Sunday, August 30, 2015



KHÔNG THẮNG, KHÔNG PHANH

Thưa quí vị,
Tôi viết bài này khoảng 10 năm về trước. Không ngờ những tiên đoán này có vẻ càng ngày càng trở thành hiện thực. Xin mời qúi vị thưởng lãm.

Vũ Linh Châu.


Đoàn tầu kinh tế của Việt Nam và Trung Quốc hiện nay thật là kỳ lạ, chưa từng thấy có trong lịch sử loài người.

Nó giống như là người ta đã gắn một đầu máy cực mạnh, cực tối tân - đầu máy Kinh Tế Thị Trường, nhập cảng toàn bộ từ Tây phương - vào một đoàn xe lửa cộng sản ọp ẹp, với một hệ thống phanh thắng rệu rạo cũ kĩ sản xuất từ cả trăm năm về trước.

Đoàn tầu lửa của các nước dân chủ tự do cũng gắn cái đầu máy cực mạnh này, nhưng nó đã có một hệ thống phanh thắng cực tốt. Đó là:
- Sợ bị đảng đối lập phanh phui chỉ trích.
- Sợ dân lật đổ bằng lá phiếu trong cuộc tuyển cử sắp tới.
- Sợ báo chí vạch trần các nham nhở bê bối.
- Sợ pháp luật nghiêm minh trừng trị.
- Sợ Tư pháp, sợ Lập pháp theo dõi...
- Và nhất là sợ bị trừng phạt ở đời sau.

Đoàn tầu kinh tế của CS Việt Nam và của CS Trung Quốc, vì cái đầu máy nhập từ “kinh tế thị trường Tây phương”, nên cũng rất tối tân và đoàn tầu đang lao đi vun vút.

Nhưng khác hẳn với đoàn tầu lửa của các nước Tây phương, đoàn tầu của TQ và VN hiện nay chỉ có cái đầu máy là tối tân hiện đại mà thôi, còn khung sườn, nhất là hệ thống phanh thắng thì lại rất lỗi thời cũ kĩ, vì đã được làm trong thời đế quốc Liên Xô từ gần một trăm năm về trước.

Đó là quyền lực đến từ mũi súng. Đó là đàn áp, là bưng bít, là tuyên truyền láo khoét một chiều. Đó là dối trá lừa bịp, là bá cáo láo. Đó là độc đảng, độc quyền, độc tài, độc tôn...

Thắng với phanh cũ kĩ lạc hậu như vậy thì có cũng như không. Ấy là chưa nói tới những bộ phanh bộ thắng bằng ... giấy, bằng hàng mã, sơn phết lòe loẹt để biểu diễn với người ngoại quốc... thí dụ: Tam quyền phân lập giả bộ, tự do báo chí giả bộ, tự do bầu cử giả bộ...

Như mọi người đã biết, đối với các nước tư bản, tất cả hệ thống tài chánh đều dựa trên Chữ Tín, nghĩa là dựa trên lòng tin, dựa trên sự thật, nên mới có các danh từ Tín chỉ, Tín phiếu (đồng tiền), Ngân hàng Tín dụng...Đồng tiền chỉ là một tờ giấy, nhưng mọi người tin rằng nó có giá trị nên nó đã được mọi người quí mến. Chúng ta bỏ tiền vào ngân hàng tín dụng hay mua tín phiếu, vì chúng ta tin tưởng vào hệ thống ngân hàng làm ăn một cách ngay thẳng thật thà, mọi bá cáo phúc trinh đều đúng sự thật...

Đó là trong các nước tư bản tự do, còn trong các nước “Định hướng xã hội chủ nghĩa”, tất cả mọi chuyện, từ lớn tới nhỏ, từ kinh tế cho tới chính trị, từ báo chí cho tới ngân hàng...tất cả đều đặt nền móng trên sự dối trá, bưng bít. Từ diễn văn của Tổng Bí Thư trước Đại Hội Đảng, cho tới ông thầy giáo đang giảng bài trong lớp, từ thông tư chỉ thị, cho tới mọi diễn văn, báo cáo... tất cả đều là nói láo. Mọi người, người nói cũng như người nghe, tất cả đều biết rõ ràng rằng mình đang nói láo và mình đang nghe những điều dối trá.

Cả nước đang tự dối người, dối mình, toàn dân đang tự lừa bịp lẫn nhau.

Đoàn tầu kinh tế của Cộng sản Việt Nam và Trung Cộng đang lao đi vun vút, nhưng khung sườn, phanh thắng của các toa tầu này không làm bằng thép bằng sắt của chữ TÍN như trong các nước tư bản tự do, mà làm bằng tre, bằng nứa, bằng giấy bồi của dối trá, lừa bịp, bưng bít và bằng đàn áp, tù đầy... Các toa tầu này đã được sản xuất từ hơn một thế kỷ về trước, từ thời... Cụ Lê, Cụ Sít.


Đấy là chưa kể, đoàn tầu tốc hành đó cũng đang chở theo rất nhiều trái bom nổ chậm, bom hối mại quyền thế, bom tham nhũng bóc lột, bom hà hiếp chèn ép nhân dân, bom cách biệt giầu nghèo, bom tệ đoan xã hội, bom kèn cựa ghen ăn, bom thân Tầu thân Mỹ, bom đàn áp tôn giáo, bom bóc lột dân oan...

Thế mà toàn thể đảng viên đảng Cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, cùng với bầu đoàn thê tử, gia đình vợ con dòng họ, đang chen chúc trên chuyến tầu không thắng không phanh này, chuyến tầu đang phóng như bay về hướng Dollar. Đừng thấy họ ăn nhậu say sưa, ca hát om sòm trên đoàn tầu đang lao đi vun vút đó mà buồn rầu tuyệt vọng.

Biết đâu chế độ CS lạc hậu tại Bắc Hàn mà lại có cơ tồn tại lâu dài hơn các chế độ Cộng Sản tại Trung Quốc và Việt Nam, vì nó hài hòa giữa cái đầu máy cà rịch cà tàng với một hệ thống phanh thắng cũ kĩ rệu rạo, nó là nồi nào vung nấy, chứ không cọc cạch, râu ông nọ cắm cằm bà kia, nó không phản khoa học, phản kỹ thuật như hai đoàn tầu của Việt Nam và Trung Quốc hiện nay.

Tại Việt Nam , người ta đang nói tới theo Tầu hay theo Mỹ:
- Theo Tầu nghĩa là nhập cảng một đầu máy cực mạnh, cực tối tân nhưng gắn vào cái khung tầu cũ kĩ, phanh thắng ọp ẹp rệu rạo...

- Theo Mỹ nghĩa là toàn bộ con tầu đều phải hoàn toàn mới, hoàn toàn tối tân, cả đầu máy, cả giàn khung, giàn thắng...

Tại Trung quốc cũng như tại Việt Nam hiện nay, hệ thống “phanh, thắng” rệu rạo, cũ kỹ, lỗi thời nhập cảng từ Liên Xô thời Stalin, đã không thể điều khiển được, không thể lèo lái được đoàn tầu lửa với cái đầu máy “kinh tế thị trường” cực kỳ tối tân đang lao đi vun vút nữa rồi.

Vũ Linh Châu.

No comments:

Blog Archive