Wednesday, February 3, 2016

Các vi phạm luật Brown Act tại San Jose trước khi có vấn đề đặt tên "Little Saigon"

Trina Nguyễn -
*
*   * 
Các hành vi vi phạm luật Brown Act trong vấn đề đặt tên "Little Saigon" là một phần của lịch sử vi phạm tại San Jose. Theo như những gì công chúng đã có thể phát hiện ra, giữa năm 2000 và 2007, các quan chức San Jose đã vi phạm Luật Brown Act một cách dể nhận thấy như sau:

- Dự án nhà máy điện Calpine / Bechtel
- Dự án tái phát triển Trung tâm mua sắm Tropicana
- Firestation, Trạm chữa lữa, dự án số 2

Trong mỗi vi phạm, phần lớn các Nghị viên thành phố ký tên hỗ trợ, hoặc chống đối một dự án. Sau đó, một hoặc nhiều các vị đã ký kết đi thuyết phục một hay nhiều nghị viên không chịu ký vào bản dự án, và cố gắng để lấy hỗ trợ của nghị viên chưa ký. Kết quả là phần lớn, hay quá bán 6/11, Nghị viên thành phố đã tham gia bất hợp pháp vào "một chuỗi" cuộc họp bên ngoài các cuộc họp công cộng chính thức của Thành phố . Và như thế vi phạm Đạo Luật Brown Act.

Các thí dụ sau đây cho thấy những vi phạm Brown Act đã được truyền lại cho thế hệ mới của Nghị viên thành phố, và đã thành thói quen có hệ thống tại Hội đồng thành phố San Jose .
  • Dự án nhà máy điện Calpine (2000)
5 trong 11 Nghị viên thành phố (Thị trưởng Ron Gonzales, Charlotte Powers, Pat Dando, Frank Fiscalini và John Diquisto) đã ký một bản quyết định về dự án trước khi một cuộc họp Hội đồng được mở ra để bàn về dự án. Sau đó Ron Gonzales hỏi nghị viên Linda Lezotte để phản đối dự án. Điều này có nghĩa là một phần lớn (6/11) các Nghị viên thành phố "nối tiếp" các cuộc họp bất hợp pháp bên ngoài của cuộc họp Hội đồng được công nhận về mặt pháp lý, và là một sự vi phạm luật Brown Act .
  • Dự án tái phát triển Trung tâm mua sắm Tropicana (2002)
5 trong số 11 Nghị viên thành phố (Thị trưởng Ron Gonzales, Phó Thị trưởng George Shirakawa, Jr., Nora Campos, John Diquisto và Forrest Williams) đã ký một bản quyết định hỗ trợ chuyển giao trung tâm mua sắm Tropicana cho một nhà phát triển tư nhân. Sau đó, Nora Campos hỏi riêng Linda Lezotte hỗ trợ dự án và Lezotte đã hỗ trợ. Điều này có nghĩa là một phần lớn các Nghị viên thành phố thảo luận vấn đề bên ngoài của cuộc họp hội đồng thành phố và về mặt pháp lý là một sự vi phạm luật Brown Act .

Sau mỗi vụ kiện Brown Act đã được nộp, Hội đồng TP "chỉnh lại" sự vi phạm luật Brown Act, lại bỏ phiếu theo cách giống hệt nó đã làm trước (mà thực chất là một vi phạm luật Brown Act một lần nữa).

Xem http://www.highbeam.com/doc/1G1-120227526.html. Điều này đã gây ra hai vụ kiện chống lại thành phố. Cũng đã có một vụ liên quan đến phỉ báng. Thành phố cuối cùng bị mất cả ba vụ kiện sau khi chi tiêu rất nhiều tiền của người nộp thuế, sau đó TP cũng đã phải trả hơn 8 triệu cho chi phí pháp lý và bồi thường thiệt hại liên quan với các nguyên đơn .

Đọc thêm:

Các vụ kiện nổi bật:

Các vụ kiện dân quyền:

Các vụ kiện về tội phỉ báng / defamation:

  • Trạm chữa lữa Firestation số 2 (2007)
Phó thị trưởng Dave Cortese, Nghị viên thành phố Nora Campos, Madison Nguyễn và Kansen Chu đã ký một bản đồng ý hỗ trợ các dự án trước khi họp Hội đồng TP về nó. Nora Campos hỏi Thị trưởng Chuck Reed và Dave Cortese để hỗ trợ dự án. Chuck Reed và Tham Mưu Trưởng đã nói chuyện với Nghị Viên Pete Constant về dự án. Điều này có nghĩa là phần lớn Nghị viên thành phố tổ chức bất hợp pháp các cuộc họp nối tiếp bên ngoài các cuộc họp Hội đồng TP đã được thông báo rộng rãi cho công chúng, và như thế là vi phạm luật Brown Act .
  • Khu phố Little Saigon (2007)
Thị trưởng Chuck Reed, Phó thị trưởng Dave Cortese, Nghị viên thành phố Madison Nguyễn, Sam Liccardo và Judy Chirco đã ký một bản đồng ý hỗ trợ đặt tên một phần của đường Story ở San Jose là "Saigon Business District", một cái tên mà nhận được số phiếu ít nhất trong một cuộc khảo sát chính thức của San Jose, trong khi "Little Saigon" đã nhận được nhiều phiếu nhất. Madison Nguyễn hỏi Forrest Williams sự ủng hộ của ông và ông hứa sẽ hỗ trợ cô. Tại cuộc họp Hội đồng ngày 20/11/2007, các Nghị viên thành phố bình chọn theo tên "Saigon Business District" của Madison đề nghị: Chuck Reed, Dave Cortese, Madison Nguyễn, Forrest Williams, Sam Liccardo, Judy Chirco, Nora Campos, và Nancy Pyle .

Sau khi cộng đồng người Mỹ gốc Việt Miền Bắc California (VACNORCAL) phản ứng, yêu cầu sửa sai các vi phạm, Phần lớn Nghị viên thành phố, trừ Dave Cortese, bào chữa những vi phạm bằng cách tạo thành một vi phạm mới: Chuck Reed, Madison Nguyễn, Forrest Williams, Sam Liccardo, Judy Chirco, Nora Campos, và Nancy Pyle . Điều này có nghĩa các vi phạm ngày 2007/11/20 đã không được sửa chữa. Trên hết, các cuộc họp để "chỉnh lại" đã được lên kế hoạch sau khi có cuộc họp sửa chữa. Ðó là một sự vi phạm luật Brown Act trong chính nó . Xem chi tiết dưới đây.

Ba vi phạm Brown Act trong vụi "Little Saigon" và một vi phạm CPRA
  • Chi tiết cho các vấn đề "Little Saigon": Vi phạm luật Brown Act và các vụ kiện .
Vào đầu năm 2007, Nghị viên Madison Nguyễn và một nhà phát triển có tên Lập Tăng đã cố gắng để có được một khúc đường Story ở San Jose được đặt tên “Vietnam Town Business District” mà không cho cộng đồng gốc Việt ở San Jose biết về điều đó. Lập Tăng là người đã xây dựng một trung tâm gọi là "Vietnam Town" trên Story Road .

Nhân viên thành phố khuyên Madison Nguyễn là tài sản công cộng không thể được sử dụng để thúc đẩy một doanh nghiệp tư nhân . Do vậy Madison yêu cầu Hội đồng đặt tên khu vực là “Vietnamese Business District” thay vì "Vietnam Town Business District", và trong tháng 6 năm 2007 Hội đồng bỏ phiếu đặt tên “Vietnamese Business District”. Chỉ có Lập Tăng và một vài người Mỹ gốc Việt khác đã có mặt tại cuộc họp Hội đồng này .

Hai ngày sau đó, Đảng Cộng sản Việt Nam công bố tin tức về “Vietnamese Business District” trên trang web của đảng. Cộng đồng Mỹ Việt tại San Jose biết tin về “Vietnamese Business District” từ trang web nầy.

Cộng đồng Việt Nam tại San Jose đã làm việc trong nhiều năm để có được một khu vực được đặt tên để tôn vinh những đóng góp của người Việt ty nạn cộng sản đến San Jose. Cộng đồng đã phát giác rằng họ đã bị bỏ rơi trong quá trình đặt tên trong khi Đảng Cộng sản Việt Nam tại Việt Nam đã biết về việc đặt tên nầy trước khi Cộng đồng được biết .

Cộng đồng bắt đầu một bản kiến nghị để đặt tên là khu "Little Saigon" thay vì "Vietnamese Business District". "Little Saigon" đã trở thành một tên gọi đồng nghĩa với Cộng đồng người Việt ty nạn cộng sản tại Hoa Kỳ . Ví dụ, các khu vực có tên "Little Saigon" tại Orange County, San Francisco, Denver, Houston, và Vancouver, v.v.. (Tên nầy vừa nhắc nhỡ cư dân gốc Việt về thành phố Sàigòn thân yêu, vừa muốn theo gương Little Saigon ở Nam Cali cấm không cho các phái đoàn Việt cộng đến thăm mà không xin phép trước).

Do đó, San Jose đã tiến hành một cuộc khảo sát các người dân và các doanh nghiệp trong khu vực. Tên "Little Saigon" đứng đầu trong cuộc khảo sát. Tuy nhiên, Madison Nguyễn lại đề nghị Hội đồng TP đặt tên "Saigon Business District", là một cái tên về chót trong cuộc khảo sát của thành phố.

Ngày 15 tháng 11 năm 2007, Madison Nguyễn, Thị trưởng Chuck Reed, Phó thị trưởng David Cortese, Nghị viên thành phố Sam Liccardo và Judy Chirco đã ký một bản quyết địn hỗ trợ tên "Saigon Business District." Điều này có nghĩa là 5 trong số 11 thành viên đã thảo luận vấn đề này trong các cuộc họp bên ngoài của các cuộc họp công cộng và đồng ý hỗ trợ tên " Saigon Business District ".

Ngày 20 tháng 11 năm 2007, tại cuộc họp Hội đồng TP, Chuck Reed, David Cortese, Madison Nguyễn, Sam Liccardo, Judy Chirco, Nora Campos, Forrest Williams, và Nancy Pyle chọn tên "Saigon Business District", bất chấp sự hiện diện của 1.000 cư dân đến ủng hộ tên "Little Saigon " tại cuộc họp nầy .

Nghị viên Pete Constant đã đề nghị để đặt tên "Little Saigon Business District" thay vì "Saigon Business District", nhưng không thành công . Ông chỉ được hỗ trợ bởi Nghị viên thành phố Kansen Chu và Pierluigi Oliverio .

Trong một buổi họp Hội đồng TP, nghị viên Forrest Williams nói rằng Madison Nguyễn đã đến gặp anh ta nhờ giúp đỡ và vì cô là nghị viên gốc Việt, ông sẽ theo ý cô quyết định các vấn đề liên quan tới người Mỹ gốc Việt tại San Jose. Ðây là việc nguy hiểm vì nó sẽ cung cấp cho Madison rất nhiều quyền lực không kiểm soát được trong các vấn đề liên quan cho cộng đồng người Mỹ gốc Việt, nếu đa số Nghị viên thành phố cũng cảm thấy như vậy. Trích đoạn của những gì Forrest Williams cho biết:

"Nếu Nghị viên yêu cầu chúng tôi hỗ trợ điều gì thì chúng tôi tôn trọng điều đó vì cô là đại diện được bầu chọn bởi các bạn ..."

"Liên quan đến việc đặt tên tôi sẽ đi với Madison vì cô ấy đã hỏi chúng tôi và cô ấy chính thức được các bạn bầu và tôi tin rằng cô ấy đã có cái nhìn sâu sắc hơn tôi ..."

Rõ ràng, Madison Nguyễn đã tìm cách lấy sự hỗ trợ từ Forrest Williams trong vấn đề đặt tên trước cuộc họp tháng 11/20/07. Điều này, kết hợp với sự việc Madison hỏi bốn Nghị viên thành khác để ký một bản quyết định hỗ trợ việc đặt tên của mình bên ngoài của một cuộc họp công cộng, cấu thành một sự vi phạm luật Brown Act (6/11). Cộng đồng tổ chức cuộc biểu tình hàng tuần tại City Hall trong vài tháng để phản đối .

On January 30, 2008, tổ chức phi lợi nhuận Cộng đồng người Mỹ gốc Việt miền Bắc California (VACNORCAL) tức Cộng Ðồng Việt Nam Bắc California, thông qua luật sư James Chadwick, yêu cầu TP sửa chữa vi phạm luật Brown Act . Ngay sau đó ủy viên hội đồng Forrest Williams đã được phỏng vấn cho một chương trình truyền hình. Trong interview ông thừa nhận rằng trước khi các cuộc họp Hội đồng 11/20/07, Madison Nguyễn đã đạt được ủng hộ của ông đối với việc đặt tên và ông hứa sẽ hỗ trợ bất cứ tên gì cô chọn .

Khi cuộc phỏng vấn này được phổ biến, Luật Sư Thành Phố Rick Doyle tuyên bố ông sẽ điều tra. Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn ông công khai tuyên bố rằng ông không thấy có vi phạm Luật Brown Act (dù có bằng chứng rõ ràng rằng đã có vi phạm). Mỗi Đạo Luật Brown Act có hiệu lực tại từng thời điểm đó, Rick Doyle đã chối là không tạo ra một thời hạn 15 ngày (được ấn định vào tháng 2/29/2008) cho VACNORCAL nộp đơn kiện. Thời hạn cuối cùng của Hội đồng để chữa các vi phạm đó cũng là vào tháng 2/29/2008, nhưng Hội đồng dự kiến bầu lại vấn đề này cho tháng 03/04/2008. Ðó cũng là một sự vi phạm luật Brown Act trong chính nó.

Rick Doyle và một số Nghị viên thành phố có lẽ đã hy vọng VACNORCAL sẽ không biết về thời hạn để nộp đơn kiện đúng hạn . Tuy nhiên, VACNORCAL đã nhận thức điều nầy và James Chadwick hỏi các luật sư thành phố cho gia hạn cho đến sau 3/4/08 để nộp đơn kiện, nhưng các Luật sư thành phố từ chối. Tại sao Luật sư Thành phố không chịu cấp cho VACNORCAL một gia hạn nộp đơn kiện ? Rõ ràng, một số Nghị viên thành phố có điều gì đó mờ ám trong tâm trí.

VACNORCAL đã buộc phải nộp đơn kiện của mình trước hạn 2/29/08. Nếu VACNORCAL không nộp đơn khiếu nại trước hạn 2/29/08 và nếu Hội đồng đã không "chữa" các vi phạm trong tháng 3/4/08, VACNORCAL sẽ không có cơ hội truy tố.

Nghi ngờ cua VACNORCAL về ý định của Thành phố để chơi bẩn đã được cuộc họp Hội đồng ngày 3/4/08 xác nhận. Ngày 3/4/08 đa số Nghị viên thành phố vi phạm Luật Brown Act một lần nữa, và là lần thứ 3 vi phạm trong vấn đề này theo diễn biến dưới đây:

Phần lớn các Nghị viên thành phố bác bỏ đề nghị của ủy viên hội đồng Kansen Chu để đặt tên khu vực là "Little Saigon". Sau đó họ đồng ý phê duyệt đề nghị của Madison là không đặt tên cho khu vực. Hội đồng đã vi phạm luật Brown Act một lần nữa trong kết nối với cuộc bỏ phiếu này vì:

Madison và Chuck Reed đã phát hành một bản ghi nhận trước cuộc họp tháng 3/4/08 đề nghị không đặt tên gì cả cho khu vực nầy.

Ngay trước khi Hội đồng thành phố họp tháng 3/4/2008, Lập Tăng email tất cả Nghị viên và cung cấp cho họ hai thỉnh nguyện thư (trong một cái chỉ có một vài chữ ký và cái kia tự nhận là có chứa 92 chữ ký), vốn ủng hộ Madison và Reed khuyến nghị không đặt tên cho khu vực. Madison Nguyễn sử dụng Lập Tăng như một trung gian để tiếp cận với tất cả các Nghị viên thành phố với hai kiến nghị kêu gọi hỗ trợ cho đề nghị của mình, đó là một sự vi phạm luật Brown Act. Thỉnh nguyện thư tự nhận là có chứa 92 chữ ký sau đó được phát hiện là gian lận .

7 trong 11 Nghị viên thành phố (Chuck Reed, Madison Nguyễn, Sam Liccardo, Judy Chirco, Nora Campos, Forrest Williams, và Nancy Pyle) dựa trên các kiến nghị gửi ra bởi Lap Tang để hỗ trợ đề nghị của Madison là không đặt tên cho khu vực. Họ bỏ qua không màng tới hàng trăm email của những người ủng hộ tên "Little Saigon". Họ bỏ qua hơn 250 người biểu tình trong cuộc họp Hội đồng này để hỗ trợ đặt tên khu vực "Little Saigon". Họ bỏ qua hơn một ngàn người ủng hộ "Little Saigon" bên ngoài Tòa thị chính mà buổi tối, hầu hết trong số họ đã bị ngăn cản vào City Hall vì vậy họ không thể nói chuyện với Hội đồng và phải điền phiếu ghi ý kiến thay thế.

Sam Liccardo, theo chỉ thị của Madison, đòi hỏi một người đàn ông tên là Henry Lê nói chuyện với Hội đồng TP về hai kiến nghị gửi bởi Lap Tang trước meeting, để làm cho nó xuất hiện trước buổi họp TP rằng các kiến nghị đã được gửi tới tất cả các Nghị viên thành phố lần đầu tiên xuất hiện tại cuộc họp Hội đồng TP. Các cuộc họp công khai của Hội đồng TP trở thành một trò hề vì sự bỏ phiếu đã dàn dựng sẵn .

Các kế hoạch để vi phạm Đạo Luật Brown Act một lần nữa vào tháng 3/4/08 giải thích lý do tại sao việc bầu đã được lên kế hoạch sau thời gian bầu lại, và các luật sư thành phố từ chối cung cấp cho VACNORCAL thời gian gia hạn nộp đơn kiện của mình .

Một vài ngày sau cuộc họp Hội đồng tháng 3/4/08, một số nhân chứng phát biểu rằng các kiến nghị tự nhận là có chứa 92 chữ ký mà Lập Tăng cung cấp cho Nghị viên thành phố ngay trước khi họp Hội đồng 3/4/08 là gian lận. Chữ ký của họ đã được ghép vào các kiến nghị mà không có sự đồng ý của họ. Tin tức này được nhấn mạnh trên báo chí, và các Nghị viên đáng xấu hổ của thành phố lại bình chọn một lần nữa về vấn đề đã định. Sam Liccardo đã buồn giận rằng Madison đã lừa ... ông một lần nữa. Ông thường xuyên tiếp tục bày tỏ hối tiếc cho vai trò của mình trong vấn đề đặt tên Little Saigon.

Nhưng, một lần nữa, thay vì đặt tên "Little Saigon", như đề xuất một lần nữa bởi Nghị Viên Kansen Chu, đa số Nghị viên thành phố bỏ phiếu chấp thuận biển báo TẠM THỜI "Little Saigon" cho khu vực cho một khoảng thời gian vài năm. Cộng đồng sẽ có kiến nghị với Hội đồng vào cuối giai đoạn này để làm các biển vĩnh viễn. Tại sao điều này là cần thiết ? Lời giải thích duy nhất là họ đã có một kế hoạch để vi phạm luật Brown Act một lần nữa khi Cộng đồng kiến nghị lên Hội đồng TP để xin tên "Little Saigon" một vài năm sau đó .

Như vậy VACNORCAL duy trì vụ kiện chống lại TP San Jose, tìm kiếm một phán quyết từ Tòa án mà Nghị viên thành phố đã vi phạm luật Brown Act và một lệnh để ngăn chặn vi phạm trong tương lai. Một mệnh lệnh chống lại hành vi vi phạm trong tương lai là quan trọng đối với các vấn đề thiết kế thành phố và các vấn đề khác quan trọng cho cư dân San Jose. Nếu không có một lệnh cấm, các quan chức ở San Jose có thể liên tục vi phạm luật Brown Act và khi bị bắt, chỉ cần bầu lại theo cách tương tự (về cơ bản vi phạm luật Brown Act một lần nữa) mà không có bất kỳ hình phạt nào. Nếu có một án lệnh, mọi vi phạm ngay lập tức sẽ bị trừng phạt

VACNORCAL cũng đã thêm một yêu cầu bồi thường đối với vi phạm của California Public Records Act (CPRA) cho vụ kiện, vì Madison Nguyễn đã không chịu cung cấp email có liên quan để đáp ứng với yêu cầu CPRA. CPRA đã yêu cầu cơ quan Tái phát triển San Jose cung cấp một số email của cô Madison, của RDA và Lập Tăng, liên quan đến đặt tên Vietnam Town. VACNORCAL hỏi Cục CNTT của thành phố để tiến hành một cuộc tìm kiếm các email có liên quan và các văn bản, nhưng Luật sư Thành phố Rick Doyle cho biết công chúng không thể ra lệnh tìm kiếm như thế.

Lúc đầu vụ kiện tụng, thay vì giải quyết vấn đề này, Rick Doyle và Phó Luật Sư Thành Phố Richard North đã cố gắng để bác bỏ đơn khiếu nại của VACNORCAL. Họ lập luận rằng tòa án không thể cung cấp một tuyên bố rằng một sự vi phạm luật Brown Act đã xảy ra, trừ khi có mô hình lập đi lập lại sự vi phạm trong cùng một vấn đề. Lập luận này mâu thuẫn với ngôn ngữ giản dị và tinh thần của Đạo Luật Brown Act . Hơn nữa, nó sẽ làm cho Brown Act vô dụng, các thành phố chỉ có thể vi phạm luật Brown Act cho từng vấn đề không liên quan và không bao giờ bị trừng phạt.

Thẩm phán James C. Emerson phán quyết không chấp thuận yêu cầu của thành phố để bác bỏ khiếu nại. Một lần nữa, thành phố có thể giải quyết vấn đề này nhưng họ từ chối giải quyết vì VACNORCAL muốn thành phố phải hứa không vi phạm luật Brown Act một lần nữa trong quá trình giải quyết.

Sau đó thành phố đã hành động thái quá như tìm kiếm một lịnh bịt miệng "gag order" để ngăn chặn VACNORCAL nói chuyện với các Nghị viên và công chúng về các quá trình diễn tiến và trình chiếu video các lời khai của Nghị viên thành phố. Thành phố bị thất bại trong việc tìm kiếm một lịnh bịt miệng "order gag" . Sau đó, Thành phố đã cố gắng kháng cáo nhưng Tòa án cấp phúc thẩm không chấp thuận .

Thật không may, Thẩm phán Emerson nghỉ hưu trước khi ông nghe trình bày của hai bên cho kết luận của bản án. Thẩm phán Mark H. Pierce, tiếp nối vụ xử. Thẩm phán Pierce nghe tường trình và cung cấp phán quyết cho San Jose liên quan đến các yêu cầu bồi thường Brown Act. Ông đã yêu cầu mang vụ án California Public Records Act (CPRA) ra xét xử.

VACNORCAL đã phải cố gắng yêu cầu bồi thường CPRA đầu tiên trước khi có thể kháng cáo phán quyết Brown Act. Cuối cùng, VACNORCAL thắng vụ CPRA, được xử lý bởi các luật sư James McManis, Marwa Elzankly, và Jennifer Murakami của công ty luật McManis Faulkner. Thẩm phán Joseph H. Huber nghe xét xử, và ra lệnh cho TP San Jose tìm kiếm trong các máy chủ cho các tài liệu có liên quan đến vụ án. Ông cũng ra lệnh cho TP San Jose bồi thường phần chi phí luật sư và chi gần $209,000 đối với khiếu nại CPRA .

Tiếp theo, VACNORCAL kháng cáo quyết định của Judge Pierce về yêu cầu bồi thường Brown Act đến TP San Jose, và VACNORCAL thắng kháng cáo nầy. Tòa án Phúc thẩm Quận 6, được biết là hay ủng hộ chính phủ nhưng vào tháng Tám năm 2014, nó đảo ngược phán quyết của Judge Pierce cho San Jose, và gửi vấn đề trở lại tòa án tối cao để xét xử . Trong tòa án của Thẩm phán phúc thẩm, người nghe kháng cáo là Patricia Bamattre-Manoukian, Miguel Marquez và Adrienne M. Grover .

Vụ án kế của VACNORCAL đã được xử lý bởi luật sư Kelly Aviles của Văn phòng Luật của Kelly Aviles, và Bruce Owdom của Dietrich, Glasrud, Mallek & Aune .

Sau khi chiến thắng, VACNORCAL một lần nữa tham gia với thành phố trong các cuộc thảo luận. Luật sư VACNORCAL đã yêu cầu các Nghị viên hứa không vi phạm Đạo Luật Brown Act trong tương lai và bồi thường lệ phí luật sư và VACNORCAL đối với khiếu nại Brown Act. Một lần nữa, thành phố từ chối giải quyết trên những điều khoản mặc dù khi mang ra tòa xét xử có thể tốn rất nhiều tiền của người nộp thuế .

Tính đến tháng 3 năm 2015, VACNORCAL đang cố gắng tham gia vào các buổi hòa giải trong Thành phố .
  • Hội đồng TP có thể vi phạm luật Brown Act nhiều lần .

Vào tháng Giêng năm 2015, sau khi nhậm chức thị trưởng, một trong các nghị định đầu tiên của Thị trưởng Sam Liccardo có thể dẫn đến vi phạm nhiều lần đạo luật Brown Act.

Thị trưởng Liccardo mở rộng kích thước của mỗi ủy ban của Hội đồng Thành phố đến 5 thành viên, nói là để có được nhiều hơn Nghị viên thành phố tham gia công tác hoạch định chính sách. Nghị viên Don Rocha phản đối hành động nầy, cho rằng việc tăng kích thước của các ủy ban đến 5 thành viên có thể đặt các Nghị viên hội đồng thành phố khác ở trong nguy cơ vi phạm luật Brown Act. Memo ngày 26/1/2015 của ông cho biết :

Đạo luật Brown Act (trong đó có hiệu lực pháp luật nhà nước) hiện đang cấm hơn năm thành viên (5/11) của Hội đồng Thành phố tham gia các cuộc thảo luận trước về bất kỳ mục nào được đưa ra tại các cuộc họp Hội đồng. Điều này có nghĩa là nếu Ban Soạn Luật có bốn thành viên, thêm một thành viên bổ sung của Hội đồng thành phố không có trong Ban Soạn Luật (Rules Committee) có thể giải quyết việc của Ủy ban vào bất kỳ mục nào. Tuy nhiên, nếu Ủy ban đã có năm thành viên theo đề nghị của Thị trưởng Liccardo, không có ủy viên Hội đồng TP nào sẽ được phép phát biểu trong cuộc họp Ủy ban Rules (hoặc bất kỳ ủy ban năm thành viên khác) vì sẽ thành 6/11 người và vi phạm luật Brown Act do quá bán đã bàn luận trước .

Tại sao điều này quan trọng? Rules Committee có quyền lực rất lớn: nó được quyền quyết định các tiết mục nào xuất hiện trên chương trình nghị sự của Hội đồng Thành phố. Nếu một Nghị viên có một đề xuất mới hoặc quan trọng mà họ muốn đặt vào chương trình nghị sự, Nghị viên đó sẽ cần Rules Committee để sắp xếp. Do đó, Nghị viên thành phố nào không có trong Rules Committee sẽ thường xuyên tham dự các cuộc họp của Rules Committee với mục đích giải thích đề nghị của họ và thúc giục Ủy ban Rules Committee đặt chúng vào một chương trình nghị sự của TP. Nếu các thành viên của Ủy ban tăng đến năm, Nghị viên thành phố sẽ không còn tham dự để theo dõi, đốc thúc như thế được, vì như thế sẽ vi phạm luật Brown Act .

Cũng nên chỉ ra rằng trong năm qua, Thị trưởng Liccardo đã thường xuyên lợi dụng cơ hội để giải quyết các vấn đề trong Rules Committee, mà có thể đã được thực hiện bởi nó có bốn thành viên ....

Nếu Rules Committee đã có năm thành viên trong năm qua, Thị trưởng Liccardo sẽ không có cơ hội ở trên để giải thích và đấu tranh cho những đề xuất của ông ....

Để giải thích tại sao Nghị viên thành phố cần nói chuyện tại Rules Committee, tôi muốn cung cấp một ví dụ về cách mà quyền lực của Rules Committee gần đây đã bị lạm dụng. Vào ngày 6 tháng 3 năm 2013 cuộc họp Rules Committee, Nghị Viên Chu đưa ra đề xuất thiết lập các quy tắc về thăm viếng từ các quan chức chính phủ Cộng sản Việt Nam. Rules Committee từ chối tiến cử đề xuất của ông Chu cho Hội đồng TP. Hơn một năm sau, hai thành viên của Rules Committee, là những người đã từng bác bỏ đề nghị của Nghị viên Chu, hợp tác với Nghị viên Liccardo, tiến cử chính xác cùng đề nghị của Nghị viên Chu và tuyên bố nó như là của riêng của họ. Lần này, Rules Committee sắp đặt nó vào nghị trình của Hội đồng TP và nó đã được phê duyệt .

Với lịch sử này của Rules Committee, gần như đồng nghĩa với ăn cắp ý tưởng chính sách từ các Nghị viên khác. Ðiều đó có nghĩa rằng các Nghị viên không nằm trong Rules Committee cần xuất hiện thường xuyên để giới thiệu đề nghị của mình và cố gắng để đảm bảo chúng không bị bóp chết .

Thay vì lưu ý đến lời khuyên của Nghị viên Rocha, San Jose Mercury News thông báo rằng:

Với tư vấn của Luật sư thành phố, Hội đồng TP đã quyết định giữ đúng năm thành viên của Rules Committee và Ủy ban Chính phủ mở rộng của Liccardo. Tuy nhiên, để không vi phạm quy tắc Brown Act, tất cả các thành viên Hội đồng TP sẽ được phép tham dự và thảo luận trong một diễn đàn công cộng. Nhưng chỉ có năm thành viên Rules Committee mới được quyền bỏ phiếu về các tiết mục trong chương trình nghị sự Thành phố.

Luật Sư Thành Phố, hoặc là không hoàn toàn hiểu Đạo luật Brown Act, hoặc coi thường Đạo Luật nầy. Theo luật sư Kelly Aviles, nếu đa số Nghị viên thành phố (6/11) tham gia vào một cuộc họp hội đồng, phải biến nó thành một cuộc họp của toàn thể Hội đồng TP, và nếu một cuộc họp Hội đồng TP không được thông báo rộng rãi cho công chúng biết, đó là một sự vi phạm của Brown Act. Đạo luật Brown Act đòi hỏi các cuộc họp Hội đồng TP phải được thông báo cho công chúng biết. Santa Clara County đã bị kiện về vấn đề này, nhưng đã giải quyết bằng cách đồng ý để đảo ngược các chính sách và Ủy ban TP thông báo trớ đi như là các cuộc họp của Ủy ban giám sát, nên đa số tham dự và tham gia thảo luận.

Người ta chưa biết có bao nhiêu cuộc họp ủy ban, kể từ tháng Giêng năm 2015, đã biến thành các cuộc họp Hội đồng mà không thông báo thích đáng cho công chúng biết .

Vui lòng trở lại đây sớm để xem cập nhật về các hành vi vi phạm và báo cáo về hành vi vi phạm luật Brown Act mới của thành phố San Jose .

BÁO CÁO VI PHẠM

Nếu bạn biết được bất cứ một sự vi phạm đạo luật Brown Act hoặc vi phạm CPRA của thành phố San Jose đã không được báo cáo trên trang web này, xin vui lòng cho chúng tôi biết. Xin vui lòng cho chúng tôi biết nếu bạn có thêm chi tiết về một sự vi phạm đạo luật Brown Act hoặc CPRA được báo cáo trên trang web này .

Bản gốc tiếng Anh tại http://undemocraticsanjose.com/brown-act-violations/

Nhóm Vietlist lược dịch ra tiếng Việt và post với sự đồng ý của cô Trina Nguyễn.

Trina Nguyễn

No comments:

Blog Archive