một câu nói thiện ý, có thể làm cho nhân tâm sinh thiện niệm.
Bồi dưỡng một người cần thiên ngôn vạn ngữ, nhưng hủy hoại một người chỉ cần một câu nói. Cho nên, khi phát ngôn cần thận trọng mới giảm được những tranh chấp vụn vặt; lúc hành sự cần đắn đo mới có thể bớt đi những nuối tiếc.
Một lời nói tuy rất nhẹ nhưng cũng rất nặng. Một lời nói tuy rất thường nhưng lại có ảnh hưởng rất lớn, cho nên ta cần cân nhắc khi mở miệng.
Người ta thống khổ vì nguyên nhân chủ yếu từ hai chữ “so đo”. Càng so đo nhiều, Tâm càng mệt mỏi, càng để ý nhiều, Tâm càng tổn thương.
Quay đầu nhìn lại những sự việc từng làm ta tức giận mới thấy rằng chẳng có gì đáng kể. Nhìn lại những sự tình từng khiến ta thống khổ chịu không nổi mới thấy hết thảy đều tựa như gió thoảng mây trôi.
Thanh tĩnh là Lý Trí, khờ khạo là Trí Tuệ. Không sợ người khác làm mình tổn thương mà chỉ sợ chính mình không buông tha được cho mình.
Nhìn không thấu, thì người thống khổ chính là mình. Nghĩ không ra, tổn thương không ai khác cũng lại là mình.
Lòng An Định mới hiểu được vạn vật, Tâm Tĩnh Lặng mới thấu được lòng người .
Một lời nói vô tình có thể dẫn đến những tranh chấp không đáng.
Tâm như chiếc thuyền lá nhẹ lướt, trừ mình ra, không ai có thể Độ mình được…
Không phải tất cả mọi người đều có thể trở thành bằng hữu; không phải tất cả mọi trái tim đều chân thành.
Với một số người, không đáng để Tận Tâm Tận Lực.
Với một số việc, không đáng để phó xuất Chân Tâm
Có bỏ qua, mới có đổi mới
Có buông thả, mới có thu nạp
Có tuyệt giao, mới có tri kỷ.
Gặp người hoài nghi ta mà ta càng chân thành lại càng giống như nói dối, cho nên cần phải học được cách im lặng.
Gặp người đối với ta lòng mang ác ý mà ta lương thiện chính là mềm yếu, cho nên cần phải học được cách rời xa.
Gặp người xem nhẹ ta, cho dù ta có “nặng” gấp đôi đi nữa, cũng vẫn bị coi nhẹ tựa lông hồng, cho nên chớ phí thì giờ.
Người yêu ta sẽ không cần lời giải thích bởi vì họ hiểu ta. Người không yêu ta thì cũng không cần giải thích, bởi vì chẳng đáng.
Với một số người, xem nhẹ là Duyên, quý trọng lại là Thù.
Với một số việc, khờ khạo là Yêu, sáng suốt lại là Hận.
Duyên đến Duyên đi đều tuỳ Duyên, người đến người đi đều tùy Ý.
No comments:
Post a Comment