Không còn gì để bán, chỉ bán… thân ..!
Trần Nhật Phong
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi đã có một thời gian khá dài làm nghề lồng tiếng cho các phim bộ Hong Kong và Đài Loan, gần 19 năm làm nghề này, có thể nói tôi đã xem và học được khá nhiều điều hay từ những nhà viết kịch bản của Hong Kong hay Đài Loan, do cơ chế tự do, sức sáng tác của họ thật dồi dào và đôi khi mang đậm những triết lý nhân sinh của người gốc Á.
Tôi nhớ có một lần, phòng chuyển âm phim bộ nhận lồng tiếng cho một loạt 2, 3 vở kịch diễn sân khấu, được thu hình và phát hành, có một vở kịch mà tôi nghĩ thích hợp với câu chuyện hôm nay với các bạn, đặc biệt là các bạn đang sinh sống trong một xã hội đang có dấu hiệu bùng phát mãnh liệt có thể dẫn tới sự đổ máu vì những bất công.
Đại khái câu chuyện đó nói về một nhân vật được hư cấu, vốn là một nhà ngôn ngữ học kiêm một soạn giả nổi tiếng ở Thượng Hải, được xem là một thiên tài,về ngôn ngữ ông có khả năng nghe người đối diện nói chuyện qua âm điệu thì biết ngay là người sinh sống ở vùng nào, làng nào tại Trung Quốc.
Bên cạnh đó ông còn là một nhà soạn kịch nổi tiếng, trong một ngày làm việc của ông, ông có thể soạn một lúc 4, 5 vở kịch khác nhau, vừa có thể đọc đối thoại cho kịch bản này, vừa có thể tạo ngay bố cục cho kịch bản khác, sức sáng tác dồi dào của ông khiến cho các nhân viết viết tuồng chạy không kịp với các vở kịch được ông viết.
Được sự kính trọng của hầu hết giới thượng lưu của Thượng Hải, có nhiều bạn bè tốt, nhưng đến cuối đời ông lại trở thành một ông già khùng khùng, điên điên và chết trong sự cô độc trên đường phố ở Hong Kong ở thập niên 60, sau khi trải qua hàng loạt những biến cố theo sự thăng trầm của dòng lịch sử Trung Hoa.
Tôi thích câu chuyện này, vì nó mang đậm tính triết lý về cuộc sống, đặt biệt là thời hoàng kim của nhà soạn giả ở Thượng Hải, lúc đó ông tự tin là có thể làm bất cứ điều gì như một nhà phù thủy đa năng.
Trong một cuộc ăn nhậu với bạn bè, ông đánh cá với họ rằng, sẽ biến cô gái bán hoa bên ngoài nhà hàng sang trọng nơi ông ăn nhậu, rằng chỉ trong vòng 3 tháng, ông có thể biến cô trở thành một minh tinh siêu việt nổi tiếng khắp Thượng Hải.
Và ông làm thật, kết quả đúng như lời ông cam đoan, chỉ vài tháng dưới sự nhào nắn của ông, cô gái bán hoa đã trở thành một trong những người đẹp được tung hê, được chào đón vồn vã của giới thượng lưu ở Thượng Hải.
Đương nhiên câu chuyện tránh không khỏi những tình cảm nảy sinh ra giữa ông và cô gái bán hoa, và rồi thời cuộc, ghen tuông và cái tôi to lớn đã khiến hai người hợp rồi tan, tan rồi hợp trong bối cảnh nhiễu nhương của nước Trung Hoa thời cận đại.
Môt trong những lần cãi nhau gay gắt dẫn đến chia tay, cả ông và cô gái bán hoa đã có những lời gây tổn thương nặng nề cho nhau nhưng mang đậm triết lý cuộc sống:
– Không có tôi, thì giờ này cô chỉ là cô gái bán hoa ở ngoài đường thôi, làm gì đươc như bây giờ, được săn đón nhiệt tình của các tài phiệt Thượng Hải.
– Đúng, không có ông tôi vẫn chỉ là cô gái bán hoa, nhưng ít ra ngày xưa tôi còn có hoa để bán, bây giờ tôi chả có gì để bán nửa ngoại trừ bán… thân.
Lời nói cay đắng của cô gái từ thân phận bán hoa biến thành một thứ gái điếm hạng sang ở Thượng Hải, khiến tôi liên tưởng đến hoàn cảnh của Việt Nam ngày hôm nay, nó không khác gì với câu đối thoại trên cả các bạn ạ.
Trước năm 1975, miền Nam Việt Nam tuy chưa là môt cường quốc trong khu vực, nhưng ít ra được sự kính trọng của các quốc gia và vùng lãnh thổ lân bang, tương tự như cô gái bán hoa, có được sự kính trọng thương mến của những bạn bè xe kéo, bán hàng rong, những con người lam lũ chung xóm.
Và sau năm 1975, tuy mang danh là một quốc gia thống nhất, nhưng dưới sự cai trị của đảng cộng sản, con dân Việt Nam cầm passport CHXHCNVN đi đến đâu thì bị khinh khi đến đó, và khi không còn gì để bán thì chỉ còn “cướp” đất để bán, nó cũng không khác gì cô gái bán hoa, khi trở thành gái điếm hạng sang, không còn gì để bán chỉ có bán trôn nuôi miệng, và bị bạn bè xa lánh.
Khi nợ công chất cao như núi, không còn gì để xuất cảng, thì những kẻ cai trị chỉ biết tăng thuế, cướp đất để bán, nghĩ đến chuyện lách nợ, mà không đủ khả năng để nghĩ ra giải pháp.
Hàng dệt may xuất cảng thì Indonesia, Malaysia và Trung Quốc đè đến ngợp thở, nếu có dịp ra nước ngoài đến những khu shopping lớn, người ta chỉ thấy các mặc hàng quần áo đều xuất phát từ những quốc gia này, hiếm hoi lắm mới nhìn thấy hàng chữ Made In Viet Nam.
Nông, thủy sản thì trước đây chỉ thua cho Thái Lan, nay thì thua luôn cho cả Lào, Cam Bốt và Miến Điện, khi các mặc hàng này liên tục bị trả về từ khắp nơi trên thế giới vì nhiễm độc thủy ngân, nhiễm độc kim loại.
Dầu thô thì liên tục lổ lã, giá dầu trên thế giới sụt giảm, từ lỗ tới lỗ.
Rừng bị tàn phá, biển bị ô nhiễm, đồng bằng sông Cửu Long bị nước mặn xâm nhập, sông Hồng thì bị hút cát khau thác vô tội vạ, tài nguyên quốc gia không còn lấy một cái gì gọi là rừng vàng biển bạc.
Việt Nam hôm nay còn gì để bán ra nước ngoài? Không, không còn gì cả ngoại trừ đất đai.
Và do đó càng lúc càng có nhiều vụ “cướp” đất diễn ra hắp nơi trên toàn cõi Việt Nam, từ Bắc vào Nam, nơi nào cũng có quan chức địa phương, công an, quốc phòng “cướp” đất đai để bán quyền sử dụng cho nhà đầu tư “nước ngoài” mà thực chất hầu hết là nhà đầu tư “Trung Quốc”.
Hoàn cảnh này có khác gì cô gái bán hoa biến thành bán… trôn trong câu chuyện mà tôi kể ở trên đây các bạn?
Thân xác của mẹ Việt Nam đang bị những kẻ cai trị xẻ ra bán từng phần và được nhân danh “phát triển” nhưng thực tế là bán để chia chát lợi nhuận của những kẻ cầm quyền.
Nếu hôm nay các bạn tiếp tục “cam chịu” hay “không phải chuyện của tôi” thì liệu ngày mai sẽ đến ngôi nhà của các bạn, mảnh đất của các bạn sẽ được thu hồi vì đó là đất “được qui hoạch” hay đất thuộc “bộ quốc phòng”.
Trong một xã hội, mà đất đai, tài sản có thể bị “cướp” bất cứ giờ phút nào thì các bạn liệu có “an toàn” hay “yên bình” hay không?
Chạy!!!
Cơ hội chạy của các bạn đã chậm rồi, vì con cái của những quan chức, kẻ cầm quyền đã chạy trước, chúng ôm tài sản chạy qua xứ “tư bản giảy chết” rồi các bạn ạ, nếu các bạn có may mắn chạy thoát, ra đến bên ngoài cũng chỉ đi làm công cho con cháu của chúng vì chúng có tiền hơn các bạn, nếu các bạn không có khả năng chuyên môn, Không có khả năng ngôn ngữ ở xứ sở các bạn chạy đến, thì các bạn cũng sẽ tiếp tục làm “thân cu li” cho con cháu của những kẻ cầm quyền hiện nay mà thôi.
Giải pháp duy nhất cứu các bạn đã có từ lâu, vấn đề là các bạn có dám dùng giải pháp đó để thay đổi số mạng của các bạn hay không, thay đổi vận mệnh của mẹ Việt Nam hay không thì tùy các bạn nhé.
Chúng tôi bên ngoài đã cạn lời..
Không can đảm một lần chịu đau để đục bỏ khối ung thư, thì các bạn chỉ chờ ngày vào quan tài mà thôi...
Tuesday, May 23, 2017
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Blog Archive
-
▼
2017
(1677)
-
▼
May
(130)
- Sáu điều giải thích vì sao nước Mỹ là quốc gia đán...
- THĂM MỘ ALEXANDRE DE RHODES, NGƯỜI TẠO RA BỘ CHỮ...
- Trang phục " Biết nói" của Đệ nhất Phu nhân Mỹ đi ...
- TẠI SAO 63 TRIỆU CỬ TRI MỸ KHÔNG RỜI Ô TRUMP?WAYNE...
- Nổ lớn tại Formosa ngay sau 24 giờ vận hành thử BB...
- CUỘC CHIẾN SINH TỬ Vũ Linh Thế giới truyền thô...
- Cứu dân Việt sao bằng cứu voi Châu Phi? GNs...
- Một thời yêu Biển Tam Giang Hoàng Đình Báu ...
- Nhân ngày Memorial Day 2017 người lính già ore...
- Vợ bé của Bí thư Tỉnh ủy Thanh Hóa đã hạ cánh bến ...
- Tạm biệt tháng năm…
- ÔNG JOHN McCAIN CÓ XỨNG ĐÁNG LÀ MỘT ANH HÙNG CHIẾ...
- Pizza. Pizza là một trong những niềm tự hào về tin...
- Chàng … Donald Trump Sometimes it’s importan...
- Marita, mây bay ngàn năm kim thanh 1....
- Sự từ bi giả tạo của chủ nghĩa tự do (liberal) ...
- Năm Lực Lượng “Diệt Trump” Đánh Hội Đồng TT. M...
- Trump lên án rò rỉ thông tin vụ đánh bom Mancheste...
- Du Học Mỹ Năm 1975 Chú Chín Cali
- Ông Lừa!
- "Ðẳng Cấp Thế Giới"
- SHELL GROTTO/HANG VỎ SÒ.
- Những vùng đất mặt trời không bao giờ lặn Có ...
- Những tác phẩm độc đáo từ nghệ thuật thắt Mizuhiki...
- Lá Thư từ Đức quốc "Boat People" tưởng niệm T...
- Sau VC, các đại gia đỏ là những kẻ phá nước và bán...
- Cái ác đã làm bá chủ ? Hình ảnh một người phụ ...
- Chị Thơ Iris Đinh Sau 14 năm lăn lóc gió ...
- Lời Xin Lỗi Muộn Màng Huỳnh Thị Liên-Hoa
- Những chính trị gia gốc Việt Phan Hưng Có vài...
- Sửa Sắc Đẹp
- Không còn gì để bán, chỉ bán… thân ..! Trần Nhật ...
- Người dân Mỹ coi việc truyền thông tấn công ông Tr...
- Báo Mỹ: Trung Quốc giết hoặc bắt giữ khoảng 20 tì...
- HILLARY CLINTON CÔNG BỐ THÀNH LẬP NHÓM CHÍNH TRỊ...
- ĐƠN VỊ 180, hay LỰC LƯỢNG TIN TẶC TINH NHUỆ CỦA B...
- Thủ Đô Sài Gòn Cali Hai Lần Thoát Nạn . . . ch...
- Chuyện Nơi Phi Trường Cánh Chuồn Chuồn T...
- 15 khoảnh khắc đời thường chân thực tới nỗi ai cũn...
- Những Điều Cần Biết Khi Ở Mỹ Thành Lacey Để...
- Ngày Con Ra Trường Tin Thất Tôn
- Đòi công lý cho em, chị của Nguyễn Hữu Tấn sẽ đến...
- Điều gì khiến Lincoln và Washington trở thành biể...
- Những chuyến ghe đời mong manh kim thanh Từ...
- THÔNG CÁO BÁO CHÍVận động quốc tế và trao Thỉnh n...
- Tờ lịch gỡ mỗi ngày Ngô Phan LưuNhà tôi treo một...
- SA-7 Sờ mông "Điếc không sợ súng" thường được...
- Cung điện 365 phòng phục vụ tổng thống Pháp Cung đ...
- “Một vành đai - Một con đường”: Thách thức quyền ...
- Đừng bao giờ quên người đi qua cuộc đời bạn Đô...
- Trung Quốc di dời toàn bộ hệ thống nhà máy nhiệt đ...
- CHÍNH SÁCH DIỆT CHỦNG CỦA TRUNG QUỐC VỚI DÂN ...
- Những điều không nên làm khi đang ở trên máy bay ...
- Châu Âu và Ấn Độ tẩy chay Con Đường Tơ Lụa Mới củ...
- .FBI Trong Bát Quái Trận Đồ ..hỏa mù từ hai...
- Đáng Để Suy Gẫm
- Chân Trời Tím "Anh hứa đưa em về nơi . . . chân ...
- Lý Lẽ Của Trái Tim Phạm Thành Châu
- CHÂM NGÔN NGƯỜI DO THÁI Chỉ chiếm gần 0,2% dân số ...
- CAO TUỔI ĂN GÌ Bs. Hồ Ngọc Minh “Cao tuổi”...
- PHÚC ĐỨC TẠI MẪU - ĐỌC ĐỂ SUY NGẪM Ngày còn bé c...
- “QUY TỨC” (Deep Relaxation) Nhìn thấy thảm cảnh...
- Kén dâu Những hành động tưởng chừng nhỏ nhặt, ấy...
- Ai đang ‘cày’ để dành dụm tiền bạc, nhà cửa, đất đ...
- Một Vòng Hoa Kính Tặng Mẹ Việt Nam Nguyễn Tr...
- Thư Cho Con Gái
- Cú đáp lịch sử trên tàu sân bay Midway ...
- Tre Khóc Măng Lệ Hoa Wilson Tôi và Jimm...
- Con gái Hà Nội ở đâu? Vũ Thế Thành Mẹ tôi nể p...
- Công việc vất vả nhất thế giới: những người thợ lặ...
- Titanic… lòng dũng cảm của con người! "Một đêm kh...
- Lời Dặn Dò Của Thầy và Cô Giáo XHCNVN
- Bà Ngoại Tôi Năng Khiếu Những chuyện bu...
- Mothers Day: Má Ơi! Dong Trinh
- THỜI OBAMA ĐÃ CÓ 11 TRIỆU DI DÂN BẤT HỢP PHÁP VÀO...
- Đèn Kuala Lumpur ‘ngọn tỏ ngọn lu’02/05/2017 Trần ...
- Giới đại gia Hàn Quốc trong « tầm nhắm » của tân t...
- Tình mẹ bao la Đỗ Minh Triệu sinh năm 1968. Bị m...
- Mười Phút Lội Ngược Dòng BS Hoàng Thị Mỹ Lâ...
- NHÀ THƯƠNG THUYẾT ● Tin Nam Hàn: Ông Moon Jae...
- Hải Quân Trung Tá Cao Hùng được đề cử thăng cấp Đạ...
- Chiêm ngưỡng những tác phẩm bonsai tuyệt mỹ trên k...
- Lò đào tạo tiếp viên hàng không Có lẽ sau khi đặ...
- Sự thật đau lòng Người Việt hải ngoại và tro...
- 10 Dấu Hiệu Cảnh Báo Sớm Ung Thư Tụy Tạng Theo t...
- Tháng Năm Ngồi Đó Phan Ai cũng biết Hạ ...
- "Khốn thay những kẻ dám giơ chân đạp mũi nhọn" ...
- Bên trong chuyến tàu sang trọng với giá vé lên tới...
- Khi tỉnh giấc mơ hoa. Chu Nguyễn Tình yêu là mộ...
- Đoàn Trung Quốc bị tố hành xử thô lỗ, la lối tại h...
- Brigitte Macron, tân đệ nhất phu nhân «không giốn...
- Nước Pháp, thế hệ Macron Từ Thức Nước Phá...
- Gặp Bạn - Phần 1 - nguoiviettudo Được mấy ngà...
- Michelle Dương / Dương Thị Ph
- Bỏ Cái Tật Ghiền Chú Chín Cali Vừa bư...
- CÃI NHAU NHƯ MỔ BÒHồi nào tới giờ tôi cứ nghe ngườ...
- Chuyện Góc Bếp Iris Đinh Một ngày 24 tiế...
- ĐIỀU GÌ ĐÃ KHIẾN EDWARD SNOWDEN TUNG RA HÀNG TRIỆU...
- Vào hạ… Phan Trưa nay, dưới vòm thông xanh ...
-
▼
May
(130)
No comments:
Post a Comment