Monday, December 15, 2008

" NÀNG BIẾT" ĐƯỜNG LÊN CÕI " NIẾT BÀN?" -

TRƯƠNG MINH HÒA.

Con người thường có những mộng mơ, có khi không bao giờ biến thành hiện thực, khi mà:" giấc mộng rồi cũng chấp cánh bao cao" đưa đến bao thất vọng hoặc tuyệt vọng. Tuy nhiên, cũng có nhiều giấc mơ biến thành hiện thực, khi người nào đó viết ra thành sách, được người đời sống thời đại ấy cho là" chuyện tưởng tượng" bá láp, rồi sau nầy biến thành hiện thực, dù người tưởng tượng đã qua đời từ lâu, nhưng tên tuổi được lưu danh thiên cổ.

Bên trời Tây, nổi tiếng là Jules Verne, thế kỷ 19, sinh tại Pháp, vùng Nantes, là người được xã hội đương đại cho là giàu mơ mộng với khoản 50 quyển tiểu thuyết cũng đa số là tưởng tượng, trong đó có những quyển như: 5 tuần lể du hành bằng khinh khí cầu (Five weeks in a balloom), Cuộc du hành vào trung tâm trái đất (A journey to a center of the earth), một chuyến thăm cung trăng ( A trip to the moon), The Mysterious Island ( Hải đảo bí hiểm), Twenty thousand leagues under the sea ( 20 ngàn dậm dưới đáy biển), Around the world in eighty days ( vòng quanh thế giới 80 ngày)....ngày nay, phần lớn trong số những chuyện bị coi là tưởng tượng của Jules Verne đã thành hiện thực khi con người du hành cung trăng từ năm 1963 với" Neils Arstrong, chuyện du hành bằng khinh khí cầu cũng thường tình và phổ biến tại nhiều nước, trở thành một giải trí; tàu ngầm nguyên tử dọc ngang tận đáy các đại dương, lưu lại nhiều tháng mà không cần tiếp tế nhiên liệu; một số tay mạo hiểm đi thuyền buồn, ngay cả vị thành niên, phụ nữ, người tàn tật cũng dùng thuyền buồm đi một mình trên các đại dương....còn chuyện du hành vào trung tâm trái đất, chỉ thực hiện từng phần, con người đã đụt những đường hầm xuyên núi, dưới lòng sông ( là phép độn thủy) trong các chuyện thần thoại. Biết đâu, sau nầy những chuyện thần thoại của bà Jane Rowling với quyển" Harry Potter" cũng có khả năng biến thành hiện thực".

Bên trời Đông, vào thời nhà Đường có nhân vật lừng danh nước Trung Hoa là vua Đường Minh Hoàng, cũng từng du nguyệt điện, được coi là chuyện thần thoại, lưu truyền đến ngày nay. Con cháu Hán tộc là tập đoàn Cộng Sản Trung Quốc hảy còn thua xa tổ tiên hàng ngàn năm, họ đi sau cả Mỹ tới gần nửa thế kỷ, nhưng lại" khoát lát" về những lần phóng phi thuyền chỉ vào không gian, mới đây có phi thuyền Thần Châu 7, chỉ thực hiện được chuyện đi bộ vài bước chung quanh phi thuyền, thế mà họ" nổ" như là đã lên tới mặt trăng vậy. Vào thế kỷ thứ 10, ở Trung Hoa có nhân vật là Ngô Thừa Ân đã viết quyển" Tây Du Ký" thời danh, thuộc huyền thoại Phật Giáo, là một triết lý hành động, thể hiện lối hành đạo với" đại hùng-đại lực-đại từ bi" cùng áp dụng để" vừa tu, vừa diệt ma, trừ quái"; trong đó có Tam Tạng tiêu biểu, được coi là" trọng Phật kính Tăng" mà không có nhận xét, nhiều lần xuýt bị ma quá xơi tái, thì làm gì tìm đường đến" Tây Phương Cực Lạc" mà thỉnh kinh, đắc quả Phật. Tây Du Ký trình bày cho Phật tử lối tu thực dụng, thể hiện tinh thần đạo pháp:" gặp giặc, thì đánh, gặp chùa thì tu" mà Đức Thầy Huỳnh Giáo Chủ, vị sáng lập Phật Giáo Hòa Hảo với đạo, đời, đất nước không thể thiếu hay tách rời:

" Tu đền nợ nước cho rồi.
Ngày sau mới được đứng ngồi tòa sen".

Chứ không phải suốt đời ngồi đọc kinh, gõ mõ một cách" thanh tâm trường vô trách nhiệm" và sống nhờ vào của bá tánh đem tiền đến" đãnh lễ", được người đời tâng bốc là" lãnh đạo tinh thần" khi được mời dự lễ, nhưng" phi chánh trị" lúc" đất nước lâm nguy, pháp nạn đang xảy ra"... rồi bày đặt thêm chuyện dịch Tạng Kinh tốn kém nhiều và" trường kỳ" mà người đọc được thứ kinh nầy chẳng bao nhiêu; nhưng việc đó chỉ có mục đích là nhằm chứng minh" sự cao siêu" của các" đỉnh cao trí tuệ Phật Giáo", khi mà chúng sinh đóng tiền, cúng dường dài dài để cho những trí thức Phật Giáo qua chức vụ cao tăng, khoe khoang có bằng" tiến sĩ Phật Giáo Ấn Độ" để lòe thiên hạ, phô trương với Phật tử, nhưng trên thực tế thì bằng nầy không mấy được thế giới chú ý và có giá trị, nói theo người bình dân là:" bằng tiến sĩ pháp sư Ấn Độ" tương đương với" thầy cúng, thầy tụng" là phương tiện đưa những" gian tăng" tung hỏa mù, tăng uy thế cá nhân để thủ lợi, được những Phật Tử thuộc loại Tam Tạng thời đại dâng tiền, cút cung, trở thành những" lãnh chúa Phật Giáo" hùng cứ các tự viện, chùa, đạo tràng, tịnh xá. Do đó, trong cái" đạo Phật ngày nay" xuất hiện những: đại đức, thượng tọa, huề thượng đề bằng cấp" tiến sĩ" trong các lần thuyết pháp, thu vào DVD, đúng là " thùng rỗng kêu to"; trong khi đó hầu hết cái linh mục Công Giáo đều có bằng cấp cao từ cử nhân tới tiến sĩ, có nhiều vị có nhiều bằng tiến sĩ mà có vị nào đề "linh mục tiến sĩ" kèm theo tên mình bao giờ. Ngồi dịch hàng chục ngàn trang sách từ các ngôn ngữ xa lạ với Phật Tử như tiếng Ấn, Tàu, là việc làm vô ích, còn bị lừa bởi những" gian tăng" thuộc Phật Giáo Quốc Doanh như đại đến" tiến sĩ" Thích Nhật Từ, lấy danh nghĩa dịch Tạng Kinh để thu tiền của Phật tử hải ngoại ở Hoa Kỳ nhiều năm, mà không thế tăm hơi; nếu có dịch chăng cũng chưa chắc gì lột hết ý nghĩa của kinh, và dịch ra để làm gì, khi mà cái tâm chưa ổn, người mang chức sắc cao tăng lại cút cung phục vụ cho quỷ đỏ vô thần.

Ngô Thừa Ân đưa lên những nhân vật đầy phép thuật là 3 đệ tử của Đường Tăng Tam Tạm: Tôn Ngộ Không, Xa Tăng, Trư Bát Giới; ai cũng có thể bay, hóa phép, biến thành bất cứ thứ gì, nhất là nhân vật Tôn Ngô Không, có phép cân đẩu vân, chỉ nhúng mình là đi xa ngàn dậm, lặn dưới biển để hù Long Vương để lấy cây trụ sắt làm thiết bản, thiên lý nhản, thiên lý nhỉ có thể thấy, nghe ngàn dậm, bứt một chùm lông, thổi phù một cái, biến thành nhiều Tôn Hành Giả.....

Ngày nay, giấc mơ của Ngô Thừa Ân không còn được coi là "chuyện Tề Thiên" nữa, con người có thể bỏ ra một số tiền để ngồi trên phi cơ, đi vòng quanh thế giới, dù hạng cá kèo hay hạng sang cũng tới nơi đàng hoàng; nếu giàu xụ thì bỏ ra bạc triệu để lên không gian bằng các phi thuyền, ai cũng nghe, thấy nhau từ hàng ngàn dậm, bất cứ nơi nào trên thế giới qua các máy điện thoại có hình ảnh, các khoa học gia có khả năng tái tạo con vật gọi là cloning ( nếu không có ai cấm, thì cũng có thể tạo ra con người bằng tế bào gốc).... Đường lên cung trăng, không gian, du hành các đại dương, dùng khinh khí cầu ngày nay không đòi hỏi phải là xuất chúng, phi thường, học nhiều phép thuật...chỉ có ĐÔ LA Mỹ hay các loại tiền của các nước" tư bản phản động" là trở thành Tôn Hành Giả dễ dàng, ngoại trừ tiền có in hình Hồ Chí Minh là có giá trị rất cao" tương đương hoặc thấp hơn giá giấy đi cầu tiêu", lưu trữ thứ nầy không bao giờ sinh lời, còn lổ vốn. Có tiền mua tiên thì không chắc, vì ở thế gian nầy, tìm đâu có tiên mà mua?. Nhưng cũng có thể làm được nhiều thứ, ngay cả cán ngố Việt Cộng, tự xưng là" vô sản chuyên chính" nhưng tên nào cũng là" tư bản đỏ" và cán ngố trung ương thì là đám triệu, tỷ phú Đô La Mỹ, mới có giá trị; chứ ngày nay, ở Việt Nam, giới" triệu phú tiền Hồ" chiếm tỷ lệ khá đông trong dân chúng, cũng đang tranh đua với Zimbawue của tổng thống Robert Mugabe, mới phát hành tờ giấy bạc trị giá 200 triệu....kinh tế phát triển "hết biết" và tiền thì giá cao "quá cỡ thợ mộc".

Ngày nay, khoa học tiến bộ, nhân loại biến thành những "tề thiên đại thánh" nhan nhản khắp nơi, với thiên lý nhản, thiên lý nhỉ, dùng phép cân đẩu vân tại các phi trường quốc tế, có thể đi khắp nơi. Cho nên việc" đắc quả" và đạt phép thần thông, cũng không khó khăn, nếu có Đô La là tìm được Đồ Lạ. Những người tu hành, khỏi phải khổ công tu tập mà cũng mau đắc quả, như thiền Sư Thích Nhất Vẹm, chẳng cần "lao động mà lại vinh quang" tài sản từ Pháp, Mỹ lên đến vài trăm triệu Mỹ Kim, đúng là "tu nhất kiếp, giàu xụ nhất thời". Các cao tăng cũng "đắc quả" nếu biết "biến giâc mơ thành hiện thực" là nhờ tiền cúng dường bá tánh mà làm cái gì cũng được, nên vị trí của cao tăng là "khác hơn người Phàm".

Người Phàm, đa số là Phật tử, làm hai ba jobs, cày cả năm, đủ sống là tốt và may mắn có dư được một "chuyến cân đẩu vân" holliday là sạch túi, nhất là về Việt Nam thì hao từ phi trường với dám hải quan, đến đút cho cán bộ địa phương, cho thân nhân, người nghèo...dù cho co "tiền rừng bạc biển" cũng đành đầu hàng vô điều kiện"; trong khi các vị sư đắc quả ngay tại thế gian, ngay trong lúc đang tu, có thể đi nhiều lần khắp các nơi mong muốn, mà "thanh tâm trường an lạc" bằng tiền cúng dường bá tánh:" khỏe re như bò kéo xe ỏo dốc núi Cấm". Dùng tiền bá tánh để hoằng pháp, phục vụ đạo pháp, thì không ai nói, đó là công đức, là việc làm có ích cho đạo lẫn đời.

Nhưng nhiều vị cao tăng còn có "sáng tạo lẫn tối tạo" trong việc dùng tiền cúng dường từ mồ hôi của bá tánh để "biến những giấc mơ thành hiện thực" làm chuyện gây nhiều tai tiếng, như ở Úc Châu có đại lão Huề Thượng Thích Phước Huệ, là Giáo Hội Chủ cánh Phước Huệ Công Đức Tòng Lâm là:" cao tu, tu đạo, đạo ù ù" từ lúc mang pháp danh Thích Tắc Phước với Năm Thợ May ở Việt Nam; đến sau khi miền Nam lọt vào tay giặc Cộng, dù trong suốt thời gian dài ngài chỉ lo tu và làm chức" trưởng ban thông tin" của khối Phật Giáo Ấn Quang, trong ban lãnh đạo nồng cốt của Thích Trí Quang; ngài đâu có bị trù dập, nhưng cũng bỏ nước ra đi" tìm đường đến thế giới Tây Phương cực lạc" theo diện" đăng ký" chung với người Hoa, đến Úc một thời gian, bèn đổi pháp danh thành Thích Phước Huệ và lên tới huề thượng.

Cái Giáo Hội mang tên" Việt Nam Thống Nhất Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan" do Huề Thượng Thích Phước Huệ làm CHỦ, không nằm trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong nước do Huề Thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo; tuy nhiên ngài Thích Phước Huệ là người có óc và tinh thần" sáng tạo lẫn tối tạo" đã dùng tiền bá tánh để trở thành triệu phú ở Úc, với hệ thống giáo hội riêng, giang sơn riêng, là" sứ quân Phật Giáo" hùng cứ, với số chùa lên đến hơn 30, trải dài từ Úc Đại Lợi đến Tân Tây Lan và nghe đâu đang lập" đạo tràng ở Sydney với hàng nhiều triệu Úc Kim, đang xây dựng mấy chục tượng Phật ở Tân Tây Lan; sự kiện xây nhiều chùa, đạo tràng" hoành tráng" ở hải ngoại cũng rất là phù hợp với chủ trương, chính sách của đảng và nhà nước Cộng Sản Việt Nam trong việc" biến các cơ sở tôn giáo tôn nghiêm thành TỤ ĐIỂM DU LỊCH" như họ đã làm ở Tòa Thánh Tây Ninh, các tự viện quốc doanh, chùa Hương trong nước...ngày xưa Đức Thích Ca Mâu Ni từ bỏ cung son điện ngọc để tìm đường giải thoát, thì ngày nay" tăng chúng" trong thời đại" túng chăng" đã đi ngược lại, biến nơi thanh tịnh thành" nơi du lịch để thu lợi nhuận...nhưng việc tạo nên những" tụ điểm du lịch" cũng từ tiền bá tánh, chứ ngài và đám tu sĩ" dưới trướng" có làm gì ra tiền mà thực hiện?.

Cánh Phước Huệ đem đạo pháp vào đời nhưng" phi chính trị": Ngài Phước Huệ từng bon chen đễ được chính phủ Úc ban cấp huy chương " người Úc xuất sắc trong năm" trước đây; nghe đâu huy chương nầy cũng do đệ tử, phe cánh đánh bóng, đề cử, vận động với các giới chức chính phủ, chứ người tu hành nào mang danh lợi, huy chương, vì cõi đời là cõi tạm; chùa Phước Huệ là nơi tổ chức vô quốc tịch, dạy dùng computor, khai thuế; từ thiện, nhất là giúp Việt Nam, làm dùm công tác cho Việt Cộng, đưa bác sĩ về nước mổ mắt cườm có" điều-phối" với cán bộ để đem ánh sáng cho những người mờ mắt, nhưng chính những bác sĩ mổ mắt nầy lại" chưa sáng mắt" làm việc theo chính sách nhà nước. Trong những chuyến về Việt Nam làm công tác mổ mắt cườm, thường được đài phát thanh SBS cổ động, nên người Việt ở Úc Châu mới biết người lãnh đạo phái đoàn gồm đa số là bác sĩ chuyên khoa là một" tay chân" của ngài Phước Huệ, nên cái tên đại đức Thích Phước Tấn ( không phải là bác sĩ) được phỏng vấn trên đài, với tư cách là" xếp" các bác sĩ, để" báo cáo" thành quả công tác, hầu lần sau tổ chức thu tiền tiếp. Chuyện nầy không khác gì cán bộ dốt, không chuyên môn" Hồng hơn chuyên" chỉ huy những" chuyên gia" có bằng cấp cao ở trong hệ thống đảng và nhà nước Cộng Sản. Đúng là" đỉnh cao trí tuệ thầy chùa".

Trong suốt 15 năm, Huề Thượng Thích Phước Huệ đã dùng tiền cúng dường của bá tánh để dùng phép" cân đẩu vân" hàng ngàn dậm, sang tận Hoa Kỳ để" bồi dưỡng công đức, tu tập", được ngài gọi là" đi tịnh thất" với tín nữ Diệu Đức, cùng nhau tập luyện Thiền Tiếp Hiện, thành công và ngài đã đắc quả" dâm tăng" lẩy lừng khắp năm châu; ngài được hai tờ báo Văn Nghệ ( dân Úc gọi là tờ Dâm Nghệ) do Nguyễn Vi Tuý, Hồ Ông và tờ Chiêu Dương ( dân Úc gọi là tờ Chiếu Giường) của Nhất Giang, cùng với một số tay nằm trong bóng tối hết lòng" nhận chìm xuồng" bằng những thủ đoạn" truyền thông" theo kiểu" nói láo, nói láo và tiếp tục nói láo", họ dùng diễn đàn, lập lờ đánh lận con đen như:-Cho tấm hình chụp giữa ngài Phước Huệ và Diệu Đức là ghép-Tung tin Diệu Đức dụ thầy đi vào con đường Tiếp Hiện ( nói như Vẹm cũng có một số ít Phật tử u mê tin) – Diệu Đức thấy Phước Huệ giàu mà làm tiền....những thủ đoạn truyền thông rẻ tiền nầy không thể thuyết phục được tuyệt đại đa số dân Úc gốc Việt. Được biết những tay chủ báo nầy có" mặt mạnh" là quảng cáo cho Việt Cộng, như Vietnam Airline, ra vào Việt Nam, cũng không nằm ngoài các thành phần sau đây: du lịch, du dâm, du hý, làm ăn với Vẹm..

Cũng tại Úc Châu, vào ngày 7 tháng 8 năm 2004, tại nơi đông dân Việt định cư, ở tiểu bang N.S.W, thủ phủ Sydney, vùng Cabramatta, đại đức THÍCH NGUYÊN TRỰC, thuộc chùa Pháp Bảo đã tìm đường lên Niết Bàn, nhưng chỉ mới đến cửa Niết Bàn là bị" thiên lôi cảnh sánh" chận lại xét giấy tờ, kèm theo cái" report" với nhân chứng rõ ràng. Được biết chùa Pháp Bảo là nơi mà cái gọi là Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan mở cuộc họp báo lúc 9 giờ sang ngày 26 tháng 9 năm 2008 do Huề Thượng Thích Bảo Lạc ( cùng đồng môn huynh đệ với Thích Như Điển ở Đức), Thượng Tọa Thích Quảng Ba, nhằm xác định lập trường" tiếm danh" trước sau như một, dù sông có thể cạn, núi có thể mònm song việc tiếm danh vẫn không bao giờ thay đổi, nhằm xù và tiếm luôn tiền bá tánh đóng góp tạo thành" những cơ sở, cơ ngơi Phật giáo hoành tráng" ở hải ngoại và từ lâu nay, thực thi việc bão lãnh tăng, ni ở Việt Nam sang tu.

Những" cao tăng tiếm danh thường tự xưng là" giác ngộ cao" và có khả năng nhận thức cao, nhận thấy các tăng sĩ tỵ nạn không có khả năng trong việc am tường Phật Pháp lẫn chủ nghĩa Marx Lenin" ưu việt" để cùng nhau hoằng hóa chúng sanh, cùng dắt tay nhau đi theo tấm bản chỉ đường của Mặt Trận Tổ Quốc và đưa" Phật giáo dính liền với xã hội chủ nghĩa", lý do chắc chắn là các tăng ni từ trong nước thường được đào tạo" vững chắc, kỷ lưỡng tại trường đại học công an, hay chính trị Nguyễn Ái Quốc, Viện nghiên cứu Marx Lenin.... đa số được đảng và nhà nước công nhận có đủ" đảng lạp" để được xuất ngoại hầu" nằm vùng tu" tại các chùa do người Việt hải ngoại thành lập; giống như con sáo sậu hiền lành, ngây thơ, làm ổ sẵn để con Tu hú thừa cơ nhào vô ăn hết trứng, rồi đẻ trứng mình vào thế, để sáo sậu ấp dùm, sau nầy sáo sậu nuôi nhằm tu hú mà tưởng là con của mình; đúng là" giới Tu Hú" như tục ngữ đặt ra. Giáo hội tiếm danh Úc Châu từng bảo lãnh hằng nhiều trăm" tăng ni" từ Việt Nam, nổi tiếng bảo lãnh có Thích Quảng Ba, Thích Như Huệ.... và dần dần" bàn giao trong vòng trật tự" chức vị trụ trì, chùa cho những tăng ni từ nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, hợp với luật di trú các nước tự do.

Tại Nam Úc, chùa Pháp Hoa do Phật Tử đóng góp, ngày nay hiện tượng sư Việt Nam sang, được bàn giao, khiến Phật tử tỵ nạn chân chính đau lòng, nên đây mới là CHÙA PHÁP HỌA, gây nhiều xáo trộn trong thời gian gần đây. Vị trụ trì là Huề Thượng Thích Như Huệ ( là thầy của Thích Như Điển) là giáo hội chủ giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại, có tên trong danh sách" tiếm danh" của Viện Hóa Đạo" giáo chỉ của huề thượng Thích Quảng Độ. Được một số người ở Adelaide" phản ánh" về cuốn sách" Giặc Thầy Chùa 2" của Đặng Văn Nhăm, khi được bày bán vài ngày là những đệ tử của Ngài tung tiền ra mua sạch, vì trong sách có phần nói về" cuộc đời và sự nghiệp tu tập chất lượng" lúc ngài còn ở Việt Nam, ở chùa Hội An, với tư cách là hiệu trưởng trường Bồ Đề , ngài đã" đưa ít nhất là 3 nữ sinh tuổi từ 15 đến 16 vào cõi thiên thai" và tạo nên" nghiệp báo" và nhiều chuyện khác nữa; tuy nhiên, may mắn là vài cuốn sách cũng được một số người mua sớm, họ âm thầm phổ biến, chuyền tay nhau đọc để biết được đức độ" cao dầy, công đức vĩ đại của ngài", đúng là" dưới ánh mặt trời không có gì là bí mật".

Ngài Huề Thượng Thích Như Huệ bấy lâu là VIỆN CHỦ giáo hội, sau thời gian dài bão lãnh tăng ni có trình độ cao" quán triệt" về chủ nghĩa Marx Lenin sang tu, bèn bàn giao trong vòng trật tự cho những" đỉnh cao trí tuệ thầy chùa", nên bị các Phật Tử tỵ nạn, là tuyệt đại đa số VIỆN TỚ, từng là:" Trường kỳ cúng dường" để ngày nay có chùa khang trang, bạc triệu...phản đối. Ngài Như Huệ không thèm trả lời trên các tờ báo như Nam Úc Tuần Báo về ý kiến chánh đáng của nhiều Phật tử tỵ nạn, trái lại Ngài âm thầm cho một số tay chân bộ hạ lên tiếng dùm, đó là những kẻ" muốn gặp thầy, phải qua xác chết của tui". Phật tử ở Adelaide ( Nam Úc) muốn vị " Cựu chủ trì chùa Pháp Hoa" hay là" thái thượng hoàng chùa Pháp Hoa", cũng là Viện Chủ Giáo Hội" Tiếm Danh" trả lời, nhưng Ngài lại" tịnh khẩu" quá lâu, giống như thiền sư Thích Nhất Vẹm, sau khi hoàn thành công tác đánh sập chính quyền miền nam, thì lại" tịnh khẩu" trước sự đàn áp tôn giáo dã man trong nước của Việt Cộng.

Nói về đại đức Thích Nguyên Trực, thuộc chùa Pháp Bảo, chắc chắn sư nầy cũng nằm trong giáo hội" tiếm danh" của tập đoàn BUDHHA-BUSINESS: Như Huệ-Bảo Lạc-Quảng Ba.....Thích Nguyên Trực có tục danh là TRẦN TRUNG HÒA, năm 2004, ngài mới có 47 cái xuân xanh, phơi phới cõi lòng" nắng cực" và nôn nóng tìm về cõi bồng lai, nếu tu đến nơi, có khi còn đắc quả Aids. Ngài hành xử như là Sở Vương có bài vọng cổ mở đầu, do Minh Cảnh ca trước 1975 như sau:" Vua nước Sở, một hôm lòng thanh thản, cỡi long bào giả dạng một thường dân. Vác cần câu ra ngồi tựa thạch bàn...". Cũng ngày 7 tháng 8 năm 2004 với đại đức:" Thích Nguyên Trực một hôm lòng NẮNG CỰC, vác CÂY DÙ, giả dạng một dân chơi..". Ngài đại đức hay là đại đực.." rựa" Thích Nguyên Trực lang thang trên đường phố thuộc vùng Cabramatta để đi tìm" chân lý" và cũng là tìm đường lên thiên thai với" chợt thấy hoa đào lòng giác ngộ". Rồi kìa, một nàng tiên nữ" tóc vàng" lã lướt đang đứng đường mời gọi những người muốn" tìm đường về bến giác" để cho tâm hồn được thăng hoa, khi mà được nàng tiên tóc vàng, dùng" phép thuật nhiệm mầu" để" đưa sư về cõi mơ hồ nào đây". Ngài đại đực" rựa" Thích Nguyên Trực là người biết tiết kiệm, xài tiền của bá tánh cúng dường có" lý do chánh đáng" nên ngài trả giá từ 50 Úc Kim xuống 40 Úc Kim, đúng theo tinh thần" forsale" là 20 % off mà giới doanh thương Úc hay áp dụng, nhưng sau khi hai bên cùng" thỏa thuận" để đưa nhau về Niết Bàn, đạt tới tình trạng" lao tư lưỡng lợi", thì nàng tiên tóc vàng" rùng mình" hóa phép, biến thành" thiên lôi cảnh sát". Thế là giấc mơ" Niết Bàn" chấm dứt, sư Thích Nguyên Trực hối tiếc lắm, nhìn thấy rõ ràng cổng vào Niết Bàn trước mắt với điều kiện trả chỉ có 40 Úc Kim, nhưng là" đường đi không tới", xin hẹn lần sau nhé.

Cái tin chấn động giới tu lẫn người phàm nầy được báo Úc là tờ tiếng Anh" Sydney Morning herald" số ngày 3 tháng 12 năm 2004 có bài viết và hình của đại đức Thích Nguyên Trực đội nón, dấu cái đầu trọc lúc ra tòa:" NIRVANA IS JUST $ 40" ( lên Niết Bàn chỉ tốn có 40 Úc Kim) quá rẻ phải không?. Trước tòa, sư bảo là nói giỡn, nhưng quan tòa cũng thừa hiểu" cái ý đồ" nầy như thế nào, bèn gõ búa phạt 12 tháng tù treo.

Vụ đại đức Thích Nguyên Trực muốn" tu nhanh, tu mạnh, tu vững chắc" để đắc quả" dâm tăng" như ngài Huề Thượng Thích Phước Huệ gây chấn động toàn Úc Châu, được nhiều tờ báo lớn đăng và nhiều người vẫn còn giữ những tờ báo Anh, Việt ngữ để làm" kỷ niệm", hầu sau nầy các sư quốc doanh ở chùa Quán Sứ ( Hà Nội) bổ sung vào" kinh Marx" dạy cho các thế hệ tăng ni sắp sửa" du tu, nằm vùng tu". Không biết Đại Đức Thích Nguyên Trực có còn được các" sư huynh, đệ, sư thúc, sư môn, sư ôn sư dịch..." nằm trong giáo hội tiếm danh" bao che" cho tiếp tục tu, sám hối như Phước Huệ, không chừng sau nầy lên thượng tọa, huề thượng, tiếp tục dùng tiền bá tánh cúng dường để" lên Niết Bàn".

Sư về nguồn, tiếm danh, sư Vẹm, sư hổ mang.... đều là một, dù cho" chuông có thể bể, mỏ còn thể rè....song chân lý ấy không bao giờ thay đổi". Các sư nầy muốn lên Niết Bàn rẻ lắm, hảy về Việt Nam, tìm gặp chủ tặc nhà nước Nguyễn Minh Triết, là người" thay mặt băng đảng Năm Cam, Dương Hà" sang Mỹ rao giảng với dân chúng Mỹ rằng:" Gái Việt Nam dể thương lắm". Chắc chắc là những sư như Thích Nguyên Trực, khi về Việt Nam để" lên non tìm động hoa vàng", khỏi cần phải" giả dạng người phàm", cứ để nguyên y phục, đầu trọc, làm theo cái gương của đại đức Thích Bảo Nghiêm ( công an gốc), nơi tịnh thất có treo hình playboy thay Phật, cũng mau đắc quả và phát huy môn phái" tu ôm" để mau đắc quả. Nếu sư nào:" ai muốn chơi bời theo giá rẻ..." thì tìm đến gặp" cư sĩ trừ bị tại bộ Công An" là Dũng Lò Vôi, trụ trì kiêm" chủ trì" Đại Nam Quốc Tự ở Bình Dương là được" hướng dẫn tận tình và hoàn toàn miễn phí" nếu có giấy giới thiệu của Mặt Trận Tổ Quốc va nghe đồn là nếu được giấy giới thiệu của sư về nguồn cũng có" chế độ giảm giá". Đường lên Niết Bàn kiểu nầy rất rẻ đấy quí dâm tăng ơi!./..

No comments:

Blog Archive