Ông Xuân được thay tim gần 9 năm. Tháng 2-2015 ông bị cúm, vô ra nhà thương nhiều lần. Đến nỗi mấy người ở xe cấp cứu…quen mặt. Một lần nọ, sau khi nằm nhà thương một thời gian, ông Xuân được cho xuất viện vào chiều cuối tháng Hai, 2015. Đó là ngày thứ Tư. Qua đến sáng thứ Năm ông không tỉnh. Vợ ông liền gọi con gái để đưa ông vào nhà thương trở lại.
Người con gái đến thì thấy ông như ông đang nằm ngủ nên nên trấn an mẹ. Chờ đến trưa, khi thấy ông Xuân vẫn không tỉnh, gia đình vội kêu xe cấp cứu. Vào đến nhà thương, các bác sỹ la là sao lại đưa bệnh nhân đến trễ như vậy. Khi đó, tim ông đã rất yếu, phổi đầy nước. Bà Lưu Lan, vợ ông Xuân kể:
“Sau khi cấp cứu, đặt ống thở, họ chuyển chồng tôi sang phòng ICU, và nói là họ…bó tay rồi, nhưng vẫn chờ ông trong vòng 48 tiếng, nếu chồng tôi không tỉnh thì họ sẽ rút ống. Chồng tôi khi đó chính xác là nằm…chờ chết.”
Hết ngày thứ Năm, sang đến ngày thứ Sáu, ông Xuân cũng không tỉnh. Gia đình, họ hàng nhà ông tứ các nơi tụ tập về rất đông. Những người cháu học y khoa, thấy tình trạng của ông Xuân như vậy, khuyên bà lo hậu sự vì tiên đoán chỉ một, hai ngày nữa là ông ‘đi’. Bà Lan nghe vậy thì rất hoang mang. Người em cũng đau lòng khi thấy ống quanh người anh mình, nghĩ anh khó thoát khỏi bàn tay tử thần, nên đề nghị rút ống sớm cho ông đỡ phải chịu cảnh đau đớn như vậy.
“Trong cơn hoang mang, tôi chẳng biết làm thế nào nhưng vẫn cứ tin là ông còn sống, nên không cho rút ống.”, bà Lan nói.
Trước đó tôi nghe rất nhiều người nói về sự linh thiêng của Cha Diệp, nên đi thử đến Văn phòng Cha trên đường Euclid, nơi mà tôi đi ngang hoài nhưng chưa có dịp vào. Khi đến nới, các thiện nguyện viên hướng dẫn tôi vào bên trong. Tôi nhớ lại lời mẹ tôi dặn khi cầu nguyện nguyện với Phật Bà Quan Âm phải thành tâm, và kiên nhẫn, cứ gọi “Mẹ, mẹ…” chắc chắn mẹ sẽ quay lại.
Tôi đi đến tượng Cha ngồi cho gần, để dễ nói chuyện hơn. Tôi nắm tay Cha thật chặt để Cha biết rằng tôi đang nắm tay Cha, rồi nói: Thưa Cha con là người ngoại đạo, chồng con đang hấp hối, xin Cha cứu chồng con. Vừa xin tôi vừa khóc, và dù trong nhà cầu nguyện lúc đó có cả chục người, tôi cũng không màng tới, hồn vía tôi lúc đó lên mây rồi. Nhìn thấy chai nước bên cạnh, tôi xin một chai, và nói với Cha:
“Cha ơi, xin đi theo cùng con lên nhà thương để cứu chồng con, Cha nhé!”
Vô tới nhà thương, người con gái thấy bà Lan cầm chai nước nghĩ là nước có tàn hương như ở trong chùa, nên không cho bà sử dụng. Thật sự khi đó người nhà không thể nào đưa nước vào cơ thể của ông Xuân.
Ba Lan kể tiếp: “Khi đó tôi chỉ biết lấy nước đã làm phép ở Văn phòng Cha bôi lên đầu, lên tóc nhà tôi, vừa bôi tôi vừa khấn Cha cứu giúp. Tôi làm thế cũng hết nửa chai nước. Còn nửa chai tôi cất đến tối lại làm như thế lần nữa. Con gái tôi ngạc nhiên lắm, nhưng sau khi làm như vậy, tôi giải thích với con rằng tôi nghe rất nhiều người nói Cha Trương Bửu Diệp linh thiêng, nên đã cầu xin mong Cha cứu giúp.”
Sáng chủ nhật, một bác sỹ nói với người con gái, khuyên gia đình nên đến chia tay ông Xuân lần cuối, kẻo không kịp. Dù nghe vậy, bà Lan vẫn không đồng ý, mà yêu cầu bác sỹ đến kiểm tra kỹ tình trạng của chồng trước khi đưa ra quyết định cuối cùng. Lời yêu cầu của bà Lan được chấp thuận. Khi bác sỹ đến bên giường, mở ống thở, vỗ vai và gọi tên ông, thì ông Xuân bừng tỉnh, cặp mắt mở to. Sau đó, ông nói chuyện với vợ con và mọi người một cách bình thường.
Ông kể:” Trong cơn mê, tôi thấy mình đi vào một nơi ghê gớm lắm, toàn những người ác độc, và có vẻ như họ đang chờ để mà giết tôi. Khi đó, một vị Linh mục mặc áo màu đen bỗng ở đâu xuất hiện và hỏi tôi: Đi đâu vậy? Rồi không chờ tôi trả lời mà ngoắc tôi đi ngược lại. Khi biết vợ tôi đã đi gặp một vị linh mục tên là Trương Bửu Diệp mà cầu xin cho tôi, tôi đoan chắc người tôi gặp trong giấc mơ chính là Ngài.”
Sau khi hồi tỉnh, ông Xuân tiếp tục nằm lại trong nhà thường vài tuần, đến giữa tháng 3-2015 ông được xuất viện. Từ đó đến nay, sức khỏe của ông dần dần hồi phục.
Vợ chồng ông Xuân, bà Lan trong cuộc chia sẻ ơn lành Cha Diệp tại TBDF Studio.
Vợ chồng ông Xuân, bà Lan trong cuộc chia sẻ ơn lành Cha Diệp tại TBDF Studio.
Dù đã được nghe về giấc mơ của chồng nhiều lần, nhưng khi chia sẻ với Chương trình Truyền hình TBDF, bà Lan vẫn không dấu được cơn xúc động.
Bà kể: “Khi nghe chồng tôi nói về giấc mơ, tôi nổi da gà, con gái tôi cũng hốt hoảng, chúng tôi nhìn nhau, không ngờ lời cầu khấn của tôi lại được Cha Diệp nhận lời.”
Trong cuộc phỏng vấn, ông Xuân khẳng định việc Cha Diệp làm thật sự là một phép màu nhiệm. Ông nói:
“Tôi tin rằng y khoa chỉ góp một phần giúp tôi chết đi, sống lại. Nếu không có niềm tin, không có Cha đưa đường dẫn lối để vợ tôi có một quyết định đúng đắn thì tôi không được như ngày hôm nay. Tôi khuyên mọi người những ai đang gặp hoạn nạn, khó khăn, bệnh tật,.. hãy chạy đến Cha mà thành tâm cầu nguyện. Cha sẽ giúp.”
No comments:
Post a Comment