Trần Thành
Trên trang The Star, ngày 3-9-2015 đưa tin Sở Di Trú Malaysia đã bố ráp một tiệm bar ở Taman Melaka Raya, và bắt giữ 40 phụ nữ Việt Nam bị cáo buộc cung cấp dịch vụ tình dục cho các khách hàng. Đây là điều không bất ngờ. Ban đêm, chỉ cần đặt chân vào các bar, pub ở 4 thành phố lớn Penang, Johor, Klang và Kuala Lumpur là có thể gặp gái Việt. Ban ngày, ở các tụ điểm giải trí công cộng cũng gặp gái Việt.
Miếu Phật 4 mặt trên đường Jalan Alor thường được các cô gái Việt thắp nhang cầu khấn sau khi ghé một quán Việt Nam ở đó để ăn uống, tán gẫu trước và sau khi làm việc tại Beach hay Tiệm cà phê Việt Nam.
“Bộ luật Sharia của Hồi giáo Malaysia không bao giờ tha thứ cho việc mua bán dâm. Đây là tội ác và báng bổ thần thánh có thể bị ném đá đến chết hay ít nhất cũng phạt roi cho tới tàn tật cả đời. Bởi vậy nên ở đây cho phép khu đèn đỏ, nhưng không hề có gái mãi dâm là người bản xứ”.
Luật sư Trần Thành có 6 tháng sinh sống và làm việc tại Singapore và Malaysia, nói và nhìn nhận các cô gái Việt làm “bướm đêm” ở Kuala Lumpur nhiều đến độ cứ ra giữa phố rồi chửi thề bằng tiếng Việt, bảo đảm sẽ tới tấp nghe chửi lại cũng bằng tiếng Việt từ những nhan sắc Việt.
“Xuất khẩu lao động” để bán dâm
Trên trang bản ngữ Parsmedia, cho biết trong số 40 phụ nữ Việt bị tạm giữ nói trên, có nhiều cô gái phục vụ tình dục mới chỉ có 16 tuổi. Cũng theo trang này, thì Malaysia là một trong 10 quốc gia có số lượng gái mãi dâm nhiều nhất.
Năm 2013, hãng thông tấn Bernama của Malaysia đưa tin có 3.456 người Việt Nam trong tổng số 12.434 phụ nữ nước ngoài hành nghề mại dâm bị bắt giữ ở Malaysia vào năm 2012. Phần lớn gái bán dâm Việt Nam thường hành nghề ở các hộp đêm, các quán karaoke và tiệm massage.
“Xuất khẩu lao động” để bán dâm
Trên trang bản ngữ Parsmedia, cho biết trong số 40 phụ nữ Việt bị tạm giữ nói trên, có nhiều cô gái phục vụ tình dục mới chỉ có 16 tuổi. Cũng theo trang này, thì Malaysia là một trong 10 quốc gia có số lượng gái mãi dâm nhiều nhất.
Năm 2013, hãng thông tấn Bernama của Malaysia đưa tin có 3.456 người Việt Nam trong tổng số 12.434 phụ nữ nước ngoài hành nghề mại dâm bị bắt giữ ở Malaysia vào năm 2012. Phần lớn gái bán dâm Việt Nam thường hành nghề ở các hộp đêm, các quán karaoke và tiệm massage.
“Thái độ phục vụ của họ (gái bán dâm Việt Nam) là không đòi hỏi lắm, nhất là về tiền bạc. Điều này khiến họ trở thành lựa chọn lý tưởng cho các khách hàng. Chẳng hạn như nếu họ được khách yêu cầu mời rượu thì khách hàng chỉ boa cho họ tiền phục vụ thôi chứ không cần phải boa thêm nếu khách yêu cầu họ ngồi uống cùng. Điều này cũng tương tự trong trường hợp bán dâm. Nếu khách hàng trả họ 100 ringgit cho dịch vụ massage bằng cơ thể, thì số tiền đó sẽ được họ hiểu là 'tiền trọn gói', thậm chí có nghĩa là khách hàng có thể yêu cầu quan hệ tình dục”.
Một quan chức của Cục phòng chống tệ nạn, cờ bạc và hội kín của Cảnh sát Hoàng gia Malaysia, cho biết.
Là đất nước có nhiều người theo đạo Hồi nên không có phụ nữ nào ở Malaysia dám làm nghề mại dâm. Vì thế, các nàng “bướm đêm” ở đây chủ yếu là gái ngoại quốc, đến từ Thái Lan, Trung Quốc và Việt Nam... Tại các nhà hàng, quán bar sang trọng, giá tiền cho mỗi lần “đi khách” của các cô gái thường khá cao, từ 150-300 ringgit (1 ringgit tương đương 8.000 đồng); còn “đi tàu nhanh” khoảng 60-100 ringgit.
Cục phòng chống tệ nạn, cờ bạc và hội kín của Cảnh sát Hoàng gia Malaysia, cho biết phụ nữ Việt Nam, nhất là mấy cô trẻ đẹp đã không ngừng lợi dụng nhập cảnh vào Malaysia với lý do du lịch... để bán thân cho những “khu đèn đỏ”. Tuy nhiên, trong số các cô gái mại dâm ở đất nước Hồi giáo này, cũng có rất nhiều người là nạn nhân của những kẻ buôn người. Các cô bị lừa đi xuất khẩu lao động hoặc làm những ngành nghề lương thiện khác, nhưng khi đến xứ lạ quê người đã bị dồn vào đường cùng, buộc phải bán thân.
“Tôi là người Việt Nam”
Khác với Việt Nam mua bán dâm không được pháp luật thừa nhận thì tại Malaysia, đó là cái “không thể thiếu” của ngành công nghiệp du lịch. Tuy nhiên, “không thể thiếu” không có nghĩa là ai muốn bán dâm thì cứ qua. Là đất nước theo đạo Hồi nên hầu hết mại dâm đều là người Việt, Thái Lan, Indonesia, Trung Quốc, Campuchia, Nga, Pháp, Nhật, Philippines…, không có người Malaysia.
Đại úy cảnh sát trưởng khu vực Rawan Selangor, ông Gudian Singh nói vui với tôi rằng: “Người Việt đi du lịch Malaysia đừng ngại bất đồng ngôn ngữ. Chỉ cần đứng giữa một khu phố sầm uất hỏi to: Ở đây có ai là người Việt Nam không? Bạn sẽ nghe mọi người xung quanh trả lời: Tôi là người Việt Nam”.
Quả thật, ở bất cứ nơi đâu tôi cũng gặp những cô gái trẻ Việt Nam. Ban đêm, hầu như tất cả những điểm giải trí như karaoke, bar, pub của thành phố Kuala Lumpur đều có tiếp viên là gái Việt Nam. Nhan sắc Việt Nam nổi tiếng và có giá đến mức, những cô gái Thái Lan, Myanmar phải cố học tiếng Việt để tự nhận với khách phương Tây mình là gái Việt. Thậm chí, trước đây tại giao lộ Jalan Ramlee - Jalan Perak giữa trung tâm Kuala Lumpur, có một bar đã từng mang tên Thai Club rất nổi tiếng bởi những cô gái Thái Lan làm tiếp viên. Sau đó, bar này đã trương biển hiệu bằng tiếng Việt “Tiệm cà phê Việt Nam”. Tất nhiên, những cô gái Thái Lan đã được thay thế bởi những cô gái Việt Nam.
Quán cà phê Casanova, số 16-22, Jalan Alor, Kuala Lumpur. Địa chỉ quen thuộc của gái mại dâm người Việt.
Ngoài bar “Tiệm cà phê Việt Nam”, Kuala Lumpur còn những tụ điểm nổi tiếng mà bất kỳ khách làng chơi ở các nước phương Tây đều đến như Beach bar, Ù Lủ pub, Sky bar, Karaoke Napoli... Cùng với một người bạn nhà báo từ Việt Nam sang, tôi bước vào bar “Tiệm cà phê Việt Nam”. Ánh sáng thì thiếu, tiếng nhạc lại thừa hơn mức cần thiết. Một gã bảo vệ người Myanmar dìu chúng tôi qua ánh sáng nhập nhoạng, đến một chiếc bàn còn trống. Ngay lập tức, 6 cô gái trẻ sexy áp sát, thân thiết đến vượt ngưỡng bình thường. Một cô ra dấu hướng dẫn chúng tôi cách nói chuyện át tiếng nhạc lớn trong bar. Dùng một ngón tay bịt vào lỗ tai người nghe theo nhịp nói của mình. Quả nhiên, với cách đó, không cần gào thét vẫn nói chuyện được. Sau đó, cô ta hỏi chúng tôi là người nước nào lần lượt bằng các thứ tiếng Nhật, Hoa, Thái, Anh. Khi tôi trả lời mình là người Việt Nam, ngay lập tức, các cô rời bàn nhanh như lúc đến…
Một gã quản lý tiến đến cho biết, rất hoan nghênh khách đến bar nhưng rất tiếc, các cô gái Việt không thích tiếp khách Việt.
Cay đắng xứ người
Từ nhiều năm nay, gái mại dâm “chui” người Việt tại Kuala Lumpur hoạt động chủ yếu ở 3 nơi, đó là Câu lạc bộ Beach Club, Tiệm cà phê Việt Nam (cả hai đều nằm trên đường P. Ramlee) và vũ trường Black Magic. Ngoài ra, còn một số nơi nữa nằm trên đường Alor, đường Hicks, đường Thambipillay nhưng đây là những điểm mại dâm rẻ tiền, khách chơi hầu hết là dân bản xứ.
Mại dâm hợp pháp thì hùng cứ ở khu đèn đỏ thuộc quận Lorong Haji và Chow Kit. Riêng gái mại dâm cao cấp, địa bàn hoạt động của họ thường là các hộp đêm ở Bukit Bintang, Sultan Ismail, Horley và Imbi. Nếu ở Beach Club và Tiệm cà phê Việt Nam, giá cho mỗi lần “đi khách” thường là 100 ringgit thì ở Black Magic hoặc Bukit Bintang, vì sự sang trọng nên khách phải trả từ 150 đến 200 ringgit.
Một trong những địa chỉ được nhiều dân chơi biết đến là khách sạn Casanova, số 16-22, Jalan Alor, Kuala Lumpur. Đây là “đại bản doanh” của gái mại dâm người Việt. Lúc tôi còn công tác ở Singapore, thì Casanova có giá phòng rẻ nhất là 125 ringgit/ngày, nhưng lại chia làm nhiều loại, loại phòng 2 giường, 3 giường, 4 giường, 6 giường… Vì vậy, nếu 6 người ở chung với nhau 1 phòng thì mỗi ngày, mỗi người chỉ tốn 20,3 ringgit. Thường thì một số má mì người Việt đứng ra thuê sỉ luôn mấy phòng để đón khách là những cô gái mới chân ướt chân ráo từ Việt Nam qua. Cứ mỗi cô, má mì cho thuê lại với mức “phụ thu” 2 ringgit. Các cô gái ở trọ chừng 25 ngày thì phải về lại Việt Nam để đối phó với thời hạn lưu trú 30 ngày của Sở Di trú Malaysia. Vài bữa sau qua tiếp. Tuy nhiên, cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra nên hầu hết phụ nữ, chủ yếu là Việt Nam, Thái Lan, Campuchia, Trung Quốc, nếu không đi theo tour thì chỉ được phép ở lại Malaysia 2 tuần.
Nếu bị bắt quả tang khi đang “đi khách”, ngoài việc đóng tiền phạt, các cô sẽ bị trục xuất và bị cấm nhập cảnh ít nhất là 5 năm. Thế nên, dù bị khách làng chơi hành hạ hoặc bạo dâm chăng nữa, họ cũng đành nín chịu.
Trong giới “bướm đêm” hay kể câu chuyện về một gái mại dâm Việt “đi” với một Tây đen cứ mỗi giờ 200 ringgit. Cuộc mây mưa kết thúc, cô vào nhà tắm rồi lúc bước ra, gã Tây đen yêu cầu cô “chiều” thêm lần nữa. Do chưa hết giờ nên cô đành gật đầu. Tưởng thế là xong, ai dè vừa ra khỏi nhà tắm, gã lại ngoắc cô lên giường. Đến lần thứ tư, cô mới biết mỗi lúc cô vào nhà tắm lại có một gã bên ngoài mở cửa nhảy vào thế chỗ. Và bởi vì gã nào cũng đen thui nên cô không phát hiện ra. Sau lần ấy, cô nằm liệt giường cả tuần lễ…
Nhìn chung, khách làng chơi tại Malaysia hầu hết du lịch tour từ nhiều nước của cộng đồng nói tiếng Hoa như Đài Loan, Macau, Hongkong, Singapore và dĩ nhiên nhiều nhất vẫn là Trung Quốc đại lục. Tất cả những quốc gia nói tiếng Hoa ấy được các cô gái Việt gọi chung là người Tàu hay tiếng Tàu và khi giao tiếp với họ chỉ cần học vài tiếng phổ thông là đủ.
Là đất nước có nhiều người theo đạo Hồi nên không có phụ nữ nào ở Malaysia dám làm nghề mại dâm. Vì thế, các nàng “bướm đêm” ở đây chủ yếu là gái ngoại quốc, đến từ Thái Lan, Trung Quốc và Việt Nam... Tại các nhà hàng, quán bar sang trọng, giá tiền cho mỗi lần “đi khách” của các cô gái thường khá cao, từ 150-300 ringgit (1 ringgit tương đương 8.000 đồng); còn “đi tàu nhanh” khoảng 60-100 ringgit.
Cục phòng chống tệ nạn, cờ bạc và hội kín của Cảnh sát Hoàng gia Malaysia, cho biết phụ nữ Việt Nam, nhất là mấy cô trẻ đẹp đã không ngừng lợi dụng nhập cảnh vào Malaysia với lý do du lịch... để bán thân cho những “khu đèn đỏ”. Tuy nhiên, trong số các cô gái mại dâm ở đất nước Hồi giáo này, cũng có rất nhiều người là nạn nhân của những kẻ buôn người. Các cô bị lừa đi xuất khẩu lao động hoặc làm những ngành nghề lương thiện khác, nhưng khi đến xứ lạ quê người đã bị dồn vào đường cùng, buộc phải bán thân.
“Tôi là người Việt Nam”
Khác với Việt Nam mua bán dâm không được pháp luật thừa nhận thì tại Malaysia, đó là cái “không thể thiếu” của ngành công nghiệp du lịch. Tuy nhiên, “không thể thiếu” không có nghĩa là ai muốn bán dâm thì cứ qua. Là đất nước theo đạo Hồi nên hầu hết mại dâm đều là người Việt, Thái Lan, Indonesia, Trung Quốc, Campuchia, Nga, Pháp, Nhật, Philippines…, không có người Malaysia.
Đại úy cảnh sát trưởng khu vực Rawan Selangor, ông Gudian Singh nói vui với tôi rằng: “Người Việt đi du lịch Malaysia đừng ngại bất đồng ngôn ngữ. Chỉ cần đứng giữa một khu phố sầm uất hỏi to: Ở đây có ai là người Việt Nam không? Bạn sẽ nghe mọi người xung quanh trả lời: Tôi là người Việt Nam”.
Quả thật, ở bất cứ nơi đâu tôi cũng gặp những cô gái trẻ Việt Nam. Ban đêm, hầu như tất cả những điểm giải trí như karaoke, bar, pub của thành phố Kuala Lumpur đều có tiếp viên là gái Việt Nam. Nhan sắc Việt Nam nổi tiếng và có giá đến mức, những cô gái Thái Lan, Myanmar phải cố học tiếng Việt để tự nhận với khách phương Tây mình là gái Việt. Thậm chí, trước đây tại giao lộ Jalan Ramlee - Jalan Perak giữa trung tâm Kuala Lumpur, có một bar đã từng mang tên Thai Club rất nổi tiếng bởi những cô gái Thái Lan làm tiếp viên. Sau đó, bar này đã trương biển hiệu bằng tiếng Việt “Tiệm cà phê Việt Nam”. Tất nhiên, những cô gái Thái Lan đã được thay thế bởi những cô gái Việt Nam.
Quán cà phê Casanova, số 16-22, Jalan Alor, Kuala Lumpur. Địa chỉ quen thuộc của gái mại dâm người Việt.
Ngoài bar “Tiệm cà phê Việt Nam”, Kuala Lumpur còn những tụ điểm nổi tiếng mà bất kỳ khách làng chơi ở các nước phương Tây đều đến như Beach bar, Ù Lủ pub, Sky bar, Karaoke Napoli... Cùng với một người bạn nhà báo từ Việt Nam sang, tôi bước vào bar “Tiệm cà phê Việt Nam”. Ánh sáng thì thiếu, tiếng nhạc lại thừa hơn mức cần thiết. Một gã bảo vệ người Myanmar dìu chúng tôi qua ánh sáng nhập nhoạng, đến một chiếc bàn còn trống. Ngay lập tức, 6 cô gái trẻ sexy áp sát, thân thiết đến vượt ngưỡng bình thường. Một cô ra dấu hướng dẫn chúng tôi cách nói chuyện át tiếng nhạc lớn trong bar. Dùng một ngón tay bịt vào lỗ tai người nghe theo nhịp nói của mình. Quả nhiên, với cách đó, không cần gào thét vẫn nói chuyện được. Sau đó, cô ta hỏi chúng tôi là người nước nào lần lượt bằng các thứ tiếng Nhật, Hoa, Thái, Anh. Khi tôi trả lời mình là người Việt Nam, ngay lập tức, các cô rời bàn nhanh như lúc đến…
Một gã quản lý tiến đến cho biết, rất hoan nghênh khách đến bar nhưng rất tiếc, các cô gái Việt không thích tiếp khách Việt.
Cay đắng xứ người
Từ nhiều năm nay, gái mại dâm “chui” người Việt tại Kuala Lumpur hoạt động chủ yếu ở 3 nơi, đó là Câu lạc bộ Beach Club, Tiệm cà phê Việt Nam (cả hai đều nằm trên đường P. Ramlee) và vũ trường Black Magic. Ngoài ra, còn một số nơi nữa nằm trên đường Alor, đường Hicks, đường Thambipillay nhưng đây là những điểm mại dâm rẻ tiền, khách chơi hầu hết là dân bản xứ.
Mại dâm hợp pháp thì hùng cứ ở khu đèn đỏ thuộc quận Lorong Haji và Chow Kit. Riêng gái mại dâm cao cấp, địa bàn hoạt động của họ thường là các hộp đêm ở Bukit Bintang, Sultan Ismail, Horley và Imbi. Nếu ở Beach Club và Tiệm cà phê Việt Nam, giá cho mỗi lần “đi khách” thường là 100 ringgit thì ở Black Magic hoặc Bukit Bintang, vì sự sang trọng nên khách phải trả từ 150 đến 200 ringgit.
Một trong những địa chỉ được nhiều dân chơi biết đến là khách sạn Casanova, số 16-22, Jalan Alor, Kuala Lumpur. Đây là “đại bản doanh” của gái mại dâm người Việt. Lúc tôi còn công tác ở Singapore, thì Casanova có giá phòng rẻ nhất là 125 ringgit/ngày, nhưng lại chia làm nhiều loại, loại phòng 2 giường, 3 giường, 4 giường, 6 giường… Vì vậy, nếu 6 người ở chung với nhau 1 phòng thì mỗi ngày, mỗi người chỉ tốn 20,3 ringgit. Thường thì một số má mì người Việt đứng ra thuê sỉ luôn mấy phòng để đón khách là những cô gái mới chân ướt chân ráo từ Việt Nam qua. Cứ mỗi cô, má mì cho thuê lại với mức “phụ thu” 2 ringgit. Các cô gái ở trọ chừng 25 ngày thì phải về lại Việt Nam để đối phó với thời hạn lưu trú 30 ngày của Sở Di trú Malaysia. Vài bữa sau qua tiếp. Tuy nhiên, cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra nên hầu hết phụ nữ, chủ yếu là Việt Nam, Thái Lan, Campuchia, Trung Quốc, nếu không đi theo tour thì chỉ được phép ở lại Malaysia 2 tuần.
Nếu bị bắt quả tang khi đang “đi khách”, ngoài việc đóng tiền phạt, các cô sẽ bị trục xuất và bị cấm nhập cảnh ít nhất là 5 năm. Thế nên, dù bị khách làng chơi hành hạ hoặc bạo dâm chăng nữa, họ cũng đành nín chịu.
Trong giới “bướm đêm” hay kể câu chuyện về một gái mại dâm Việt “đi” với một Tây đen cứ mỗi giờ 200 ringgit. Cuộc mây mưa kết thúc, cô vào nhà tắm rồi lúc bước ra, gã Tây đen yêu cầu cô “chiều” thêm lần nữa. Do chưa hết giờ nên cô đành gật đầu. Tưởng thế là xong, ai dè vừa ra khỏi nhà tắm, gã lại ngoắc cô lên giường. Đến lần thứ tư, cô mới biết mỗi lúc cô vào nhà tắm lại có một gã bên ngoài mở cửa nhảy vào thế chỗ. Và bởi vì gã nào cũng đen thui nên cô không phát hiện ra. Sau lần ấy, cô nằm liệt giường cả tuần lễ…
Nhìn chung, khách làng chơi tại Malaysia hầu hết du lịch tour từ nhiều nước của cộng đồng nói tiếng Hoa như Đài Loan, Macau, Hongkong, Singapore và dĩ nhiên nhiều nhất vẫn là Trung Quốc đại lục. Tất cả những quốc gia nói tiếng Hoa ấy được các cô gái Việt gọi chung là người Tàu hay tiếng Tàu và khi giao tiếp với họ chỉ cần học vài tiếng phổ thông là đủ.
No comments:
Post a Comment