Saturday, February 27, 2021

Duy Liêm

Huyền Thoại-Thịnh Hương

Boy and girl. (hình minh họa – www.pixabay.com)

***
Duy Liêm là tên Việt Nam của thằng chaú nội Bà Hai. Bà phiên âm từ cái tên trong khai sanh của nó là William.

Sau khi siêu âm và được biết sẽ sanh một bé trai vợ chồng con bà vui lẳm. Không phải vì họ đang mong ước có có con trai để “nối dõi tông đường”, nhưng vì đã có cô con gái đầu lòng rồi nên chuyện có thêm đứa con trai là một điều đáng vui. Vài người bạn của bà khen “Vậy là tuị nó có đủ tẻ và nếp rồi nhé!”. Mới đầu, hai vợ chồng Phúc – con trai bà – dự tính chỉ sanh một đứa con thôi, vì bao nhiêu khó khăn vất vả mà hai vợ chồng trải qua sau khi sanh Quỳnh Anh, cô con gái đầu lòng . Quỳnh Anh từ lúc sanh ra đã khó ăn khó ở. Môĩ lần ăn là cô nàng ói thốc ói tháo. Một chén bột chắc chỉ con giữ laị trong bao tử chừng một phần ba. Ăn bột ói, uống sữa cũng ói! Khi cô nàng ăn, bà hay cha mẹ phải ngồi trước máy vi tính cho nó xem các phim hoạt hoạ như Pingu, Big Bird, Elmo…Cha mẹ và bà nội lo xanh mắt vì sợ cô nàng thiếu chất dinh dưỡng nên năn nỉ bác sĩ cho toa mua thuốc bổ, nhưng bà bác sĩ tỉnh bơ, nói không cần uống thuốc, chỉ cố cho nó ăn ít và ăn nhiều bữa là được. Nó ói thì chờ vài tiếng rồi cho nó ăn nữa. Quỳnh Anh được một tuổi thì phải tìm babysitter vì mẹ Quỳnh cần đi học trở lại cho xong bằng cấp. Được mẹ ôm ấp chăm lo suốt một năm nên cô nàng hoảng sợ khi thấy có một bà lạ hoắc ẵm bế mình. Cô nàng khóc liên tu bất tận cho đến lúc mẹ đến đón. Về đến nhà khoảng năm phút cô nàng nằm lăn ra ngủ. Có lẽ sự căng thẳng bên người lạ và nỗi nhớ nhung cha mẹ đã làm nó mệt nhoài. Bây giờ về nhà cô yên tâm ngủ bù. Hôm sau trở lại nhà cô babysitter thì con bé nắm chặt áo bố không chiụ buông, hai chân dẫy đạp như muốn đẩy cô ra xa. Phải mười lăm phút sau mới chịu ngưng đạp. Chắc tại mệt quá hết đạp nổi. Hoạt cảnh này kéo dài cả tuần lễ mới ngưng làm bố mẹ nó căng thẳng muốn đứt giây thần kinh. Mấy háng sau cô giữ trẻ …ốm nghén nên phaỉ bỏ việc, con dâu bà được bạn giới thiêụ một cô khác. May mắn thay cô mới rất yêu Quỳnh Anh và thường ẵm ru cho nó ngủ trưa vì cô nàng mang luôn bệnh khó ngủ. Khó ăn khó ngủ nên bố mẹ nó sợ có thêm con là điều dễ hiểu. Vậy mà lạ thay, chỉ vài tháng trước ngày đủ tuổi để đi nhà trẻ Quỳnh Anh hết ói và chịu ngủ riêng trong phòng của mình.

Sau sáu năm, những nhọc nhằn nuôi con từ từ phai nhạt, Phúc thuyết phục vợ sanh thêm một đứa con nữa, trai hay gái gì cũng đều “welcome”. Phúc viện lý do là qua kinh nghiệm chính bản thân mình, anh thấy làm con một nó … buồn lắm! Buồn vì “bị” cha mẹ lo lắng chăm lo cho mình một cách thái quá! Lúc nào cha mẹ cậu cũng nơm nớp lo âu, sợ những tai vạ không đâu vận vào đầu con mình. Phúc đi đâu cũng phải báo cáo cho cha mẹ biết đi nơi naò, bao lâu, chừng nào về. Sau vài giờ không nghe cậu lên tiếng báo trễ là cha mẹ sốt ruột, đi ra đi vào như lửa đốt trong lòng. Sau này khi cell phone trở thành món cần thiết cho mọi người mọi nhà thì tha hồ cho ông bà réo gọi, “Con ơi, con OK không? Chừng nào con về?”. Những dịp cuối tuần câụ đi parties thì ông bà thức đêm chong đèn chờ, chỉ khi nghe tiếng xe câụ ngừng ngoài driveway thì ông bà vội vã tắt đèn giả vờ đã ngủ từ lâu. Có lần cậu bực quá, tuyên bố là nếu ông bà “kềm kẹp” kỹ quá câụ sẽ dọn ra ở với bạn cho có chút tự do!

Phúc còn một lý do nữa để xin vợ thêm một đứa con, đó là mai đây khi cha yếu mẹ già thì còn có thêm người phụ lo cho cha mẹ, chứ “chỉ hai đứa mình thôi nhé” thì oải vô cùng! Từ tháng thứ tư của chu kỳ thai nghén, vợ chồng Phúc bắt đầu tìm tên cho con. Bà Hai không tham gia, vì bà hiểu rằng bên xứ này ông bà nội ngoại chớ nên can thiệp vào chuyện gia đình con cái kẻo gây ra nhiều phiền toái. Ông bà thì “được quyền” giúp đỡ chăm sóc, chứ những quyết định nên để “vợ chồng người ta” tự lo. Bà Hai góa bụa trước khi con trai cưới vợ, nên bà “mời” hai vợ chồng Phúc chung nhà với bà. Bà có công ăn việc làm tốt nên không muốn ở nhà giữ chaú, chỉ xin nhận coi cháu vào những cuối tuần hay khi cô babysitter bận chuyện nhà, không thể giữ trẻ trong mấy ngày.

Trở về chuyện tìm tên, Phúc chiều ý vợ, chọn tên William cho con. Theo con dâu bà, nhũng người có tên William thường có tài và nổi tiếng! Thí dụ như Bill Gates, hoàng tử William của Anh Quốc, tổng thống Hoa Kỳ William Clinton... Bà Hai thầm nghĩ nhưng không dám nói ra miệng, là bà có một ông xếp tên William mà khó chịu dàn trời, ít ai ưa.

Duy Liêm chào đời đúng ngày đúng tháng. Bà Hai không đưa con dâu đi sanh như lần trước vì bà phải ở nhà giữ Quỳnh Anh. Khi việc sinh nở xong xuôi, Phúc gọi điện thoại báo tin là tất cả đều suông sẻ, mẹ tròn con vuông, và thằng cháu nội cuả bà mai đây có thể vượt xa các ca sĩ hát nhạc Opera của Ý. Bà không hiểu thì Phúc giải thích rằng vừa ra khỏi bụng mẹ nó la chói lói, thiếu điều muốn bể kính cửa số nhà thương. Bác sĩ nói thằng bé này có hai lá phổi tốt! Phải công nhận nó mà hét lên thì điếc tai thiệt. 

Nhà bà ở trên đồi, thỉnh thoảng mấy con nai dẫn nhau đến ăn hoa trái. Hôm đó, bà nhớ, Duy Liêm chừng ba tuổi. Hai bà cháu ra vườn tỉa lá hái hoa thì có hai con nai lừ đừ đi tới định kiếm gì bỏ bụng. Bà Hai hầm hừ, vung tay xua đuổi, cầm cây hù doạ mà chúng chả sợ, cứ giương mắt nhìn bà một cách rất là ngây thơ vô tội. Nhưng lúc Duy Liêm cật lực hét lên thì hai con nai cong đuôi bỏ chay! Thế là đủ biết nó có uy rồi nhé! Bà Hai nói nó có “giang” làm …tướng, và câù mong nó làm tướng quân đội chứ đừng làm tướng gì khác. Duy Liêm cũng kén ăn nhưng không đến nỗi quá “kinh dị” như chị nó. Mỗi lần cho nó ăn phải ngồi cả giờ, thức ăn văng vaĩ tứ tung vì anh chàng cứ quay qua quay laị, không ngồi yên.

Saú tháng, con dâu bà hết hạn nghỉ phụ sản. Laị phải ra công tìm người gửi con! Lạ kỳ, không hiểu được, vì cô này vừa ôm nó vào lòng là nó khóc như bị nhéo bẹo rồi nhoài người ra đòi mẹ bế. Cô bảo, “chị cứ yên tâm, một lát nó sẽ quen”. Nhưng chỉ hai tiếng sau cô gọi Quỳnh báo là Duy Liêm khóc hoài không nghỉ, khan tiếng rồi. Quỳnh sợ quá vội vã đến đón con. Vừa thấy mẹ thì chàng ta hết khóc. Bà Hai tin rằng con nít có một ràng buộc thiêng liêng với người mẹ, mà người ta thường nói là quen hơi bén tiếng, nên khó lòng xa mẹ một cách đột ngột. Chúng không nói được nên dùng tiếng khóc để phản đối sự chia lià và bày tỏ lòng thương nhớ của mình. 

Bà Hai còn nhớ ngày bà mới sanh Phúc được một tháng thì mẹ chồng bà ra lệnh đem Phúc về cho bà và cô Năm nuôi phụ, nại cớ là bà Hai sanh con so, chưa có kinh nghiệm nuôi con, ngoài việc vợ chồng bà đêù đi làm, mướn người làm uổng tiền. Nghe thì rất chí lý, nhưng Bà Hai biết rõ, rất rõ, là mẹ chồng sợ bà đem Phúc vô nhà thờ làm lễ Rửa Tội theo Thiên Chúa Giáo, dù bà đã hứa sẽ để cho Phúc quyết định tôn giáo của mình khi nó đã trưởng thành. Hai tuần sau, mẹ chồng goị bà về đón Phúc vì nó khóc cả ngày lẫn đêm, khóc dai dẳng làm ai cũng mất ngủ, ẵm bế nó rã rời tay chân, hết muốn canh giữ! Khi Bà Hai vừa bước chân vô nhà và lên tiếng goị thì Phúc nín khóc và lúc được mẹ ẵm vào lòng nó cười toe toét, “dễ ghét” lắm. Mẹ chồng bà mắng yêu, “Tổ cha nó, nó mới ngửi hơi con mẹ nó là nó nín. Thôi, dià thì dià đi, ai mà ham! Tổ cha mầy!”. Mang được con về, bà mừng lắm. Thời của bà, con dâu kính sợ và nghe lời mẹ chồng, chứ không như thời nay, nhiều mẹ chồng phải e dè con dâu vì sợ mất cả con lẫn cháu.

Quỳnh cần đi làm nên ba ngày liên tiếp đem con tới nhà cô giữ trẻ và ngồi chơi với nó khoảng vài tiếng, hy vọng thằng bé sẽ quen dần với người lạ. Nhưng khi mẹ vừa đi khỏi là Duy Liêm lại khóc thảm thiết như hôm đầu. Hết ba ngày cô giữ trẻ vái nón chiụ thua, không dám giữ nó. Một người bạn giới thiêụ một bà lớn tuổi, hiện đang coi sóc hai đứa cháu ngoại . Và, kỳ lạ thiệt, vừa thấy bà Duy Liêm liền nhoẻn cười và sà ngay vào vòng tay mở sẵn của bà. Người ta nói nó hạp hơi bà. Cỏ lẽ người Mỹ sẽ noí nó và bà có “good chemistry”. Nhờ Duy Liêm có “good chemistry” với bà Mai mà mẹ Quỳnh được đi làm trở lại, mém chút nữa phải bỏ nghề vì con.

“Thời” của Duy Liêm thì Ipad đang đà thịnh hành, nên bà Mai cho nó coi hoạt hình khi cần nó ngồi yên trong khi bà lo cho mấy nhóc kia. Coi riết anh chàng ghiền, về nhà thấy Ipad của bà Hai là nó giơ tay đòi, bập bẹ “Coi. Coi”. Nó thích coi Elmo nhất, nhưng chưa nói soĩ nên nó gọi Elmo là “Mô Mồ”. Từ Mô Mồ, nó gọi Ipad là Mô Mồ luôn cho tiện bề ăn nói. Vì thế, khi nghe nó ra lệnh “mô mồ” là cả nhà biết nó muốn coi Ipad.

Trái với chị, Duy Liêm “đeo” bố nhiều hơn mẹ. Từ lúc Phúc đi làm về là anh ta dính liền với bố như bị nam châm. Bố lên lầu, con lẽo đẽo đi theo. Bố ngồi ăn, con ở sát nách. Bố đi ngủ con theo vào giường. Bố thức dậy, con dậy theo. Nhiều khi Phúc nổi giận, gằn giọng bảo nó để bố yên thì nó trề môi mếu máo “Bố không thương”. Nó sẽ ngồi khóc cho tới khi Phúc bế nó lên và xác nhận, “bố thương, bố thương” thì mới nín. 

Khoảng hai tuổi, nó bắt đầu trở chứng, hờn giận một cách vô lý và khóc lóc vật vã một hồi lâu. Người Mỹ goị là “throwing a tantrum”. Thí dụ, một hôm chuẩn bị ăn cơm, nó đòi moị người đơị cho nó lắp xong một món “lego” hồi mới được ăn. Mấy phút trôi qua, moị người quyết đinh không chờ nữa thì nó nằm lăn ra sàn nhà, chân đạp chòi lia lịa, khóc la inh oỉ, miệng bải hải than không ai nghe lời nó. Bố mẹ ra sức dỗ dành, kể cả doạ nạt mà y ta không nín, tiếp tục la hét. 

Hôm khác, nó muốn chị nó mặc áo mầu xanh để đi chơi nhưng Quỳnh Anh không chiụ chiều, nhất quyết mặc mầu hoa cà. Thế là y ta khóc, chẳng những khóc mà con la hét đinh tai nhức óc, không ai dỗ được. Mấy hôm sau vợ chồng Phúc đem nó đi bác sĩ xem có cần chữa trị chi không thì bác sĩ nói trẻ con tuổi này đang lớn, hormone thay đổi nên tánh nết bất thường. Cứ để nó khóc, mệt nó sễ nín, nhưng mình phải luôn ở gần và quan sát, đề phòng nó sặc hay có triệu chứng khác thường. Mỗi lần cháu khóc dai như vậy Bà Hai đứng ngồi không yên. Bà đi tới đi lui vì đau lòng xót chaú, thêm nỗi ngại ngùng, sợ hàng xóm nghe tiếng khóc lại nghĩ gia đình bà hành hạ con nít. Bà đóng cửa số trong nhà cho kín. Cửa nhà bà hai lớp kính nhưng tiếng khóc vẫn lọt ra ngoài tuy khá nhỏ.

Bà lên internet tìm hiểu bệnh trạng của Duy Liêm, thì thấy nó có vài triệu chứng OCD, Obsessive Compulsive Disorder, tạm dịch là Chứng Rối Loạn Ám Ảnh Cưỡng Chế. Nếu ai đã từng coi phim “Monk” trên TV, thì sẽ thấy ông thám tử này rất sợ vi trùng và những gì dơ bẩn. Ông thuê một cô phụ tá riêng theo ông kè kè như bóng với hình. Cô phải lau sạch một vật thể trước khi ông sờ tay vào trong lúc điều tra kiểu tâm linh của mình. Sau khi ông đụng chạm vật gì cô phaỉ tức tốc đưa giấy lau tay cho ông. Ông có vài chục bộ đồ cùng mầu cùng kiểu; ông treo áo quần mũ nón theo đúng thứ tự. Nếu có sự xê dịch khác biệt là ông phải sửa lại ngay tức khắc dù ông đang rất vội. Bà Hai cho rằng Phúc cũng mang phải cái bệnh OCD này, nhưng nhẹ thôi! Anh chàng làm việc gì cũng tỉ mỉ quá đáng. Sửa vật dụng gì trong nhà cũng coi đi ngắm lại nhiều lần. Có gì không vừa ý là anh ta loay hoay chỉnh sửa cho đúng sách vở, không có chuyện đại khái cho xong. Khi phải đi đâu, moị người ra khỏi nhà, anh ta ra xe rồi lại trở vô, để yên trí là đèn điện, bếp ga và các voì nước đã tắt an toàn. Nhiều khi cô vợ phát giận vì cái tánh kỹ lưỡng đến lề mề của anh chồng.

Vì Duy Liêm và bố đều có vài biểu hiện OCD nên bà hay gọi hai bố con là OCD Senior và OCD Junior, dù bác sĩ không đồng ý với việc định bệnh nghiệp dư của bà. Khi bà hỏi tại sao Duy Liêm đeo bố như đôi sam, thì nó dõng dạc trả lời “OCD people stick together!”. 

Thấm thoát mà anh chàng sắp ba tuổi, tuổi đi học mẫu giáo. Vợ chồng Phúc quyết định ghi tên cho nó vào học một trường đạo gần nhà, trường mà Quỳnh Anh đã học trước đây. Khổ nỗi, anh chàng được chiều quá nên giờ này vẫn chưa chịu tự đi tiêu tiểu một mình. Bố Phúc bảo “Nếu con không đi potty một mình thì cô giáo sẽ tính thêm tiền học. Nếu con muốn “save” tiền cho bố mẹ thì con phải tự “take care” con, hiểu không?” Chắc nó hiểu, vì một tuần trước ngày nhập trường nó đã tự lo cho mình một cách chu đáo không ngờ. Bố mẹ nó khoái lắm tiết kiệm được một trăm đô mỗi tháng. Tuy nhiên nó nhất định không chiụ ngủ riêng trong phòng của mình. Bố Phúc cố tập cho con ngủ một mình bằng cách mang gối trải mềm nằm trên sàn kế giường nó, vậy mà nó lại lăn xuống sàn nằm với bố cho tới sáng. Sau một tuần như vậy, ông bố chiụ thua thằng con vì nằm sàn ê mình quá! Thế là ba ta lại một giường như bình thường.

Ngaỳ đầu Duy Liêm đi học thật là vất vả. Anh ta chỉ mới học được năm, mười từ tiếng Anh ở nhà, như Good morning, hi, hello, thank you…Mấy ngày đầu cô nói gì mặc cô, bạn hỏi gì mặc bạn, nó chỉ tha thẩn chơi với mấy thứ đồ chơi trong lớp. Cô Monica đã từng dậy vỡ lòng cho các con em gia đình nhập cư nên cô mang sẵn “google dictionary” để … giao tiếp với học trò “non-English” của mình. Chiều gặp bà Hai đến rước cháu về, cô khoe cô đem “tự điển nói” ra hỏi Duy Liêm muốn gì khi thấy nó “ngồi buồn một mình”. Anh chàng trả lời “con đói” vào phone giúp cô giải quyết vấn đề một cách mau chóng. Thời buổi tin học tiến bộ làm cho nhiều việc dễ dàng và thuận tiện biết bao! Vậy mà chỉ sau bốn tháng đi mẫu giáo Duy Liêm đã nói rành tiếng Anh và ít gặp trở ngại trong lớp. Về nhà không chịu nói tiếng Việt với cha mẹ nữa. Cha mẹ hỏi tiếng Việt nó trả lời tiếng Anh. Bà Hai và bố mẹ nó hơi … phiền, nhưng phải đồng ý rằng đây là lúc phải cho nó hòa đồng với cô giáo và bạn bè nó bằng Anh Ngữ để nó phát triển con đường học vấn. Còn nhiều cơ hội và thời gian để cho nó ôn lại tiếng Việt khi nó lớn lên, cũng không muộn.

Cô giáo cho Bà Hai biết Duy Liêm chơi rất thân với một cô bé da trắng tên Kelly. Trong lớp ngồi cạnh nhau và vì hai đứa nói chuyện hơi nhiều, bị cô can thiệp, bắt ngồi với bạn khác. Nhưng trong giờ chơi hai đứa lại tìm nhau đùa nghịch. Một hôm bà Hai có dịp đi ngang trường nhằm giờ ra chơi nên ghé thăm cho biệt sự tình. Qua hàng rào mắt cáo bà thẩy Kelly đang chở Duy Liêm trên chiếc xe đạp. Duy Liêm nét mặt hân hoan, hai tay ôm chặt eo ếch của cô bạn. Cô giáo nói hai đứa chỉ chơi với những trẻ khác khi một trong hai đứa nghỉ học. Một ngày kia, Duy Liêm đi học về, mặt buồn thiu, than với mẹ rằng Kelly bị bịnh phải nghỉ học vài ngày. Y ta yêu cầu bà nội hôm sau chở y tới nhà Kelly để thăm. Y còn muốn ra tiệm mua thú nhồi bông làm quà cho bạn vui và mau hết bịnh. Ôi trời, mới ba tuổi rưỡi mà đã biết thế nào là lãng mạn rồi.

Năm ngoái bà Hai quyết định nghỉ hưu vì đã bương chải kiếm tiền đúng nửa thế kỷ rồi dù bà vẫn còn dư sức khoẻ để làm công việc của mình. Hơn nữa, bước qua tuổi thất thập cổ lai hi, bà muốn buông bỏ dù các xếp trong sở yêu cầu bà ở lại làm part time. Bà đã ngán những chuyến đi công tác dài ngày ở một thành phố lạ, một quốc gia xa xôi không người quen. Bà cũng ngại lái xe trên đường cao tốc chằng chịt ngã rẽ. Bà nhất quyết treo kiếm, về làm tài xế đưa rước hai chaú đi học, giúp cha mẹ nó thoải mái, không phải bầm dập với nạn kẹt xe để về rước con cho kịp giờ tan học.

Nhưng đùng một cái, dịch cúm Vũ Hán bùng nổ khắp thế giới… Hãng xưởng, tiệm buôn, nhà hàng, nơi giải trí được lệnh đóng cửa. Dân chúng phải giãn cách, khẩu trang xuất hiện trên mặt mọi người mọi nơi. Quỳnh Anh vừa học xong lớp năm, tưởng đâu năm nay nghỉ hè sẽ được cùng cha mẹ đi Hawaii. Ai dè… Tới tháng tám , nhà trường vẫn còn lệnh đóng cửa, học sinh phải đến trường trên vi tính… Nhà trẻ của Duy Liêm vẫn được hoạt động, nhưng mỗi lớp chỉ được nhận mười hai em. Nhiều phụ huynh được làm tại nhà nên cho con nghỉ học, lớp chỉ còn lại con em của các bậc phụ huynh phải đi làm như y tá, bác sĩ, công chức, v.v…Phúc và Quỳnh được làm tại gia nên Duy Liêm cũng được nghỉ học. Bà Hai đã có chương trình đi du lịch với mấy người bạn, nhưng vì cả thế giới bị bế quan toả cảng, nội bất xuất ngoại bất nhập nên các bà phải gọi huỷ vé máy bay và khách san.

Có chuyện ngược đời, là trong khi nhiều người bị tạm thất nghiệp vì hãng xưởng “shut down” thì Phúc lại được một hãng lớn goị tới “dụ” sang làm cho họ! Những yêu cầu, đòi hỏi của Phúc được họ chấp nhận một cách mau chóng, dễ dàng. Không thể tử chối một số lương tăng đáng kể, Phúc gửi thông báo cho sở cũ xin nghỉ làm. Ông xếp goị lại điều đình, nhưng phải chịu thua vì không thể trả theo một số lương ngoài ngân sách của hãng. Sau hai tuần, hãng mới gửi computers, bàn ghế, máy in và máy fax để Phúc làm việc online. Bà Hai nhận xét là làm việc tại gia đỡ tốn thì giờ lái xe đi về, không hao xăng và hư mòn xe cộ, nhưng Phúc nói số tiền điện hàng tháng sẽ tăng lên, và phải làm nhiều giờ hơn vì bị con cái chi phối, quấy rầy.

Dù có bà nội ở nhà nhưng hai chị em thay phiên nhau xuống văn phòng của cha mẹ dưới garage léo nhéo suốt ngày. Nhiều khi hai chị em cà khịa nhau bà nội không can thiệp được chúng lại xuống thưa kiện. Cha mẹ lại phải ngưng việc để xử án. Khi cha hoặc mẹ đang họp trên Zoom mà con cái xuống léo nhéo ỳ xèo thì kỳ quá nên Phúc phải làm thêm khoá bên trong để chúng không vô quậy trong những lúc dầu sôi lửa bỏng! 

Ở nhà tù túng , Quỳnh Anh và Duy Liêm rất nhớ bạn bè. Vì vậy môĩ cuối tuần Phúc và Quỳnh phải chở con đến nhà bạn cho chúng đỡ nhớ. Thăm nhau mà đứa đi thăm bước xuống xe, đeo mặt nạ đứng chờ. Đứa được thăm cũng đeo mặt nạ bước ra trước cửa. Hai phe nói qua nói lại mấy phút rồi hôn gió goodbye. Chưa bao giờ có cảnh vừa khôi hài vừa đau lòng như thế. Duy Liêm được bố mẹ chở đi thăm Kelly một lần. Hai đứa dứng xa xa nhìn nhau, ngượng ngùng vẫy tay chào, chả biết tâm sự thế nào! Vài tuần sau cô nàng đến thăm trả lễ. vi` hai trẻ ké né không ra lời nên hai bên cha mẹ đành tạm ngưng xã giao, hẹn ngày tái ngộ khi giặc vũ hán lui quân.

Vì không có bạn nên Duy Liêm bắt bà nội tham gia giải trí. Lúc chơi trò trốn tìm, lúc dở trò ráp chữ. Chơi trò hiền lành chán, y ta bắt bà nội chơi đấu kiếm. Đẩu kiếm trong nhà nó cũng chán, lại rủ nội ra sân sau… múa cán chổi, rồi đá banh! Tội nghiệp lão bà trên bảy bó gần đất xa trời mà còn phải gồng mình giang chân múa tay quay cuồng cùng thằng chaú tranh giành thắng bại! Bà chạy không nhanh bắt banh không kịp nên bị cháu chê “ you too old to win”. Trời ạ! Ngó xuống mà coi!

Cho đến hôm nay, sau gần mười hai tháng giãn cách Thống Đốc bang California đang bị tiểu bang tìm cách “recall” vì những kế hoạch đối phó dịch bệnh và phương cách cai trị của ông. Tuy vậy những đợt chích ngừa covid đã và đang được thi hành chậm rãi và trật tự. Đợt đầu dành cho những chiến sĩ tiền tuyến như bác sĩ, y tá, các bô lão tuổi baỷ lăm trở lên đã tạm xong. Đợt dành cho các cụ từ sáu lăm tới bảy lăm đang bắt đầu. Có tin vui trong giờ tuyệt vọng! Bà Hai được văn phòng bác sĩ thông báo và cho địa điểm đi tiêm phòng, nhưng bà phải tự lên online để ghi tên và xin hẹn. Bà đã có hẹn và đang hồi hộp chờ. Bà hồi hộp vì bây giờ đang mùa đông, muà cảm cúm. Nếu bà bị nóng sốt thì người ta sẽ không chích ngừa cho bà theo hẹn, rồi bà phải làm hẹn trở lại! Bà nôn nóng trông chờ ngày moị người moị nơi được chích ngừa để hết bế quan toả cảng, để bà và bạn bè lại có cơ hội gặp nhau chia xẻ vui buồn “real time” và cùng nhau đi du lịch “giối già”. Bà không tin con cúm Vũ Hán sẽ ngủm củ tỏi hoàn toàn, nghe đâu người ta dự đoán nó sẽ như bệnh cúm hằng năm và rồi thiên hạ sẽ phải đưa tay ra chích thêm một loại chủng ngừa thường niên từ đây. Theo bà, thêm một muĩ chích chằng phiền hà chi! Còn hơn cứ bị cách ly và đóng cửa biên giới, phi trường… Rõ ràng là khoa học càng tiến bộ thì vi trùng bệnh tật nó cũng rộ lên theo tỉ lệ thuận.

Phúc cho bà hay vợ chồng anh đã goị nhà trường xin cho Duy Liêm đi học trở laị, lý do là trong hơn mười tháng qua, các cô giaó cũng như trẻ em vẫn đến trường không ai bị nhiễm covid. Để Duy Liêm ở nhà nó lười học và chỉ ham vô Youtube Kids xem Minecraft và hoạt họa muốn lé hai mắt. Duy Liêm nghe vậy thì buồn lắm vì ở nhà vui chơi thoả thích quen rồi. Nhưng khi nghe nói Kelly cũng đã trở lại trường y ta sáng con mắt. Buổi sáng đầu tiên trở lại lớp Duy Liêm lừng khừng không chịu buông tay bố để theo cô giáo vào lớp, nhưng khi Kelly chạy ra đón thì anh chàng vội ôm chào bố rồi mau mắn theo nàng. Ôi, phép mầu của tình yêu!

BIẾT ĐẾN BAO GIỜ?

Tôi thường tự hỏi “Chừng nào thì Phe DC mới chấm dứt các trò gian lận, xảo trá, ngụy tạo bằng chứng để kiếm cách hạ bệ Ông Trump? Chừng nào Họ chấm dứt việc trả thù người dân Mỹ không cùng chính kiến với họ?”

Chừng nào Họ ngưng xữ dụng bọn côn đồ để đe dọa, đánh đập, uy hiếp, khủng bố, phá họai nhà riêng, hay thậm chí còn đốt nhà của những người Mỹ đã ủng hộ và bầu cho TT Trump vào ngày bầu cử 3/11/2020 ?

Bọn Antifa, BLM bịt mặt, nón bảo hiểm, tay cầm gậy gộc, thanh sắt, có khi mang luôn chất nổ đi khủng bố những người dân Mỹ, kể cả người da đen, da đỏ, da vàng chứ không nhất thiết phải là người Mỹ ‘thượng đẳng da trắng’, chỉ vì những người nầy đã xử dụng lá phiếu của họ theo HP Hoa Ky cho phép. (đã có chiếc xe bị nỗ tung và giết chết con rễ tương lai của Thống Đốc GA đó)

Tôi tin rằng đây cũng là câu hỏi của hơn 74 triệu người đã bỏ phiếu cho TT Trump và cũng là của vô số người dân nước khác trên tòan thế giới. Những người nầy đã hồi hộp nín thở theo dõi kỷ cuộc bầu cử TT Mỹ năm 2020 trong mấy tháng liền, từ những cuộc rallies của TT Trump cho đến những vụ kiện tụng, đàn hạch vô cớ vị TT đáng kính đó, chỉ vì cuộc nổi loạn có dàn dựng theo bài bản sẳn của ngày 6/1/2021. Mục đích duy nhất của họ là vu oan giá họa cho TT đặng có cớ để truất phế Ông.

Rõ ràng Nước Mỹ có Hiến Pháp quy định trách nhiệm, nghĩa vụ và quyền lợi của những người đại diện của dân Mỹ để làm việc theo nguyên tắc Tam Quyền Phân Lập. Họ đã tuyên thệ nhậm chức với lời thề là sẽ trung thành với Nước Mỹ.

Đây chính là ưu điểm chỉ có ở các nước Tư Do, tạo ra sự khác biệt trong nếp sống, lối suy nghĩ và hành xữ cúa người dân sống dưới 2 chế độ TỰ DO và CỘNG SẢN.

Vậy mà hiện nay chúng ta thấy :

Các Dân Biểu, Nghị Sĩ các cấp từ Tiểu Bang đến Liên Bang, là những người học cao hiểu rộng, người LÀM LUẬT, đặt ra những điều lệ, chính sách để điều hành đất nước, để đem lại sự thịnh vượng, an ninh cho Đất Nước Mỹ. Tất cả người dân Mỹ phải nghiêm túc chấp hành luật lệ mà Quốc Hội đã phê chuẫn, nếu không sẽ bị phạt hay tù tội.

Thế nhưng trong 4 năm vừa qua, đặc biệt là trong mùa bầu cử TT 2020, chúng ta có thấy Họ đặt ra các điều khoảng nào có lợi cho Nước Mỹ và Dân Mỹ hay chưa? Hay chỉ tiêu phí tiền thuế của Dân một cách hết sức tùy tiện trong 2 cuộc Đàn Hạch TT Trump.

Đã tốn bao nhiêu tiền đế cho các đội ngủ LS, các DB, NS để tổ chức đàn hạch? Tốn bao nhiêu cho việc tìm các tài liệu nhân chứng, vật chứng giả để kết án Ông Trump ?

Theo ước tính của đài truyền thông lập pháp và chính trị Roll Call, phiên tòa luận tội đầu tiên vào tháng 1/2020 đã tiêu tốn 1,83 triệu đô-la Mỹ. Một ước tính khác từ Quỹ Di sản cho rằng giá phiên tòa phải là 3,06 triệu đô-la Mỹ.

Yahoo Finance lại ước tính số tiền nay là 11,5 triệu đô-la Mỹ.

Đó là chưa kể chi phí vụ luận tội lần thứ hai chưa được kết toán.

Rồi chi phí cho quân đội về DC để bảo vệ Capitol trong ngày Lễ nhậm chức và kéo dài cho đến hôm nay. Rồi lập hàng rào quanh Capitol, lập trạm kiểm soát súng đạn tại Capitol, cần có nhân viên bảo vệ an ninh cho các DB va TNS… tốn hết cả 519 triệu Đô.

Trong khi đó, mùa dịch cúm tàu với lệnh đóng cửa toàn bộ những cửa hàng, cơ sở làm ăn đã gây biết bao nhiêu thiệt hại cho dân chúng: Nhân viên thất nghiệp, chủ cơ sở đã bỏ ra cả đời để gầy dựng cơ nghiệp nay không có tiền trả nợ phải chịu mất trắng tay, vì số tiền trợ cấp thất nghiệp các loại không đủ để bù vào mọi chi phí của người dân trong mùa dịch bịnh.

Quỷ cứu trợ gần 2 nghìn tỷ USD đã được thảo luận tại Quốc Hội mà phần dự trù dành để cửu trợ cho dân thì quá ít. Tiền lo việc y tế, thuốc chích ngừa cũng quá ít trong khi đó tiền chi cho những việc linh tinh khong dính dáng gi đến dich cúm tàu lại quá nhiều, bao gồm luôn dự tính trợ cấp các nước ngoài. Rồi phải tốn tiền bù lỗ cho các Tiểu Bang DC không biết cách hay không cần chú ý gì đến đời sống của dân, đến việc điều hành Tiểu Bang sau khi đã được an vị vào các vị trí lãnh đạo.

Cho đến nay Quốc Hội vẫn chưa thông qua được dự luật cứu trợ này chỉ vì còn bận tâm bận trí dồn hết nỗ lực lo cho việc đàn hạch. Phi lý!

Rồi việc mở cửa cho Tàu tự do vào Mỹ để đánh cắp chất xám, đánh cắp tài sản của nước Mỹ, mua chuộc các quan chức Mỹ bằng tiền, bằng gái... để đem hết các cơ sở, hãng xưởng của Mỹ qua Tàu vói mục đích làm giàu cho Tàu, đặng chúng lại đem tiền đó sang tiếp tục mua dần Nước Mỹ.

Còn ở Mỹ nạn thất nghiệp sẽ tăng cao vì một số Tỷ Phú Mỹ, bao gồm một số không nhỏ nhân viên cấp cao của chính phủ, các TNS, DB đều muốn làm giàu nhanh chóng nên đã gởi con cái, người thân qua mở hãng xưỡng bên Tàu. Rồi đây Dân Mỹ sẽ được xài đồ ăn, đồ dùng độc hại của Tàu. Xăng nhớt sẽ tăng cao do việc đóng cửa việc khai thác dầu của Mỹ. Rồi dân di cư lậu sẽ tha hồ tràn vào Mỹ để hưởng trợ cấp, để chiếm việc làm của dân Mỹ. Rồi tiền thuế sẽ tăng vọt để chính phủ có tiền nuôi dân lậu...

Viễn ảnh quá sức đen tối cho hình bóng của nước Mỹ, thiên đường trước kia của thế giới.

Một thí dụ khác là ngay bây giờ, trong khi Texas bị thiên tai kéo dài trong 5 ngày, làm chết trên 30 người. Đường sá, nhà cửa bị hư hại nặng nề. Cuộc sống tê liệt, gần như toàn Tiểu Bang vì không sưởi, không điện, không nước. Cả triệu dân Texas gặp khốn khổ vì không quen với cái lạnh. Người dân Texas, Houston... đã phải đi tìm nơi trú ẩn trong các cửa hàng bán đồ nội thất của một vị Doanh nhân hảo tâm.

Nhưng không phải tất cả đều gặp cái may mắn đó: Nhiều người bị chết cóng, nhiều người bị chết vì cháy nhà, bị ngộ độc Oxyde Carbon vì đã xữ dụng những dụng cụ sưởi ấm tự chế, không thích hợp. Nước uống, nước xài không có vì hệ thống ống nước bị bể do đông đá. Đi mua ở các cửa hàng thì không còn nữa hoặc là đi lại rất khó khăn do đường trơn trợt, nhiều người đã phải lấy tuyết vào nhà đun lên để có nước xài và như thế họ lại gặp cái nguy hiểm dễ bị nhiễm Covid 19!

Giờ thì đã bớt phần nào cái nguy hiểm nạn thiên tai, nhưng hệ quả của nó thì vô cùng trầm trọng: Tiểu Bang thì đang tất bật lo lắng vì thiếu phương tiện, đang cải nhau để quy trách nhiệm. Quốc Hội và chính phủ Liên Bang thì ít quan tâm và chưa có biện pháp cụ thể, kịp thời.

Chắc hẳn là sẽ có, nhưng không đúng thời điểm cấp bách để có thể cứu sống nhiều mạng người đang thật sư cần đến chính phủ.

Ngược lại thì chính phủ đã hứa tặng 200 triệu Đô cho tổ chức WHO !

Lại cấp tiền cho Viện Virus Vũ Hán từ đây cho đến năm 2024 ( theo Giám đốc hiện tại của Viện Y tế Quốc gia Hoa Kỳ (NIH) là Tiến sĩ Francis Collins. Mà tiền nầy lại lấy từ tiền thuế của dân! ( Western Journal)

Những Tổ chức này đã làm gì có lợi cho Nước Mỹ ? Còn thêm trợ cấp bao nhiêu cho các nước khác nữa?

Điều này giống như là đem con ruột bỏ chợ và rước con ghẻ từ các nơi về nuôi và chăm sóc kỷ lưỡng! Lại còn phải chiều chuộng và làm theo sở thích của chúng nữa.

Điều nầy có nghịch lý hay không?

Câu hỏi tiếp theo: Tại sao bà chủ tịch Hạ viện lại có thái độ thù ghét quá đáng khi xé bản Điều trần của TT Trump ngay trước mắt Ông, trước Lưỡng Viện QH, trước ống kính truyền hình trực tiếp cho cả Nước Mỹ xem và được chiếu lại trên Tv của toàn thế giới?

Tại sao bà ta phải cay cú tìm mọi cách triệt hạ cho bằng được Ông Trump ra khỏi cái ghế TT mà Dân Mỹ đã bầu chọn một cách hợp hiến hợp pháp.

Câu « Kết quả biện minh cho phương tiện » được bà ta áp dụng một cách triệt để bằng bất kỳ thủ đọan nào dù là vi phạm HP nhất, dù là sai trái nhất, miễn là trục xuất cho được Ông Trump.

Không những thế, phe DC còn trù dập luôn cả tương lai của Ông như cho đàn em kiếm chuyện kiện tụng, đóng cửa, tẩy chay các công ty làm ăn của Ông, người Tỷ Phú đã bị mất ½ gia tài của mình để phục vụ trong cương vị một Tổng Thống không ăn lương và đã hao mòn bao nhiêu tâm huyết trong suốt 4 năm trời, cố gắng LÀM CHO NƯỚC MỸ VĨ ĐẠI TRỞ LẠI, để rồi Ông bị đánh phá tơi bời mà chưa có một TT nào trên thế giới được hưởng kinh nghiệm quý báu đó!

Thêm nữa, theo Daily Wire, tháng rồi, các nhà lập pháp đảng Dân chủ đã giới thiệu một dự luật nhằm cấm tên của cựu Tổng thống Donald Trump xuất hiện trên các cơ sở liên bang như tượng đài, tên đường… để kỷ niệm nhiệm kỳ tổng thống của ông.

Dự luật cũng sẽ ngăn ông Trump được chôn cất tại Nghĩa trang Quân đội Quốc gia Arlington(!!!)

Điều đáng buồn cười là chính phủ Thành Phố Newyork đã hội họp và quyết định xóa tên của Ông Trump tại một công viên ở Newyork, nhưng vẫn giử lại miếng đất xây công viên nầy do chính Tỷ Phú Trump tặng thành phố Newyork trước kia.

Ngay cả con cái, giòng họ của người mang tên Trump cũng bị ảnh hưởng không nhỏ về công ăn việc làm, về đời sống. Tại sao phải đuổi tận giết tiệt, nhố cỏ tận gốc để trừ hậu họa giống hệt chế độ cộng sản vậy ?

Tuy nhiên, Tổng Thống Trump sẽ vĩnh viễn được Dân Mỹ nhớ ơn như là Vị TỔNG THỐNG VĨ ĐẠI NHẤT CỦA NƯỚC MỸ.

Trở lại với bà Chủ tịch HV, câu thơ “Đàn bà dễ có mấy tay!” rất hợp với bà.

Bất cứ người nào biết đọc biết viết cũng thấy rõ là bà ta cố tình làm sai những điều ghi trong HP, hay nói cách khác là bà ta tự cho mình cái quyền viết lại HP MỸ và tất cả mọi người phải tuân theo. Nếu không thì đã có sẳn đạo quân hỗn tạp của bà ta truy đuổi!

Ngay cả những người dân các nước khác đang theo dõi cuộc Bầu Cử TT Mỹ 2020 cũng đều nhân cơ hội hiếm có nầy mà hiểu được tường tận những điều ghi trong HP Mỹ, có lẽ còn hiểu rõ hơn là HP của chính nước mình nữa.

Việc trừng trị những kẻ đối lập với Đảng DC không dừng ở đó. Hãy nghe lời kêu gọi của một DB phe DC :

DB Maxine Waters: “Tôi không tôn trọng Trump, tôi sẽ chiến đấu mỗi ngày cho tới khi ông ta bị truất phế.” Bà Waters còn nói “tôi sẽ loại ông ta”, bà ta đã xúi giục dân chúng “Khi thấy nhân viên của Tòa Bạch Ốc, hãy tấn công họ bất cứ nơi nào trông thấy họ, tại một đám đông, nhà hàng hay trạm xăng, hãy đuổi họ đi.”

Thật là đáng sợ!

Những người dân nhập cư lậu thì nay sẽ được chính thức có thẻ xanh và trong thời gian ngắn nữa sẽ trở thành Dân Mỹ.

Vậy thì tình trạng an ninh tại nước Mỹ sẽ ra sao nếu trong đầu óc những người cấp tiến vẫn thấy là xã hội vẫn còn người giàu kẻ nghèo, tức là bất công. Rồi người làm việc thì tha hồ mà đóng thuế, những người không làm việc thì rãnh rang phá làng phá xóm, bán drogue thì chuyện gì sẽ xảy ra? Rồi tiền ở đâu ra mà trợ cấp cho vô số người sắp đến ngoài việc phải tăng thuế lên Dân Mỹ.

Có người còn lên tiếng bảo vệ cho phe DC là “ Tại sao quý vị cũng là dân nhập cư chứ không phải là Mỹ Gốc mà lại kỳ thị dân nhập cư ”.

Thưa rằng “ chúng tôi không hề kỳ thị Dân Nhập Cư vì chúng tôi cũng là Dân Nhập Cư đến Nước Mỹ với hai bàn tay trắng. Nhưng chúng tôi đã phải làm việc ngày đêm trong nhiều năm qua để xây dựng tương lai cho gia đình và con cháu. Và khi thành người Mỹ thì chúng tôi yêu Nước Mỹ, làm việc và đóng thuế để xây dựng nước MỸ. Con và cháu của chúng tôi lớn lên ở đây cũng đã trở thành những người chuyên gia, quân nhân Mỹ. Nước Mỹ chính là quê hương thứ hai của chúng tôi!”

Việc làm sai HP của phe DC và các Rino phe CH tính đến nay có ai bị điều tra, khiển trách, tước quyền chưa? Họ tự chế ra luật mới, quy định mới hoàn toàn đi ngược lại quyền lợi của ngượi dân MỸ. Rỏ ràng Họ ngồi xổm lên HP Hoa Kỳ.

Không có ai và không có cơ quan nào có thẩm quyền để xét xử HỌ hay sao?

Tại sao nước Mỹ trước, trong và sau bầu cử TT 2020 lại lâm vào tình trạng bế tắc như hiện nay ?

Tất cả những người ủng hộ và bầu cho Ông Trump đều ít nhiều hứng chịu đòn trả thù của phe DC vì phe DC là kẻ đang nắm mọi quyền hành: Họ và cả thân nhân, vợ con của họ bị đe dọa giết, bị đánh đập, bị đuổi việc chỉ vì họ dám lên tiếng làm chứng cho vụ gian lận bầu cử. Hay đơn giản hơn chỉ vì họ đã bỏ phiếu cho Ông Trump :

Các Luật Sư, nhân viên Tòa Bạch Ốc đã từng làm việc trong đội ngủ của TT Trump, những người lên tiếng bênh vực TT Trump qua các vụ kiện ở các Tòa Án Tiểu Bang, Liên Bang hay cả Tối Cao Pháp Viện, hoặc lên tiếng phản đối vụ đàn hạch cựu TT một cách dã man... đều bị đe dọa, tấn công kiểu nầy hay kiểu khác.

Phe DC va TTDC, Big Tech đã không ngừng kích động một nhúm nhỏ học sinh, sinh viên thiên tả để biểu tình, kêu gọi các trường Đại Học ,Trung học tẩy chay các Giáo Sư, Học Giả, Diễn giả, Nhân viên Nhà Nước... đã từng học và lấy bằng cấp của các trường nầy sẽ bị xóa tên ra khỏi niên giám của trường, rồi đòi hủy bằng cấp của họ.

Họ còn kêu gọi các công ty lớn, nhỏ khắp Nước Mỹ không được tuyển dụng những người nầy vào làm việc, nếu không cũng sẽ bị chế tài, trừng phạt kinh tế…

Dù ai cũng biết rỏ việc bầu cử gian lận, vụ đàn hạch mang đầy tính gian manh, những lập luận một chiều, những lời vu khống mang đầy tính thù hằn ác độc: Không cần nhân chứng, vật chứng, hoặc dùng bằng chứng ngụy tạo, cắt xén.

Đặc biệt, các Công Tố Viên và Quan tòa tòan là những tai to mặt lớn của Đảng DC và những Rino của Đảng CH, là những người thù hằn Trump đến tận xương tủy. Ở đây Tư Pháp Mỹ hoàn toàn bị mất chỗ đứng vì không chịu làm công việc mà HP đã trao cho mình.

Tin đáng sợ : Bằng chứng của việc tẩy não thành công - Sv Đai Hoc Yale ký thỉnh nguyện thư xin loại bỏ Hiến Pháp Hoa Kỳ


Kết Luận :
Biết đến bao giờ thì những việc vô lý trên đây sẽ chấm dứt?

Có lẽ đến khi Đảng DC đã biến Nước Mỹ Tự Do thành Nườc Mỹ Cộng sản thị mọi việc sẽ chấm dứt, sau khi đã tẩy não, đã kiểm soát được tư tưởng của từng người dân Hoa Kỳ, biến dân Mỹ thành những con cừu ngoan dưới chế độ Cọng Sản Mỹ như người Tây Tạng, Tân Cương, Duy Ngô Nhĩ, Mông Cổ và Việt Nam hiện nay.

Những người đã bỏ phiếu cho Đảng DC và chưởi Trump suốt ngày đã hài lòng với Nước Mỹ hiện nay chưa ?

THAO THỨC
TIN TỨC – 27/2/2021

TIN GIÁ RÉT TEXAS

Sau khi cơn giá rét qua thì đến đại họa… tiền.

Một số người có hợp đồng trả tiền điện di động -flexible rate- theo giá điện của công ty (công ty mua điện giá cao thì người tiêu thụ trả tiền điện cao, công ty mua được điện rẻ, người tiêu thụ sẽ trả tiền điện thấp) đã nhận được biên lai tiền điện tăng từ trung bình $200 một tháng lên tới trên dưới $10.000 đô cho tháng này. Những người mua điện theo hợp đồng nhất định -fixed-rate- không bị nạn này, nhưng tiền điện có thể cũng sẽ tăng lên gấp mấy lần trong tương lai gần. Mọi người đang hồi hộp chờ biên lai tiền điện cuối tháng này.

Thống đốc đã họp liên tục với các dân biểu, thị trưởng và công ty điện để tìm cách cứu nguy.

Tin mới nhất, thống đốc đã ra lệnh các công ty điện không được cúp điện những khách hàng không trả tiền điện, và cũng không cho các công ty điện gửi biên lai tiền điện trong khi chờ đợi tiểu bang có biện pháp.

Tai họa của Texas đang được TTDC cấp tiến xúm vào tô vẽ như cái gì nguy hại ghê hồn trong mục đích chống lại kinh tế thị trường để cổ võ cho chế độ vú em xã nghĩa. Kẻ này hoàn toàn mù tịt về chuyện hệ thống điện, chỉ biết bật nút mở đèn trong phòng thôi, nhưng cũng nhận thấy sự thật là chế độ quản trị điện ở Texas tương đối thả lỏng, ít luật lệ, mà theo luật cung-cầu của thị trường. Điểm tốt là Texas đã trả tiền điện thấp nhất nước trong cả mấy chục năm qua. Điểm xấu là Texas không sẵn sàng để đối phó với đại họa cả thế kỷ mới xẩy ra một lần như vừa xẩy ra. Chỉ biết hy vọng các quan học được bài học, sẽ không có lần sau.


TIN TT TRUMP

Cuối tuần này, phe bảo thủ tổ chức đại hội, gọi là Conservative Political Action Committee -CPAC- tại Orlando.

DĐTC chưa có tin chi tiết khi bài này được viết. Tuy nhiên, có chuyện lớn khiến các quan lớn cả hai đảng đang suy nghĩ nhiều: ảnh hưởng của TT Trump chưa khi nào mạnh như bây giờ, hơn xa khi ông còn tại chức.

Tất cả các quan chức đọc diễn văn ngày đầu tiên, Thứ Sáu 26/2 đều nhất loạt tung hô TT Trump.

PTT PENCE CA NGỢI TT TRUMP

TTDC trong thời gian qua đã cố gắng loan tin TT Trump và PTT Pence đụng độ nhau mạnh. TT Trump bất mãn vì PTT chủ tọa cuộc đếm phiếu cử tri đoàn, tuyên bố cụ Biden đắc cử, trong khi PTT Pence giận vì TT Trump đã đốc xúi dân biểu tình tấn công quốc hội đe dọa tánh mạng ông Pence.

TTDC thêm mắm thêm muối loan tin PTT Pence từ chối không tham gia hội nghị toàn quốc của khối bảo thù CPAC vì có TT Trump đến đọc diễn văn.

Tất cả vẫn chỉ là fake news cổ điển.

Tin mới nhất, trong một buổi họp của các dân biểu bảo thủ CH của hạ viện, PTT Pence đã công khai ca tụng TT Trump, cũng như trình bày những thành quả lớn của bốn năm Trump, trong khi TT Trump lên tiếng xác nhận lại PTT Pence đã hoàn tất trách nhiệm một cách tuyệt hảo.

ROMNEY, MCCONNELL VÀ TRUMP

Ai cũng biết TNS Mitt Romney gần như là có tư thù cá nhân với TT Trump nên luôn luôn chống Trump gần như trong mọi trường hợp. Ông cũng là nghị sĩ CH duy nhất đã hai lần biểu quyết truất phế TT Trump qua hai vụ đàn hặc cuội.

Quan hệ giữa ông Romney và TT Trump sa sút nặng cuối năm 2016 sau khi tân tổng thống đắc cử Trump phỏng vấn ông Romney về job ngoại trưởng, rồi sau đó bổ nhiệm ông Rex Tillerson. Ông Romney mất job ngoại trưởng, quay qua đánh TT Trump tàn bạo nhất.

Nhưng trong một cuộc phỏng vấn mới đây của báo New York Times, ông Romney cho rằng hậu thuẫn của TT Trump vẫn còn thống trị đảng CH, và nếu ông Trump ra tranh cử tổng thống năm 2024, ông sẽ chiến thắng, hạ tất cả ứng cử viên của đảng CH một cách áp đảo dễ dàng.

Trong khi đó, TNS McConnell, lãnh tụ khối CH tại thượng viện cho biết chắc chắn ông sẽ ủng hộ TT Trump nếu ông được đảng CH đề cử ra tranh cử tổng thống năm 2024.


BẠO LOẠN 6/1/2021 BỊ PHÓNG ĐẠI QUÁ LỐ

TTDC trong vụ biểu tình bao vây quốc hội đầu tháng Giêng đã bi thảm hóa như biến cố đẫm máu kinh thiên động địa nhất lịch sử nhân loại. Chúng mô tả đó là “deadly riot with 5 deaths”.

Có nhiều điều chúng lập lờ đánh lận con đen hay thậm chí phịa tin luôn.

- Một phụ nữ tham gia biểu tình bị cảnh sát bắn chết, TTDC coi như một người nổi loạn bị trừng phạt đích đáng, cho dù bà này là cựu sĩ quan quân đội. Cảnh sát bắn chết dân da đen cướp của đốt nhà giết người thì cần phải cắt ngân sách cảnh sát, truy tố cảnh sát ra tòa về tội giết dân. Cảnh sát bắn dân biểu tình ủng hộ TT Trump thì đó là trừng phạt đích đáng kẻ nổi loạn phạm pháp để bảo vệ an ninh trật tự công cộng.

- Ba người trong đám biểu tình chết vì chuyện không liên quan gì đến chống hay ủng hộ quốc hội nhưng vẫn bị ghép vào số nạn nhân biểu tình. Một người bị chết vì đột qụy, một người bị tai biến mạch máu não, một người bị ngã rồi mấy người khác té chồng lên.

- Riêng một cảnh sát quốc hội thì bị chết, mà theo báo New York Times, vì bị vài người dân biểu tình vác ống xịt chữa cháy đập vỡ đầu. TTDC nhất loạt lập lại tin này. Ngay cả một số dân biểu trong vụ đàn hặc trước thượng viện cũng lập lại tin này trước thượng viện để bi thảm hóa câu chuyện để tố TT Trump đồng lõa giết người. Bây giờ, sau khi đàn hặc thất bại, sự thật mới lòi ra, anh cảnh sát này chẳng bị đánh bể đầu gì hết, mà chỉ vì hít hơi khói cay bị phản ứng sao đó, các bác sĩ còn đang xem xét. Chính bà mẹ anh cảnh sát đó đã xác nhận chuyện con bà bị đánh bể đầu là tin phịa. Cho đến nay, đã chưa có bất cứ báo cáo chính thức nào của cảnh sát hay bác sĩ về cái chết của anh này.


TIN TỐI CAO PHÁP VIỆN

Bác đơn kiện của TT Trump
Tối Cao Pháp Viện đầu tuần qua đã có phán quyết bác bỏ KHÔNG cứu xét tất cả các đơn kiện liên quan đến nhiều vụ gian lận bầu cử. TCPV không phải là đã có phán quyết KHÔNG có gian lận, mà là từ chối không cứu xét.

Hiển nhiên đây là quyết định không muốn can dự vào chuyện bầu cử. Như đã viết nhiều lần trên diễn đàn này, những trường hợp gian lận riêng rẽ không đủ bằng chứng, đủ tính thuyết phục, hay đủ số lượng lớn để thay đổi kết quả bầu cử, trong khi quan trọng chính là những thay đổi luật bầu cử bằng thư của một số tiểu bang, mà đáng tiếc thay, đó lại là những quyết định hợp pháp của mỗi tiểu bang, mà Hiến Pháp lại ghi rõ các tiểu bang đều có quyền ra luật bầu cử độc lập, tùy ý. TCPV vì tôn trọng Hiến Pháp nên phải bó tay thôi.

Trong vấn đề này, các cơ quan thông tin Việt ngữ đã loan tin rất sai lạc vì không hiểu rõ vấn đề. Từ đó, nhiều người đã hấp tấp lớn tiếng sỉ vả bà Barrett và các ông Kavanaugh và Roberts. Chẳng hạn tố bà Barrett và ông Kavanaugh có con nhỏ, bị đe dọa giết nên phản bội Trump để bảo vệ con. Hay tố cáo Trump ngu dốt không biết chọn người, v.v….

Trên căn bản, TCPV muốn cứu xét một vấn đề, phải có ít nhất 4 thẩm phán đồng ý cứu xét. Trong trường hợp này, đã chỉ có được ba vị đồng ý, là các thẩm phán Thomas, Alito và Gorsuch, thiếu một phiếu.

Thẩm phán Amy Barrett không được quyền có ý kiến vì các vụ kiện đã có từ tháng 10, trước khi bà Barrett nhậm chức. TP Kavanaugh đã từng tuyên bố cần phải xét lại toàn bộ luật bầu cử tổng thống để thống nhất thủ tục bầu cử, tránh tình trạng một vài tiểu bang tự ý đổi luật bầu cử bằng thư, nhưng ông không nghĩ việc cứu xét đơn kiện của một tiểu bang là cách giải quyết, mà quốc hội là cơ quan làm luật, phải coi lại toàn bộ luật bầu cử toàn quốc.

Chánh thẩm phán Roberts là người lo sợ cho TCPV bị mang tiếng là thiên về bảo thủ, mất uy tín, nên lúc sau này có khuynh hướng biểu quyết theo phe cấp tiến để TCPV có vẻ vẫn trung dung.

Nói cách khác, vấn đề của TCPV rất phức tạp, chẳng giản dị như các cụ có thành kiến nhưng mù tịt về luật Hiến Pháp la hoảng vớ vẩn.

Ba thẩm phán cấp tiến, ông Breyer, các bà Kagan và Sotomayor thì dĩ nhiên chống lại tất cả các thưa kiện của TT Trump.

Coi như chuyện tranh cãi kết quả bầu cử đã xong.

Cho phép New York coi giấy thuế của TT Trump
TCPV cũng đã có phán quyết cho phép công tố New York truy cập giấy thuế 8 năm của TT Trump. Ngay sau đó, công ty khai thuế cho TT Trump đã nộp cho công tố New York cả triệu trang giấy thuế của cá nhân ông Trump và của Tập Đoàn Trump Organization.

Trước đây, TCPV đã chặn việc này và đòi các tòa dưới phải cứu xét kỹ việc phân quyền giữa hành pháp và lập pháp cùng với tư pháp, để xem công tố New York có quyền truy lùng giấy thuế của tổng thống không. Bây giờ, ông Trump hết là tổng thống, TCPV thấy không còn lý do chính đáng để cản nữa.

Công tố New York viện cớ điều tra việc ông Trump trước đây đã trả tiền cho hai cô gái điếm ông có quan hệ, muốn biết ông lấy tiền ở đâu ra, có làm gì phạm pháp hay không, cho dù truy lùng tội trả tiền cho hai cô gái này không có lý do gì mà cần xem tới 8 năm giấy thuế hết. Nói cách khác, TT Trump chưa bị truy tố đã phạm tội gì hết, mà đây chỉ là việc công tố DC của New York đi bới vết tìm sâu.

Trái với tin các báo Vẹt loan ra, chỉ có công tố và đại bồi thẩm đoàn nếu cần, có quyền xem xét riêng chứ không có chuyện công bố giấy thuế cho tất cả báo chí và bàn dân thiên hạ xem cùng. Dù vậy, việc vài chi tiết ‘hấp dẫn’ trong giấy thuế bị xì ra cho báo chí sẽ không có gì lạ.

CNN đã bình luận, cho rằng TT Trump không muốn công khai hóa giấy thuế vì muốn giấu hai chuyện: trốn thuế, và mắc nợ quá nhiều.

Đúng là chuyện bá láp. Nếu ông Trump trốn thuế thì sở thuế đã bắt từ lâu rồi, không đợi tới công tố New York tìm ra đâu; thứ nhì, mắc nợ nhiều chưa khi nào là cái tội gì hết. 99% dân Mỹ đều mắc nợ ngập đầu, nợ nhà lớn gấp cả chục lần lương năm, nợ xe, nợ thẻ tín dụng lớn cả chục lần lương tháng, có ai đi tù chưa? Văn hóa Mỹ là văn hóa mắc nợ, ông Trump có mắc nợ nhiều cũng là chuyện thường, chẳng có gì phải hô hoán, báo động. Mà chuyện mắc nợ hay không là chuyện của ông, chẳng liên quan gì đến bất cứ ai khác vì chẳng có ai phải trả nợ giùm ông.

Nhiều cụ Vẹt DƯT đã không giấu nổi niềm hy vọng ông Trump sẽ bị vồ về một trọng tội nào đó. Báo New York Times đã từng rình ràng lùng ra, rồi công bố giấy thuế, đăng lên trang nhất, để rồi cả thế giới thấy ông Trump chẳng có tội gì ráo, chẳng gian lận một xu thuế nào, chỉ đóng có vài trăm đô thuế vì đã đóng trước cả triệu rồi. Công tố Mueller mất hai năm đi mò tôm mà cũng chỉ bắt được ba con tép.

Ta chờ xem lần này công tố New York bắt được gì.

KẾ HOẠCH LƯƠNG TỐI THIỂU BỊ TẠT GÁO NƯỚC LẠNH

Trong thượng viện Mỹ, có một chức vị tối quan trọng mà ít người để ý, tiếng Mỹ gọi là ‘Senate Parliamentarian’, là người chịu trách nhiệm bảo đảm tất cả các luật lệ và thủ tục của thượng viện phải được tôn trọng theo đúng luật lệ hiện hành. Người hiện giữ chức vị đó là bà Elizabeth MacDonough, đã được đảng DC bổ nhiệm từ năm 2012.

Bà MacDonough vừa thông báo cho biết việc cài luật tăng lương tối thiểu lên 15 đô một giờ vào trong dự luật cựu trợ COVID như một phụ đính của ngân sách là không hợp lệ, do đó không làm được. Nghĩa là trong gói cứu trợ 1.900 tỷ đô phe DC đang muốn biểu quyết, không thể có điều khoản bắt tăng lương tối thiểu đó được. Nếu muốn thì luật đó phải được đề nghị riêng ra.

Phe DC mặt nghệt ra chưa biết phải làm gì. Cụ Biden tuyên bố sẽ tôn trọng luật lệ thượng viện. Phe CH cười hả hê. Phe CH chống kịch liệt vì cho luật đó sẽ giết chết giới tiểu thương ngay, và tăng tỷ lệ thất nghiệp rất nhanh.

TÒA CẤM THI HÀNH LỆNH CỦA BIDEN

Ngay trong ngày đầu sau khi tuyên thệ nhậm chức, cụ Biden đã rất oai hùng, hùng hổ ký sắc lệnh cấm cơ quan kiểm soát di dân ICE không được trục xuất di dân lậu trong vòng 100 ngày trong khi chờ đợi việc thông qua luật di dân mới.

Ngay sau đó, tiểu bang Texas đã kiện chống lại sắc lệnh này.

Một quan tòa liên bang tại Texas đã ra phán quyết tạm thời cấm thi hành lệnh của cụ Biden trong khi chờ đợi ông cứu xét đơn kiện của Texas.

Tuần qua, ông tòa liên bang này đã cứu xét và ra quyết định cuối cùng cấm thi hành lệnh của cụ Biden vô hạn định, tức là cấm luôn cho tới khi luật được đổi.

Trục xuất di dân lậu là có luật lệ do quốc hội phê chuẩn đàng hoàng, mà một luật như vậy thì không có tổng thống nào cấm thi hành bằng cách ký sắc lệnh khơi khơi như vậy được.

Cụ Biden ơi, cụ ký nhanh và ký nhiều quá, xin chậm lại đi cụ ơi! Nước Mỹ chứ không phải Myanmar đâu cụ ạ.

DI DÂN CON NÍT TRÀN QUA MỸ

Chính quyền Biden đã cho biết sẽ mở lại các trại tập trung nhốt trẻ con di dân lậu.

Đây là đám trẻ con mà bố mẹ thuê các nhóm chuyên môn chở di dân lậu mang chúng vào Mỹ, hy vọng chúng sẽ không bị trục xuất, ở lại, được hợp thức hóa rồi sau đó bảo lãnh cho cả họ vào Mỹ.

Dưới thời Obama, chúng đã nổi tiếng nhờ hình ảnh chụp chúng bị Obama nhốt trong các cũi sắt, đắp ‘mền’ là những miếng thiếc mỏng. Trước đây, cụ Biden đã từng dùng những hình ảnh này để đổ thửa đó là những đứa trẻ bị Trump nhốt, cho đến khi bị lộ ra là hình thời Obama thì cụ mới im.

Dù sao thì những cũi sắt này đã bị đóng cửa vì số trẻ con vào lậu giảm mạnh dưới thời Trump, bây giờ tăng vọt lên lại, khiến cụ Biden phải mở cửa lại.

Theo thống kê chính thức, tháng Tư 2020, chỉ có 741 đứa trẻ vào lậu bị bắt, nhưng qua tháng Giêng năm 2021, con số đó đã vọt lên tới 5,871 đứa.

Với những hứa hẹn của cụ Biden, dân Trung và Nam Mỹ đã coi như những lời mời gọi vào Mỹ, và họ đã mau chóng đáp ứng ngay.

QUAN CHỨC CỦA CỤ BIDEN

Tân ngoại trưởng Antony Blinken nói chuyện lần đầu với tổng thống và dân Mexico, qua mạng, ngồi đọc diễn văn trước ống kính TV, đằng sau là quốc kỳ Mỹ và Mễ. Cũng tốt thôi.

Vấn đề là quốc kỳ Mễ treo ngược, với con ó Mễ chúc đầu xuống đất. Truyền thông Mễ nhất loạt chửi Mỹ coi thường Mễ.

Đó là hậu quả tất nhiên của việc tuyển lựa nhân viên chính quyền dựa trên các tiêu chuẩn màu da, giới tính, quan hệ phe đảng cá nhân, bất cần kinh nghiệm và khả năng.


KINH DOANH CỦA TRUMP BỊ LỖ LÃ NẶNG

Tuần qua có cụ DUT cuồng hý hửng tung ra tin của báo phe đảng Mỹ tố trong bốn năm làm tổng thống, TT Trump đã có thu nhập lên tới hơn 1,6 tỷ. Hàm ý ông đã lợi dụng chức vụ để kiếm bộn tiền. Bài báo mang tính một chiều, xuyên tạc rẻ tiền, lừa những người ngu thôi.

Tung ra một con số, cho dù là một tỷ hay một trăm ngàn tỷ hay một triệu, chẳng có nghĩa lý gì ráo, nếu không so sánh với một con số nào đó.

Trước hết, đó là thu nhập không phải của ông Trump mà là của đại tập đoàn Trump Organization, sở hữu chủ của khoảng 10 khách sạn sòng bài sang trọng nhất, 13 câu lạc bộ đánh gôn, và khoảng 20 cao ốc cho thuê hay bán đắt tiền nhất thế giới. Khi làm tổng thống thì ông đã chuyển giao quyền điều hành cho hai ông con và không dính dáng gì đến các kinh doanh này nữa. Nhưng kinh doanh vẫn tiếp tục.

Trong bốn năm qua, Trump Organization đã mất bộn tiền. Nhiều khách hàng không ưa ông Trump hay không ưa chính sách kinh tế của ông đã tẩy chay các công ty, khách sạn, câu lạc bộ của ông. Hay nhiều khách hàng không muốn bị liên lụy đến chính trị, rồi bị báo chí hay sở thuế điều tra lung tung, cũng muốn tránh. Đã vậy, dịch COVID cũng đã giết chết ngành du lịch, khách sạn, sòng bài, nhà hàng sang trọng. Đi đến kết quả các kinh doanh của ông mất bộn tiền.

Chẳng hạn khách sạn Trump ở thủ đô Washington mất 60% thu nhập, sân gôn Miami mất 44%. Chưa kể bốn đại khách sạn đã đóng cửa.

Có thể là tập đoàn của ông đã có thu nhập 1,6 tỷ thật, nhưng cũng có thể ông đã mất đi một nửa thu nhập so với các năm chưa làm tổng thống.

Nói cách khác, ông Trump làm tổng thống chẳng những không lãnh một xu lương, mà còn mất bạc tỷ trong kinh doanh. Như vậy TT Trump làm giàu chỗ nào?

Tin cuối cùng cho biết Tập Đoàn Trump Organization có thể phải rao bán bớt một số công ty con, khách sạn và câu lạc bộ.

THỐNG ĐỐC DÂN CHỦ GẶP NẠN

Các thống đốc DC, từng là những người sỉ vả TT Trump mạnh bạo nhất, đang gặp đại họa có thể bị mất job, vì đã đối phó thật tệ hại vợi dịch corona.

Thống đốc Cali
Ông Gavin Newsom đã lấy những biện pháp quá gắt gao như đóng cửa trường học, đóng cửa kinh doanh, ra lệnh cấm cung và cách ly quá cực đoan, trong khi Cali vọt lên tiểu bang bị nạn nặng nhất. Chứng tỏ các biện pháp của ông đều không hữu hiệu mà chỉ gây hại. Đã vậy, ông Newsom còn bị bắt quả tang đi ăn nhậu sinh nhật với phụ tá và bạn bè tại một tiệm ăn cực sang, mỗi người trên dưới $1.000, tất cả chi phí do tiểu bang trả. Khiến nhiều người bất mãn, ký tên đòi truất phế ông. Số chữ ký đã lên tới trên mức cần thiết là 1,5 triệu chữ ký. Cho đến nay đã có 1,8 triệu, nộp 1,1 triệu và được thị thực hơn 800.000, do đó vẫn còn xin thêm chữ ký cho đến thời hạn cuối là 17/3.

Theo một phân tích của báo New York Times, giới tiểu thương bị ông Newsom bóp nghẹt thở chính là động cơ sau vụ thu thập chữ ký giải nhiệm thống đốc Newsom.


Thống đốc New York
Ông Andrew Cuomo bị tội nặng hơn nhiều. Trong thời kỳ dịch hoành hành mạnh, ông đã là người sỉ vả TT Trump nặng nhất để khỏa lấp việc tiểu bang New York đứng đầu về số người bị nhiễm và số người chết. Đã vậy, lại còn to gan lớn mật, bỏ thời giờ ra viết sách đấm ngực tự xưng là người hùng chống COVID. Bây giờ lòi ra xì-căng-đan ông đã ém nhẹm số tử vong thật trong các viện dưỡng lão, giấu nhẹm gần 4.000 cái chết của các cụ trong các viện dưỡng lão. Các chính khách cả hai đảng CH và DC đều đòi ông từ chức và điều tra.

Cụ Biden trước đây ca tụng ông Cuomo như “tiêu chuẩn vàng” – gold standard- về cách ứng phó với dịch corona. Bây giờ, phát ngôn viên Tòa Bạch Ốc Jen Psaki bị hỏi về chuyện này, đã né không trả lời, chỉ nói “chúng tôi làm việc với tất cả các thống đốc”, ai muốn hiểu sao thì hiểu.


Kinh hoàng không kém, TĐ Cuomo mới đây đã bị một bà cựu phụ tá tố ông đã sách nhiễu tình dục bà trong một chuyến bay trên máy bay riêng của ông TĐ, hồi tháng 10/2017. Theo bà phụ tá Lindsey Boylan, TĐ Cuomo đòi hôn bà và đã áp lực bà Boylan chơi ‘strip poker’ với ông. Strip poker là đánh phé theo đó, mỗi lần thua là phải cởi một thứ quần áo đang mặc, cho đến khi một bên trần truồng như nhộng.

Lại một xì-căng-đan gây chấn động New York. Nhưng cái hay là tất cả những bà DC to mồm nhất, sỉ vả Trump nhanh nhất, đều tự nhiên bị á khẩu hết, không một ai dám lên tiếng, kể cả các bà PTT Kamala, bà Hillary, bà dân biểu ồn ào của New York là bà Alexander Ocasio-Cortez,… Bà nghị sĩ Kirsten Gillibrand của New York có câu chạy làng rất hay: "Tôi chưa đọc kỹ tin này".

Ở đây, ta còn nhớ khi cụ Biden bị bà cựu phụ tá Tara Reade tố sách nhiễu tình dục, bà Kamala đã là một trong những bà đầu tiên tuyên bố bà tin bà Reade đã bị cụ Biden sách nhiễu, dù vậy, bà Kamala cũng đã tươi hơn hoa nhận làm phó cho cụ Biden, xác nhận bà đã quên ‘chiệng nhỏ năm xưa’.

CNN là đài mà em ruột TĐ Cuomo, anh Chris Cuomo là bình loạn gia cột trụ, đã ngậm tăm không có một tiếng nói nào về hai xì-căng-đan viện dưỡng lão và sách nhiễu tình dục của TĐ Cuomo. Thử tưởng tượng TT Trump dính vào hai xì-căng-đan này xem CNN sẽ phản ứng như thế nào. Ai còn tin là truyền thông Mỹ trung thực nhất, xin giơ tay lên cho bà con biết.

Tin giờ chót, thị trưởng New York, Bill de Blasio đã chính thức lên tiếng đòi điều tra vụ sách nhiễu này. Ông này là DC nhưng ‘không hợp’ với ông Cuomo lắm.

Thống đốc New Mexico
Thống đốc New Mexico, bà Michelle Lujan Grisham đã bị tố trong thời dịch hoành hành, một mặt ra lệnh cách ly, cấm cung cho dân, mặt khác, tổ chức ăn nhậu đình đám với bạn bè thân hữu và phụ tá. Bỏ cả ngàn đô ra mua rượu chè thả giàn. Tất cả, bằng tiền tiền thuế của dân.

Từ trái qua phải: TĐ Newsom, TĐ Cuomo, TĐ Grisham

TT TRUMP THUA BAO NHIÊU PHIẾU?

Kết quả chính thức của cuộc bầu tổng thống đã được xác nhận như bản đồ dưới đây cho thấy, với cụ Biden có 81 triệu phiếu và TT Trump được hơn 74 triệu phiếu, khác biệt hơn 7 triệu phiếu.

Trong mục đích phân tích của tiết mục này, ta tạm thời bỏ qua một bên chuyện gian lận phiếu.


Có vẻ như TT Trump muốn thắng đã phải xóa bỏ cách biệt 7 triệu phiếu, tức là phải dành được thêm hơn 3,5 triệu phiếu, một con số coi như vô vọng. Đó là lập luận của những người bác bỏ chuyện gian lận. Theo họ, không có cách nào phe DC có thể gian lận tới 3,5 triệu phiếu được để thắng. Có thật vậy không? Có thật là TT Trump đã cần phải có hơn 3,5 triệu phiếu mới thắng không?

Câu trả lời là KHÔNG. Tôi xin chứng minh ngay bằng những con số cụ thể nhất.

Chính thức thì TT Trump có 232 phiếu cử tri đoàn, thiếu 38 mới đủ 270 để đắc cử.

Nhìn vào bảng dưới đây thì thấy con số đó. Nghĩa là nếu TT Trump thắng tại 4 nơi liệt kê trên bảng, thì ông đã tái đắc cử.

(*) Nebraska có luật bầu tổng thống riêng biệt, chia số cử tri đoàn theo tổng số phiếu bầu cả tiểu bang, do đó, tại District 2, cụ Biden hơn TT Trump 30.000 phiếu nên được cấp 1 phiếu cử tri đoản.

Nhìn vào bảng trên cũng thấy TT Trump thua tổng cộng khoảng 73.000 phiếu, nghĩ là nếu hơn một nửa khối cử tri đó, tức là khoảng 37.000 cử tri của bốn nơi đó đổi ý, bầu cho TT Trump thì ông đã đắc cử, tức là TT Trump đã có thể thắng nếu có thêm 37.000 cử tri bầu cho ông, chứ không cần tới 7 triệu hay 3,5 triệu phiếu nữa mới thắng được đâu.

Đưa đến câu hỏi như vậy có phải là phe DC chỉ cần gian lận khoảng 40.000 phiếu tại bốn nơi đó là đã mang thắng lợi về cho cụ Biden rồi không? Hỏi là trả lời.

CẬP NHẬT COVID



Tóm lược
- Dịch corona đã tiếp tục suy giảm trên cả nước mặc dù việc chích thuốc ngừa chưa có tác dụng gì.

- Số người bị nhiễm đã lên tới trên 29 triệu trong khi số tử vong đã vượt qua mức 521.000 người. Nhưng tỷ lệ khỏi đã lên tới mức cao nhất, 67%.

- Số người còn đang bị nhiễm, được điều trị đã giảm từ cả tháng nay, từ cao điểm 9,8 triệu xuống 9,1 triệu, giảm 700.000 người.

- Bản đồ dưới đây xác nhận hầu hết các tiểu bang đều thấy COVID thoái lui.


Vũ Linh

Blog Archive