Saturday, September 30, 2017

TỪ TRẦN KIỀU NGỌC TỚI NANCY NGUYỄN:  NHỮNG MỤT MĂNG NON NHIỄM ĐỘC


LÃO MÓC-

Theo truyền thuyết ở vùng thượng du Bắc Việt khi săn bắt được cọp thì lập tức những người thợ săn đốt hết những sợi râu cọp vì người ta sợ kẻ xấu sẽ dùng râu cọp đâm xuyên qua mụt măng, một thời gian sau mụt măng sẽ sinh ra một loài sâu mà phân của loài sâu này là một chất kịch độc, chỉ một cục nhỏ có thể đầu độc chết một con voi trong nháy mắt.
 
Trong thời gian vừa qua tại hải ngoại từ Úc Châu tới Hoa Kỳ, trên các diễn đàn điện tử rùm beng về chuyện cái gọi là hội thảo về “ Việt Nam: Con Đường Nhân Bản” do luật sư Trần Kiều Ngọc (TKN) tổ chức tại Úc Châu vời sự tham dự của ông Võ Đại Tôn và các linh mục Nguyễn Văn Khảm, Trần Văn Long v.v…
  
-Nhà báo Hữu Nguyên và luật sư Lê Đình Hồ đã có 10 bài viết về chuyện lươn lẹo, man trá, xảo quyệt của TKN; 

-Bà Hoàng Lan Chi đã có những bài viết vạch rõ những liên hệ chòng chéo của TKN với băng đảng Việt Tân ma, Liên Minh Dân Chủ, Tổ chức Phục Hưng “miệng hô hòa giải mà nói phục hưng nước nhà”. Và bà này cũng đã viết bài trình bày những lý do vì sao đã khuyên giới trẻ không nên nghe theo những lời kêu gọi của TKN; 

-Bác sĩ Trần Văn Tích đã có bài viết công khai lên tiếng về việc làm sai trái của TKN. 

-Bình luận gia Kiêm Ái đã có bài viết vạch rõ cái gọi là “chống cái ác chứ không chống cộng” của TKN; 

-Cá nhân chúng tôi, Lão Móc, đã vạch rõ bộ mặt “lươn lẹo chữ nghĩa” của TKN trong tuyên bố “chỉ chống cái ác chứ không chống cộng” để chiêu dụ giới trẻ trong nước” chỉ là trò “ăn mót” lối chơi chữ của tên Huỳnh Cái tân thời Nguyễn Hưng Quốc trước đây.

Cùng lúc, một người trẻ khác ở Nam California là Nancy Nguyễn, năm trước cũng rất nổi nang vì đã về VN biểu tình đòi dân chủ và bị VC trục xuất (?) về Mỹ, đã phổ biến trên diễn đàn điện tử “Thư cuối gửi cô chú bác của con” với đoạn cuối như sau:
 
“… Thay lời kết, con mong cô chú nhận rằng, “dân chủ là một khái niệm chỉ vừa mới manh nha ở VN khi Bảo Đại thoái quyền vào giữa thế kỷ XX đây thôi chứ chưa bao lâu. Trùng trùng điệp điệp những ngàn năm trước đó, nước ta vốn là một nước quân chủ chớ không phải dân chủ như sau này. Nên đối với dân chủ, thế hệ đi trước, dù muốn dù không, vẫn chỉ là thế hệ “di dân tư tưởng”, bắt đầu tiếp thu, cố gắng giễu, cố gắng áp dụng, nhiều chỗ đúng, lắm chỗ sai, đôi ba cỗ mơ hồ, còn thế hệ chúng con là thế hệ “bẩm sinh tư tưởng”, nên xin hảy bớt tính tự dĩ vị thí, và tin tưởng vào người trẻ có khả năng tự quyết cho thế hệ và thời đại của mình”. 
 
Ông Bằng Phong Đặng Văn Âu có viết thư gửi cô Nancy Nguyễn, cũng cho biết là ông đã tiếp xúc với cô ta. Trong thư, ông Bằng Phong không tin là cô Nancy Nguyễn là người viết lá thư “Mặt đường dậy sóng” đã làm ông tin tưởng vào những người trẻ ở tương lai. (Xin coi phụ bản).
 
Một thân hữu của Lão Móc có theo dõi chuyện luật sư TKN và chuyện Nancy Nguyễn có gửi cho LM một email như sau: 

Đọc xong bài của mụ luật sư tưng tửng và bức thư của mụ “tranh đấu cho dân chủ” thấy mà tội nghiệp. 

Chúng nó học sử chưa xong mà bày đặt dạy đời.  Chúng nó chỉ lả lập lại cái lối viết sử của VC là chỉ có sau khi VC cướp chính quyền thì dân Việt mới biết đến “dân chủ” (dân chủ là một khái niệm chỉ vừa mới manh nha ở VN khi Bảo Đại thoái quyền”!!!!!!). 

Đối với VC thì những anh hùng quốc gia đều không đáng nhắc đến từ Nguyễn Thái Học của VNQDĐ đến Phan Chu Trinh rồi Phan Bội Châu (những anh hùng quốc gia chủ trương chống Pháp xây dựng thể chế dân chủ). 

Không thể xây dựng tương lai tốt đẹp nếu không biết sự thật của quá khứ.  Chúng nó  và ai tin chúng nó nên học bài của những tay trí thức như Ls. Nguyễn Mạnh Tường khôn nhà trường nhưng dại chợ trời chính trị. 

Chính chúng nó mới là kẻ không biết giá trị dân chủ là gì khi hạ bút “chụp mũ” những người chống cộng là “cực đoan” chỉ vì họ không đồng ý với mánh khóe chính trị của chúng nó, không đồng ý với lối nhìn lịch sử đẫm màu VC lừa bịp của chúng nó.  Chúng nó chỉ tập tành đấu tranh theo đường lối của một lũ mang tâm lý độc tài cứ ra rả giành quyền đấu tranh cho dân chủ! 

Có ai nhìn ra sự mặc cả chính trị để bảo vệ tài sản cướp giật của đám con cháu VC hay không (thành phần “trẻ” trong nước có khả năng thay đổi đấy!)?  Hợp tác với chúng tức là phải chấp nhận cái lịch sử lừa bịp của VC và phải thỏa hiệp để bảo vệ khối tài sản cướp đoạt từ dân tộc.” 
 
Xin mượn ý kiến qua email của vị thân hữu để chấm dứt bài viết về chuyện những mụt măng non nhiễm độc ở hải ngoại.

LÃO MÓC   

*
*  *

PHỤ BẢN
THƯ GỬI CÔ NANCY NGUYỄN

Chào cô Nancy Nguyễn,
Tôi không bao giờ chụp mũ cho ai cái mũ cộng sản, khi tôi chưa có bằng chứng.
Tôi là người rất khinh ghét người chụp mũ, vì đó hành động có hại cho uy tín của công cuộc đấu tranh chống cộng sản.
Ngay như Trí Quang, tôi cũng chỉ hỏi khi VNCH đánh nhau chống quân cộng sản, ông kêu gọi tín đồ Phật tử mang bàn thờ Phật xuống đường ngăn cản bước hành quân của Quân đội VNCH thì ông hãy nói cho tôi biết ông là người ở phía nào? Phía Quốc Gia hay phía Cộng Sản?
Nguyễn Xuân Nghĩa, cháu Mười Cúc Nguyễn văn Linh, Tổng Bí thư Đảng Việt Cộng, ở với cộng sản 5 năm sau khi Miền Nam mất vào tay cộng sản năm 1975, được ra đi bằng đường chính thức ra hải ngoại; chứ không phải vượt biên hay vượt biển đi tìm tự do, gia nhập Mặt Trận HCM, rồi phá nát Mặt Trận bằng những thủ đoạn phân hóa nội bộ, khiến cho Cụ Phạm Ngọc Lũy, một nhân vật cao cấp trong Mặt Trận nghi ngờ, tôi cũng không hề chụp cho ông Nguyễn Xuân Nghĩa cái mũ cộng sản.
Tôi chỉ viết bài "Nguyễn Xuân Nghĩa, ông là ai?"; để yêu cầu ông cho tôi biết và đồng bào biết ông là Quốc Gia hay Cộng Sản?
Ông Nguyễn Xuân Nghĩa là người của quần chúng, ông phịa ra những cái thư của chiến hữu Chủ tịch Hoàng Cơ Minh để lừa bịp đồng bào (trong khi ông Hoàng Cơ Minh đã chết từ năm 1987, nhưng khi tôi hỏi thì ông Nghĩa không trả lời là vì ông Nghĩa hèn hạ, không dám nói SỰ THẬT.
Tôi nhắc lại: Tôi là người lính VNCH có lòng tự trọng, không bao giờ chụp cho ai cái mũ Cộng sản khi tôi không có bằng chứng!
Tôi là một người già gần 80 tuổi, viết một bức thư với lời lẽ rất trân trọng, tôn vinh cô là một vị Bồ Tát hóa thân, đích thân gửi đến địa chỉ email của cô, nhưng cô im lặng, không thèm đếm xỉa đến, tức là cô Nancy Nguyễn coi khinh người cao tuổi. Một người tuổi trẻ đọc bức thư của một người già ưu tư đến vận nước, đã không còn nhiều thời gian để phụng sự Tổ Quốc, đành đặt NIỀM TIN vào tuổi trẻ mà cô không thèm đoái hoài, thì tôi nghĩ cô chẳng phải là người có lòng với nòi giống như cô viết trong thư cho Bố Mẹ cô “TỪ MẶT ĐƯỜNG DẬY SÓNG”.
Do đó, tôi nghi ngờ cô là đảng viên Đảng Việt Tân. Đảng viên Việt Tân rất thù ghét tôi, vì tôi thường tỏ ra khinh miệt những bọn người nhân danh giải phóng Dân Tộc; nhưng thực chất là một băng đảng khủng bố, lừa đảo, bịp bợm. Tôi là người từng bị người của băng đảng Việt Tân gọi điện thoại quấy nhiễu và hăm dọa nhiều đêm, nhiều ngày, khi tôi đăng bài “VÀNG RƠI KHÔNG TIẾC” của nhà văn KQ Đào Vũ Anh Hùng vạch trần sự lừa bịp của ông Hoàng Cơ Minh.
Tôi đã đích thân diện đối diện trực tiếp hỏi cô Nancy Nguyễn: “Có phải cô là đảng viên Đảng Việt Tân?”. Nhưng lần nào cô Nancy Nguyễn cũng chỉ cười, cười; chứ không thẳng thắn phủ nhận hay nhìn nhận.  Tôi lo sợ một mầm non tinh hoa của Dân Tộc bị rơi vào một tổ chức đốn mạt giống như ngày xưa những tinh hoa Dân tộc đã bị rơi vào Mặt Trận Việt Minh, gồm những lãnh tụ hiện thân của con dòi giả danh yêu nước.
Những đảng viên Việt Tân rất giống đảng viên Việt Cộng. Có những cán bộ Việt Cộng sau khi tuyên bố từ bỏ đảng cộng sản; nhưng mỗi khi nghe ai lên án Hồ Chí Minh thì nóng mặt, phản đối. Chủ trang mạng Dân Làm Báo là đảng viên Việt Tân và được biết đã thôi hoạt động Việt Tân, nhưng từ khi họ biết tôi nặng nề lên án Việt Tân thì họ không post bài viết của tôi lên trang mạng của họ nữa, mặc dầu trước đó họ đều posted những bài của tôi và độc giả thường xuyên yêu cầu Dân Làm Báo posted bài của tôi vì họ học được nhiều bài học có tính cách lịch sử.
Đối với người già như tôi, viết bức thư kỳ vọng vào tuổi trẻ mà cô Nancy Nguyễn không thèm trả lời, nhưng cô đi họp mặt Dân Chủ với Bùi Tín, với Ngô Nhân Dụng thì tôi cũng có thể nói cho cô biết cô là ai. Bởi vì ngạn ngữ Pháp, Anh đều nói: “Anh hãy nói cho tôi biết ai là bạn anh thì tôi sẽ nói cho anh biết anh là người thế nào” (Dis-moi qui sont tes amis et je te dirai qui tu es hay "Tell me who your friends are, and I will tell you who you are ...)
Image may contain: 1 person, smiling, standing and outdoor
Tôi không phải là người lính hoài niệm quá khứ. Tôi thường viết về những vấn đề liên quan đến lịch sử để giúp thế hệ trẻ lấy đó làm bài học. Cô Nancy nhỏ tuổi hơn tôi, có thể cô có bằng cấp ở học đường cao hơn tôi. Nhưng trên trường đời, kinh nghiệm sống của cô không thể bằng tôi. Do đó, cô không thèm liên lạc với tôi là một sự thiệt thòi lớn cho cô mà cô không biết đấy thôi!
Theo tôi, sự trả lời của cô Nancy Nguyễn là một cách để phản đối những người như ông Hữu Nguyên của tờ Saigon Times nghi ngờ cô Trần Kiều Ngọc là đảng viên Việt Tân. Cô Trần Kiều Ngọc là một luật sư tốt nghiệp ở Úc, tuyên bố: “Con không Chống Cộng, con chỉ chống Cái Ác” là một tuyên bố rất dốt. Nếu có người hỏi cô Kiều Ngọc có chống lại sự dối trá, bịp bợm, lừa đảo, lưu manh, nói một đường làm một nẻo không? Mà cô trả lời là có, tức là cô phải Chống Cộng; chứ tại sao Không Chống Cộng, vì cộng sản ngoài Cái Ác, còn có cả Cái Dối Trá, Cái Bịp Bợm, Cái Lừa Đảo, Cái Lưu Manh và có cả Cái Nói Một Đường Làm Một Nẻo”.
Cho nên, những câu phản bác những cáo buộc cô Trần Kiều Ngọc “Không Chống Cộng” đều là ngụy biện. Luận điệu “Không Chống Cộng, chỉ Chống Cái Ác” là luận điệu mà đảng viên Việt Tân thường dùng để Hòa Hợp Hòa Giải với Việt Cộng.
Bức thư cô Nancy Nguyễn viết từ mặt đường dây sóng cho Bố Mẹ của cô quá tuyệt vời. Một người già kỳ vọng vào tuổi trẻ như tôi khi đọc bức thư ấy đã rưng rưng khóc vì tin tưởng vào tương lai dân tộc. Nhưng cái cách hành xử của cô Nancy Nguyễn đối với người già, làm tôi thất vọng! Đó là hành xử khiếm nhã đối với người già đáng tuổi Bố Mẹ cô thì cô không phải tác giả của bức thư đầy tâm huyết kia.
Bằng Phong Đặng văn Âu

No comments:

Blog Archive