Người Việt hải ngoại gửi về Việt Nam để góp phần vào những cuộc giết hại đồng bào vô tội!
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Theo thống kê, thì hàng năm, người Việt tại hải ngoại đã gửi về trong nước với số tiền là 12 tỷ kim; trong đa số ấy trước 30/4/1975, là Dân-Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa, từng đi tù “cải tạo”. Họ là những người đã sang Mỹ, theo các chương trình ra đi có trật tự (O.D.P.), H.O. hoặc đã từng là những người vượt biên, vượt biển. Thế nhưng, sau khi đã có cuộc sống tự do, đầy đủ, cơm no, áo ấm rồi, thì lại quay trở về, để làm những “Cô thắm về làng”, vì theo họ: “Phú quý bất quy cố hương, như y cẩm dạ hành”. Nghĩa là giàu có, mặc áo gấm, nhưng không về quê cũ, thì không ai thấy, nên phải trở về, để khoe “chiếc áo gấm”.
Điều này, dễ hiểu đối với những người, mà trước kia, họ vốn là những ngư dân thất học, ở các vùng ven biển; sau ngày 30/4/1975, họ đã vượt biển đi tìm cuộc sống mới, cũng như những người ở bên kia Vĩ Tuyến 17. Nên biết, ở miền Bắc, không có ai bị đảng Cộng sản bỏ tù vì “tội vượt biển” hết, mà họ được tự do ra đi, không bị cướp, không bị chết trên biển, vì khi ra đi, họ mang theo đầy đủ lương thực, cả gà, heo sống, để nấu ăn trên đường đi tới Hong Kong. Tôi đã chứng kiến những sự thật ấy tại Hong Kong. Họ không phải là những người Tỵ nạn Chính trị. Chỉ có những người đã liều mình vượt giòng sông Bến Hải, vào thời gian từ 1954-1975, để vào Nam tìm tự do, những người này là công dân của nước Việt Nam Cộng Hòa, khi vượt biển tới Hong Kong, họ ở chung một trại của người dân miền Nam.
Vì vậy, những người thuộc thành phần đi tìm đời sống mới sung túc về vật chất, chứ không phải tỵ nạn Chính trị, thì khi trở về, họ được Việt cộng tiếp đón tử tế, là chuyện bình thường.
Nhưng điều đáng nói, là những người trước ngày 30/4/1975, là những Sĩ quan QLVNCH, là những người lãnh đạo trong các cơ quan công quyền của Việt Nam Cộng Hòa, là những người từng lãnh đạo các đảng phái chính trị tại miền Nam, đã từng phải vào trong các nhà tù “cải tạo” của Việt cộng. Thế nhưng, sau khi thoát được ra hải ngoại bằng cách vượt biên, vượt biển, hoặc theo các chương trình ra đi có trật tự (O.D.P.), H.O. thì họ đã “quên” tất cả, nên luôn luôn gửi tiền về nước, hay chính họ hoặc cho vợ con của họ trở về Việt Nam để lót ổ trước, chuẩn bị cho một ngày họ sẽ trở về, để được khoanh mình trong những cái ổ đó, thì đúng là những kẻ vô liêm sỉ, mất hết lương tri, vì chính họ đã chung tay đóng góp trong số tiền trên 12 tỷ Mỹ kim vô điều kiện cho Việt cộng hàng năm. Họ không biết hay giả vờ không biết rằng: Chính họ đã gửi những đồng tiền ấy về, là để đóng góp cho đảng Cộng sản Việt Nam mua súng đạn, để bảo vệ an ninh cho những “Cơ quan mật vụ”, những đơn vị quân sự, của giặc Tầu, được ngụy trang dưới lớp vỏ bọc, là “Viện Khổng Tử - Đặc khu kinh tế”, của giặc Tầu ở Hải Phòng, Cam Ranh, Bình Thuận, Đà Nẵng, Tây Nguyên, Bình Dương…
Những thành phần trên, họ thừa biết, những nơi này, chỉ dành riêng cho Tầu cộng, ngoài giặc Tầu ra, không một ai được bén mảng tới, kể cả Công an, quân đội của Cộng sản Việt Nam. Mọi sự thật hiển nhiên này đã được phơi bày dưới chế độ Chư Hầu của Cộng sản Việt Nam, vì chủ quyền của đất nước đã thật sự rơi vào tay của Tầu cộng. Không còn cách gì để biện minh được nữa.
Ngoài ra, đảng Cộng sản Việt Nam cũng dùng số tiền 12 tỷ Mỹ kim hàng năm của người Việt hải ngoại, để trang bị súng đạn, chất nổ, lựu đạn, dùi cui… cho những “Lực lượng Công an - Dân phòng”, để lúc nào cũng sẵn sàng giết chết những người “dân oan” mỗi lần họ đi “khiếu kiện”, hay “cưỡng chế”, tức cướp đoạt những vườn ruộng, đất đai của các tôn giáo, hoặc nhà cửa của những người dân lương thiện như trường hợp của gia đình nạn nhân Đoàn Văn Vươn, Đặng Ngọc Viết… khiến họ phải liều thân!
Người viết nói mà không sợ mình nói sai, vì với số tiền 12 tỷ Mỹ kim hàng năm, là khoản tiền không nhỏ, đủ cho đảng Cộng sản Việt Nam mua súng đạn, để bảo vệ Tầu cộng và giết hại dân lành.
Và chưa hết, cũng chính những đồng tiền ấy, Việt cộng đã và đang trích ra một phần dùng để mua chuộc, lũng đoạn, gây phân hóa… cộng đồng ngưởi Việt tỵ nạn chính trị trên thế giới.
Chính vì những sự thật ấy, nên những người đã gửi tiền về nước, là họ đã tiếp tay với đảng Cộng sản Việt Nam, là họ đã nhúng tay vào máu của những lương dân vô tội. Xin mọi người hãy nhớ, cả hai thời kỳ Đệ nhất và Đệ nhị Việt Nam Cộng Hòa, đã có được bao nhiêu tiền viện trợ hàng năm, để trang bị cho Quốc Phòng và những người dân mỗi ngày càng đông đảo, đã bỏ chạy từ những vùng đất đã bị Cộng sản chiếm đóng về vùng Quốc Gia. Và nếu suốt hơn 20 năm, trước ngày30/4/1975, cả hai nền Cộng Hòa có được 12 tỷ Mỹ kim mỗi năm, thì Cộng sản Bắc Việt không thể cưỡng chiếm được đất nước Việt Nam Cộng Hòa, không thể có ngày Quốc Hận 30/4/1975, không thể có hàng trăm nghìn người phải bị bỏ tù “cải tạo” với biết bao nhiêu người đã bỏ mình trong nhà cùm, hoặc bên bờ kẽm gai oan nghiệt, không thể có những “vùng kinh tế mới” với những thảm cảnh của những Dân-Quân-Cán-Chính VNCH đã bị cướp đoạt nhà cửa trong “chiến dịch đánh tư sản mại bản”, không có cảnh bao gia đình ly tán, cha xa con, vợ xa chồng và nền đạo đức, luân lý tốt đẹp của miền Nam tự do đã không bị bọn giặc Cộng phá nát, suy đồi… tiếp tục kéo dài đến tận ngày hôm nay và có cơ nguy chưa biết bao giờ chấm dứt dưới chế độ cai trị của của đảng CSVN.
Vì thế, họ đã liều thân, bỏ nước ra đi, trong số ấy, đã có rất nhiều người đã chết trên rừng, dưới bể trên con đường vượt biên, vượt biển. Nhất là những em bé gái ngây thơ, đã chết dưới những bàn tay tàn bạo của bọn hải tặc Thái Lan, và những người đã bỏ thân nơi những hoang đảo xa lạ, mà người thân không làm sao để tìm lại được, dù chỉ là một nắm xương tàn!
Người viết xin thưa rằng: Không thể xảy ra những cảnh bi thảm như thế, nếu hàng năm cả hai nền Đệ Nhất và Đệ Nhị Việt Nam Cộng Hòa có được 12 tỷ Mỹ kim viện trợ, dù có kèm theo điều kiện của nước bạn “đồng minh”.
Riêng những người đã từng ở trong các nhà tù “cải tạo” của Việt cộng, có lẽ nào các vị đã quên đi tất cả những hình ảnh ngày xưa của chính mình, của đồng đội chiến hữu đã một thời chịu những cực hình tàn bạo, dã man nhất. Những hình ảnh của những bộ xương biết đi trên những cánh đồng, hay dầm mình dưới những đám ruộng sình lầy tới bụng, tới ngực quanh năm, từ mùa Hè nắng như đổ lửa, tới mùa Đông lạnh giá rét thấu xương trong bộ áo quàn tù rách rưới, mỏng manh; Những “bữa ăn” chỉ một chén bo bo, hoặc một chén sắn độn cơm, ăn với chút muối, có khi chỉ một tô “canh” rau muống nấu với muối.
Các vị cựu tù Chính trị có nhớ chăng: Những đêm nằm co ro trên sạp, bụng đói, đau khắp châu thân, không có thuốc men, trong các nhà tù “cải tạo”, trên những vùng rừng núi hoang vu từ Nam-Trung-Bắc, để rồi tờ mờ sáng hôm sau, phải lê thân ra sân trại, để “điểm danh” trước khi bắt đầu một ngày thay trâu bò, để cày, cuốc ruộng đất, cấy gặt, để nuôi chính bọn đã bỏ tù mình, và có những vị cựu tù Chính trị đã phải chết dưới những bàn tay tàn bạo của bọn Công an “Quản giáo” hay “Ban giám thị” của nhà tù!
Chúng tôi muốn xin thưa: Quý vị Cựu tù Chính trị Việt Nam Cộng Hòa. Các vị còn nhớ hay đã quên. Nếu đã quên, thì một là quý vị đã đánh mất lương tri; hai là quý vị đã bị Cộng sản Việt Nam “cấy sinh tử phù” trước khi rời đất nước, lên máy bay, để bay thẳng tới vùng đất mới.
Tạm kết:
Đối với những kẻ đã đánh mất lương tri rồi, thì quý vị đừng nên xưng với mọi người “ta đây là Sĩ quan QLVNCH”...; Bởi vì, quý vị thật sự đã thua xa những Người Lính không có mang “lon” gì cả, họ là những Binh nhì, là những Đoàn Viên Nhân Dân Tự Vệ, những Chiến sĩ Dân ý Vụ, Dân Sự Vụ… Xin hãy nhìn lại hình ảnh của những Chiến sĩ Nhân Dân Tự Vệ của Hố Nai, họ đã không rời tay súng cho đến giờ phút sau cùng của cuộc chiến chống xâm lăng của Cộng sản Bắc Việt.
Xin hãy nhìn xem: Hơn bốn mươi năm sau, kể từ khi đất nước Việt Nam Cộng Hòa đã bị rơi vào tay của Cộng sản Bắc Việt, nếu bảo đó là “cuộc chiến thắng” của những người Cộng sản, thì có lẽ nên nhìn lại những gì đã và đang xảy ra tại quốc nội suốt hơn 40 năm qua, để biết ngay trên quê hương, vẫn còn vô sô những cảnh đời đau thương, khốn khổ, vẫn còn những người “dân oan” lê thân đi “khiếu kiện”, vẫn còn những người trẻ tuổi đã và đang dấn thân trên con đường đấu tranh cho một nước Việt Nam Tự Do, Dân Chủ thực sự. Nghĩa là đảng Cộng sản Việt Nam không hề có cái gọi là “chiến thắng”, vì không được người dân ngưỡng phục.
Xin đừng quên những người đã và đang còn trong các nhà tù của Cộng sản. Máu và nước mắt của đồng bào vẫn còn rơi, để hồi tâm suy nghĩ, để dừng lại những hành động vô ý thức, hay bất lương. Đừng tiếp tục gửi tiền về nước, vì 12 tỷ Mỹ kim hàng năm, là đã đủ để cho Đảng Cộng sản Việt Nam tiếp tục dùng vào “chiến phí” trong việc mua súng đạn, để bảo vệ cho giặc Tầu, và giết hại những người dân hiền lương vô tội!
Paris, 10/10/2015
Hàn Giang Trần Lệ Tuyền
Monday, October 12, 2015
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Blog Archive
-
▼
2015
(1258)
-
▼
October
(88)
- Chùm Khế Ngọt ! Một chuyện có thật Sơn Tùng“Quê hư...
- ( NA-UY) MỘT TẤM GƯƠNG TIÊU BIỂU TRONG LÒNG NGƯỜ...
- Đốt sách .....rồi bây giờ đấu giá sách ...
- Những thực phẩm Trung Quốc làm từ nhựa, cao su ...
- Tháng Tư nhớ Bà .......“Bà dặn con điều này, ph...
- KHÁCH HÀNH HƯƠNG CẢNH GIÁC KẺO BỊ LỪA Roma Ngày ...
- Sàigòn và Hà nội... những sự thật... Trần Ngọc...
- ĐƯỜNG KHUYNH DIỆP Bút ký của Jenny Đỗ
- BỘ THƯƠNG MẠI MỸ BẮT BUỘC WALMART PHẢI XÓA BỎ NHÃ...
- Sơ lược về nguồn gốc một số địa danh miền Nam H...
- Về vài địa danh mang tên thảo mộc. Ở Việt Nam có...
- Vượt Biển Bằng Thuyền Buồm Vũ Đoàn
- Bí Mật Của "Nhà Ngoại Cảm" Vụ cháy ngôi biệt...
- ĐÁ NỞ HOA. Tuyệt tác của thiên nhiên.Nhữ...
- Gió Tháng Mười Nguyễn Thị Thêm
- 75 Năm Cuộc Đời Y Châu
- Nợ một lời xin lỗiBùi Bảo TrúcTính tới nay, bốn mư...
- Người Việt mà không phải là Người Việt Trần Văn ...
- Ngôn ngữ Sài Gòn xưa Nguyễn Ngọc Chính...
- 500 thạc sĩ, tiến sĩ dỏm đang làm gì và ở đâu? ...
- KHI CHƯƠNG TRÌNH VIỆT NGỮ CỦA CÁC ĐÀI RFA, VOA, ...
- Cây Trái Vườn Kỷ Niệm Vĩnh Chánh
- Nhớ Thuở Ban Đầu Trương Tấn Thành
- Boeing chế tạo được kim loại 'nhẹ hơn không khí'MA...
- Chuyện Ba Má Tôi và Phố Hàng Đàn Phùng Anni...
- Thăm Trại Gà ở Austin, Texas Đỗ Tiến Bình Mi...
- Sau Cuộc Biển Dâu (câu chuyện từ một bộ quân ph...
- Bệnh viện Vì Dân Bệnh viện được xây dựng do bà ...
- Những hiện tượng thiên nhiên tuyệt đẹp.Trái Đất củ...
- GIẢI MÃ THỨ BẬC: THẦY HAI, CON TÁM... CỦA SÀI GÒN ...
- Little Saigon - Một làn sóng di dân mới, phong c...
- Tranh Việt Mỹ thuật Việt Nam đầu thế kỷ 20 chứa đ...
- Tổng Thống Ngô Đình Diệm Dưới Cái Nhìn Của Các Lãn...
- Merveilles de la nature... Qui a dit que les math...
- HOA TRE Tre là một loài cây quen thuộc, đặc biệ...
- 10 điểm du lịch không thể bỏ qua ở xứ Úc Nói đến ...
- CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT: TIỀN VIỆT NAM ĐỨNG... THỨ NH...
- Khơi nguồn Sáng Chúa nhựt, tự dưng thấy n...
- Cách đặt tên đường của Sài Gòn Có thể bạn chưa...
- 6 THỜI ĐIỂM BẠN HIỂU THẤU QUY LUẬT CUỘC ĐỜI...
- Những nữ Chính trị gia xinh đẹp nhất thế giới. ...
- Con trai tỷ phú Mỹ : từng bỏ học tham gia chiến t...
- Bỏ nước ra đi hai lần KTS Nguyễn Trọng KhaCác bạn...
- THĂM QUÊ Note: Những hình ảnh trong bài viết này ...
- Trạm xe buýt ở Nhật
- NGƯỜI KHÔNG NHẬN TỘI : KHA TƯ GIÁO Tôi biết anh k...
- Những gương mặt thông minh nhất thế giớihttp://...
- Người Yêu của LínhTrần Thị Nhật HưngQuỳnh Lộc là ...
- Những người phụ nữ miền Nam nguoiviettudo ...
- Bốn Mươi Năm - Một Dòng Lệ
- "Dạo chơi" trên những con đường đẹp như tranh vẽ...
- Đại đội 17 “Hoàng Gia” Nguyễn Khắp Nơi ...
- Những Mảnh Đời H.O. Trên Đất Mỹ Nhất Hướng Nguyễ...
- Không để tiền lại cho con Tỉ phú Hong Kong Yu P...
- Ngọc Nát Vương Mộng Long Giữa năm 1978, to...
- Người Việt hải ngoại gửi về Việt Nam để góp phần v...
- Tiếng Việt là ngoại ngữ phổ biến thứ 4 tại Mỹ ...
- Vài Suy Nghĩ về DVD Thúy Nga Paris By Night 114 ...
- «Tỵ Nạn» Hay «Tìm Tự Do» ?? Câu hỏi được đặt ra ch...
- Nhớ quê Tôi sanh ra nơi quê ngoại, làng Bưng ...
- Những “người Pháp” gốc Việt có thể sẽ bị cúp tiề...
- Những con số quyết định kết quả của chiến trường ...
- Tỵ nạn: Người Đức hối tiếctapchidatme@aol.com Ngườ...
- Tuổi Già Của TôiDuy Trác ...
- Tình Bậu Muốn Thôi * * *
- QUÁN THỊT CHÓ Ở LOS ANGELES, HOA KỲ Một nhóm...
- Rolls-Royce !! Xe hơi hạng sang Rolls-Royce t...
- GIẶC CHÂU CHẤU TÀN PHÁ TRÊN 2/3 TỔNG DIỆN TÍCH MÙA...
- Thần dược TV nhà tôi không bao giờ tắt. N...
- Sự thật về những người Việt bị tước bỏ quy chế Tỵ...
- Tâm hồn Việt của văn sĩ Pháp lai Phạm Ngọc Lân T...
- Tìm lại tác giả của những bức phù điêu chợ Bến Thà...
- Mẹ ơi, Xin Đừng Uống Dược Thảo Nữa Mom. No more ...
- Hãy kiểm tra ngay đáy chai nước khi bạn đọc được b...
- Người cao niên sử dụng computer Nghiên cứu ...
- Nghịch lý chua chát Kể từ khi những dòng người ...
- Niềm đau “kiều hối” VIỆT CỘNG Theo tài liệu N...
- How Vietnamese-Americans in Bellevue challenged a...
- Hai Nỗi Cô Đơn.Tôi ngần ngại rất lâu khi viết bài...
- Người Việt cố giàu lên, để làm gì? (Kỳ 1) nhacs...
- Chuyện Lạ Xứ ÚCLê Tiến Cường - Exryu Canada ...
- Chuyện Nhà Thương Tác giả: Hoàng Nga
- Phúc Họa - Họa Phúc Tác giả: Đoàn Thị
- Phải làm sao nếu đánh rơi ĐTDĐ xuống nước? How t...
- Sai lầm của thế giới Tây Phương Nguyễn Đình Ph...
- Hàng Việt Nam – Chế Tạo Tại Nước Ngoài ...
- Nỗi buồn phây búc Bùi Bảo Trúc Là người n...
- HÃY CHO TÔI BUỒN Dẫn nhập : Có một số ngườ...
-
▼
October
(88)
No comments:
Post a Comment