Monday, April 28, 2008

Khôn Ngoan Trong Việc Ác!

Tác Giả: Huỳnh Quốc Bình

Người dân trong nước từng nhận xét rằng đảng Việt cộng là bọn người rất "khôn ngoan trong việc ác, nhưng dốt nát trong việc lành". Ý muốn nói là VC rất gian manh, VC rất thủ đoạn, bất chấp việc gây ra tội ác, xem mạng sống con người như bèo... Còn đối với việc lành như lo cho dân, bảo vệ dân, thì VC chỉ giỏi qua các khẩu hiệu để tuyên truyền mà thôi. Trong cuộc chiến Quốc- cộng, chúng ta không thể phủ nhận rằng VC thì quá gian manh, trong khi phần lớn người Quốc Gia thì lại thờ ơ, khinh địch, có quá nhiều người còn mơ hồ về bản chất thật của người cộng sản, nên chúng ta đã để miền Nam lọt nốt vào tay VC trong giai đoạn 30-4-75. Chính vị sự thờ ơ đó nên ngục sĩ Nguyễn Chí Thiện đã phải thốt lên:

Vì ấu trĩ thờ ơ, u tối
Vì muốn an thân, vì tiếc máu xương,
Cả nước đã quay về một mối
-Một mối hận thù, một mối đau thương!
hạnh phúc, niềm mơ, nhân phẩm luân thường
Đảng tới là tan nát cả
Lịch sử sang trang, phũ phàng tai hoạ,
Nào đâu chính nghĩa thắng gian tà?
Đau đớn nầy không chỉ riêng ta
Mà tất cả!
.....
Lỗi lầm tại ai?Xét ra tất cả...
Mấy ai người đem hết tâm can?
Trước quân thù hung hiểm gian ngoan.
Biết bao kẻ mơ hồ mong hưởng lạc!

• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì ông Dương Văn Minh, đã không kêu gọi binh sĩ buông súng đầu hàng CS Bắc Việt ngay ngày 30-4-75, để ông long trọng tiếp đón "người anh em bên kia" vào Dinh Độc Lập, nhanh chóng khai tử chế độ Việt Nam Cộng Hoà.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì chúng ta đã không từng ngậm ngùi, nuốt lệ bỏ lại sau lưng những người thân yêu ở quê nhà để tìm đường lánh nạn cộng sản.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn, thì không có cái cảnh quân, công, cán, chính, trong chính quyền miền Nam tự mình khăn gói ghi danh đi vào tù hằng chục năm để bị VC hành hạ, chỉ vì tin tưởng sẽ được trở về xum họp với gia đình trong vòng vài tuần lễ với 15 ngày lương thực do VC kêu gọi mang theo.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì làm sao VC có thể kịp thời "biến chiêu" để không còn trịch thượng miệt thị những người Việt bỏ nước ra đi, đang sống tại hải ngoại trở thành "khúc ruột xa nghìn dặm" để họ bòn rút nguồn tài chánh, củng cố chế độ.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì làm sao có thể nhanh chóng có những chiêu bài "xây dựng đất nước" để chiêu dụ người ngoại quốc và những người nhẹ dạ về VN đầu tư hay giúp nước.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì không có những tay khoa bảng tại hải ngoại, vội vã vồ lấy và cổ võ cho lời nhận định rằng "kẻ thù của dân tộc VN là nghèo đói và lạc hậu" mà họ không đủ khôn ngoan để nhận ra đâu là nguyên nhân đưa đến tình trạng nghèo đói và lạc hậu tại Việt Nam.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn, thì không có một số người Quốc Gia tại hải ngoại thay vì bỏ thì giờ chống cộng thì lại đi tấn công người cùng chiến tuyến một cách điên cuồng.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn, thì không có những người cùng chung niềm tin tôn giáo với Linh Mục Nguyễn Văn Lý lại đi nghi ngờ về đời sống đạo đức của vị Linh Mục khả kính và đảm lược nầy khi người đứng lên tuyên bố "tự do tôn giáo hay là chết".
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì không có những người về lại quê hương thăm viếng giáo hội và khi trở ra đã chăm chỉ đến các nhà thờ Tin Lành VN để "làm chứng" một cách hùng hồn rằng: "làm gì có chuyện Đạo Tin Lành ở VN bị đàn áp?".
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì đã không có những người từng gọi Mục Sư Nguyễn Hồng Quang là anh em trong Chúa của mình, nhưng lại mơ hồ về VC và tin rằng Mục Sư Nguyễn Hồng Quang, Truyền Đạo Phạm Ngọc Thạch, Cô Lê Thị Hồng Liên... bị bỏ tù vì "tội chống người thi hành công vụ".
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn, thì làm gì có chuyện các tu sĩ chân chính của Phật Giáo Hoà Hảo, Cao Đài, và Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong nước bị VC giam cầm, quản thúc triền miên nhưng thế giới lại tưởng rằng các vị đó đang được nhà nước ưu đãi.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì làm gì có cái cảnh những kẻ đội lốt tu sĩ suốt đời viết bài, thuyết pháp, nói những điều có lợi cho VC, được VC mời về VN cùng với bầu đoàn thê tử một cách rầm rộ để cho thế giới tưởng rằng nhà nước VN đã cởi mở.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì làm sao có thể lèo lái một số người có học tại Hoa Kỳ, đang sống đời tự do, sử dụng quyền tự do ngôn luận để vu khống, chụp mũ các tồ chức đấu tranh chân chính tại hải ngoại một cách bền bỉ, bằng cái vỏ bọc chống cộng.
• Nếu VC không gian manh thủ đoạn thì làm sao họ có thể tung hoả mù để rồi có những người từng giữ những chức vụ quan trọng trọng chính quyền và quân đội Việt Nam Cộng Hoà, ngày nay tuy tuổi đã xế chiều rồi mà vẫn chưa phân biệt được đâu là bạn đâu là thù, để biết rõ mục tiêu mà tấn công. Những vị nầy có nhiều thì giờ nhưng thay vì sử dụng uy tín, khả năng hay thì giờ của mình để viết bài lên tiếng vạch trần âm mưu của VC, thì họ lại tiếp tay cho kẻ gian châm chích vào các kẽ hở của những người cùng chiến tuyến với mình, cho VC và kẻ gian tha hồ "nhả đạn". Tiếc thật!.
• Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì làm sao mua chuộc được một ông Tướng của phía người Quốc Gia , từng đứng hàng thứ nhì trong chính quyền, ngày nay lại dễ dàng bán linh hồn cho giặc ở cái tuổi gần đất xa trời. Nhục thật!
Tôi có thể chứng minh nhiều trường hợp khác nữa, nhưng vì khuôn khổ của bài viết, nên chỉ xin được liệt kê một cách tổng quát để mọi người cùng suy nghĩ mà thôi.

Nếu chỉ cần đề cập những gì xảy ra từ ngày 30-4-75 đến nay thôi thì chúng ta thấy rằng: Việt cộng luôn mong muốn 80 triệu đồng bào trong nước co đầu, rút cổ và cứ "tự do" chạy gạo mỗi ngày để cung ứng cho cái bụng, phải biết tuân phục chế độ... Nhưng VC không hoàn toàn toại nguyện, vì số người công khai chống lại chế độ, ngày càng mạnh mẽ và đông hơn.... Đối với khối người Việt hải ngoại gồm những người chán ghét chế độ VC nên đã bỏ nước ra đi thì luôn tìm cách chống lại chế độ nầy, bằng cách tố cáo tội ác VC trước dư luận quốc tế, gây khó khăn cho chế độ trên nhiều mặt trận khác nhau... Dĩ nhiên là VC không thể đàn áp, hoặc bịt miệng khối người nằm ngoài sự kiểm soát của họ. Bởi không thể trực tiếp ảnh hưởng người Việt hải ngoại nên VC tìm đủ mọi cách cách ly gián bằng những chính sách rõ ràng, kể cả phải chi nhiều tài khoản cho công tác nầy. Mong đợi của VC là nhìn thấy người Việt hải ngoại chia năm xẻ bảy và mỗi khi bước ra khỏi nhà là nhìn đâu cũng thấy kẻ gian và ai cũng có thể là VC.

Tôi nhận xét như vậy sẽ có người không đồng ý với tôi, bởi vì ai cũng tin rằng VC không thể qua mặt được mình. Chính vì sự tin tưởng lạc quan như thế mà nhiều người đã dần dần trở thành nạn nhân của VC mà họ không hề hay biết. Qua những gì tôi trình bày, thì câu hỏi kế tiếp được đặt ra là chúng ta phải làm gì để đối phó trước sự gian manh, thủ đoạn của VC? Xin thưa, đây không phải là chuyện đơn giản, nhưng nếu người Việt Tự Do đều đồng một lòng, có sự bình tĩnh, sáng suốt trong các phản ứng, thì chúng ta có thể nhận ra đâu là chính nghĩa, dâu là gian tà, đâu là chân thật, đâu là gian manh, để có thể giải trừ những việc ác của VC.

Tôi xin phép được đề nghị một vài ý kiến thô thiển và tiêu biểu:

Chúng ta cần cẩn thận trong việc lý luận rằng "tụi VC nằm vùng đôi khi chống cộng hơn người quốc gia", hoặc "thời buổi vàng thau lẫn lộn, cần phải cẩn thận", hoặc "VC đã xâm nhập các tổ chức đấu tranh, tham gia các tổ chức đó coi chừng mắc mưu VC...". Đối với những nhận xét và lời khuyến cáo nầy dù không hẳn là sai, nhưng chúng ta không thể dừng ở đó để trở nên yếm thế, hay nghi ngờ hết mọi người. Nếu chỉ đưa ra nhận xét như đinh đóng cột đó mà không có giải pháp đi kèm, thì nhận xét nầy, thoạt nghe rất hữu lý, nhưng nếu mọi người chiụ khó phân tích thì quả thật sự suy diễn nầy vô cùng tai hại cho những nỗ lực đấu tranh cho tự do dân chủ tại Việt Nam. Loại nhận xét nửa vời nầy sẽ làm cho người khác tỏ ra dè dặt đối với những ai tích cực chống cộng. Nếu VC không gian manh, thủ đoạn thì người Việt Tự Do đã không nhìn đâu cũng thấy kẻ thù, ngó đâu cũng thấy kẻ gian.

Chúng ta chắc phải đồng ý rằng không thiếu những trường hợp những tên VC thứ thiệt, hoặc những tay chuyên làm lợi cho VC, họ chửi VC hung hãn hơn những người chống cộng thứ thiệt. Xin mọi người đừng vội mừng vì lối chửi rủa tàn độc dành cho những cá nhân hay tổ chức nào đó mà mình không thiện cảm, rồi mình tỏ ra hài lòng, vì thấy có "đồng minh". Chúng ta đừng quên là VC gian manh , thủ đoạn, sẽ không chừa một ai. Và trên thực tế chúng ta đều biết là văn chương Việt Nam không phải như vậy? Truyền thống của dân tộc Việt Nam là hài hoà, tương kính, chứ không phải lối ăn nói lưu manh, hàm hồ hay chỉ giỏi ăn miếng trả miếng với người cùng chiến tuyến nhưng lại khiếp nhược trước kẻ thù VC. Có một nhà trí thức VN đã than phiền rằng: "Đọc những bài viết của những kẻ tự nhận mình là người "quốc gia chống cộng" đăng tải trên mạng lưới toàn cầu và các tờ báo lá cải, chửi rủa người khác một cách tàn độc và bẩn thỉu, khiến tôi phải rùng mình, và lợm giọng. Tôi thương cho tiếng Mẹ đẻ của mình bị một số người vô ý thức sử dụng với mục đích bất chính..."

Để phân biệt chánh tà, chúng ta hãy đọc những lời chửi đổng VC của thành phần nầy bằng những lời đao to búa lớn, mà những tội ác nầy ai cũng đã biết. Thí dụ như: "Hồ Chí Minh là tên tội đồ dân tộc, phản bội tổ quốc, đảng CSVN là lũ sâu bọ làm người..." và thách đố người khác phải tuyên bố giống như vậy, nếu không, những người ấy sẽ không được họ công nhận là người chống cộng. Thật ra ai cũng hiểu là nếu người ta chỉ vào một con chó điên và chửi rủa hay miệt thị nó là đồ súc vật thì đâu phải là hành động chống chó điên tích cực, mà phải tích cực góp phần ngăn chận lũ chó gieo nọc độc cho chó và cho người mới là đáng nói... Ngoài ra, nếu mọi người chịu khó xem xét một cách khách quan sẽ thấy thành phần nầy ít khi hoặc nếu không muốn nói là họ không bao giờ vạch rõ những gian manh của VC cho mọi người thấy, họ chỉ nguyền rủa VC ở những điểm mà ai cũng rõ như ban ngày. Theo tôi, thành phần nầy có nhu cầu chửi VC cho thật hăng để tạo cái vỏ bọc chống cộng, hầu có "chính nghĩa" để miệt thị những người Quốc Gia có lòng và những tổ chức đấu tranh chân chính, đúng theo chỉ thị của VC. Cái khác biệt giữa những người chống cộng và những thành phần sử dụng chiêu bài chống cộng để tấn công người Quốc Gia là ở chỗ đó.

Cũng có những trường hợp những người tuy cũng thù ghét VC, nhưng vì quá căm tức VC đến nổi trở nên quá khích, và đã vô tình làm lợi cho VC. Không thiếu những trường hợp người ta tấn công người cùng chiến tuyến vì quyền lợi riêng tư, vì tư thù, hoặc vì bị VC khống chế nên phải làm theo lệnh của VC... Điều phũ phàng là thành phần nầy có khi lại là "thần tượng chống cộng" đối với những ai từng bị VC hành hạ trong tù, từng có người thân mất mạng vì VC, từng tan nhà nát cửa vì VC... Thành phần nầy cũng là điểm tựa tương đối an toàn dành cho những tay háo danh, hoặc những tay có việc làm bất chính trong cộng đồng núp bóng, họ cần có những thoả hiệp để không vạch áo của nhau cho người khác xem lưng. Nhóm người nầy là nhóm người tuy có "đồng" nhưng không "hoà", vì họ chẳng ưa thích gì nhau. Điều nầy rất xứng với nhận xét của nhân gian qua cái câu "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã".

Nhìn chung, chúng ta thấy gì?
Trong các sinh hoạt của con người bình thường ngoài xã hội. Người có hiểu biết, thường cố dằn xếp, đối thoại ôn hoà để những dị biệt, những bất đồng, những xung đột lớn trở thành nhỏ đi, để có tình đoàn kết thật sự trong vòng người Việt Tự Do. Người có hiểu biết thường không chủ trương đôi co với những người kém hiểu biết đã tạo ra những lỗi lầm. Người có hiểu biết thường rất quyết liệt vơi kẻ thù VC, nhưng luôn nhịn nhục người cùng chiến tuyến. Thế nhưng những kẻ tiểu nhân thì không biết như thế, họ tỏ ra ngông nghênh, trịch thượng với mọi người, vì tưởng lầm rằng người khác khiếp sợ mình. Thành phần nầy luôn thích xé chuyện nhỏ cho to, hoặc dàn dựng những chuyện không có thật để vu khống, chụp mũ, miệt thị người khác, họ bất chấp quyền lợi của dân tộc và tình đoàn kết trong các sinh hoạt cộng đồng và đấu tranh. Họ thật sự là cái mụn nhọt của người Việt Tự Do, cắt mổ thì đau, để yên thì nhức nhối.

Kết luận: Để giảm thiểu thành phần nầy, và đồng thời góp phần ngăn chận những hành động gian manh, thủ đoạn của VC, chúng ta cương quyết không tiếp tay đồn đãi những điều mà chính mình không rõ thực hư. Khi phê bình hay chỉ trích người khác, cần minh danh và chịu trách nhiệm những gì mình nói. Tránh sử dụng những từ ngữ tục tĩu, hạ cấp không phù hợp với tính nhân bản của dân tộc Việt Nam.

Khi nghe người nầy tố cáo người kia là VC hay Việt gian... Thay vì chúng ta thắc mắc rằng tại sao ông Mít bà Xoài bị tố cáo như thế mà không lên tiếng biện minh? Nếu không cải chính, có phải chăng vì mình có nên không dám phản bác? Tỏ ra im lặng tức là chấp nhận những lời tố cáo đó... Thì chúng ta nên đặt vấn đề với những kẻ tố cáo người khác, và đòi hỏi họ phải đưa ra bằng cớ. Làm được như thế, chúng ta sẽ không tạo môi trường cho kẻ gian hoành hành người lương thiện. Đừng tiếp tay dung dưỡng thành phần xấu nầy giống chế độ VC độc tài trong nước, khi họ chụp mũ bừa bãi người dân vô tội bằng những tội danh mơ hồ, và bắt người dân phải chứng minh rằng mình vô tội. Chúng ta cần mạnh dạn dạy những phần tử phá hoại nầy về bài học cư xử công bằng, nhân ái với chính người Việt của mình tại những quốc gia tự do dân chủ, để những sinh hoạt trong vòng người Việt tự do không bị vẩn đục, để VC không còn cơ hội ly gián chúng ta qua những hành động gian manh, thủ đoạn, cố hữu của họ trong suốt nhiều thập niên qua...

Sau cùng, tôi xin được kết thúc bài viết nầy bằng lời tâm tình thật ngắn với đồng bào Việt Nam thân yêu của tôi: Tội ác chỉ lùi bước, khi có nhiều người trong chúng ta can đảm xông tới đối đầu với nó. Tội ác chỉ bớt đi khi có nhiều người trong chúng ta từ chối thoả hiệp với nó. Tội ác chỉ có thể không còn, khi mỗi người trong chúng ta biết rõ con người thật của mình và phải tự nghiêm khắc với chính mình.

Huỳnh Quốc Bình
P.O. Box 20361, Salem, OR 97307, USA.
(503) 949-8752
huynhquocbinh@yahoo.com

No comments:

Blog Archive