Friday, February 14, 2025

Chính Trị Gia Chuyên Nghiệp!

Nói đến chữ ‘nghề’ là nói đến một công việc nhất định nào đó mà mỗi người khi bước vào cuộc đời đã tự chọn (có khi không chọn mà do cơ hội đưa đẩy) để kiếm sống. Muốn làm nghề, phải được huấn luyện, chỉ dẫn. Nghề có thể là trọn đời, có thể thay đổi do hoàn cảnh.

Làm công việc nhà nước cũng là một nghề. Người thì chọn làm thư ký văn phòng, người là nhân viên thuế vụ, cảnh sát, an ninh, y tá…Họ là những viên chức hành chánh, có thể làm cho đến tuổi về hưu.

Nhưng các vị dân cử, từ tổng thống đến dân biểu, nghị sĩ, nghị viên… thì không phải là nhân viên hành chánh, và việc của họ không phải là nghề theo đúng nghĩa. Họ là những người từ các ngành nghề khác nhau trong xã hội ra ứng cử vào các chức vụ để phục vụ người dân là mục tiêu chính. Khi hết nhiệm kỳ, họ có thể trở lại nghề cũ nếu còn ở tuổi làm việc. Những người giàu có như tỷ phú Donald Trump, triệu phú George Bush, Herbert Hoover; các nhà doanh nghiệp như Robert McNamara, Elon Musk, các tài tử nổi danh như Ronald Reagan, Arnold Schwarzenegger… rời các nghề kiếm bạc triệu để ra cáng đáng việc nước, chắc không phải vì đồng lương một vài trăm ngàn mỗi năm.

Trừ các chức vụ tổng thống, phó tổng thống mà Hiến Pháp ấn định tối đa hai nhiệm kỳ (8 năm), các chức vụ dân cử khác thì không có giới hạn. Đã có nhiều đề nghị nên ấn định một hạn kỳ cho họ ‘term limit’ để họ nhường việc lại cho thế hệ sau; nhưng đề nghị này khó thành, vì chính các dân biểu nghị sĩ mới có quyền thay đổi. Dĩ nhiên, họ sẽ cật lực bảo vệ cho chiếc ghế của họ và sẽ ở lì cho đến khi nào bị cử tri loại ra hay cho đến khi chết như TNS Diane Feinstein ngồi ở Thượng Viện 31 năm, chết ở tuổi 90. Ngoài ra còn nhiều vị tuy đã hết sinh khí, vẫn chưa chịu rời ra: ông Mitch McConnell, 82 tuổi, làm Thượng Nghị Sĩ từ năm 1985, đến nay đã 40 năm, từng bị chết đứng một lúc lâu lại trong khi đứng phát biểu trước Thượng Viện; Nancy Pelosi, 84 tuổi, ngồi ở Hạ Viện hơn 40 năm.

Có thể gọi những vị này là chính trị gia chuyên nghiệp mà cách nói Mỹ là ‘professional politicians,’ là ‘the establishment.’

Lương của Tổng Thống Hoa Kỳ thế nào?

Hiến Pháp Hoa Kỳ buộc các tổng thống phải nhận một khoản lương. Các vị sáng lập quốc gia muốn tránh cho các tổng thống thiếu thốn mà phải nhận hối lộ. Có nhiều điều khoản qui định về tiền lương của tổng thống để bảo đảm cho những vị yếu kém về tài chánh cũng có đủ điều kiện mà hoàn tất công việc của mình.

Năm 1789, Tổng Thống George Washington là vị tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ lãnh $25,000/năm. Năm 1873, Tổng Thống Ulysses Grant được tăng lương từ nhiệm kỳ hai là $50,000; đến 1909, Tổng Thống William Taft lãnh $75,000/năm; năm 1949, Tổng Thống Harry Truman lãnh $100,000/năm; năm 1969, Tổng Thống Richard Nixon lãnh $200,000/năm. Lương tổng thống tăng lên $400,000 mỗi năm từ thời Tổng Thống George W. Bush - gấp bảy lần so với lương một người Mỹ trung bình là $59,000 mỗi năm - cộng thêm $50,000 phụ cấp. Ngoài ra có thêm $100,000 cho các chuyến đi công du, phi cơ Air Force One, trực thăng Marine One, Limousine, các đầu bếp, hầu phòng…. Gia đình tổng thống cũng được cấp $100,000 để tái trang trí trong Bạch Cung theo sở thích của mình. Đệ nhất phu nhân tuy có nhiều trọng trách, nhưng không lãnh đồng lương nào cả.

Không như các nhân viên liên bang, các tổng thống và phó tổng thống được nhận quà cáp cho riêng họ hay thay mặt gia đình; nhưng quà cáp không mang tính cách hối lộ, để xin xỏ quyền lợi hay để trao đổi cho hành vi công vụ.

Trong lịch sử, đã có bốn vị tổng thống từ chối nhận tiền lương hay tặng lại cho các cơ quan chính quyền hay từ thiện. Đó là các Tổng Thống George Washington, Herbert Hoover, John Kennedy, và Donald Trump. Trước khi làm tổng thống, tài sản của ông Donald Trump năm 2017 có khoảng $4 tỷ; tài sản này tụt xuống còn $3.5 khi ông mãn nhiệm kỳ năm 2021. Tài sản ông hiện nay lên tới khoảng $6 tỷ do các hoạt động thương trường của tổ hợp Trump. Năm 2024, tổng cộng tiền trợ cấp cho ông là $1.1 triệu gồm: tiền hưu $236,000, $259,000 trợ cấp cá nhân, $406,000 cho văn phòng, $35,000 cho các chi phí linh tinh. Các tổng thống khác khi mãn nhiệm cũng nhận tương tự các khoản tiền này. hiện nay,

Do hoàn cảnh khó khăn kinh tế của cựu Tổng Thống Harry Truman, Quốc Hội ban hành Đạo luật The Former Presidents Act năm 1958 ấn định các tổng thống được trả lương suốt đời qua hưu liễm. Họ cũng được tiền phụ cấp cho các chi phí như di chuyển, văn phòng, nhân viên phục dịch, bưu phí… Tiền trợ cấp tương đương với lương các vị đứng đầu cơ quan cấp bộ; ví dụ một viên chức hành pháp cấp 1 lãnh $246,400 (vào năm 2024). Họ cũng nhận được các dịch vụ chuyển tiếp trong bảy tháng để chuẩn bị với cuộc sống mới. Khi tổng thống qua đời, người phối ngẫu lãnh $20,000/năm.

Lương phó tổng thống hiện nay là $284,600; lương chủ tịch Tối Cao Pháp Viện là $312,200; lương chủ tịch Hạ Viện là $223,500; lương dân biểu và nghị sĩ là $170,000. Các phó tổng thống và thành viên Quốc Hội được lãnh tiền hưu theo một tỷ lệ bách phân nào đó.

Về phần các thành viên Quốc Hội tiểu bang, có nhiều sự khác biệt.

Luơng dân biểu tiểu bang tính theo năm, cao nhất là $110,000 ở California và New York; $87,190 ở Pennsylvania; $71,685 ở Michigan; $67,836 ở Illinois; $62,604 ở Hawaii; $62,548 ở Massachussetts; $60,584 ở Ohio; $52,999 ở Wisconsin; $50,4000 ở Alaska; $50,330 ở Maryland; thấp dần xuống từ $49,000 ở New Jersey; $48,731 ở Washington; $48123 ở Alabama; $45,291 ở Delaware; $45,000 ở Minnesota; $40,242 ở Colorado; $40,188 ở Arkansas; từ 36,000 trở xuống ở Missouri, Oaklahoma; dưới $30,000 thì ở Florida, Connecticut, Indiana; dưới $25,000 thì có Iowa, Oregon, Arizona, Mississippi, Louisiana, Tennesseee; dưới $20,000 thì có West Virginia, Virginia, Idaho, Georgia, Rhode Island; dưới $15,000 thì có North Carolina, Nebraska, South Dakota, South Carolina, Maines; các tiểu bang trả luơng dân biểu dưới $10,000 mỗi năm là Texas, Vermont, Utah; Lương tính theo ngày làm việc thì có $188.22 ở Kentucky, $177 ở North Dakota, $150.71 ở Nevada, $150 ở Wyoming, $100 ở New Hampshire, $92.46 ở Montana, $88.66 ở Kansas, ở New Mexico, dân biểu chỉ lãnh $161 cho mỗi ngàyhọ đến Quốc Hội họp trong các ủy ban mà thôi. Dĩ nhiên, họ phải lãnh các trợ cấp như di chuyển, văn phòng, cư trú nếu không có nhà ở gần Quốc Hội.

Thành viên các hội đồng thành phố thì cũng chỉ lãnh trên dưới $1000 mỗi tháng mà thôi Tại Austin, thủ phủ của Texas, các nghị viên Hội Đồng Thành Phồ vừa tự tăng thêm $33,000 tức nhảy vọt 40%. Hiện nay họ lãnh $116,688/năm.


Đôi lúc, chúng tôi phân vân đặt câu hỏi, các vị từ bỏ công ăn việc làm ra tiền của mình để ứng cử vào các chức vụ mà lương chỉ có chỉ lãnh vài trăm đô la một tháng, thì họ sinh sống ra sao, lấy gì nuôi bản thâm chưa nói tới chăm sóc gia đình. Chẳng lẽ tinh thần hy sinh họ cao như thế? Thât quá sức, ngoài sự suy nghĩ của người bình thường như chúng tôi. Thật đáng ngưỡng mộ, suy tôn!

Nhưng sự đời lại không hoàn toàn như thế!

Tài Sản các vị Dân Cử Trước và Sau

Chúng tôi đã cung cấp cho quí vị những số liệu về lương bổng của các vị dân cử. Bây giờ thử vào Google xem tài sản của các vị này ra sao. Mời quí vị xem biểu đồ sau để thấy tài sản các tổng thống gia tăng thế nào trước (màu tím đậm) và sau khi mãn nhiệm kỳ (màu tìm nhạt):

Hai vị có sự gia tăng nhiều nhất là Bill Clinton (từ $1.3 triệu lên tới $120 triệu), kế là Barack Obama (từ $1.3 triệu lên $70 triệu). Lưu ý Hai cha con Tổng Thống Bush có tăng khoảng 20 triệu mỗi vị sau 8 năm; nhưng không có sự thay đổi về tài sản của cố Tổng Thống Kennedy; riêng Tổng Thống Trump thì tụt mất nửa tỷ đô la sau 4 năm ở chức vụ.


Sau đây là tài sản nổi của vài vị dân cử nổi tiếng

· Nancy Pelosi: Annual salary: $223,000, Net worth: $240 million

· Chuck Schumer: Annual salary: $210,000, Net worth: $81 million

· Elizabeth Warren: Annual salary: $285,000, Net worth: $67 million

· Mitch McConnell: Annual salary: $200,000, Net worth: $95 million

· Mitt Romney: Annual Salary: $174,000, Net Worth: $300 million

· Kevin Hern: Annual Salary: $174,000, Net Worth: $361 million

· Dan Goldman: Annual Salary: $174,000, Net Worth: $253 million

· Mark Warner: Annual Salary: $174,000, Net Worth: $215 million

· Michael McCaul: Annual Salary: $174,000, Net Worth: $200 million

· Alexandra Ocasio Cortez: Annual salary: $174,000, Net worth: $29,000,000 (chỉ mới ba nhiệm kỳ. Trước khi là dân biểu, cô là bồi tiệm rượu, thậm chí không có tiền mướn phòng)

· Barack Obama: Annual salary: $400,000, Net worth: $70,000,000

· Bill Clinton: Annual salary: $400,000, Net worth: $120,000,000



Chúng ta luôn ngưỡng mộ và biết ơn những người hy sinh cuộc sống cá nhân mà ra gánh vác việc quốc gia đại sự. Nhưng trên đời những người vị tha, có lòng với dân, với nước khá hiếm; mà chỉ thấy nhiều người tìm vào những vị trí chức quyền để mưu lợi riêng tư.

Chúng tôi, với sự dè dặt cần thiết, không dám bàn tán nhiều mà chỉ dám cung cấp các số liệu rất dễ truy tìm trên truyền thông xã hội. Rất khó và mất thì giờ nếu đi tìm tài sản các vị cấp tiểu bang và thành phố.

Chắc quí vị còn nhớ vụ cháy khủng khiếp ở Los Angeles tháng trước. Bà Thị Trưởng LA khởi nghiệp là nhân viên Sở An Sinh Xã Hội (1980s), sau đó vào quốc hội tiểu bang rồi liên bang; tài sản bà tích lũy hiện nay được khoảng 20 triệu đô la!

Dựa trên các dữ kiện trình bày, quí vị sẽ phân tích và tự rút ra kết luận. Có thể quí vị sẽ tìm ra câu trả lời cho câu hỏi mà trong mấy tuần vừa qua xôn xao việc Bộ Chính Phủ Hữu Hiệu (DOGE) của ông Elon Musk phanh phui “a bowl of worms” trong vài cơ quan chính phủ với hàng trăm tỷ bạc đóng thuế của dân chúng đi vào đâu?

Tuy nhiên, chúng tôi cũng xin nhắc qua rằng những kẻ làm ăn phi pháp như buôn lậu hay nhận khoản tiền bất chính do hối lộ thường biết cách làm cho đồng tiền trở thành hợp pháp trước khi bỏ vào trương mục ngân hàng hay chi dùng mà không bị truy tố. Đó là các hình thức rửa tiền (money laudering) mà chúng ta thường thấy trên phim ảnh, qua sách báo. Chứ kiểu lộ liễu để bị phát giác rồi đi tù như Dân Biểu James Trafcant (D- Ohio), Dan Biểu Bob Ney (R- Ohio), Dân Biểu William Jefferson (D-Louisiana), Dân Biểu Duke Cunningham (R-California), Nghị Sĩ Bob Menendez (D- New Jersey) thì quá dở. Ông Menendez vừa bị kết án 11 năm tù vì nhận vàng hối lộ.


Lấy một vài thí dụ: Ông A buôn lậu ma túy. Muốn rửa tiền, chỉ cần cách mở một công ty dịch vụ, nhà hàng để làm bình phong và chuyển tiền phi pháp thành tiền lời trong buôn bán làm ăn. Ông B. có quyền giải ngân viện trợ, con ông ta liền được nước nhận viện trợ đưa vào Hội Đồng Quản Trị một công ty với số lương hàng triệu mà không cần có khả năng kinh nghiệm, cũng không cần phải làm gì cả. Bà C. làm chức vụ cao, có thẩm quyền chuẩn chi ngân sách viện trợ, chồng bà được nước thụ nhận viện trợ trả $500 ngàn cho mỗi lần nói chuyện. Bà P. có quyền trong việc thông qua các đạo luật liên quan kinh tế tài chánh, chồng bà là cai thầu về thị trường chứng khoán sẽ biết trước mọi người về những tin tức khẩn mật để mua đi bán lại các cổ phần, kiếm mỗi lần hàng chục triệu.

Do đó, thấy như vậy mà không dễ đâu. Những vị có tài sản hàng chục, hàng trăm triệu như danh sách trên có đủ cách chứng minh, chưa kể đa số có thế lực chính trị rất lớn chống đỡ đàng sau. Để coi DOGE sẽ thành công ở mức nào!

Đỗ Văn Phuc

No comments:

Blog Archive