Thursday, June 5, 2008

KINH TẾ THỊ TRƯỜNG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA CHẾT ĐỨT ĐUÔI CON NÒNG NỌC

LÝ ĐẠI NGUYÊN

Chỉ mới vừa đây, giới đầu tư quốc tế đã không tiếc lời ca tụng Việtnam là một thị trường năng động, sẽ thành rồng, thành cọp ở Á châu, mức phát triển chỉ đứng sau Trung Hoa. Nhưng nay tỷ lệ lạm phát tại Việtnam bỗng lên tới 25% ở tháng 05/08, cao nhất trong 13 năm qua. Trị giá 1 USD đã vượt quá 17.000 đồng VN, trong khi đó tập đoàn tài chánh Golman Sachs ước tính tiền đồng VN sẽ lên giá 22.150 đến 23.150 ăn một USD. Thị trường chứng khoán Sàigòn, Hànội rớt xuống sàn, rồi chui tuột xuống gầm. Năm ngoái, tập đoàn tài chánh quốc tế khổng lồ, Merrill Lynch, quyết định rút khỏi thị trường chứng khoán Việtnam đã đưa ra lời kêu gọi; “Chúng tôi khuyến cáo giảm mức phân bổ đầu tư xuống mức tối đa – Zero - tại một trong những thị trường nổi trôi nhất tại Á Châu, đó là Việtnam”.

Nhờ vậy mà Chứng Khoán Việtnam hôm nay có chết thì chết một mình, không làm quốc tế chết theo. Giá cả xăng dầu, hàng hóa, thực phẩm tăng khủng khiếp, khiến dân nghèo càng nghèo thêm. Công nhân không đủ nuôi gia đình. Nạn đình công lan tràn Việtnam, kéo các nhà sản xuất nước ngoài vào cuộc khủng hoảng lạm phát, càng ngày càng trâm trọng. Ngân hàng đầu tư Morgan Stanley đánh giá rằng, có nhiều khả năng xẩy ra khủng hoảng tiền tệ tại Việtnam.

Trong khi đó, lời phát biểu tại Diễn Đàn Doanh Nghiệp Việt Nam của Phòng Thương Mại Mỹ ở Việtnam cho rằng; “Môi trường kinh doanh tại Việtnam đang phải đương đầu với những mối đe dọa của tình trạng đầu cơ bất động sản giả tạo. lạm phát lương bổng, lao động bất ổn và tham nhũng”. Nhân đây Phòng Thương Mại Mỹ không quên nêu ra vụ bắt giữ 2 nhà báo Nguyển Việt Chiến và Nguyễn Văn Hải là những nhà báo từng mạnh dạn điều tra vụ tham nhũng PMU 18 tại bộ Giao Thông Vận Tải trong năm 2006. Lời phát biểu đó còn nhấn mạnh rằng: “Điều quan trọng là không thể trừng phạt những người dân và các viên chức hành động có trách nhiệm trong việc bài trừ tham nhũng”. Cùng trong diễn đàn này, Võ Hồng Phúc, bộ trưởng Kế Hoạch và Đầu Tư đã đọc bài học thuộc lòng do đảng dậy, rằng: “Hai nhà báo vừa kể bị bắt vì phạm luật, và rằng, phòng Thương Mại Mỹ tại Việtnam đã không nhận được những tin tức đúng đắn về vụ này.”

Dư luận quốc tế và Việtnam trong, ngoài nước thừa biết, ngay cả những tên cầm đầu Việtcộng cũng đã ngầm hiểu: Chính cơ chế cộng sản đã tạo ra tham nhũng, và cái gọi là Luật, mà chúng tạo ra chỉ nhằm bảo vệ địa vị, quyền lực, tham nhũng của cộng đảng, và diệt những người chống tham nhũng, đòi tự do dân chủ. Thế rồi hậu quả là đẩy nền kinh tế chập chững của Việtnam vào tử điạ. Dân chúng hoàn toàn không tin vào khả năng điều hành nền kinh tế của những chiếc đầu đần độn tham quyền, tham nhũng của cộng đảng. Nhân tài bỏ cơ quan nhà nước và quốc doanh để làm cho công ty ngoại quốc. Tuy Việtnam vào WTO, mà chương trình giải tư các công ty quốc doanh đảng quản, vẫn đứng ỳ một chỗ. Việc hứa cho thành lập các công ty 100% vốn quốc tế vẫn chưa đi tới đâu, khiến cho ngoại quốc cũng hứa rất nhiều, nhưng thực tế chưa có là bao. Việtnam vẫn chì là một nền kinh tế gia công, suất cảng nông phẩm, và dầu thô, trong khi nông dân lại là thành phần nghèo mạt rệp. Việtnam vẫn phải nhập cảng xăng dầu và nguyên liệu kỹ nghệ dài dài. Thế nên Việtnam cũng phải chiụ chung số phận với giá dầu tăng vọt hiện nay trên thế giới, kéo theo giá thực phẩm gia tăng, thâm hụt mậu dịch, lạm phát phi mã, giá vàng, ngoại tệ giao động mạnh.

Để đối phó với tình trạng trên, nhà nước Việtcộng chỉ đưa ra những biện pháp vá víu, như quy định trần của lãi suất là 12%. Nhưng lạm phát vẫn tăng, mà không có tiền chạy vào Ngân Hàng. Sau 2 tuần lễ nhà nước Việtcộng đành cho phá trần lãi. Các ngân hàng được dịp thi nhau mời kéo thân chủ với lãi suất cao từ 18% đến 20%. Hiện nay ở Việtnam có 5 ngân hàng Thương Mại Nhà Nước, 6 ngân hàng Liên Doanh, 36 ngân hàng Thương Mại Cổ Phần, 44 chi nhánh ngân hàng Nước Ngoài, 10 công ty Tài Chánh, 13 công ty tài chánh phụ và gần 1000 quỹ tín dụng. Thử hỏi, bằng từng ngần ấy cái vòi hút tiền của dân vào, hút tiền của nhà nước ra, mà không thể đầu tư vào đâu để có lời trên 20%, thì chỉ có cách đổi từ tiền đồng VN ra dollars Mỹ, rồi ù té chạy, chứ biết làm sao hơn? Đứa chạy được thì phải là đảng viên có thần, có thế. Đứa không chạy được thì như Nguyễn Văn Mười Hai năm xưa đi tù mọt gông. Nhưng tiền của dân, vốn của nước vẫn thành mây, thành khói.

Nguyễn Tấn Dũng, thủ tướng Việtcộng, hôm 03/06/08 cho biết: “Chính phủ sẽ nghiêm trị những kẻ đầu cơ và những người tung tin thất thiệt để tăng giá và gây xáo trộn thị trường.” Nguyên tắc “đục nước, béo cò” là kinh nhật tụng của những tên cộng sản tham nhũng lưu manh làm kinh tế hiện nay. Chính chúng là những đứa đầu cơ, trục lợi bằng bất cứ thủ đoạn nào, chỉ có Báo Chí Tự Do và Tòa Án Độc Lập mới làm chúng chùn bước. Nhưng hiện nay cộng đảng nắm luôn Báo Chí lẫn Tòa Án, mà Dũng định nghiêm trị chúng sao nổi. Nhất là 2 ký giả, 2 viên chức năng nổ chống tham vừa bị đi tù, thì ai ngu gì mà nghe Dũng xúi dại. Trong khi phe cánh thân Trungcộng đang khai thác tình thế suy sụp của kinh tế Việtnam để bắt Nguyễn Tấn Dũng và bộ sậu của hắn làm “con dê tế thần”. Chẳng thế mà Nông Đức Mạnh phải vội sang Tầu để nhận mật kế của quan thầy, nhằm ăn thua đủ vào kỳ họp đảng tháng 07/08 này đó sao?

Trả lời phỏng vấn BBC Việt ngữ, kinh tế gia trưởng UNDP tại Hànội, Jonathan Pincus nói: “Kinh tế vĩ mô thì uy tín hay lòng tin là 90%.”. Ông thêm rằng: “Nếu chính phủ không rõ ràng trong chính sách, và các biện pháp, để cho những lời đồn đoán đóng vai trò lấn át thì những người không có được thông tin đầy đủ sẽ làm những việc có tính cách bảo vệ cho chính họ một cách rất quyết liệt.”. Đúng vậy, người dân Việtnam và cà quốc tế, đã không còn tin tưởng vào cái cơ chế quái đản “Kinh Tế Thị Trường theo Định Hướng Xã Hội Chủ Nghiã” và khả năng lãnh đạo của Cộng Đảng nữa. Làm sao họ có uy tín để vận hành nổi nền Kinh Tế Vĩ Mô của Việtnam, trong hoàn cảnh khắc nghiệt vừa phải tranh thủ được nhân tâm, huy động nổi nội lực quốc dân và ngoại lực của quốc tế, nhằm giảm lạm phát, đẩy nền kinh tế đi lên. Trái lại chỉ thấy hình ảnh cuộc khủng hoảng 1997 tại Á Châu, phát xuất từ Thái Lan, khiến chỉ trong 2 tuần lễ nước này mất 30 tỷ USD dự trữ. Việtnam hiện nay có thể đã mất đến 10 tỷ USD. Nhưng không vì vậy mà gây ảnh hường dây chuyền ra Á Châu như hồi 1997, vì các nước trong vùng đã biết dùng Dân Chủ Hoá chế độ để thủ thân. Có chăng, Việtnam sẽ là cái trớn của một chiếc kim, chích lủng quả bóng kinh tế khổng lồ đang căng phồng Trungcộng. Vì hai nước này cùng chung chính sách Độc Tài Toàn Trị để vận hành một nền Kinh Tế Thị Trường Tự Do Toàn Cầu Hóa, mà vẫn kéo lê cái duôi “con nòng nọc” là cơ chế Xã Hội Chủ Nghiã lỗi thời. Đã tới lúc do nhu cầu thực tế buộc Việtnam vào cái thế phải chặt đứt cái đuôi quái gở, chẳng giống ai đó đi rồi!

Little Saigon ngày 03/06/2008.

No comments:

Blog Archive