Wednesday, November 26, 2008

Vạch Mặt Bọn Cỏ Đuôi Chó

Đọc bài “Ý Nga thi ca thi nhân”, tôi thấy Thi hữu Chu vương Miện nhắc đến Á Nam Trần tuấn Khải. Thú thực tôi không đọc ông này mà chỉ nghe danh khi còn ở Sàigòn. Mới đây, tôi có đọc bài của một tác giả nói đến Á Nam Trần tuấn Khải như sau, xin viết lại đây để quí bạn đọc tường lãm:

“Khi Việt Cộng vào Sàigòn, Á Nam Trần tuấn Khải năm đó là 80 tuổi (1975), ông làm thơ tự vịnh trong đó có câu đại ý bác Hồ vô Sàigòn, “ông được tái sinh, 80 tuổi nhưng (coi như) mới lên 1 tuổi”.

Á Nam Trần tuấn Khải, nếu tôi không lầm, đã chịu ơn mưa móc của Việt Nam Cộng hoà miền Nam Việt Nam biết là bao nhiêu, 80 tuổi chứ không phải thằng con nít 8 tuổi hay 18 tuổi mà đảo điên, mà không biết Hồ tặc là một thằng giặc bán nước cho kẻ thù truyền kiếp là Trung cộng, kẻ tội đồ của dân tộc đã giết tổng cộng 10 triệu đồng bào của y để leo lên đài danh vọng của CS đệ tam quốc tế. Nay tên hề già Á Nam Trần tuấn Khải, làm thơ tự hạ mình bằng đứa con nít mới 1 tuổi, Hồ tặc mới đẻ ra - tái sinh - thật là không biết nhục, uổng công cha mẹ sinh thành, lòn cúi để mong bọn VC ban cho miếng xương miếng xẩu, cơm thừa canh cặn, mang nhục lây cho trí thức miền Nam. Nhà thơ - nếu có thể gọi y là nhà thơ - như thế chỉ làm nhục cho Văn hoá miền Nam nói riêng và nước VN nói chung.

Còn Vương hồng Sển, cũng trí thức miền Nam, chuyên về khảo cổ, đã một thời được mời dạy tại Đại học Văn Khoa Sàigòn, một kẻ luôn tự phụ mình uyên bác hơn người, trước khi chết đã dâng hết tài sản khảo cổ nhiều năm cho Hồ tặc để mong kiếm chút danh nhưng y đã thất vọng não nề. VC không hề làm gì cho y ngoài việc tịch thu hết mọi đồ quí giá y đã dày công thu thập. Bọn VC trong lòng khỏi sao khinh bỉ hai tên già mù loà phản bội miền Nam này như những con chó ghẻ!

Vương hồng Sển cũng nâng bi bác cẩn thận trong cuốn “Hơn nửa đời hư”, viết về Sàigòn: “Thành phố mang tên bác kính trọng”. Y đề cập một cách kính cẩn đến Hồ Chí Mén dù Hồ Chí đã chết từ lâu trong đũng quần Nông thị Xuân rồi!!!

Chúng ta phải kính trọng những người hơn tuổi, nhất là các bậc tiền bối nhưng trường hợp những lão già đui mù này cần phải:

Vạch mặt chỉ tên


Miền Nam ta có nhiều thằng phản phé
Nào thằng Kỳ, Vương hồng Sển, Á Nam
Trịnh công Sơn ấy nòi cộng Việt gian
Cơm Quốc gia chúng nhồi, nâng bi Cộng!

Hải ngoại nay cỏ đuôi chó làm lộng
Chúng mê tiền nên tình nguyện gia nô
Chúng không cần biết đến mảnh dư đồ
Nước Việt Nam bọn quốc tặc dâng, bán!

Hoàng, Trường Sa chúng không hề bàn tán
Kệ Nam Quan, Bản Giốc đã dâng rồi
Nước mất còn, chúng ngậm miệng, thế thôi!
Chúng cam chịu một cảnh đời nô lệ

Hãy đứng lên dẹp tan phường đồ tể
Hãy thổi làn sinh khí đến toàn dân
Hãy hô vang câu “Sát Đát” oai thần
Để lấy lại mảnh giang san gấm vóc!

Hãy vạch mặt bọn vô liêm, lừa lọc
Dù thằng già, dù thằng trẻ, hài tên
Đã quá nhiều Ích Tắc, Thống, Đăng Dung (1)
Chúng Việt gian, dân phải lên án chúng!

Nếu không làm, chúng lại chê ta vụng!!

Bút Xuân TRẦN ĐÌNH NGỌC

(1) Lê chiêu Thống, Mạc đăng Dung
Còn Hồ quý Ly và con trai thì tự trói nộp mình cho Thái Thú Tàu ở ải Nam Quan.
Bọn Bắc bộ phủ ngày nay không khác! Có lẽ còn tinh vi hơn!

No comments:

Blog Archive