Wednesday, August 28, 2019

THIÊN ĐƯỜNG CŨNG LẦM LỖI

Josh Smith. là một sinh viên đẹp trai, cầu thủ chơi Baseball cho một trường đại học nổi tiếng tại California, tương lai sáng ngời, bỗng nhiên một hôm ra đường bị tai nạn xe hơi đụng chết...

Khi hồn Josh Smith lên tới thiên đường mới biết có sự lầm lẫn. Thiên đường làm lỗi lộn tên anh với một Josh Smith khác, nhưng đã trễ, không thể trở lại trần gian vì thân xác của Josh đã được hiến tặng mọi bộ phận cho y khoa Hoa Kỳ nên tất cả đã không còn gì. Josh giận quá đòi kiện lên Thượng Đế. May sao Thánh Phê-Rô đã tìm được phương pháp đền bù cho anh.

Thánh Phê-Rô tìm ra một người Josh Smith khác 35 tuổi, thô lỗ, say sưa, đáng lẽ phải chết do say rượu đi bộ hôm nay sẽ bị đụng xe nên sắp đặt cho anh sống lại vói thể xác của Josh Smith này. Không còn đường nào khác hơn anh đồng ý chịu.

Khi Josh tỉnh lại và hỡi ơi với cái thân xác xấu xí, ù lì, và đặc biệt là một ngưòi Mỹ da mầu, hoàn toàn khác với anh. Thiên đường cho anh một đặc ân là vẫn còn nhớ một số quá khứ kiếp trước, để anh đủ nhận thức nàng Sue và thằng con Michael, là vợ và con của người tên Josh Smith kia đã chết. Anh chỉ mượn thân xác của ông ta để tạm thời sống lại mà thôi. Họ không phải là vợ và con của mình. Nhưng dù anh nói cách nào đi nữa vẫn không ai tin. Mọi người cho rằng sau tai nạn đầu óc anh có vấn đê phải đưa đi bác sĩ tâm thần, và dĩ nhiên là không có kết quả gì.

Dù muốn hay không Josh Smith cũng phải ở lại đây với ngôi nhà của Josh Smith kia, với nàng Sue luôn luôn hiền dịu, chiều chuộng chồng, và với thằng con tên Michael 12 tuổi sợ bố nó như sợ cọp. 

Thời gian mấy tháng nữa trôi qua, Josh Smith sống trong sự thưong yêu của Sue. Anh cảm động khám phá ra rằng người đàn ông trước mang hình hài của anh đang mang vốn là một thằng hay say sưa, vô tài, không nghề ngỗng gì chắc chắn, và chỉ sống chủ yếu vào đồng lương cần cù của vợ là nàng Sue. Nhưng nàng Sue thì vẫn luôn một mực thương yêu chồng và con vô cùng.

Một hôm anh ở nhà thấy thằng con Michael đang treo một cái bánh xe cũ ngoài sân và chăm chỉ đứng từ xa cố liệng trái banh vào lỗ hổng ở giữa cái bánh. Té ra thằng con Michael đang tập luyện để thành một pitcher cho đội Baseball của trường nó. Josh Smith bỗng thấy cánh tay mình rung động. Tâm thức của một Josh Smith của kiếp trước, tay ném pitcher số một của đội Baseball trường UCLA bỗng nhiên cuồn cuồn trở về trên cánh tay. Anh lấy trái banh từ thằng Michael, và chỉ một cái vung tay là trái banh đi vào tâm điểm cái bánh xe trước cặp mắt kinh ngạc của thằng bé.

Để chứng minh không phải là may mắn, Josh Smith lần lượt đứng thật xa, dưới bất kỳ góc độ nào trái banh cũng dễ dàng trúng tâm điểm ...Lần lượt những đường banh nổi tiếng của Josh Smith ngày nào, nào là “fast ball” “curved ball” “Breakng ball”, “Change up”...tất cả những đường banh tuyệt kỷ đó lần lượt trở về thể hiện trong những cú ném thần sầu của anh trước cặp mắt tròn xoe không thể nào tin nỗi đây là sự thật của thằng bé Michael.

Josh Smith reo lên sung sướng. Thiên đường đã vô tình hay cố ý để lại một tài nghệ, khả năng chơi bóng tuyệt vời ngày trước của anh lại cho anh không suy suyển mảy may.

Một tháng sau, anh ra sức huấn luyện, truyền dạy cho thằng con Michael những đường ném bóng tuyệt vời của anh. Tài nghệ chơi baseball của thằng Michael tiến bộ cực kỳ đến nỗi nhà trường chú ý, dọ hỏi và biết bố nó là Josh Smith đã dạy nó làm cả trường ngạc nhiên. 

Tuy vậy, sự thật vẫn là sự thật. Nhà trường của Michael mời Josh Smith về làm huấn luyện viên cho đội baseball của trường chuẩn bị tham dự giải vô địch hằng năm của các trường trung học.

Từ ngày tìm lại được khả năng chơi baseball của mình, Josh Smith đã có được niềm vui trở lại. Anh cảm thấy cuộc sống hiện tại của mình thật ra cũng...not bad. Một mặt anh mang hết tài nghệ ra sức truyền dạy cho thằng đệ tử ruột là Michael Smith trở thành một pitcher có triển vọng và tương lai, mặt kia ra sức huấn luyện cho đội baseball trường Michael chuẩn bị cho giải State Championship.

Sáu tháng trôi qua. Josh Smith ngoài những lúc chơi Baseball, anh dần dần sống hài hòa trong thân xác của Josh Smith kia. Anh là một người chồng, người cha gương mẫu, không hề say sưa thô lỗ đánh đập vợ con như Josh Smith kia đã từng làm, lại có công ăn việc làm vững vàng và được dân cư thành phố kính trọng.

Có hai người hạnh phúc sung sướng nhất trên đời là nàng Sue và thằng Michael. Họ hoàn toàn không biết gì về chuyện cải xác hoàn hồn của hai người đàn ông cùng mang tên Josh Smith này. Họ chỉ tin rằng Thượng Đế đã nghe thấy những lời cầu nguyện của họ và đã cho chồng và cha của hai người thay đổi hoàn toàn.
...
Đội bóng trường Michael Smith vào chung kết giải State Championship tiểu bang Alabama. 

Michael Smith ném trái banh cuối cùng kết thúc trận đấu. Thắng hay thua quyết định ở đường banh này. Đường “Breaking Ball” tuyệt kỷ của Josh Smith truyền dạy cho Michael loại được đấu thủ bên kia mang về chiến thắng đầy vẻ vang cho Winslow Middle High School ngôi vị State Championship đầu tiên của trường.

Sau khi trọng tài vung tay ra hiệu là Michael Smith chiến thắng, khán giả ùa ra sân, và không ai nhanh bằng chính ông huấn luyện viên Josh Smith cùng bà vợ là nàng Sue. Hai người cùng ôm choàng lấy Michael mừng rỡ. Thằng Michael bật khóc. Sue bật khóc. Và lạ thay, Josh Smith cũng bật khóc. 

Giữa lúc đó Thánh Phê-Rô từ Thiên Đường hiện ra. Thánh cho Josh hay đã đúng thời hạn một năm giao ước giữa hai người. Ông đã tìm ra một hình hài khác đúng y như Josh Smith ngày trước để anh có thể hoàn toàn phục sinh vĩnh viễn trong thể xác đó, không cần phải sống tạm bợ trong thân xác xấu xí hiện thời của anh.

Anh cần phải …ra đi!

Nhưng Josh đã nói với thánh Phê Rô, anh đang thoả mãn với hoàn cảnh hiện tại, hạnh phúc với tình yêu chân thành của Sue cùng thằng bé Michael, và cảm thấy không cần phải thay đổi gì khác hơn. Anh không còn luyến tiếc kiếp sống trước nữa, đồng ý hủy bỏ lời giao ước với thánh Phê-Rô và tình nguyện ở lại trong thể xác này vĩnh viễn.

Thánh Phê Rô chấp thuận, chúc lành cho gia đình Smiths, và từ giã.

Josh và Sue hôn nhau thắm thiết như chưa bao giờ họ được hôn nhau đắm say như vậy.
./.
ThaiNC

No comments:

Blog Archive