Monday, April 30, 2018

Những bộ hài cốt quân nhân Quân Lực VNCH hiện còn trên đất Lào

Chiều Thứ Bảy, 21 Tháng Tư, chị Christine Tạ, một y tá, lái xe gần 40 phút đến tòa soạn Người Việt để nhờ đăng mẫu tin liên quan đến việc có người tìm thấy ba bộ hài cốt của ba người lính VNCH với ba thẻ bài ở bên Lào.

Tấm thẻ bài của một quân nhân mang tên Trương Lương được tìm thấy ở Lào (Hình: Internet)

“Cậu tôi nhìn thấy những hình ảnh này được chuyền trên Facebook nên kêu tôi mang đến nhờ báo đăng, nếu có phải trả tiền cũng đăng, để hy vọng có thể tìm được thân nhân của họ”, chị Christine vừa nói vừa mở cái iPad để chỉ vào một mẫu tin mà nhiều người đang “share” trên các trang mạng xã hội.

Nguyên văn mẫu tin như sau:

“Hài cốt của 3 quân nhân trên đất Lào 45 năm qua.
HÃY SHARE ĐỂ GIÚP BA ANH ĐƯỢC TRỞ VỀ VỚI GIA ĐÌNH.
Xin mọi người bất kể chính kiến, quốc nội hay hải ngoại, vui lòng tiếp tay share rộng rãi thông tin sau đây, để hy vọng người thân sớm được tin, và họ có thể rước hài cốt của ba quân nhân đã vùi thây trên đất Lào 45 năm qua, về lại quê hương.

Một người quen, anh Phạm Văn Quý, là cố vấn của một công ty tư vấn về trồng trọt, nhân một chuyến công tác, thăm một nông trại ở Savanakhet, bên Lào, đã tình cờ biết được tin tức về ba bộ hài cốt, như sau:

Khi họ đào đất, phát hiện ba bộ hài cốt quấn bằng poncho, có thẻ bài. Có thể tử trận Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, Lam Sơn 719. Có lẽ binh chủng dù. Chỉ là đoán.

Giám đốc nông trại đã cho cải táng, làm mộ, làm miếu thờ:

1. Ngô Tâm hay Ngô Tam
Số quân: SQ 58/217455
Loại máu: LM O

Thẻ bài của một quân nhân tên Ngô Tâm hay Ngô Tam được tìm thấy ở Lào (Hình: Internet)

2. Trương Lương hay Lượng.
Số quân: SQ 57/208.815
Loại máu: LM A

3. Trương Văn Lễ hay Lề.
Số quân: không đọc được. Đoán là: SQ 14/201701 (hỏi anh Quý)
Loại máu: LM A

Thân nhân có thể liên lạc anh Quý ở Việt Nam, điện thoại: 0988.747.064
Anh sẽ giúp liên lạc với nông trại bên Lào, để sớm đưa những người con lưu lạc về đất mẹ.”

Thẻ bài của một quân nhân mang tên Trương Văn Lễ hay Lề đã phai nhòa (Hình: Internet)

Theo số điện thoại trên, phóng viên Người Việt liên lạc với anh Phạm Văn Quý, hiện ở Sài Gòn, chuyên làm các dự án nông nghiệp ở Lào, Cambodia.

Anh Quý, qua điện thoại, cho biết, “Vào khoảng Tháng Tư năm 2017, trong khi khai phá rừng núi trên vùng đất dự án nông nghiệp ở Lào, thì anh em đụng phải mấy tấm poncho ngày xưa của Mỹ, thấy cứ mỗi hài cốt thì họ quấn vào một tấm poncho, rồi có cả những dụng cụ cá nhân, có những thẻ bài nữa.”

Theo anh Quý, nhóm anh tìm thấy có tất cả bốn bộ hài cốt và “tất cả được quy tập trên một ngọn đồi, lập miếu thắp hương ở đó.”

“Tôi có chụp hình và đưa lên Facebook. Sau đó có một gia đình ở Quảng Trị nhận ra thân nhân của họ nên đã liên lạc để mang hài cốt đó về. Hiện giờ còn ba, trong đó có một thẻ bài mờ quá nên không đọc được,” anh Quý nói.

Cũng theo anh Quý, “Hôm rồi có một anh bên Mỹ liên lạc với tôi nói là hoặc sẽ là quy tập về chùa, hoặc có thể họ đang khôi phục lại nghĩa trang quân đội của VNCH gì đó thì họ sẽ đưa về đó.”

Người đàn ông có giọng khá trầm ấm nói thêm, “Tôi đã cho số điện thoại của tôi, khi nào có ai nhận ra thân nhân thì liên lạc với tôi, tôi dắt đến nơi cho. Còn hiện giờ thì chúng tôi cũng đã đưa tất cả lên ngọn đồi và cải táng lại đàng hoàng, cũng để tên trên mộ, lấy hàng rào quây lại, và hàng tháng tụi tôi vẫn thắp nhang cho họ.”

Hy vọng lòng mong mỏi của anh Quý, của chị Christine Tạ và người cậu sẽ được mọi người nhìn thấy và tiếp tục chia sẻ thông tin này đến với nhiều người để những người hiện còn “lạc lõng” nơi đất khách có dịp đoàn tụ cùng gia đình, thân nhân vào một ngày không xa. 

(Ngọc Lan)

Sau Ngày 30 Tháng Tư





Từ miền Trung, cha mẹ dắt anh em chúng tôi chạy giặc ra tới đảo Phú Quốc, rồi lại vào Cần Thơ, tạm trú trong một trường tiểu học gần cầu Đầu Sấu. Người tị nạn thấy ấm lòng khi có nhiều đoàn thể của chính phủ đến thăm hỏi, an ủi, cho thức ăn, áo quần, vật dụng, hội Hồng Thập Tự khám bệnh, đoàn Hướng Đạo cắt tóc cho mọi người.

Mấy tuần sau, nghe tin Việt cộng đã “Giải phóng” thành phố tối qua mà không cần đánh nhau gì hết. Mờ sáng, mọi người thấy những hàng quân Bắc Việt đội nón cối, lưng ba lô đầy lá ngụy trang, chân mang dép râu lấm bùn đất, lặng lẽ như những chiếc bóng hành quân trên đường trước trường học. Mọi người bấn loạn, hoảng sợ, nhiều người tị nạn trong trường than thở:

- Đã chạy từ ngoài Trung vô tới đây mà cũng lại gặp Việt cộng.

Một người khác oán trách:

- Tôi chạy trốn từ ngoài Bắc, năm 54 vào tới miền Nam mà cũng không thoát được Cộng sản.

Những ngày tiếp theo, không còn thấy hội đoàn nào đến viếng thăm nữa, không ai còn đồ ăn, chính quyền “Cách mạng” cũng chẳng đếm xỉa gì, dường như họ không thấy hàng trăm người tị nạn trong trường học.

Lần lượt mọi người tự động bỏ đi, người đi lên Sài Gòn, người về quê, trong trường học rộng mênh mông chỉ còn lại mỗi gia đình chúng tôi. Cả nhà không biết phải làm gì, tiền thì không có và cũng không biết đi đâu vì trước đây nhà gia đình chúng tôi ở trong trại lính. Tối đến gió lồng lộng, cả nhà bụng đói, ôm nhau ngủ trong lớp học hiu quạnh. Chờ thêm mấy ngày nữa mà vẫn không thấy ai đến, gia đình chúng tôi xách các túi áo quần đi bộ ra bến xe, tìm xe xin quá giang về Sài Gòn. Xin rất nhiều xe khách, nhưng không xe nào cho quá giang, cuối cùng có một xe tải chở hàng cho lên ngồi cùng hàng hoá về Sài Gòn.

Đến Sài Gòn, nhưng không biết ở đâu, đi lang thang khắp nơi, cuối cùng gia đình chúng tôi tìm được một căn nhà sát hàng rào phi trường Tân Sơn Nhất, trong khu gia binh Truyền Tin, của một sĩ quan đã bỏ ra nước ngoài. Đói quá, cha ra sau vườn đào rễ chuối lên nấu cho các con ăn. Ăn rễ chuối mấy ngày thì ăn không nổi nữa, anh em chúng tôi phải đi xin ăn.

Uỷ ban Quân quản Thành phố qua đài phát thanh đưa ra nhiều điều lệnh, thông báo nghe rôm rả, “Nhân dân miền Nam ta anh dũng, nổi dậy, tổng tiến công đánh tan Đế quốc Mỹ và bè lũ tay sai bán nước, hại dân và đã dành thắng lợi vẻ vang”.  “Để xây dựng trật tự của chánh quyền cách mạng, củng cố, phát huy quyền làm chủ của nhân dân, bà con phải tuân theo các lệnh của Uỷ ban Quân quản Thành phố, của Chánh phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hoà miền Nam Việt Nam”. “Thành phố ta được vinh dự mang tên Hồ Chí Minh vĩ đại, được làm ăn sinh sống tự do, không còn bị kìm kẹp, tàn ác như chế độ Mỹ ngụy”.

Vài ngày sau, trên đường phố thỉnh thoảng có những vụ xử bắn làm gương. Những người bị xử bắn, bị bịt mắt, hai tay trói quặt ra sau, đứng trên một thùng phuy. Bộ đội đọc vội bản án cướp bóc hay phản động, xong dùng súng AK-47 bắn vào nạn nhân. Xác nạn nhân văng xuống đất giãy đành đạch, máu tuôn có vòi, như con thú bị giết dã man trước mắt mọi người, già trẻ lớn bé.

Báo chí trong thành phố đua nhau đăng tin ca ngợi “Sự khoan hồng của Nhà nước và khuyến khích các sĩ quan chế độ Việt Nam Cộng Hoà mạnh dạn đi học tập, cải tạo mười ngày”. Cha tôi tin vào “Sự khoan hồng của nhà nước” khăn gói đi “Học tập cải tạo” biệt tích.

Bơ vơ giữa Sài Gòn xa lạ, tiền không có, các gốc chuối sau vườn cũng đã đào lên ăn hết, mẹ tôi lo lắng gầy hẳn đi. Tối nào mấy mẹ con chúng tôi cũng ôm nhau khóc sướt mướt.

Sau “Giải phóng”, vì đói nên mọi người đổ ra đường dọ dẫm làm ăn, buôn bán, chợ trời mọc lên khắp nơi. Chợ trời có đủ các thành phần xã hội, người đàng hoàng, người trí thức, kẻ lường gạt, dân ma cô, tất cả mọi người đều ra lăn lộn ở chợ trời kiếm ăn. Nhiều người vì đói quá nên đem đồ đạc trong nhà ra bán, người không có gì bán thì ra mua đi bán lại. Chợ trời bày dọc theo hai bên lề đường, người mua kẻ bán tấp nập, họ bán đủ mọi thứ, áo quần, bàn ghế, nồi niêu, chén bát, không thiếu thứ gì, nhưng được nhiều người tìm mua nhất ở chợ trời là Đạp, Đổng, Đài (xe đạp, đồng hồ, radio), vì bộ đội và nhiều người miền Bắc vào mua.

Đang lúc mua bán, khi có tiếng la lên từ đầu đường, “Công an” thì mọi người náo loạn gom ôm đồ đạc, hàng hoá bỏ chạy, nếu bị bắt thì coi như mất hết. Họ chạy xuống cuối đường, công an và quản lý thị trường đem xe đến hốt cuối đường, thì mọi người lại chạy lên đầu đường. Loa từ xe công an phát ra kêu gọi: “Cán bộ, công nhân viên chức, nhân dân không được tụ tập mua bán đồ cũ, vì sẽ tạo nên hang ổ cho bọn lưu manh, trộm cướp, bọn đầu cơ, bọn bán hàng giả, hàng ăn cắp của nhà nước. Tiêu thụ hàng ăn cắp là phạm pháp. Bà con nên tránh xa những nơi tụ tập của những kẻ làm ăn bất chính, phá rối trật tự trị an, làm hại đến đời sống của nhân dân lao động”.

Dù đã ra nhiều thông cáo răn đe, dù bắt bớ, tịch thu khá nhiều hàng hoá của người dân Sài Gòn, nhưng người dân vẫn đổ ra đường buôn bán càng đông hơn. Chính quyền không làm sao dẹp nổi chợ trời, nên họ đem xe vòi rồng xịt nước đến đuổi phá chợ trời. Xe vòi rồng đi rồi, thì chợ trời lại nhóm đông như cũ. Chính quyền “cách mạng” bèn hút nước cống hôi thối đến xịt, dân chợ trời đã chuẩn bị trước, liền đưa cờ “Giải phóng”, hình ông Hồ “Vĩ đại kính yêu” lên che đỡ, vừa che vừa la lớn: “Bác cứu con. Bác cứu con”. Công an và quản lý thị trường không ngờ, trở tay không kịp nên xịt bao nhiêu nước cống đen ngòm hôi thối lên cờ “Giải phóng” và cả hình ông Hồ. Cuối cùng vì không dẹp được chợ trời, nên chính quyền đành làm lơ cho mọi người buôn bán kiếm miếng ăn.

Một hôm, có đoàn bộ đội dắt theo hai con chó đến nhà mấy mẹ con đang ở. Thủ trưởng bộ đội nói:

- Nhà này của ngụy quyền bỏ chạy theo chân đế quốc Mỹ, nay nhà nước tịch thu. Mấy mẹ con chị phải dọn ra gấp.

Mẹ tôi chấp tay nói:

- Thưa bộ đội, mẹ con tôi từ ngoài Trung vô, không có nhà nên không biết đi đâu...”.

Gã bộ đội ngắt lời:

- Thì về lại ngoài Trung.

Nước mắt lưng tròng, mẹ tôi nói:

- Dạ, tôi cũng không có nhà ngoài Trung.

Hai con chó chạy tới gần anh em chúng tôi, gầm gừ làm mấy đứa em tôi sợ khóc thét lên. Gã bộ đội gọi hai con chó:

- Thiệu, Kỳ đến đây.

Hai con chó tên Thiệu, Kỳ liền cụp đuôi, chạy tới nằm dưới chân gã. Gã lấy lương khô Trung Quốc cho hai con chó ăn, rồi nhìn mấy mẹ con tôi, gã nói:

- Mẹ con chị đi đâu thì đi tôi không cần biết.

Mẹ tôi năn nỉ:

- Xin bộ đội cho mẹ con tôi ở sau nhà bếp cũng được, tôi không biết phải dắt con đi đâu bây giờ.

Gã bộ đội quát lớn làm mấy con chó láo liên, sợ hãi:

- Không được. Sao chị lì lợm thế.

Quay sang mấy bộ đội trẻ đang đứng trước cửa nhà, gã nói:

- Vào dọn hết đồ đạc của chị ta ra khỏi nhà ngay.

Một số bộ đội vào lấy đồ đạc của mấy mẹ con ném ra đường, một số khác thì dọn đồ của bộ đội vào. Mẹ con bồng bế nhau, xách vác áo quần, nồi nêu đi lang thang trong xóm gia binh, may gặp một nhà nhỏ bỏ hoang, mẹ con vào ở tạm.

Vào một buổi sáng, các loa truyền thanh treo khắp nơi bất ngờ thông báo lệnh đổi tiền, “Để kết thúc đồng tiền Sài Gòn tội lỗi, đồng tiền nhơ nhớp, nhục nhã nay nhà nước ban lệnh đổi tiền. Mỗi hộ gia đình được đổi tối đa một trăm ngàn đồng tiền Sài Gòn. Giá năm trăm đồng tiền miền Nam đổi một đồng tiền giải phóng”.

Mẹ tôi không có tiền để đổi nên có người nhờ đổi giùm, họ cho lại một phần, mấy mẹ con mừng lắm. Sau ngày đổi tiền, nhiều người giàu bị nhà nước đánh lén trở thành nghèo, họ ném tiền không đổi được ra đường. Thấy nhiều tờ giấy bạc bay khắp nơi, các em nhỏ của tôi mừng rỡ lượm về đưa cho mẹ mua gạo. Mẹ phải nói cho các em biết tiền này không còn xài được, như tờ giấy thôi. Các em tôi tiếc rẻ ném tất cả tiền lượm được vào thùng rác.

Sau đổi tiền, cuộc sống của mọi người càng bi thảm hơn, đói rách, còn thêm ghẻ lở. Người thành phố thường gọi là “Ghẻ bộ đội, ghẻ Trường Sơn”, ghẻ từng chòm nổi khắp người, nhất là ở những kẽ ngón tay, ngón chân, và những chỗ kín trong thân thể. Đi đâu cũng thấy mọi người đưa tay gãi sột soạt, họ thường nói đùa, “Tiếng đàn Ta Lư”. Mẹ tôi lo lắng không biết làm cách nào kiếm được miếng ăn cho các con, nhìn các con bụng đói ôm nhau nằm ngủ, ghẻ chốc đầy mình, khiến nước mắt mẹ cứ ứa ra.

Những ngày gần đây, ông tổ trưởng dân phố cùng vài cán bộ, ngày nào cũng tới vận động, cưỡng bức mẹ con chúng tôi đi vùng kinh tế mới. Không thể chống lại lệnh của chính quyền, mẹ tôi đành gạt nước mắt, chấp nhận đi kinh tế mới. Mẹ tôi cùng những người hàng xóm có chung hoàn cảnh trong khu gia binh, chạy qua chạy lại giúp nhau thu dọn đồ đạc đi “Xây dựng vùng kinh tế mới”. Lòng ai cũng rối bời và tuyệt vọng, nhưng cố trấn an nhau, hy vọng tương lai sẽ không bị thiếu ăn, thiếu mặc nơi vùng kinh tế mới.

Lên vùng kinh tế mới được mấy tháng, mẹ con chân yếu tay mềm, không chịu đựng được sự khắc nghiệt của rừng già nên bỏ trốn về miền Trung. Về miền Trung, mấy mẹ con lại bị bắt đi kinh tế mới lần thứ hai vì không có nhà và hộ khẩu.

Lên vùng kinh tế mới ở miền Trung này được một tháng, mẹ tôi bị sốt rét, y tá địa phương không chữa được nên phải đưa lên bệnh viện tỉnh. Ở bệnh viện tỉnh được hai ngày, mẹ tôi qua đời.

Ông ngoại mướn xe lam đưa anh em chúng tôi ra nhà xác của bệnh viện để nhận xác mẹ chúng tôi. Anh em chúng tôi ngồi bao quanh xác mẹ nằm giữa sàn xe, sụt sùi khóc. Ông ngoại chở xác mẹ chúng tôi về nơi ông bà ngoại đang sinh sống sau năm 1975, một vùng quê, để chôn cất.

Ông ngoại làm đơn, ra uỷ ban xã xin phép mai táng, chôn cất mẹ tôi tại nghĩa trang địa phương, nhưng chính quyền địa phương không cho vì mẹ tôi không có hộ khẩu ở đây. Ông ngoại đến nhà ông chủ tịch xã năn nỉ, trình bày lý do vì vùng kinh tế mới chưa có nghĩa trang, cha chúng tôi đang ở tù “cải tạo” và anh em tôi còn quá nhỏ không lo đám tang được, nhưng ông chủ tịch xã nhất định không cho chôn xác mẹ tôi tại đây.

Chờ nhà ông chủ tịch xã ăn cơm tối xong, ông ngoại dắt anh em tôi đeo khăn tang bằng vải mùng trắng ố vàng trên đầu, đi vào nhà ông chủ tịch. Ông ngoại bảo anh em tôi quỳ xuống, chấp tay vái lạy trong khi ông ngoại năn nỉ xin ông chủ tịch ký đơn. Vợ và các con ông chủ tịch từ nhà trong chạy ra, đứng nhìn anh em tôi vừa khóc vừa lạy. Ông chủ tịch xã, miệng ngậm cây tăm xỉa răng, lắc đầu, không chịu ký đơn và xua tay đuổi chúng tôi ra ngoài. Thấy anh em tôi vẫn quỳ, liên tục vái lạy và khóc lóc dữ quá, vợ ông chủ tịch thì thầm vào tai ông ta, khi ấy ông ta mới chịu ký đơn cho chôn cất mẹ tôi tại nghĩa trang ở địa phương đây.

Nhà ông bà ngoại tôi có mười sáu người con ruột, hai người con nuôi, tổng cộng là mười tám người con và chỉ mới có mấy người lập gia đình riêng. Mẹ tôi là con gái đầu và cũng là người con đầu tiên trong nhà qua đời.

Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, nhà ông bà ngoại tôi cũng như đa số người dân miền Nam đều nghèo khó nên để nuôi nấng chừng ấy người con là điều không phải dễ, nay lại thêm bảy đứa cháu thơ dại tá túc trong nhà nữa. Ông bà ngoại không có tiền, không có gì để lo đám tang cho mẹ tôi, chỉ có khoai sắn luộc lên mời những người đến thăm viếng, đọc kinh cầu nguyện cho linh hồn mẹ tôi. Những người bà con và hàng xóm thấy vậy, nên người cho tiền, người cho gạo, bắp, sắn khoai và một người cho tấm ván ép mỏng để đóng một chiếc hòm yếu ớt cho mẹ tôi.

Ngày đưa xác mẹ ra nghĩa trang, anh em chúng tôi chít khăn tang dài quá mông, đi theo những người khiêng hòm mẹ tôi trên vai. Con đường dẫn ra nghĩa trang, nằm trên một ngọn đồi, gập ghềnh vì rảnh bánh xe bò, quanh co đầy cỏ cây cao ngang gối. Anh em chúng tôi lúc cúc đứa đằng trước, đứa đằng sau, có đứa đi cả dưới quan tài của mẹ.

Sau đám tang mẹ tôi, ông ngoại đưa tôi đi đến từng nhà các ân nhân để hai ông cháu cảm ơn họ. Trên đường về, ông ghé lại một quán phở ở chợ làng. Ông gọi hai tô phở cho hai ông cháu, đây là tô phở ngon nhất mà trước đó, kể cả sau này tôi được ăn vì đã lâu tôi không được ăn phở và vì đây là lần đầu tiên ông nói chuyện với tôi như một người đã trưởng thành.

Hai ông cháu không giữ một chút sĩ diện gì, ăn cạn sạch tô, không chừa sót một chút nước phở nào. Sau này mỗi lần ăn phở, tôi lại nhớ đến tô phở mà ông ngoại đã cho tôi ăn.

Ăn xong, như hai người bạn, một già một trẻ, ông nói chuyện, tâm tình và động viên tôi. Chỉ bằng những lời của ông, đã làm vơi bớt sự đau buồn của một đứa trẻ vừa mất mẹ và sự sợ hãi khi sắp phải về sống ở vùng rừng núi hoang vu. Ông đưa cho tôi một cuốn sổ nhỏ ghi nhiều tên họ của các ân nhân, nơi ở và chi tiết những thứ họ đã giúp trong đám tang mẹ tôi, như ai cho bao nhiêu tiền, ai cho ván, rổ khoai, ký sắn, mấy lon gạo... Ông nói: “Con cất giữ cuốn sổ này, để biết mà báo ơn người ta”.

Lo cho người chết xong, nội ngoại hai bên họp lại, bàn lo cho người sống là anh em tôi. Vào thời điểm lúc ấy, cả ông bà ngoại, ông bà nội đều khó khăn, không thể nuôi cả bảy anh em chúng tôi nên anh em chúng tôi phải tạm lìa xa nhau, tôi lớn nhất mười sáu tuổi lên sống ở vùng kinh tế mới với ba em kế, ba đứa nhỏ hơn, hai về ở với ông bà ngoại và một ở với ông bà nội.

Khi lên vùng kinh tế mới này, mẹ tôi chưa kịp cất cho chúng tôi một nơi để trú thân, nên ông nội, ông ngoại và một người cậu đã đến giúp dựng nhà cho chúng tôi ở nơi mảnh đất mà mẹ tôi vừa phát hoang trước khi qua đời. Tôi mong công việc dựng nhà, thực ra chỉ là túp lều tranh rộng có mấy mét vuông, kéo dài càng lâu càng tốt vì không muốn các ông và cậu ra về, nhưng tới chiều thì túp lều đã hoàn tất.

Tôi ước gì ông ngoại ở lại với anh em tôi, nhưng điều đó là không thể vì ông ngoại còn có nhiều cậu dì tuổi còn nhỏ hơn cả tôi. Khi chia tay, tôi thấy mắt ông ngoại rất buồn nên tôi nói với ông là tôi không sợ gì cả, nhưng khi chỉ còn lại bốn anh em chơ vơ, tôi đã sợ hãi.

Đêm đầu tiên trong căn chòi tranh, tôi không ngủ được. Bên ngoài trời tối đen, mưa rừng ầm ầm, nước ào ào đổ xuống trĩu nặng như muốn đè bẹp mái tranh. Gần nửa đêm, mưa tạnh, tiếng côn trùng râm ran chui ra từ những ụ đất sũng nước. Xa xa, nơi ngọn núi sau nhà, ẩn hiện những cặp mắt lúc xanh biếc, lúc rực đỏ của thú rừng đi ăn đêm. Tôi cảm thấy bất an, lòng lo lắng vì từ nay tôi phải tự quyết định mọi việc cho cuộc sống của tôi và các em ở nơi vùng đất hoang dã này.

Phước An Thy
Silicon Valley University bị đóng cửa vì là ‘lò bán văn bằng’

L.Tâm


Trường Silicon Valley University vừa bị đóng cửa. (Hình: SVU)
Các giới chức thanh tra tiểu bang California mới đây đã đột ngột đóng cửa một trường đại học tư thục ở thành phố San Jose, có khoảng gần 4,000 người ghi danh học, phần lớn đến từ các quốc gia khác, sau khi có cuộc điều tra của báo San Francisco Chronicle cho thấy trường này đã bị thu hồi chứng nhận văn bằng từ nhiều tháng trước.
Silicon Valley University được nhiều người ở ngoại quốc coi là cửa dẫn vào Mỹ, để đi làm, vì trường có khả năng giúp họ có chiếu khán sinh viên và làm việc tạm thời.
Chủ tịch Ủy Ban Tư Pháp Thượng Viện Mỹ mới đây đã đặt vấn đề, phải chăng đây chỉ thuần túy là lò bán visa, để cho những người gọi là sinh viên du học vào Mỹ nhưng thực sự không học gì.
Hai người sáng lập ra trường Silicon Valley University, ông Feng-Min “Jerry” Shiao và Mei Hsin “Seiko” Cheng, từng là chồng vợ nhưng nay đã ly dị và cáo buộc lẫn nhau là làm thất thoát hàng triệu đô la trong quỹ của trường qua các tiêu xài cá nhân.
Ông Shiao bị loại ra khỏi ban điều hành nhà trường sau khi lấy bất hợp pháp số tiền gần $35 triệu, theo đơn kiện. Ông Shiao tố lại là bà Cheng dùng tiền nhà trường để đầu tư địa ốc.
Hồ sơ nộp tại tòa cho hay cả sở thuế IRS và Bộ Tư Pháp tiểu bang đều đang điều tra. Một cơ quan tiểu bang California đưa giấy phạt nhà trường về 15 vi phạm, từ không giữ hồ sơ minh bạch cho tới thu nhận sinh viên trái phép.
Nhà trường thu hàng chục triệu đô la tiền học phí từ các sinh viên nhưng không cho biết số tiền đó đi đâu. Các sinh viên đã bày tỏ sự lo ngại về giá trị của văn bằng do trường cung cấp. Họ nói rằng không có được việc làm kỹ thuật trả lương cao như được hứa hẹn, cũng như việc giảng dạy chỉ sơ sài.
Trường Silicon Valley University mất chứng nhận đủ khả năng hoạt động vào ngày 7 Tháng Mười Hai, 2017. Tổ chức chứng nhận, Accrediting Council for Independent Colleges and Schools, hiện cũng đang bị chính phủ liên bang điều tra. Trường Silicon Valley University nay không còn được cấp văn bằng cho ai ở tiểu bang California.
“Cách hoạt động của họ không tốt,” theo lời Dang Nguyen, một sinh viên Việt Nam, có bằng master về quản trị kinh doanh từ trường SVU trước khi rời trường hồi năm ngoái. “Sinh viên nơi đây chỉ muốn có visa và đi kiếm việc làm.”
Kể từ năm 2014, trường SVU chưa bao giờ có hơn 28 nhân viên trong ban giảng huấn, cho số sinh viên gần 4,000 người. 
L.Tâm

Sunday, April 29, 2018

Đường: "Thần Dược" Trong Tay Bạn Để Chữa Lành Vết Thương

BBC Future

Là đứa trẻ lớn lên trong nghèo khó ở nông thôn cao nguyên miền đông Zimbawe, cậu bé Moses Murandu thường dùng muối xát lên vết thương khi ngã và bị chảy máu. Trong những ngày may mắn, người cha có đủ tiền để mua một thứ giúp cậu cảm thấy đỡ xót vết thương hơn muối: đó là đường. Murandu để ý thấy hình như đường giúp vết thương lành nhanh hơn so với việc để nó tự lành.

Vì thế khi được tuyển dụng làm y tá trong Hệ thống Dịch vụ Y tế Quốc gia (NHS) ở Anh Quốc vào năm 1997, ông ngạc nhiên khi biết đường chẳng được sử dụng chính thức để chữa trị gì trong y tế.

Ông quyết định thay đổi điều đó.

Ngày nay, ý tưởng của Murandu cuối cùng cũng đã được xem trọng.

Là giảng viên cao cấp trong ngành điều dưỡng cho người lớn tại Đại học Wolverhampton, Murandu vừa hoàn thành nghiên cứu thử nghiệm ban đầu về ứng dụng của đường trong việc trị lành vết thương và giành giải thưởng của Tạp chí Chăm sóc Vết thương (Journal of Wound Care) vào tháng 3/2018 cho công trình nghiên cứu của mình.

Ở nhiều nơi trên thế giới, phương pháp này có thể rất quan trọng vì người dân không đủ tiền mua thuốc kháng sinh.

Ngay cả ở Anh Quốc, người ta vẫn có nhu cầu, bởi một khi vết thương bị nhiễm trùng thì có thể thuốc kháng sinh sẽ không có tác dụng nữa.

Để chữa trị vết thương bằng đường, theo ông Murandu, là bạn hãy đổ đường vào vết thương rồi băng lại. Những hạt đường sẽ hút sạch chất ẩm khiến vi khuẩn sinh sôi. Không có vi khuẩn, vết thương sẽ lành lại nhanh hơn.

Quan ngại về tình trạng kháng thuốc kháng sinh khiến nhu cầu tìm kiếm các phương pháp chữa trị tiềm năng khác tăng lên, ví dụ như dùng đường ăn.

Murandu chứng minh tất cả những điều này nhờ vào thử nghiệm trong phòng thí nghiệm. Ngày càng có nhiều ca bệnh trên khắp thế giới củng cố thêm phát hiện của Murandu, trong đó có cả ca bệnh dùng đường chữa trị thành công vết thương bị vi khuẩn kháng thuốc kháng sinh.

Dù vậy, Murandu đang phải đối mặt với quãng đường khó khăn phía trước. Quỹ dành cho nghiên cứu sâu có thể sẽ giúp ông tiến tới mục tiêu cuối cùng - là thuyết phục NHS sử dụng đường thay cho thuốc kháng sinh.

Vấn đề là rất nhiều nghiên cứu y học do các công ty thuốc tài trợ. Và ông chỉ ra, những công ty này sẽ được lợi rất ít khi tài trợ cho một nghiên cứu mà họ không thể đăng ký bản quyền.

Loại đường mà Murandu sử dụng chỉ là đường hạt thông thường mà bạn hay dùng để pha trà, cà phê. Trong cùng thí nghiệm trong ống nghiệm, ông phát hiện ra sử dụng đường mía hay đường từ củ cải đường đều có tác dụng như nhau. Tuy nhiên, đường nâu Demerara lại không hiệu quả lắm.

Thử nghiệm cho thấy một số chủng vi khuẩn sinh sôi ở chỗ có ít đường nhưng hoàn toàn bị kiềm chế ở nơi có lượng đường nhiều. Murandu bắt đầu ghi nhận các trường hợp bệnh ở Zimbabwe, Botswana, và Lesotho (nơi ông học ngành điều dưỡng).

Trong số đó có một phụ nữ sống ở Harare.

"Chân của người phụ nữ đó đã được đo đạc, chuẩn bị để cắt bỏ khi người cháu gọi cho tôi," Murandu nói. "Bà bị một vết thương khủng khiếp trong 5 năm, và bác sĩ muốn cắt chi. Tôi bảo bà hãy rửa sạch vết thương, rắc đường vào, để yên đó và lặp lại như vậy."

"Người phụ nữ đó giờ vẫn giữ được chân."

Ông cho biết đây là ví dụ cho thấy tại sao có rất nhiều quan tâm tới phương pháp của ông, đặc biệt ở nhiều nơi trên thế giới nơi mọi người không đủ tiền mua thuốc kháng sinh.

Tổng cộng, Murandu đã tiến hành nghiên cứu y tế trên 41 bệnh nhân ở Anh. Ông vẫn chưa công bố kết quả thử nghiệm nhưng đã trình bày kết quả tại các hội thảo quốc gia và quốc tế.

Một câu hỏi mà ông cần phải trả lời trong quá trình nghiên cứu là liệu người ta có thể sử dụng đường với bệnh nhân tiểu đường không. 

Bệnh nhân tiểu đường thường bị phù bàn chân và chân. Các bệnh nhân này cần được kiểm soát hàm lượng đường glucose trong máu, cho nên có vẻ như việc dùng đường để trị bệnh cho họ là không khả thi.

Nhưng ông phát hiện ra đường có tác dụng với bệnh nhân tiểu đường và không gây ra tình trạng tăng vọt lượng đường trong cơ thể họ. "Đường là sucrose - bạn cần có loại enzyme sucrase để chuyển hóa nó thành đường glucose," ông cho biết.

Vì sucrase có trong cơ thể người, nên chỉ khi nào người ta tiêu thụ đường thì nó mới bị chuyển hóa. Rắc đường bên ngoài vết thương không gây ra tác dụng chuyển hóa như vậy.

Trong lúc Murandu tiếp tục nghiên cứu trên bệnh nhân, thì ở bên kia bờ Đại Tây Dương, bác sĩ thú y người Mỹ Maureen McMichael đã sử dụng phương pháp chữa lành vết thương này trên động vật trong nhiều năm qua.

McMichael làm việc tại Bệnh viện Y học Thú y Illinois, và lần đầu tiên sử dụng đường và mật ong trên động vật từ năm 2002.

Bà cho biết phương pháp đơn giản và giá rẻ này đã khiến bà quan tâm, đặc biệt với những chủ nuôi thú cưng không đủ tiền để đưa thú cưng tới bệnh viện và gây mê khi chữa trị.

McMichael cho biết họ dùng cả đường và mật ong trong phẫu thuật và thường sử dụng cho chó mèo (thỉnh thoảng cả với gia súc).

Mật ong có tác dụng chữa lành vết thương giống như đường (một nghiên cứu cho thấy mật ong có tác dụng hơn khi ức chế vi khuẩn sinh sôi), tuy nhiên món này đắt tiền hơn.

Chữa trị bằng đường không chỉ có tác dụng với vết thương ở người, mà còn ở động vật .

"Chúng tôi đã đạt được một số thành công với cách này," McMichael cho biết.

Bà lấy ví dụ một chú chó hoang đến chỗ họ sau khi bị sử dụng làm "mồi cho chó pitbull" - nó bị cột vào một chỗ và dùng làm thú mồi cho chó pitbull tập luyện chiến đấu. Con chó đến chỗ bà với 40 vết cắn trên mỗi chi - nhưng đã hoàn toàn bình phục sau tám tuần.

"Nó là chó hoang nên không có ai chi trả chi phí chữa bệnh cho nó cả. Chúng tôi chữa cho nó bằng cả mật ong và đường và nó hồi phục kỳ diệu," McMichael cho biết. "Giờ cô chó đã hoàn toàn bình phục."

Ngoài việc rẻ hơn, đường còn có một ưu điểm khác: vì người ta càng sử dụng nhiều kháng sinh, thì cơ thể càng trở nên kháng thuốc kháng sinh.

Trở lại Anh Quốc, nơi chuyên gia kỹ thuật về mô Sheila MacNeil từ Đại học Sheffeld nghiên cứu đường tự nhiên sinh ra trong cơ thể có thể được dùng kích thích mạch máu phát triển lại như thế nào.

Nghiên cứu của bà bắt nguồn từ công trình về các khối u, khi bà nhận thấy một lượng đường nhỏ đứt gãy từ chuỗi DNA (2-deoxy-D-ribose) tiếp tục mọc lại.

Nhóm nghiên cứu của MacNeil thử nghiệm bằng cách cho lượng đường này lên lớp màng mỏng của phôi gà. Theo MacNeil, đường tự nhiên đã kích thích nhân đôi số lượng mạch máu so với thông thường khi không có đường.

Nhưng tất nhiên, loại đường sản sinh tự nhiên từ cơ thể người rất khác so với loại đường thông thường mà Murandu sử dụng trong thí nghiệm chữa lành vết thương.

MacNeil nói "tấm vé trong mơ" sẽ là có thể tìm ra cách sử dụng đường trong cả hai cách. Bà tin rằng đây là bước kế tiếp mà nghiên cứu nên theo đuổi.

Trong khi đó ở Wolverhampton, kế hoạch của Murandu là thành lập một phòng mạch tư nhân sử dụng phương pháp chữa trị nhờ đường. Ông hy vọng một ngày nào đó đường ngọt sẽ được sử dụng rộng rãi, không chỉ tại Ngành Dịch vụ Y tế NHS mà còn ở bệnh viện công tại các quốc gia mà ông từng làm việc.

Ông vẫn nhận được email thường xuyên từ khắp nơi trên thế giới, hỏi xin lời khuyên, và hướng dẫn bệnh nhân từ xa qua email và tin nhắn. Những người bệnh ở xa gửi cho ông hình ảnh kết quả chữa trị cùng với lời cảm ơn khi họ lành bệnh.

Đây là phương pháp có từ xa xưa và từng được người nghèo ở những quốc gia đang phát triển sử dụng, nhưng với Murandu, chỉ khi tới Anh Quốc ông mới nhận ra sự quan trọng mà đường có thể có được trong thế giới y học.

Ông coi đó như sự kết hợp giữa kiến thức địa phương với cơ sở vật chất nghiên cứu hiện đại tại Anh Quốc.

"Giống như đường, kiến thức sơ khai đến từ Zimbabwe, sau đó được tinh luyện ở đây - và giờ trở về giúp đỡ người dân ở châu Phi," ông cho biết.

Bài tiếng Anh đã đăng trên BBC Future.
Nhiều doanh nghiệp Trung Quốc đang chết vì dính "chưởng" của TT Trump
PHAN NGUYÊN LUÂN
Nhiều doanh nghiệp Trung Quốc đang chết vì dính "chưởng" của TT Trump. Theo bài viết được đăng trên trang điện tử Bloomberg News với tựa đề “Tổng thống Mỹ-Donald Trump Sẽ Khai Tử Hàng Ngàn Doanh Nghiệp Trung Quốc”… Thật vậy, nhiều công ty và hảng xưởng của Trung Quốc (tại Đại Lục) đang phải đối mặt với tình trạng đóng cửa hoặc tìm cách bán tháo nếu như chính sách áp thuế của Tổng thống Donald Trump thực sự tăng nhắm vào hàng hóa nhập cảng từ quốc gia đông dân nhất thế giới này. Đó là chỉ nói tăng thuế khoảng 10% (tax increase) hàng nhập khẩu thôi cũng đủ “làm đám tang” cho vô số công xưởng của Trung quốc chứ không dám nghĩ đến tăng 45% thuế như ông Trump đã từng tuyên bố.
Điển hình nhất là công xưởng chế biến thủy tinh của Eric Li, một doanh nhân tại phía đông nam Trung Quốc đang phải đối mặt với nguy cơ phá sản dù các sản phẩm bóng đèn của công ty này đang có mặt rộng rãi trên kệ hàng của các siêu thị khắp trên cả nước. Không riêng gì chờ chính sách của tổng thống Hoa Kỳ tăng thuế, tại nội địa đại lục việc gia tăng chi phí nhân công cũng như các quy định về thuế ngày càng khốc liệt hơn từ phía chính quyền cũng làm “ná thở” cho công xưởng, hà huống chi phần lớn hàng sản xuất của doanh nghiệp này qua Hoa kỳ, nay lại bị áp thuế chính sách mới của tân tổng thống Mỹ, thì chuyện “khai tử” chỉ còn là thời gian…
Công xướng có tổng cống bốn lò chế biến thủy tinh mang tên Huizhou Baizhan Glass Ltd của Eric Li đã buộc phải ngưng hoạt động hết ba lò rồi, trong khi số công nhân làm việc tại các bộ phận sản xuất ra những chiếc bóng đèn và bình hoa xuất khẩu sang thị trường Mỹ của doanh nhân này đã giảm xuống con số chống mặt, từ 1000 công nhân nay chỉ còn khoảng 150 người. Lợi nhuận của nhà máy đã sụt giảm như chiếc xe truck chở đầy hàng lao nhanh xuống dốc mà bộ phận thắng đã đứt. Và Eric Li cho biết số phận của nhà máy thủy tinh do cha của ông đến từ Đài Loan thành lập vào năm 1991 coi như đang chuẩn bị nhan đèn làm đám tang. “Nếu chương trình tăng thuế của Hoa Kỳ chỉ cần tăng thêm từ 10-20% thì doanh nghiệp của chúng tôi coi như chấm dứt. Chúng tôi không còn khả năng chịu thêm bất kỳ chi phí nào khác”, giám đốc Eric Li chia sẻ..
Chính quyền Trung quốc chưa có giải pháp nào để cứu nguy cho những doanh nghiệp với nguy cơ phá sản, nhất là những doanh nghiệp sản xuất quy mô trung bình và nhỏ ở tại Đại Lục. Hầu hết các chủ công ty hiện đang cân nhắc việc đóng cửa hoặc rao bán nhà xưởng nếu như Donald Trump thực sự tăng mức áp thuế lên hàng hóa Trung Quốc thậm chí chỉ cần 10-20% thôi cũng đủ “chôn sống” các doanh nghiệp này rồi. Dù những doanh nghiệp sản xuất quần áo, đồ chơi và hàng gia dụng này của Trung Quốc hàng năm xuất khẩu vào thị trường Mỹ lượng hàng hóa trị giá lên tới khoảng gần 500 tỉ Mỹ kim mỗi năm, nhưng không đồng nghĩa với việc họ có đủ khả năng tài chính để cầm cự và vượt qua giai đoạn khó khăn về những đe dọa nâng thuế của chính sách tăng thuế của tổng thống Donald Trump. Hiện tai có hai chọn lựa (nếu bị tăng thuế xuất khẩu sang Hoa Kỳ), thứ nhất họ sẽ phải tìm cách đóng cửa công ty. Thứ hai, họ phải chuyển nhà xưởng sang các nước Đông Nam Á nơi không thuộc diện bị áp thuế của Mỹ.
Cũng nên nhắc lại, từ lúc bắt đầu cuộc tranh cử cho đên khi đã đắc cử, Tổng thống Donald Trump đã luôn lên án và cáo buộc Trung Quốc về những hành vi mà ông gọi là “thương mại không công bằng”, và “thao túng tỷ giá tiền tệ”. Tân bộ trưởng Thương mại Mỹ, ông Wilbur Ross đã tuyên bố“Hoa kỳ đang nghiên cứu các biện pháp trừng phạt đối với Trung Quốc một khi đã chuẩn bị sẵn sàng”.
Dĩ nhiên lãnh đạo của Trung quốc sẽ không ngồi yên cho Hoa Kỳ trừng phạt, và nếu chính sách tăng thuế của tổng thống Donald Trump được thực hiện lên đến 45%, thì Trung Quốc sẽ biện pháp trả đũa trong đó có việc tăng thuế với hàng hóa nhập khẩu từ Mỹ như máy bay Boeing, iPhone và các mặt hàng nông sản. Ngoài ra, các công ty Mỹ hoạt động ở Trung Quốc cũng sẽ phải đối mặt với các cuộc điều tra về thuế và chống độc quyền. Ông Eddy Li, Chủ tịch hiệp hội các nhà sản xuất Trung Quốc tại Hồng Kông, cho biết: “Có quá nhiều nguy cơ và hệ quả nếu như một cuộc chiến thương mại nổ ra giữa hai nền kinh tế. Mặc dù chúng tôi vẫn đang đề phòng cho trường hợp xấu nhất xảy ra. Vẫn mong có phép nhiệm mầu làm giảm sự căng thẳng giữa chiến trường tăng thuế của hai cường quốc kinh tế này”.
Theo nhà bình luận kinh tếthế giới, tiến sĩ Pen Jackson, ông đánh giá “bất cứ một mức áp thuế nào của tổng thống Donald Trump với hàng hóa Trung Quốc cũng khó có thể làm khó được các công ty của Trung Quốc có trị giá hàng tỷ Mỹ kim, đặc biệt là các công ty đang có quan hệ làm ăn quy mô lớn với các tập đoàn Mỹ như Hon Hai Precision Industry và Yue Yuen Industrial Holdings, khi hai công ty này đang lắp ráp các sản phẩm iPhone và Nike”. Ông nói thêm “Tuy nhiên nó có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến các công ty cở trung bình và nhỏ của Trung Quốc vốn cũng đang phải vật lộn với các vấn đề như tăng lương, đóng bảo hiểm xã hội và phí môi trường đang ngày càng tăng“.
Chính các công ty tư nhân theo quy mô trung bình và nhỏ đã chiếm tới gần 50% lượng hàng xuất khẩu của Trung Quốc trong 2 tháng đầu năm 2017. Steve Maurer, Giám đốc điều hành của công ty tư vấn Alix Partners có trụ sở ở Thượng Hải, cho biết trong suốt một thập kỷ qua chi phí sản xuất ở Trung Quốc đã tăng gần 90% so với ở Mỹ. Kết quả là hàng hóa của Trung Quốc đang ngày càng đắt hơn, mà chất lượng thì kém hơn. Chi phí sản xuất trong tháng 2/2017 đã tăng 7,8% và là tốc độ nhanh nhất kể từ gần 10 năm nay.
Hiện tại, khá nhiều công xưởng của người Trung Quốc tại Đại Lục ngày càng nhiều đang chuyển nhà xưởng ra nước ngoài. Tập đoàn sản xuất đồ chơi Lung Cheong đã chuyển gần như tất cả dây chuyền sản xuất sang Indonesia để giảm chi phí, trên 70% doanh thu của tập đoàn này đến từ thị trường Hoa Kỳ. Chủ tịch tập đoàn này cho biết: “Ngay cả khi Mỹ chỉ tăng mức áp thuế thêm 10% cũng đủ để các công ty Trung Quốc phải vật lộn với khó khăn. Ngược lại, nêu không chuyển công xưởng ra khỏi Trung Quốc, thì họ chỉ có thể phá sản, và tìm cách bán nhà máy và nghĩ đến việc nghỉ hưu là vừa…”. Eric Li, giám đốc nhà máy sản xuất thủy tinh cho biết: “trong những năm gần đây, mức lương đã tăng hơn gấp 3 lần và đạt khoảng 9 ngàn nhân dân tệ (khoảng 1.014 USD) trong khi lợi nhuận thu được trên mỗi sản phẩm đã giảm mạnh khoảng 10% so với những năm gần đây. Đó là điều chúng tôi đang hết sức quan tâm, nhưng vẫn chưa có cách khắc phục”.
Chủ tịch Bosco Chang của công ty Jia Yang Industrial chuyên sản xuất các sản phẩm nhựa, cho biết “chúng tôi đang bắt đầu đóng cửa từng phần nhà xưởng. Lương tại công Jia Yang đã tăng lên mức 8.5 nhân dân tệ một giờ từ mức 3.3 nhân dân tệ cách vài năm trước đây, và số lượng lao động chỉ còn 80 người so với lúc trước là 500 công nhân”.
Nói chung, những công xưởng có quy mô trung bình hay nhỏ như của Eric Li hay Bosco Chang hầu hết lợi nhuận đến từ xuất cảng hàng hóa sang Hoa Kỳ và doanh thu từ 10-20 triệu nhân dân tệ mỗi năm. Nhưng với chính sách áp thuế gắt gao của chính quyền Mỹ hiện tại và trong tương lai gần, thì chắc chắn các công xưởng ở Trung Quốc đang đối mặt tình trạng ảm đạm, chưa thấy một ánh sáng nào có thể rọi soi.
Kết luận, tống thống Donald Trump chính là thủ phạm trực tiếp “kết liễu” hàng ngàn công xưởng và doanh nghiệp của Trung Quốc, hay nói đúng hơn tổng thống Trump là khắc tinh của trò chơi Trao Đổi Mậu Dịch thiếu công bằng…
Có lẽ, thời hoàng kim của Đại Hán đã tận !!! 
PHAN NGUYÊN LUÂN
50 loại thực phẩm tốt nhất cho sức khỏe

https://baomai.blogspot.com/
Sau khi phân tích hơn 1.000 loại thực phẩm ở dạng nguyên liệu thô khác nhau, các nhà nghiên cứu đã xếp hạng các món có độ cân bằng tốt nhất cho nhu cầu dinh dưỡng hàng ngày của chúng ta, trong đó có một số thứ khá đáng ngạc nhiên.
Hãy tưởng tượng về những loại thực phẩm lý tưởng, thứ thực phẩm chứa đầy đủ dinh dưỡng cần thiết cho cơ thể mà không nạp quá nhiều năng lượng cho nhu cầu hàng ngày của chúng ta.
Nếu như có thứ thực phẩm như thế tồn tại, thì việc tiêu thụ nó mà không ăn các loại thực phẩm khác có thể giúp cơ thể chúng ta được tiếp nhận đủ các dưỡng chất cần thiết, cân đối.
Thứ thực phẩm như thế hẳn nhiên là không tồn tại. Nhưng chúng ta có thể tính đến những thứ gần được hoàn hảo như vậy.
https://baomai.blogspot.com/
Điều quan trọng là bạn cần phải ăn uống một cách cân đối các thực phẩm có thành phần dinh dưỡng cao, không ăn quá nhiều một loại dinh dưỡng nào đó, nhằm tránh nạp quá mức cần thiết mỗi ngày.
Các khoa học gia nghiên cứu hơn 1..000 loại thực phẩm và tính điểm dinh dưỡng đối với mỗi loại. Điểm càng cao thì thực phẩm đó càng nhiều khả năng đáp ứng nhưng không tới mức gây quá tải nhu cầu dinh dưỡng hàng ngày của chúng ta khi nó được kết hợp cùng những thứ khác.
Theo tính toán và xếp hạng của các khoa học gia, dưới đây là 50 loại thực phẩm nhiều dinh dưỡng nhất:
  1. ĐẬU HẠT NGUYÊN VỎ (PODDED PEAS) 
https://baomai.blogspot.com/
42kcal, $0,62, tính trên 100g
Hạt đậu là nguồn cung cấp rất tốt các chất protein, carbohydrates, chất xơ, khoáng chất và các loại vitamin hòa tan trong nước.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 58
  1. ĐẬU ĐŨA (COWPEAS) 
https://baomai.blogspot.com/
44kcal, $0,68, tính trên 100g
Giàu chất carbohydrate, chứa nhiều protein hơn cereals.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 58
  1. XÀ LÁCH MỠ (BUTTERHEAD LETTUCE)
https://baomai.blogspot.com/
13kcal, $0,39, tính trên 100g
Chứa rất ít calories, đây là món rau phổ biến ở châu u.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 58
  1. ANH ĐÀO ĐỎ (RED CHERRIES) 
https://baomai.blogspot.com/
50kcal, $0,33, tính trên 100g
Là loại anh đào chua, chưa qua chế biến, không bị đông lạnh. Gốc từ vùng châu u và châu Á.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 58
  1. HẠT ÓC CHÓ (WALNUTS) 
https://baomai.blogspot.com/














619kcal, $3,08, tính trên 100g
Hạt óc chó chứa những phần đáng kể chất acid a-linolenic, là acid béo omega-3 thực vật.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 58
  1. RAU CHÂN VỊT TƯƠI (FRESH SPINACH) 
https://baomai.blogspot.com/
23kcal, $0,52, tính trên 100g
Có chứa nhiều khoáng chất và các loại vitamin (đặc biệt là vitamin A, calcium, phosporus và sắt) hơn nhiều loại rau ăn sống khác. Rau chân vịt xuất hiện hai lần trong danh sách các loại thực phẩm tốt (ở vị trí 45 và 24) bởi cách thức chế biến có tác động lớn tới giá trị dinh dưỡng của nó.
Chẳng hạn như rau chân vịt Pháp có thể mất đi các giá trị dinh dưỡng nếu được cất giữ ở nhiệt độ trong phòng, và xếp hạng thấp hơn so với các rau chân vịt được giữ ở dạng đông lạnh.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 59
  1. RAU MÙI TÂY (PARSLEY) 
https://baomai.blogspot.com/
36kcal, $0,26, tính trên 100g
Có họ với cây cần tây, rau mùi tây được dùng phổ biến trong thời Hy Lạp và La Mã cổ đại. Chứa hàm lượng cao nhiều loại khoáng chất có lợi cho sức khỏe.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 59
  1. CÁ TRÍCH (HERRING)
https://baomai.blogspot.com/
158kcal, $0,65, tính trên 100g
Là loại cá ở vùng Đại Tây Dương, cá trích nằm trong nhóm 5 loại cá được đánh bắt nhiều nhất. Rất giàu chất omega-3.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 59
  1. CÁ VƯỢC (SEA BASS)
https://baomai..blogspot.com/
97kcal, $1,98, tính trên 100g
Thật ra sea bass là tên gọi chung cho một số loại cá nhiều dầu có kích thước trung bình, như cá vược, cá mú... Là thực phẩm rất phổ biến ở vùng Địa Trung Hải.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 59
  1. CẢI THÌA(CHINESE CABBAGE) 
https://baomai.blogspot.com/
13kcal, $0,11, tính trên 100g
Thuộc họ Brassica rapa, còn được gọi là cải bẹ trắng. Có ít calorie.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 60
  1. RAU CẢI MẦM (CRESS) 
https://baomai.blogspot.com/
32kcal, $4,49, tính trên 100g
Là rau cải brassica thuộc họ Lepidium sativum, ta chớ nhầm nó với cải xoong thuộc họ Nasturtium officinale. Rất giàu chất sắt.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 60
  1. QUẢ MƠ
https://baomai.blogspot.com/
48kcal, $0,36, tính trên 100g
Là loại quả có chứa nhiều đường, phytoestrogens và các chất chống lão hóa, trong đó có carotenoid beta-carotene.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 60
  1. TRỨNG CÁ
https://baomai.blogspot.com/
134kcal, $0,17, tính trên 100g
Trứng cá chứa nhiều vitamin B-12 và acid béo omega-3. Trứng cá tầm đen được gọi là caviar.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 60
  1. CÁ THỊT TRẮNG
https://baomai.blogspot.com/
134kcal, $3,67, tính trên 100g
Gồm các loài cá nước ngọt có họ với cá hồi. Có phổ biến tại Bắc bán cầu. Giàu các chất omega-3.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 60
  1. RAU MÙI
https://baomai.blogspot.com/
23kcal, $7.63, tính trên 100g
Là loại rau thời giàu chất carotenoids, được dùng để chữa các chứng khó tiêu, ho, tức ngực và sốt.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 61
  1. XÀ LÁCH ROMAINE (ROMAINE LETTUCE) 
https://baomai.blogspot.com/
17kcal, $1,55, tính trên 100g
Còn được gọi là rau diếp cốt, đây là một loại thuộc họ Lactuca sativa. Lá càng tươi càng chứa nhiều dinh dưỡng.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 61
    1. CẢI BẸ XANH
https://baomai.blogspot.com/
27kcal, $0,29, tính trên 100g
Là một trong những loài rau cổ nhất được con người ghi nhận. Có chứa sinigrin, một hóa chất được cho là giúp chống sưng tấy.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 61
  1. CÁ TUYẾT ĐẠI TÂY DƯƠNG (ATLANTIC COD)
https://baomai.blogspot.com/
82kcal, $3,18, tính trên 100g
Là loại các lớn, ít chất béo, giàu protein. Gan cá tuyết là nguồn cung cấp dầu cá, giàu acid béo và vitamin D.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 61
  1. CÁ ĐỤC (CÁ BỐNG BIỂN - WHITING)
https://baomai.blogspot.com/
90kcal, $0,60, tính trên 100g
Whiting là từ gọi chung cho một số loại cá khác nhau, nhưng thường được dùng để chỉ giống cá ở Bắc Đại Tây Dương, Merlangius merlangus có họ với cá tuyết.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 61
  1. RAU CẢI XOĂN (KALE) 
https://baomai.blogspot.com/
49kcal, $0,62, tính trên 100g
Là loại rau ăn lá, có thể ăn sống như salad, giàu các khoáng chất phosphorous, sắt và calcium, cùng các loại vitamin A và C.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 62
  1. BÔNG CẢI XANH CON (BROCCOLI RABE) 
https://baomai.blogspot.com/
22kcal, $0,66, tính trên 100g
Không nên nhầm lẫn giữa loại rau này với bông cải xanh. Nó có cuộng mảnh hơn, và có hoa nhỏ hơn. Loại cây này có họ với cải củ chúa turnips.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 62
  1. ỚT CAY
https://baomai.blogspot.com/
324kcal, $1,20, tính trên 100g
Giàu chất capsaicinoid, carotenoid và acid ascorbic chống lão hoá.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 62
  1. TRAI HẾN
https://baomai.blogspot.com/
86kcal, $1,78, tính trên 100g
Loài nhuyễn thể giàu protein. Thường được ăn theo kiểu nấu chín tới, nhưng ta cần cẩn thận để tránh ngộ độc thực phẩm.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 62
  1. CẢI XANH (COLLARDS) 
https://baomai.blogspot.com/
32kcal, $0,74, tính trên 100g
Là một loại rau salad nữa thuộc họ nhà Brassica. Loại cải không cuộn thành bắp này có họ gần gũi với cải kale.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 63
  1. RAU HÚNG
https://baomai.blogspot.com/
23kcal, $2,31, tính trên 100g
Loại rau thơm có vị ngọt, thường được dùng để tăng cường sức khỏe tim mạch. Được cho là có khả năng kháng nấm và kháng khuẩn.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 63
  1. ỚT BỘT
https://baomai.blogspot.com/
282kcal, $5,63, tính trên 100g
Là một nguồn hóa chất thực vật tự nhiên với các vitamin C, E và A, cùng các thành phần phenolic và carotenoids.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 63
  1. RAU CHÂN VỊT ĐÔNG LẠNH (FROZEN SPINACH) 
https://baomai.blogspot.com/
29kcal, $1,35, tính trên 100g
Là loại rau salad đặc biệt giàu magnesium, folate, vitamin A và carotenoids beta carotene cùng zeazanthin. Việc đông lạnh khiến các chất dinh dưỡng trong rau chân vịt ít bị thất thoát hơn, cho nên rau đông lạnh được xếp hạng cao hơn rau chân vịt tươi (vị trí 45).
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 64
  1. LÁ BỒ CÔNG ANH (DANDELION GREENS) 
https://baomai.blogspot.com/
45kcal, $0,27, tính trên 100g
Từ 'bồ công anh' (dandelion) có nghĩa là răng sư tử. Lá cây rất nhiều vitamin A, vitamin C và calcium.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 64
  1. BƯỞI HỒNG
https://baomai.blogspot.com/
42kcal, $0,27, tính trên 100g
Chứa nhiều carotenoid và lycopene pigments.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 64
  1. SÒ ĐIỆP (SCALLOPS)
https://baomai.blogspot.com/
69kcal, $4,19, tính trên 100g
Là một loài nhuyễn thể ít chất béo, giàu protein, acids béo, potassium và sodium.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 64
  1. CÁ TUYẾT THÁI BÌNH DƯƠNG (PACIFIC COD)
Image result for pacific cod images
72kcal, $3,18, tính trên 100g
Có liên hệ gần gũi với cá tuyết Thái Bình Dương. Gan cá là nguồn quan trọng cung cấp dầu cá giàu acid béo và vitamin D.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 64
  1. BẮP CẢI ĐỎ (RED CABBAGE) 
https://baomai.blogspot.com/
31kcal, $0,12, tính trên 100g
Giàu vitamin. Có nguồn gốc từ một loài cây mọc ven biển ở châu u hoặc vùng Địa Trung Hải.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 65
  1. HÀNH LÁ
https://baomai.blogspot.com/
27kcal, $0,51, tính trên 100g
Hành lá giàu chất đồng, phosphorous và magnesium. Là một trong những nguồn giàu vitamin K nhất.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 65
  1. CÁ POLLOCK ALASKA
https://baomai.blogspot.com/
92kcal, $3,67, tính trên 100g
Còn gọi là cá minh thái, loài động vật có tên khoa học Gadus chalcogrammus thường được đánh bắt tại Biển Bering và Vịnh Alaska. Thịt cá chứa chưa tới 1% chất béo.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 65
  1. CÁ CHÓ (PIKE)
https://baomai.blogspot.com/
88kcal, $3,67, tính trên 100g
Một loài cá săn mồi nước ngọt rất nhanh nhẹn. Giàu dinh dưỡng nhưng phụ nữ có thai không nên ăn do loại cá này có chứa thủy ngân.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 65
  1. HẠT ĐẬU XANH (như đậu Hà Lan) (GREEN PEAS) 
https://baomai..blogspot.com/
77kcal, $1,39, tính trên 100g
Hạt đậu có chứa nhiều thành phần phosphorous, magnesium, iron, kẽm, đồng và chất xơ.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 67
  1. QUÍT TANGERINE
https://baomai.blogspot.com/
53kcal, $0,29, tính trên 100g
Là loại quýt có hình dẹt. Giàu chất đường và carotenoid cryptoxanthin, một tiền tố của vitamin A.
ĐIỂM DINH DƯỠNG:
  1. CẢI XOONG
https://baomai.blogspot.com/
11kcal, $3,47, tính trên 100g
Là một loại rau độc đáo, cải xoong là loại cây dại sinh sống ở nơi nước chảy. Thường được ăn để trị chứng thiếu khoáng chất.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 68
  1. CẦN TÂY VỤN SẤY
https://baomai.blogspot.com/


319kcal, $6,10, tính trên 100g
Cần tây sấy khô xắt vụn được dùng làm đồ gia vị. Là một nguồn thực phẩm quan trọng cung cấp các chất vitamin, khoáng chất và acid amino.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 68
  1. MÙI TÂY SẤY KHÔ (DRIED PARSLEY) 
https://baomai.blogspot.com/
292kcal, $12.46, tính trên 100g
Mùi tây được sấy khô nghiền nhỏ được dùng nhưu một loại gia vị. Giàu chất boron, fluoride và calcium, giúp chắc răng, khỏe xương.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 69
  1. CÁ HỒNG (SNAPPER)
https://baomai.blogspot.com/
100kcal, $3,75, tính trên 100g
Trong họ cá biển thì loại cá hồng được nhiều người ưa chuộng. Giàu dinh dưỡng nhưng cũng chứa những độc tố nguy hiểm.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 69
  1. RAU CỦ DỀN (BEET GREENS) 
https://baomai.blogspot.com/
22kcal, $0,48, tính trên 100g
Là lá của củ dền. Giàu calcium, iron, vitamin K và các vitamin thuộc nhóm B (đặc biệt là chất riboflavin).
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 70
  1. MỠ HEO
https://baomai.blogspot.com/
Mỡ heo được đánh giá là tốt hơn so với mỡ cừu và mỡ bò
632kcal, $0,95, tính trên 100g
Là nguồn phong phú vitamin B và các khoáng chất. Mỡ heo có mức không bão hòa cao hơn, tốt cho sức khỏe hơn so với mỡ cừu và mỡ bò.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 73
  1. CẢI CẦU VỒNG (SWISS CHARD)
https://baomai.blogspot.com/
19kcal, $0,29, tính trên 100g
Là một nguồn thực phẩm hiếm có chứa betalains, là các loại hóa chất thực vật tự nhiên được cho là có khả năng chống lão hóa và có nhiều tác dụng tốt khác cho sức khỏe.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 78
  1. HẠT BÍ
https://baomai.blogspot.com/
559kcal, $1,60, tính trên 100g
Bao gồm cả hạt của các loại bí ngô, bầu. Là một trong những nguồn giàu chất sắt và chất mangan nhất.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 84
  1. HẠT CHIA
https://baomai.blogspot.com/
486kcal, $1,76, tính trên 100g
Thứ hạt màu đen nhỏ xíu rất giàu chất xơ, protein, chất acid a-linolenic, acid phenolic và các loại vitamin.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 85
  1. CÁ THÂN BẸT
https://baomai.blogspot.com/
70kcal, $1,15, tính trên 100g
Chẳng hạn như cá bơn. Thường không có chất thủy ngân và giàu chất vitamin B1 cần thiết cho cơ thể.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 88
  1. CÁ VƯỢC ĐẠI DƯƠNG (OCEAN PERCH)
https://baomai.blogspot.com/
79kcal, $0,82, tính trên 100g
Loài cá sống ở Đại Tây Dương, ở vùng nước sâu, còn được gọi là cá quân.. Giàu thành phần protein, ít chất mỡ béo bão hòa.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 89
  1. MÃNG CẦU TÂY (CHERIMOYA)
https://baomai.blogspot.com/
75kcal, $1,84, tính trên 100g
Quả mãng cầu tây Cherimoya có lớp cơm thịt dày, trắng, ngọt. Giàu chất đường và vitamin A, C, B1, B2 và chất potassium.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 96
  1. HẠNH NHÂN
https://baomai.blogspot.com/
579kcal, $0,91, tính trên 100g
Giàu các acid béo không bão hòa dạng đơn thể. Hữu ích cho sức khỏe tim mạch và tiểu đường.
ĐIỂM DINH DƯỠNG: 97
***
Các thực phẩm được lựa chọn, xếp hạng và tính giá dựa trên nghiên cứu khoa học "Khám phá Dưỡng chất trong Thực phẩm" được công bố trên tạp chí PLoS ONE.
Giá trị dinh dưỡng được tính theo tiêu chuẩn của Bộ Nông Nghiệp và Trung tâm Lưu trữ Dữ liệu Dinh dưỡng Quốc gia Hoa Kỳ, bản công bố số 28.
Nội dung phân tích giá trị dinh dưỡng dựa trên Bách khoa Toàn thư về Thực phẩm và Sức khỏe (2016), do Elsevier Science xuất bản.

Blog Archive