Hội chứng Cộng sản
Sau gần hai mươi năm không gặp nhau, tôi gặp lại người bạn cũ, khác với cái thuở hai thằng rủ nhau đi phụ hồ, tối đến, buồn quá, lại rủ nhau thức đến 11h đêm, đợi lò mổ bò làm thịt xong, mua một ít lòng về luộc chấm mắm gừng, uống một xị rượu để sáng mai tiếp tục đi phụ hồ… Anh ta bây giờ giàu có, xe cộ, nhà cửa, tiền bạc rủng rỉnh… Nhưng nói chuyện một lúc, tôi thật sự giật mình và tự hỏi “không hiểu con người như thế này sao lại giàu được hay vậy ta?!”.
Sở dĩ tôi phải hỏi thầm như vậy vì tôi nhận ra giữa sự giàu có và tri thức của anh ta tỉ lệ nghịch đến độ khó tin. Nhưng không sao, tri thức không phải ai cũng có đủ để tỉ lệ thuận với sự giàu có, thậm chí có nhiều người giàu có tri thức nhưng lại nghèo tiền bạc. Chuyện ấy bình thường thôi. Vấn đề đáng bàn ở đây là quan điểm sống cũng như suy nghĩ, nhận định về xã hội của anh ta làm tôi bất ngờ.
Tôi vẫn luôn tin rằng với những người xuất thân từ gia đình nghèo khổ và bị ép chế bởi có lý lịch cha làm việc cho “ngụy quyền” như tôi và anh, chắc chắn khi vượt qua số phận, trở nên giàu có, kinh nghiệm sống cũng như những vết thương về lý lịch sẽ giúp tâm hồn chúng tôi trở nên đẹp hơn. Điều này tôi mường tượng giống như cây dó bầu sau khi bị mưa bão đánh tơi tả sẽ cho ra lõi trầm, chính cái lõi trầm khẳng định giá trị cũng như khả năng vượt thoát cái chết và thương tật của cây dó bầu. Điều đó cũng như chính sự giàu có, kinh nghiệm sống và sự tiến bộ sẽ khẳng định giá trị của con người sau một quá trình nghèo khổ, bị ép chế.
Nhưng không, tôi đã lầm, đó chỉ là sự tưởng tượng vô nghĩa của tôi. Anh bạn nghèo ngày xưa của tôi không những giàu có mà công tâm để nói là anh ta rất khốn nạn. Đương nhiên là anh ta chưa hề khốn nạn gì với cá nhân tôi nhưng anh lại khốn nạn với nhiều người khác nghèo khổ, khốn nạn với cộng đồng và xã hội.
Sau một thời gian dài làm phụ hồ, anh phất lên một cách bí ẩn, trở thành giàu có và nhận công trình xây dựng với một đội ngũ kĩ sư xây dựng và thợ thầy khá vững vàng. Không dừng ở đó, có đủ tiền bạc và đàn em, anh cho vay nặng lãi và nhanh chóng trở thành “đại gia” trong xã hội. Đã có nhiều người nghèo mất trắng mọi thứ bởi nợ anh ta, và anh ta không ngần ngại cho đàn em đến xiết nợ của người khác giữa ban ngày, mức lãi có khi lên đến 30% mỗi tháng khiến cho con nợ nhanh chóng kiệt quệ dưới tay anh ta. Nhưng không ai làm gì được anh ta vì anh chơi với các quan chức đứng đầu ngành an ninh tỉnh và huyện, chuyện nhậu nhẹt, chè chén và quà cáp đối với giới quan chức là chuyện thường ngày.
Có thể nói rằng nhờ vào các quan hệ, toa rập, chằng níu giữa anh ta và giới quan lại mà anh ta trở thành một loại Năm Cam mới, tinh vi và yên ổn hơn. Đặc biệt, khi nói chuyện, một hai anh bảo vệ đảng Cộng sản, anh bảo vệ đến độ tôi không dám nhắc đến hai từ này với anh. Bởi nếu nhắc đến mà không kèm với thái độ tôn kính thì không chừng anh ta đập bàn, cho đàn em xử mình như chơi. Vì thấy mức độ mê tín vào đảng của anh ta thì dễ dàng nhận ra kết cục như vậy.
Anh luôn đưa ra quan điểm nhân dân phải sống dưới sự che chở của đảng, phải tin vào đảng, thậm chí thần tượng đảng, thần tượng bác Hồ mới là người trưởng thành. Bằng chứng của sự trưởng thành này là anh đã rất giàu, chơi với giới quan chức và đẳng cấp của anh cũng ở trên cao, thuộc giới thượng lưu… Nghe anh nói một lúc, tôi chỉ thấy miệng đắng ngắt, không thể nhấp thêm ngụm bia nào nữa, vờ có việc gấp mà cáo lỗi, về trước.
Trên đường về, tôi sực nhớ đến câu nói của một anh bạn:
“Đất nước này không phải chỉ có hơn ba triệu đảng viên Cộng sản đâu! Nó có đến hơn chín chục triệu đảng viên Cộng sản đó. Chúng ta đang sống trong một thứ hội chứng Cộng sản!”.
Anh này đưa ra quan điểm như vậy và cho rằng không chỉ có những đảng viên đã được kết nạp vào đảng Cộng sản mới là đảng viên, mà những thứ tư duy Cộng sản, hội chứng Cộng sản đã nhiễm dần vào máu huyết của người dân theo từng ngày, từng ngày, để đến một lúc, họ trở thành một đảng viên thụ động và còn yêu đảng, yêu Hồ Chí Minh ghê gớm hơn cả những đảng viên chính thức.
Sự mê tín vào đảng Cộng sản này được tích tụ một cách tiệm tiến trong quá trình tồn tại, nó chuyển hóa từ sợ hãi sang thỏa hiệp và cuối cùng là cơ hội. Nghĩa là với cách quản lý đầy sắc máu, nhà nước Cộng sản đã đẩy đại bộ phận nhân dân đến chỗ sợ hãi, đánh mất chính mình để tồn tại. Và đến một lúc nào đó, người ta cảm thấy những bất công, vô lý là chuyện bình thường, không có gì đáng bàn, người ta chấp nhận, thỏa hiệp với bất cộng, xem bất công và đàn áp như một lẽ đương nhiên. Và một khi đã xem điều đó là đương nhiên, người ta dễ dàng thích nghi để tìm ra cơ hội có lợi cho bản thân. Những kẻ cơ hội trong chế động Cộng sản đều là những kẻ có khuynh hướng phát triển như trên.
Và một khi đã nắm được cơ hội trên tay, người ta bắt đầu phát triển, mở rộng cơ hội. Đương nhiên cơ hội ở đây sẽ có đội trên đạp dưới, có toa rập, có đạp lên nỗi đau của đồng loại mà đi, có thủ đoạn và có cả sự bỉ ổi, vô luân. Bởi lẽ, đây là cơ hội dưới triều đại độc tài Cộng sản.
Và một khi thứ cơ hội này lan tỏa ra trên toàn xã hội, một thứ không khí khác bao trùm lện xã hội, một ông xe ôm hay một bà bán trứng vịt lộn cũng có thể là đảng viên không chính thức, bà ta có thể đấu tố hàng xóm, có thể tìm cách nịnh bợ ông chủ tịch phường, chủ tịch xã để lấn sang phía bà bán bánh mì một chút đất vỉa hè để đặt thêm bộ bàn. Và đương nhiên bà ta lấy làm hãnh diện vì mình có thế lực đảng trong tay! Ông xe ôm cũng thế, ông có thể trở thành một cộng sự viên đắc lực của ngành an ninh để đấu tố những kẻ nào dám nói xấu đảng, nói xấu bác Hồ, với ông, đây là một chiến công, mặc dù cho đến giờ ông không có nghề ngỗng gì, phải chạy xe ôm bởi cơ hội làm người của ông đã bị mất vì lý lịch “ngụy quân” của ông ta!
Đứng trên góc độ tạo ra hiệu ứng mê tín đảng và bao trùm không khí xã hội một thứ “hội chứng Cộng sản” thì rõ ràng là nhà cầm quyền độc tài Cộng sản Việt Nam đã rất thành công, không phải tốn xu nào vẫn tạo ra được hơn chín chục triệu đảng viên, trong đó có nhiều đảng viên không có thẻ nhưng lại có quyền lực đảng và yêu đảng hơn rất nhiều so với các đảng viên chính thức. Bởi với họ, sự giàu có, tài phiệt của họ hình thành là nhờ vào ơn đảng, ai đụng đến đảng là khó sống với họ!
Nhưng nhà cầm quyền Cộng sản, đảng Cộng sản quên mất một điều: Khi mà tấm thẻ đảng trở nên rẻ rúng, khi mà quyền lực đảng đã rơi vào tay tài phiệt và mafia, khi mà tính đảng không còn thiêng liêng như những ngày người ta chấp nhận đói khổ, rúc rừng, chịu sốt rét và bom đạn, cái chết để đi theo đảng… Thì lúc đó, cả một tập hợp đảng lại lúc nhúc những con vi trùng tội ác có thể làm cho cơ thể đảng nổ tung sau khi trương phình và tự hoại lẫn nhau. Đó là điều khó tránh khỏi trong lúc này!
VietTuSaiGon's blog
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Blog Archive
-
▼
2015
(1258)
-
▼
September
(89)
- Tùy Bút Võ Phiến – Rụp Rụp L.T.Đ:
- Cách Chùi Rữa Nồi Chảo Bị Cháy Dễ Dàng Với bàn t...
- Cây cầu "biến mất kỳ diệu" ở Đan Mạch và Thụy Điển...
- Sống Lại Mùa Tết Trung Thu Phùng Annie Kim Nhìn...
- Có Phước, Có Phận Trương Tấn Thành * * * Tôi ...
- Tâm Tình Tháng Chín Song Lam Từ đầu tháng 7, miề...
- Giã Từ Virginia Nguyễn Thị Thêm Ngày mai tôi rời...
- Hạ cao huyết áp “cấp tốc” Cao huyết áp...
- Mời đọc tiếng Việt thời Việt cỘng. Đồng-...
- BẪY TÌNH Thủy bỏ tờ báo xuống, gỡ cặp kính để lê...
- Hai kẻ thù trường kỳ cùng lúc viếng thăm Washingt...
- Quân khủng-bố len lỏi trong đám dân tỵ-nạn Nhữ ...
- Những mẫu chuyện thấy đắng lòng ! Mẹ già bệnh nặ...
- Bê bối nước Đức nguy hiểm hơn khủng hoảng Hy Lạp...
- VIỆT CỘNG CÒN DÃ MAN TÀN BẠO HƠN CẢ ISIS. ...
- Thảm họa hạt nhân Fukushima *** Gần 4 năm sau...
- Người Hồi giáo tị nạn yêu cầu hủy lễ hội bia Okt...
- Orange County, California, USA. Ngày 24 tháng 9 nă...
- Mạn đàm với ông Cao Xuân Vỹ Trích: phần III - 8 ...
- MỘT TÍN ĐỒ HỒI GIÁO CÓ THỂ TRỞ THÀNH MỘT CÔNG DÂ...
- Món quà cứu mạng vô giá từ vị linh mục gốc Việ...
- Thương Người Ở Lại Huyền Thoại Thịnh Hương Như...
- September 6, 2015 by TNO Staff— in Europe An eye-...
- Sắn, khế là một trong những thực phẩm nguy hiểm nh...
- Mỹ: 2 Năm Sẽ Nhận 185,000 Dân Tỵ Nạn BERLI...
- TT Thiệu cầu nguyện tại nhà thờ La Van...
- Di dân Trung Đông, Châu Phi tràn vào Âu Châu đập...
- Sự Diệu Kỳ Một người lính VNCH cầu nguyện tro...
- Nịnh hót qua văn chương, ngữ học phiếm luận củ...
- Đôi lời về Việt Nam / Viện trưởng Đại học D...
- Đọc " Một thuở yêu nhau " của Võ Phước Hiếu - ...
- Lời ru mộ gió Trong những câu chuyện về biển...
- Thông Điệp Thách thức của Đô Đốc Yuan Yubai: Sout...
- Vụ án "Tế Bào Gốc" bùng nổ trên dư luận khắp ...
- Tạp Bút Du Sinh Trần Du Sinh 1. Bầy đànCó ...
- HUẾ - ĐỊA NGỤC TRẦN GIAN CÓ THẬT Liên Thà...
- Sản phẩm tôm khô Louisiana - USA Đang bỏ ống hút t...
- Trái Mướp Phan
- AI RA LỆNH KHAI HỎA TRONG TRẬN HOÀNG SA 1974 ? ...
- Bản dịch từ bài: "JE CROYAIS QUE VIEILLIR..."của...
- Vì sao người Nhật Bản không ăn xin cho dù nghèo đ...
- Những người Việt tỵ-nạn rất ngây thơ, dễ tha-thứ v...
- Con Ngựa Kiểng
- Giới thiệu Đại Tá Hải Quân HK Vũ Thế Thùy AnhĐại T...
- TIN KHẨN .... !!!Cảnh sát Hy Lạp phát hiện các con...
- 9/11: Một Giấc Chiêm Bao! Lệ Hoa WilsonNgày nà...
- Tình Trạng Mất Trí Nhớ LTS: Bác Sĩ H...
- Nhan sắc Việt ở Malaysia: tha hương cơm áoTrần Thà...
- Hình ảnh một Saigon cuả 60 năm về trước! SVSQ Thủ ...
- Chú Chín Cẩm Thành Dân
- ‘Diễu binh,’ chuyện như ‘diễu!’ Huy PhươngTrước k...
- Nhớ nhớ, quên quên! Tạp ghi Huy Phương “K...
- Lụa Bạch Truyện “Lụa Bạch” của nhà văn Tâm Thanh ...
- 18 tuyệt chiêu bảo quản rau - củ - tra'i cây Là n...
- “ Là con tim thứ hai ” của cơ thể: Bàn chân Trung ...
- Đám cưới mang tên 'Nghìn lẻ một đêm' khiến mọi cô ...
- Hội hoa lớn nhất thế giới tưởng nhớ Van Gogh tạ...
- Nguyễn-hữu-Cầu..Anh là ai?.. TLC.Bùi-trọng...
- KHÔNG ĐẦU HÀNG GIẶC (Hai vị Thần Làng) “Di Tản ...
- Mắt & Chất Lutein kỳ diệu Đôi mắt là cửa sổ của...
- Chút Tình Năm Xưa Tác giả: Túy Trước
- HONG KONG -- Một đường dây đưa lậu người Việt vào ...
- Từ hình ảnh em bé Syria nghĩ đến những em bé miền...
- Lý do phụ nữ "sống lâu hơn" đàn ông đơn giản là...
- Tâm bệnh của mỗi người Con người sống trên đời...
- CẬU BÉ CHĂN TRÂU trở thành đại điền chủ giàu nhất...
- Những ngôi nhà kết hợp với thiên nhiên ...
- Những nơi có mùa thu đẹp nhất thế giới Thu đến h...
- Đứa con vô tội và nỗi đau của người mẹ k...
- Di sản Thế Giới : Hồ Como ...
- The Blood-Red Hands of Ho Chi Minh Reader’s Di...
- Kiếp Sau Xin Vẫn Làm Con Ba - Người Phương Nam...
- KHÔNG BỊP KHÔNG PHẢI VIỆT CỘNG Ông Tôn Thất Soạ...
- Xôi Diệu Thiện Bùi Đức Ly (Tổ Đình Việt Nam - S...
- Những thang máy đặc biệt Thang máy không chỉ là ph...
- Những Hình Ảnh Tưởng Như Đã Quên Câu Chuyện Của ...
- Theo mưa đến thăm Cà Phê Lính Giọt mưa C...
- Nước Mỹ trong tôi
- Văn Quang - Viết từ Sài Gòn ngày 05.9.2015...
- Hội chứng Cộng sản Sau gần hai mươi năm không gặ...
- Ai đã bắn nát chân Tướng Nguyễn Ngọc Loan? Sát t...
- Những giống Nho lạ trên thế giới Giống nho hiế...
- Vùng biển tự tách đôi ở Hàn Quốc Mỗi năm, tại vùng...
- Sự Thật Đằng Sau " Bông Hồng Cài Áo " Thiền sư Th...
- Vườn Của Ngoại Thủy Như
- Hoa Tím Bằng Lăng - Nguyễn Duy-An Vì c...
- Xa Lộ Nói đến Hiệp Chủng Quốc, chúng ta kh...
- Vân Tiên ngồi núp bụi môn Xưa có chàng thư sinh t...
- Trung Quốc cho phát hành tiểu sử Hán gian của Gi...
-
▼
September
(89)
No comments:
Post a Comment