Thursday, December 18, 2008

Câu Chuyện Little Saigon (Đoạn kề cuối)
--------------------------------------------------------------------------------
Ủy Ban Bãi Nhiệm Nghị Viên Madison Nguyễn đã mở ra 2 bữa tiệc gây quỹ Recall: 1) vào ngày thứ Bẩy 6/12/2008 lúc 11 giờ AM; 2) vào ngày Chủ Nhật 7/12/2008 lúc 11 giờ AM. Cả hai buổi tiệc đều tổ chức tại nhà hàng Bo Town, tọa lạc trên đường số 2, (nhìn xéo qua là chợ Đại Thành).

Tôi có mặt dự tiệc vào ngày thứ Bẩy 6/12/2008. Buổi tiệc hôm đó rất được sự ủng hộ của đồng hương, nên số người ngồi chật ních nhà hàng; Bầu không khí náo nhiệt và vui vẻ lắm.

Theo lời giới thiệu của anh Lê Lộc thì quan khách đặc biệt đến ủng hộ việc làm chính nghĩa của Uỷ Ban Bãi Nhiệm gồm có:

1) Phái đoàn các vị dân cử ở Nam Cali gồm có: - Giám Sát Viên quận hạt Ỏrange Janet Nguyễn, Tân nghị viên thành phố Garden Grove L.s Andrew Đỗ, Uỷ viên Học khu Tiến Sĩ Lê Kim Long
2) Ông Pat Waite, Editor of the Evergreen Times
3) Nhiếp Ảnh Gia, Trung Tá Nguyễn Ngọc Hạnh

Trong phần phát biểu của bà Giám sát viên quận hạt Orange, Janet Nguyễn đã nói rất chân tình về trách nhiệm của một vị dân cử đối với cử tri. Khi một người được tín nhiệm của cử tri để ngồi vào ghế đại diện, phải luôn tâm niệm rằng mình từ đâu đến và mình làm việc cho ai, để rồi biết dẹp bỏ quyền lợi cá nhân, bè phái mà một lòng phục vụ cho cử tri. Bà Janet Nguyễn đã đến ủng hộ tiếng nói của cư dân SJ (nói chung), cư dân khu vực 7 (nói riêng) trong ngày họp Hội Đồng TP vào ngày 20 tháng 11 năm ngoái (2007), cho nên bà rất sững sờ khi thấy bà nghị viên Madison Nguyễn đã không biết lắng nghe tiếng nói của cử tri trong khi trách nhiệm của bà nghị viên Madison là phải lắng nghe ý kiến của cư dân để thực thi những yêu cầu chánh đáng của cư dân trong khu vực bà đảm nhiệm. Tiếc thay, bà Madison đã không làm điều đó, bà chỉ biết nghĩ đến cái lợi, cái quyền của bà mà đi ngược lại ý muốn của cư dân.

Bà Giám sát viên quân hạt Orange đã kêu gọi cử tri khu vực 7 hãy chung một lòng để hành xử quyền hạn của một cử tri, là dùng lá phiếu của mình để bãi nhiệm và nghị viên bất xứng Madison Nguyễn để chứng tỏ sức mạnh lá phiếu của cộng đồng người Mỹ gốc Việt, để nói gián tiếp cho tất cả các vị dân cử thuộc các sắc dân khác biết rằng, hãy lấy tấm gương Madison Nguyễn mà làm bài học.

Tôi nghe những lời bà Janet Nguyễn phát biểu, tôi cảm nhận được tư cách và tinh phần phục vụ cử tri của bà thật cao độ và đáng phục; bởi bà biết nói lên tiếng nói của lương tâm người ngồi ghế đại diện cử tri. Bà nói thẳng thắn bằng cái tâm và cái dũng của người làm chính trị, bà Janet Nguyễn không làm "chính trị đểu" bằng cách "ôm nhau mà sống"... cho ấm cật!

Tôi ngẫm nghĩ thấy, cộng đồng người Việt từ Nam Cali đến Bắc Cali, chúng ta có rất nhiều người đang đảm nhiệm các chức vụ dân cử... thế mà có ai dám đứng thẳng nói dõng dạc, không thiên vị quyền lợi bè phái, như bà Giám Sát Viên quận hạt Orange?

Rõ ràng chuyện Little Saigon nổ ra, đã cho ta thấy rõ bộ mặt của những người đang và đã vỗ ngực vì đồng hương, vì dân tộc và vì Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, nhưng lúc nào cũng chỉ đặt quyền lợi cá nhân, bè phái trên tất cả ...

PY


Về: Câu Chuyện Little Saigon (Đoạn kề cuối)
--------------------------------------------------------------------------------
Chiều hôm qua, thứ Hai 15/12/2008, giờ tan sở, trên freeway đã bắt đầu đông xe cộ. Tôi buồn tay vặn đài phát thanh Việt ngữ để nghe tin tức San Jose dạo này có gì lạ không, bất chợt nhằm ngay lúc xướng ngôn viên Thanh Tùng (đài VT News, AM 1500, hậu sinh của hệ thống Viên Thao (Đỗ vẫn Trọn)) báo cáo rằng, vào lúc 5:30 PM "nhà văn" Đỗ vẫn Trọn sẽ đọc một lá thư gửi cho bà nghị viên Madison Nguyễn. Tôi cho đó là một chuyện lạ của sự việc "cà cuống chết đến đít vẫn còn cay", nên muốn xem bọn "nâng ghế" nghị viên Madison giở những trò... hề gì cho biết.

Trong lá thư Đỗ vẫn Trọn tự đọc trên chương trình phát thanh VT News, tôi nghe mà bắt cười ha hả... vì tôi không thể ngờ một người từng vỗ ngực xưng danh là nhà văn, có 2, 3 tác phẩm (và có cả "đại thi hào" Du Tử Lê tận miệng khen ngợi tài viết văn), bây giờ tôi mới nghe tận tai mình bằng chính miệng của nhà văn Đỗ vẫn Trọn đọc lên lá thư của ông ta gởi cho bà nghị viên Madison Nguyễn, chẳng khác nào văn một chú bé học lớp ba trường làng bởi những lý luận quá kém cỏi.

Nội dung bức thư của nhà văn Đỗ vẫn Trọn, tôi xin tóm lược một số điểm chính (mà tôi muốn bàn thảo trên diễn đàn):

1) Nhà văn Đỗ vẫn Trọn nêu trong thư rằng, ông không bầu cho ban đại diện cộng đồng, tại sao ban đại diện cộng đồng Bắc Cali lại nhận làm đại
diện...

>> Điều này chứng tỏ bộ óc trường làng của nhà văn Đỗ vẫn Trọn là ở chỗ này. Thưa ông nhà văn, ông la làng như thế tưởng rằng hay, ai dè ông tự vạch áo cho thính giả biết cái ngu dốt của kẻ đã ăn cơm Tự Do Dân Chủ của Hoa Kỳ hàng chục năm trời mà vẫn còn ngu si đần độn. Một thí dụ cho ông nhà văn hiểu: Tôi không bầu cho ông Obama, nhưng ông Obama nay đắc cử là Tổng thống Hoa Kỳ, đại diện cho toàn khối dân chúng Hiệp Chủng Quốc, thế thì chẳng lẽ tôi lên đài phát thanh của ông tôi tuyên bố rằng, ông Obama lếu láo, tôi có bầu cho ông bao giờ mà ông dám nhận là đại diện cho dân chúng Hoa Kỳ! Ông nghĩ làm sao đây? Tôi với ông cùng một chung một tư tưởng lớn đấy, ông dám cho tôi lên đài của ông phát biểu như thế không? ông ủng hộ tôi hỉ? Lòi cái ngu rồi ông Đỗ vẫn Trọn ơi!

2) Ông lên tiếng cảnh báo việc làm bãi nhiệm của UB Bãi Nhiệm Madison, nếu cộng cuộc bãi nhiệm nghị viên Madison thành công thì sau này các ông trong UB Bãi Nhiệm sẽ cắn rứt, hối hận vì đã cố gắng truất nhiệm một người dân cử gốc Việt.

>> Điều này, thật nực cười cho ông nhà văn Đỗ vẫn Trọn đã "lo con bò trắng răng"! Việc bãi nhiệm bà nghị viên Madison Nguyễn thành công hay không... không phải do Uỷ Ban Bãi Nhiệm toàn quyền quyết định, mà do chính QUYẾT TÂM THỂ HIỆN QUA LÁ PHIẾU BẦU CỦA TOÀN THỂ CỬ TRI KHU VỰC 7. Nếu như sự ca tụng của nhóm Our Voice và của ông dành cho bà nghị viên Madison Nguyễn là trung thực thì các ông sợ gì? Ngày 3 tháng 3 năm 2009 là ngày cử tri khu vực 7 quyết định vị trí đại diện của bà nghị Madison gần kề, nên các ông run như cầy sấy, hết đài phát thanh Quê Hương, đến chương trình VT News của ông... phun độc đểu vào Uỷ Ban Bãi Nhiệm, việc làm này càng tởm cái danh "nhà văn" của ông (mà thật ra ông có phải là nhà văn bình thường như bao nhà văn khác đâu!)

3) Ông chê trách Uỷ Ban Bãi Nhiệm dùng điển tích "Rước voi về dày mả tổ" để tố nghị viên Madison Nguyễn, và ông minh chứng hành động của Uỷ Ban Bãi Nhiệm đã đi thâu nhận những chữ ký của cử tri sắc dân khác để cố gắng bãi nhiệm bà nghị viên Madison Nguyễn - theo ông - chính là "Rước voi...".

>> Này ông nhà văn Đỗ vẫn Trọn ông đang "ăn cơm" của xứ sở Tự Do Dân Chủ, mà sao ông không rành rẽ về thể thức và tiến trình Dân Chủ gì hết trơn vậy? Chính bà nghị viên Madison Nguyễn đã từng tuyên bố rằng, bà ta không chỉ đại diện cho sắc dân Việt mà bà còn phải đại diện cho những cộng đồng khác, sắc dân khác nữa. Cử tri gốc Việt ở khu vực 7 so với cử tri các sắc dân khác cao lắm khoảng 10%, vả lại khi trả lời trong cuộc phỏng vấn với ký giả tờ báo SJ Mercurry News, chính mồm bà Madison Nguyễn đã đòi hỏi con số 96,000 cử tri của khu vực 7 đồng thanh đòi bà từ chức thì bà mới từ chức, chứ còn gần 5,000 chữ ký hợp lệ đòi bãi nhiệm bà thì bà chỉ coi đó là thiểu số! Ông mang danh là một nhà văn, một người làm truyền thông, gốc Việt, đang được sống đầy đủ tự do dân chủ ở Hoa Kỳ mà ông còn ra sức bênh vực cho "cái đầu bệnh hoạn" của bà nghị viên Madison nữa, thì rõ "cái đầu" của ông chắc cũng phải cùng chung một nhãn hiệu "made in XHCN".

4) Cũng trong bức thư gởi cho nghị viên Madison Nguyễn, ông Đỗ vẫn Trọn còn tố cáo Ủy Ban Bãi Nhiệm là đã bêu rếu khuyết tật "9 ngón" của bà nghị viên Madison Nguyễn .

>> Ông Đỗ vẫn Trọn ơi! ông mang danh là nhà văn, nghĩa là người có kiến thức và làm văn hóa đó mà, sao ông lại quá hàm hồ để đưa ra một kết luận quá ư hàm hồ của những kẻ tụ tập tại phông ten, cầu muối vậy ? Trong thư ông gởi cho nghị viên Madison, mà sao toàn là những chuyện như là ... méc má! Má ơi! coi tụi nói ... hội đồng má kìa! Nực cười chết đi được ; vả lại, cái kiểu méc má của ông nó chẳng khác nào "méc má cho có méc" chứ không đầu đuôi gì hết . Ông chơi ngon, ông hãy nói rõ người nào (danh tánh đàng hoàng) đã bêu rếu cái "9 ngón" của nghị viên Madison ? hay ông chỉ chập choạng nghe thiên hạ sự trên diễn đàn người ta "F...ck" cái lươn lẹo của bà nghị viên Madison Nguyễn, rồi có người đặt cho bả cái "nick name": con Ma chín ngón! ??! Người trong Ủy Ban Bãi Nhiệm mà bêu rếu khuyết tật ... thì rất đáng trách (mà chẳng ai dại gì làm cái điều mất lòng cử tri như thế, chỉ có kẻ ngu si mới dùng cái "chiêu" bất nhân ấy thôi); cớ gì ông lại "gắp lửa bỏ vào tay" Ủy Ban Bãi Nhiệm thế, mất tư cách nhà văn lắm ông Đỗ vẫn Trọn ạ!

Ngày 3 tháng 3, 2009 càng gần kề, San Jose lại có lắm chuyện lạ... chờ xem!

PY

Về: Câu Chuyện Little Saigon (Đoạn kề cuối)
--------------------------------------------------------------------------------
(Viết một chút xíu về "nhà văng" Đỗ vẫn Trọn)

-Đỗ vẫn Trọn là chủ hệ thống truyền thông Viên Thao, gồm cả Lịch niên giám tử vi quảng cáo. Sau đó ông ta có "đẻ" ra 2,3 tập truyện (tôi nhớ không lầm, truyện đầu tay là Vết Tràm, kế đến là Mưa Trên Phố Núi...). Nhưng đặc biệt truyện của ông "nhà văng" Đỗ vẫn Trọn vừa được quảng cáo trong cộng đồng người Việt thì... ô là la... tiếng nhỏ to đã đi khắp nẻo, rằng, tập truyện đề tên Đỗ vẫn Trọn nhưng "nhà văng" thiếu tài viết - nói trắng ra - "đặt cọc" cho người khác viết giùm! Thế là tự nhiên tiếng tăm "nhà văng" của ông được nổi cộm hơn bề dày của tập truyện.

-Không ngừng ở đó, cư dân địa phương lại biết đến "nhà văng" Đỗ vẫn Trọn có tấm lòng "đại từ đại bác": hay dùng tiền của bá tánh để vừa có tiếng và vừa có miếng! Thể hiện qua chương trình "Khơi Nguồn Ánh Sáng" cho người mù (đục tinh thể). Từ chương trình "Khơi Nguồn Ánh Sáng" này, ông "nhà văng " Đỗ vẫn Trọn đã bị tố cáo đem tiền quyên góp được (lên đến cả triệu đô) giao cho VC, gọi là làm nghĩa vụ quốc tế - với bằng chứng là báo chí của VC trong nước đã đăng tin khen ngợi - ( h**p://xxx.greenspun.com/bboard/q-and-a-fetch-msg.tcl?msg_id=00Ce3P).

-Cũng chính "nhà văng" Đỗ vẫn Trọn đã đem lên đài phát thanh, quảng cáo, nhắm vào lòng từ tâm của cộng đồng người Việt hải ngoại, dành cho một "bà mẹ của 250 trẻ mồ côi ở VN" tên Huỳnh Tiểu Hương. Sau lần quảng cáo đó, bóng dáng của Huỳnh Tiểu Hương xuất hiện hà rầm tại các tổ chức lễ lạc tại địa phương San Jose... (làm ăn khấm khá là cái chắc rồi); tuy nhiên "ông Trời có mắt", nên Huỳnh Tiểu Hương bị... bể mánh, bị tố cáo với đầy đủ hình ảnh Huỳnh Tiểu Hương chụp hình với các đại cán bộ lãnh đạo VC! và Huỳnh Tiểu Hương được sự tiếp tay của một cán bộ Việt Tân nữa! Rồi trong một cuộc ra mắt thơ của... tại nhà hàng Thành Được thì đột nhiên có vấn đề: một Linh mục đứng ra tố cáo thẳng mặt Huỳnh Tiểu Hương... và từ đó, sinh hoạt cộng đồng người Việt không ai còn thấy bóng dáng của Huỳnh Tiểu Hương nữa. Trong câu chuyện Huỳnh Tiểu Hương quyên tiền của đồng bào hải ngoại về giúp các trẻ em kém may mắn tại VN - đã nổ tanh bành - nhưng đến khi cô Tim "Rờ Bô" của Thuỵ Sĩ cũng giở thói "xin đểu", người Việt tị nạn tại hải ngoại lại... bật ngửa mà sáng mắt (đâu cần "nhà văng" Đỗ vẫn Trọn cứu giúp mổ mắt, phải không nà? )

Viết tới đây tôi xin ngừng, viết nhiều sợ lạc đề đó bạn ơi!

PY
Sau đây là câu trả lời của ông Lý Thái Hùng (Việt Tân) dành cho báo Tin Việt News:

TVNs: Điều sau cùng xin ông cho biết ý kiến về sự kiện mà ký giả Lê Bình nêu ra trong cuộc họp báo ngày 11 tháng 2 năm 2006 là ông Hoàng Hồ, một đảng viên của đảng Việt Tân liên hệ đến bà Huỳnh Tiểu Hương, đang bị dư luận cho là có liên hệ đến cộng sản?

Lý Thái Hùng: Tôi xin khẳng định với ông là đảng Việt Tân không có liên hệ gì đến các hoạt động của bà Huỳnh Tiểu Hương. Sự việc chiến hữu Hoàng Hồ của chúng tôi có những tiếp xúc nào đó với bà Huỳnh Tiểu Hương trong Hội Chợ Tết tại Fairground như ký giả Lê Bình đề cập là do sự quen biết cá nhân, chứ không do những chỉ thị nào của cơ sở tại San Jose. Còn việc bà Huỳnh Tiểu Hương có liên hệ ra sao với nhà cầm quyền cộng sản như ký giả Lê Bình đề cập thì đây là vấn đề mà cộng đồng và chúng tôi cũng rất quan tâm tìm hiểu.

Về: Câu Chuyện Little Saigon (Đoạn kề cuối)
-------------------------------------------------------------------------------
Từ hôm nay 18/12/2008, trong lòng mỗi người (dù ủng hộ Recall hoặc Chống Recall) đều đang bắt đầu "count-down": chỉ còn vỏn vẹn 47 ngày nữa là trang lịch sử Little Saigon tại San Jose ghi thêm một biến chuyển tích cực nhất của cử tri khu vực 7; ngày 3/3/2009 là ngày bầu cử riêng biệt cho cử tri khu vực 7 nói lên ý nguyện bãi nhiệm nghị viên Madison Nguyễn hay không?

Trước tiên tôi xin trích đăng lại một dữ kiện chi tiêu của cả hai bên (Recall và "Anti-Recall")

Uỷ Ban ĐÒI Bãi Nhiệm chi trả cho:

1) Việt Nam Nhật báo: 100 Mỹ kim
2) Việt Nam AM Radio: 500 Mỹ kim
3) Tuần báo Tiếng Dân: 700 Mỹ kim
4) Radio Bolsa : 3,342 Mỹ kim
5) HDR Communication (Hạnh Giao Lê) 4,200 Mỹ kim
Tổng cộng: 8,842 Mỹ kim

Nhóm "Anti-Recall" của Madison Nguyễn đã chi trả cho:

1) CM Magazine 300 Mỹ kim
2) Thời Báo (Vũ bình Nghi) 540 Mỹ kim
3) V-Times 700 Mỹ kim
4) Viet Weekly 1,000 Mỹ kim
5) Radio Sóng Việt 2,000 Mỹ kim
6) Tin Việt News 2,000 Mỹ kim
7) Viên Thao Media 2,200 Mỹ kim
8) Quê Hương Radio 6,000 Mỹ kim
Tổng cộng: 14,740 Mỹ kim

Qua bản sơ khởi tổng kết chi trả cho việc quảng bá tiếng nói của mỗi bên, chúng ta nhận thấy được nguồn tài chánh của phe bênh vực bà Madison Nguyễn quả là dồi dào, và những cơ sở truyền thông được hưởng lợi do bà Madison Nguyễn đem lại là:

1) Quê Hương Radio - nhận 6,000 Mỹ kim - một đài phát thanh 24/24, ra rả phát đi những luận điệu "kinh thường trình độ suy nghĩ" của thính giả.
2) Viên Thao Media - điều khiển hệ thống Viên Thao không ai khác hơn là "nhà văng" Đỗ vẫn Trọn; hèn chi, ngày vừa qua ông "nhà văng" đã viết một bức tâm thư "mang lòng dạ và trí óc của đứa con nít lớp 3 trường làng" và tự đọc trên làn sóng phát thanh của ông ta
3) Radio Sóng Việt là chương trình phát thanh Việt ngữ, trên tần số AM 1430, cư dân ai cũng biết đó là CÁI LOA CỦA ĐẢNG VIỆT TÂN "CHỆCH HƯỚNG", thuộc cánh với Hoàng thế Dân.

Cho nên với 3 chương trình phát thanh trên hai tần số khác nhau và 5 tờ báo... đang vung những chiêu "bẩn" để cố tạo điểm son cho bà nghị viên Madison Nguyễn, hòng mong cử tri khu vực 7 không bãi nhiệm vào ngày 3/3/2009. Lực lượng quả là hùng hậu và từ xưa đến nay 3 chương trình phát thanh và 5 tờ báo kia, đã có quá nhiều thành tích: "nhổ ra liếm vào", "ký giả đi bằng đầu gối", "chống cộng để đạp cộng đồng"... thì rõ ràng cư dân San Jose đang mắc phải 2 chứng bệnh: nhức đầu, đau tai... hơn một năm nay rồi đó!

Bên Recall chỉ biết dựa vào chương trình phát thanh cuối tuần của bà Hạnh Giao Lê, Việt Nam AM Radio của Huỳnh Hớn để truyền tải những thông báo, quan điểm chính thống đến với thính giả và cử tri khu vực 7, chỉ để mong họ có lập trường cương quyết mà bầu "YES" Bãi Nhiệm Madison.

PY

Về: Câu Chuyện Little Saigon (Đoạn kề cuối)
--------------------------------------------------------------------------------
Cách đây gần một tuần lễ, cư dân người Việt có nghe nói bà nghị viên Madison Nguyễn sẽ có một buổi gây quỹ CHỐNG RECALL, tin đó đã đúng sự thật!

Ngày 17 tháng 12 năm 2008, lúc 6 giờ chiều tối, tại nhà hàng Mofit nằm trên đường số Một, downtown San Jose đã dành chỗ cho nhóm ủng hộ bà nghị viên Madison Nguyễn tổ chức buổi gây quỹ. Lần này là lần thứ 2, lần đầu đã tổ chức tại quán cà phê Panoma trong khu Century Mall, nằm trên đường Story Rd.

Tổng số quan khách, ban tổ chức và phóng viên báo chí, có khoảng 50 - 60 người
(đa số là khách ngoại quốc, quan quyền của thành phố San Jose)
Xin được điểm mặt:

1) Chuck Reed, Thị trưởng thành phố SJ
2) Nghị viên Pete Constant, khu vực 1
3) Nghị viên Sam Liccardo, khu vực 3
4) Nghị viên Pierluigi Oliverio, khu vực 6
5) Nghị viên Nancy Pyle, khu vực 10
6) Nghị viên Judy Chirco, khu vực 9
7) Larry Stone, Chánh sở thuế thổ trạch quận hạt Santa Clara
8) Linda Zellot, Cựu nghị viên thành phố

Còn về phía người Việt, người ta thấy rất ít, nổi cộm có:

1) Bs Nguyễn Xuân Ngãi
2) Ký giả Cao Sơn (nick name đài QH đặt cho là "ký giả đi bằng đầu gối").

Trong phần phát biểu của quan khách tham dự, thị trưởng Chuck Reed một lần nữa, không hết lời khen ngợi nghị viên Madison Nguyễn và hứa sẽ giúp đỡ cho bà nghị viên Madison Nguyễn đạt được thắng lợi trong ngày bầu cử bãi nhiệm 3/3/09 sắp tới. Sau đó, bà Madison đáp lời, bằng, tự giới thiệu thân thế cũng như thành quả mà bà ta đã đạt được trong thời gian đương nhiệm, và bà có nhấn mạnh đến vấn đề RECALL bà là không cần thiết, bởi vì, bà cho rằng việc làm ấy sẽ làm tốn kém ngân quỹ của thành phố, mà số tiền sẽ không phải ít ỏi, có thể số tiền lên đến 1 triệu 500 ngàn Mỹ kim.

PY

ghi chú:
Tôi ủng hộ Ủy Ban Bãi Nhiệm, nên tôi có mặt trong buổi gây quỹ vào ngày thứ Bẩy 6/12/08, còn buổi gây quỹ CHỐNG RECALL, tôi ghi lại theo tin tức trên diễn đàn Việt Nam Nhật Báo của chị Quỳnh Thi .
Tôi so sánh hai buổi gây quỹ ấy để tìm ra chân lý của CHÍNH NGHĨA và GIAN MANH:

Tính cách đại diện cử tri: - Madison Nguyễn là nghị viên đương nhiệm khu vực 7
- Ủy Ban Bãi Nhiệm đại diện cho cử tri khu vực 7 MUỐN BÃI NHIỆM bà nghị viên Madison Nguyễn . (Nên nhớ, theo luật tiểu bang đòi hỏi những người trong Ủy Ban Bãi Nhiệm phải là cư dân của khu vực 7).

Căn bản của Chính Nghĩa là DỰA VÀO CỬ TRI:
- Tiệc gây quỹ của Ủy Ban Bãi Nhiệm hầu hết là cử tri người Việt Nam (95%); còn lại số rất ít là quan khách sắc dân Mỹ, Mễ (tôi đã tường trình trong bài viết mở đầu cho chủ đề)

-Tiệc gây quỹ của nhóm "Anti Recall" ủng hộ Madison Nguyễn không dựa vào cử tri mà chính yếu dựa vào quyền lực của "người ngoài" (không thuộc khu vực 7) và đang có chức quyền trong thành phố . Tiền quyên góp được rất nhiều là do các doanh gia, giới nhà giầu ở xa, ngoài phạm vi khu vực 7 . Madison Nguyễn đã quên câu "uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ kẻ trồng cây", nên bà quên khuấy cái chức nghị viên đại diện dân là chính nhờ lá phiếu của cử tri khu vực 7 tín nhiệm mà trao cho bà, chứ không phải do ông thị trưởng, các đồng viện, các ông bà chánh sở, giám đốc nào trao cho bà đâu đấy nhá . Tại sao bà nghị viên Madison Nguyễn lại chơi trò "mượn oai hùm nhát thỏ" thế hử ? tồi quá, rõ mặt tay sai việt gian nằm trong huyết quản của bà rồi còn gì để chối ?

Một điều ngạc nhiên trong lần gây quỹ này, người ta không thấy bóng dáng ông Hoàng thế Dân (Việt Tân), Nguyên Khôi (đại diện cho Quê Hương Radio), Hoàng Thưởng chủ tịt bảo vệ ... ma mớp và Henry Le (Lê văn Hướng, được Vẹm phong tặng danh hiệu Việt kiều ... tiên tiến) . Theo tôi, chắc có lẽ, buổi gây quỹ lần đầu Hoàng thế Dân cương ẩu ... "vùi dập" bậy bạ, làm bà nghị viên Madison ...tè quá, nay phải cho nghỉ ở nhà . Hoàng Thưởng chủ tịt gì mà ăn mặc luộm thuộm, video quay hình thấy hết cái cúc áo trên cài khuy áo dưới, mât tác phong bảo vệ chính nghĩa của bà nghị viên, nên bị đá văng ... cho chừa . Còn chàng Nguyên Khôi, phóng viên Quê Hương Radio, đi đến đâu là bị thính giả xỉ vả, la ó đến đó, bể mặt truyền thông trung thực, nên ở nhà làm phóng sự vẫn ... chả sao .

PY


Về: Câu Chuyện Little Saigon (Đoạn kề cuối)
-------------------------------------------------------------------------------

Một suy nghĩ cần ghi lại để mọi người quan tâm đến "Câu Chuyện Little Saigon" được biết thêm, đó là lối ví von của những người lên tiếng ủng hộ bà nghị viên Madison Nguyễn đều chung một gốc, học một thày, đọc một sách!

Điển hình:
1) Bà Kim Anh lên đài phát thanh Quê Hương kêu gọi cử tri khu vực 7 đừng ký tên vào danh sách đòi bãi nhiệm, bà nại cớ rằng bà nghị viên Madison Nguyễn đã làm được nhiều việc tốt cho khu vực 7... hễ bãi nhiệm bà Madison rồi cư dân khu vực 7 sẽ mồ côi! Trời hỡi! ai mà ví von cái kiểu... bất hiếu quá! người ta dùng chữ mồ côi chỉ là để nói lên cái bơ vơ thiếu thốn sự chăm sóc của phụ, mẫu; chứ ai lại dùng chữ mồ côi vào chuyện bãi chức một vị dân cử? Coi vị dân cử như cha mẹ, đặt vua trên cả mẹ cha... thì rõ ràng người ấy có cái đầu rất nặng nề phong kiến, độc tài, vô luân khi đang sinh hoạt ở kỷ nguyên 2000, thời buổi tự do dân chủ đang được đề cao tột đỉnh.

2) Ông "nhà văng" Đỗ vẫn Trọn ví von "rước voi về dày mả tổ" để chê trách Uỷ Ban Bãi Nhiệm, làm cái công việc đi xin chữ ký của người Mễ, Mỹ (cộng đồng sắc dân khác) để cố truất nhiệm bà nghị viên gốc Việt Madison Nguyễn - là "rước voi dày mả tổ"? Úy trời thần, ông địa ơi! một "nhà văng nhớn". Đỗ vẫn Trọn, mà phóng bút "to tát" chi để trật đường rầy vậy? Lấy voi để ví... tạm hiểu rồi, còn lấy mả tổ để ví... thiệt thắt họng quá ông "nhà văng nhớn" ạ. Madison Nguyễn mới chỉ ngồi ở chức vị nghị viên, một chức dân cử "nhỏ xíu xiu" mà ví chi tới MẢ TỔ vậy ông? Nghị viên Madison Nguyễn chi trả cho ông ít hơn cả số tiền chi cho Quê Hương Radio, mà ông đã cả gan chơi gác bà "dám đốc" Đoan Trang... sau ngày 3/3/09, nếu bà Đoan Trang bị cảnh mồ côi... thì ông liệu thần hồn nghe không!

3) Khi nghe ông "nhà văng nhớn" Đỗ vẫn Trọn đọc lá tâm thư gửi bà nghị viên Madison Nguyễn trên làn sóng AM 1500, bây giờ tôi mới té ngửa ... bức tâm thư gửi cho nghị viên Madison Nguyễn sao chỉ toàn là những điều ông oán trách phe ĐÒI RECALL, duy chỉ có một điều duy nhất lại là để đề cao công trạng của bà nghị viên gốc Việt họ Nguyễn ! Nếu phân tích bức tâm thư này thì người ta có thể nghi ngờ sợi dây thần kinh nhớ của ông "nhà văng nhớn" có vấn đề - vì - rõ ràng nội dung của bức tâm tư đã đề nhầm tên người nhận! (Đáng nhẽ, bức tâm thư đó, ông "nhà văng" Đỗ vẫn Trọn cần phải gởi thẳng đến Ủy Ban Đòi Bãi Nhiệm Nghị Viên Madison Nguyễn mới đúng . Hé hé hé ... thì ra ông "nhà văng nhớn" muốn nâng váy bà nghị viên ... bằng bức tâm thư ... méc má mì!

PY

Về: Câu Chuyện Little Saigon (Đoạn kề cuối)
--------------------------------------------------------------------------------
Nhân lúc tôi thông báo cho các bạn đọc bốn phương biết số tiền chi trả của hai bên (RECALL va "ANTI RECALL), nay tôi chuyển đến các bạn cách chỉ dẫn tự tìm kiếm sổ sách khai báo tài chánh của RECALL & ANTI RECALL được lưu trữ trong website của thành phố San Jose.

Một điều tôi muốn nhấn mạnh cùng các bạn, rằng, Uỷ Ban Đòi Bãi Nhiệm Nghị Viên Madison Nguyễn chỉ biết trông cậy vào sự đồng tình của cử tri khu vực 7 và sự ủng hộ tinh thần + vật chất của toàn khối người Việt, do đó phần tài chánh rất hạn hẹp, trong khi Uỷ Ban Đòi Bãi Nhiệm phải cậy nhờ Luật sư giỏi về luật công quyền để đem vụ vi phạm luật Brown Act của nghị viên Madison Nguyễn ra trước quan toà. Tục ngữ VN có câu: "không bột khó gột thành hồ", nhất là ở xứ văn minh này tât cả đều tính bằng tiền: "no money no talk"! Quý bạn đọc tìm hiểu báo cáo tài chánh của cả hai bên, sẽ thấy mà thương... Uỷ Ban Đòi Bãi Nhiệm

1) Quí vị vào trang nhà của google để tìm: City of San Jose
2) Sau khi "enter", google sẽ hiện ra địa chỉ website của City of San Jose.
3) Nhích chuột vào chữ City of San Jose để bấm "click"
4) Trang website của City of San Jose sẽ hiện ra trước mặt.
5) Quí bạn hãy nhìn về cột hàng dọc bên tay phải, bên dưới chữ "Local Government", quí vị sẽ thấy "City Clerk" - đúng nó rồi! - nhích chuột lên để bấm (click) vào nó.
6) Sau đó sẽ hiện ra trang web "Welcome to Office of The City Clerk" và bạn tiếp tục nhìn xuống những hàng chữ bên dưới, có hình cờ Hoa Kỳ và chữ "City of Elections" - ngay bên dưới, bạn sẽ kiếm được chữ "Campaign Reports", nhích chuột và bấm (click) vào đấy.
7) Lại hiện ra trang mới: "Welcome to the City of San Jose Electronic Filling System for Campaign and Lobbyist Reports", ngay hàng chữ ấy sẽ là đề mục "Public Access Portal", nó đấy! nhích chuột đến và bấm (click) vào đề mục ấy.
8) tiếp tục hiện ra "Search by Name". Ở khung này, quý bạn hãy gõ tên "Madison Nguyen" và nhấn nút "Enter".
9) Sau khi bấm "Enter", màn hình sẽ hiện ra trang mới, trang này cho quý vị thấy có 2 reports: hàng chữ đầu ghi:- No Recall of Madison Nguyên; hàng kế tiếp là - Recall Madison Nguyen OMTE. Quý bạn bấm vào hàng chữ "No Recall of Madison Nguyen" để quý bạn xem báo cáo tài chánh của nhóm NO RECALL; sau đó quý bạn bấm vào Recall Madison Nguyen OMTE, quý bạn sẽ coi được bản báo cáo tài chánh của Uỷ Ban Đòi Bãi Nhiệm.

Chúc quý bạn đi đến nơi... không khó khăn.

PY

Về: Câu Chuyện Little Saigon (Đoạn kề cuối)
--------------------------------------------------------------------------------
Có một điều mà đa số cư dân gốc Việt tại San Jose còn lầm lẫn với sự tuyên truyền "đểu" của nhóm Our Voice (dẫn đầu phải kể đến là Hoàng thế Dân (Việt Tân), đám "ăn cơm chúa múa tối ngày" trên QH radio, Sóng Việt radio và "ní nuận dzởm" trên tờ Quan Điểm Cộng Đồng với Bùi Duy Thuyết và Dương Diên Nghị).

Tuyên truyền "đểu" là tuyên truyền thế nào? Xin thưa ngay, bọn Our Voice (Ao Voi) này dùng chiêu thức của vẹm, nói hoài nói mãi, nói đi nói lại, đứa dại nói sẽ nghe!
Bọn Ao Voi tỉ tê rằng thì là... cộng đồng đã đòi được tên Little Saigon rồi, hãy ngưng lại, không nên RECALL nghị viên Madison Nguyễn nữa. Chúng "ní nuận" rằng, nghị viên Madison Nguyễn là người Việt Nam, ngồi ghế nghị viên là đại diện cho người Việt ở hội đồng thành phố, truất phế ghế nghị viên do người Việt ngồi, tức là tiếng nói của người Việt sẽ mất và cũng tạo cho sự khinh bỉ của các cộng đồng sắc dân khác... blah blah blah...:eek

Cái đểu của nhóm Ao Voi khi "ní nuận" kiểu lừa phỉnh "tự ái dân tộc" là KHINH THƯỜNG TRÌNH ĐỘ DÂN TRÍ CỦA CỬ TRI KHU VỰC 7! Chức vụ nghị viên do dân cử, người lãnh nhận làm đại diện toàn thể cử tri, làm đúng hành tốt thì sẽ được lòng thương mến của cử tri, làm lếu hành láo thì bị cử tri đả đảo, tiến hành bãi nhiệm theo đúng thể thức của pháp luật đòi hỏi. Không vì "tình tự dân tộc, sắc da, tiếng nói" mà bao che, cố níu cái ghế đại diện cho sắc dân của mình. Sống ở xứ sở văn minh dân chủ này mà còn có đầu óc bệnh hoạn hẹp hòi... thì nên sống với XHCN cho hợp với thiên đường đỉnh cao loài người!

PY

No comments:

Blog Archive