Chuyện vui
Đau Đầu
Joe là một người thành công vừa phải trong sự nghiệp của mình, cuộc sống gia đình tương đối hạnh phúc, nhưng thời gian gần đây anh ta luôn bị chứng đau đầu hành hạ, ảnh hưởng đến sức khỏe và công việc. Đến khi không còn có thể chịu đựng được nữa, Joe quyết định tìm kiếm sự trợ giúp của y tế.
Sau nhiều lần thăm khám các bác sĩ giỏi nhất trong nước vẫn không tìm ra nguyên nhân chứng bệnh đau đầu của anh ta, cuối cùng anh ta đã phải xuất ngoại tìm gặp một bác sĩ giỏi nhất thế giới để giải quyết vấn đề.
Bác sĩ nói:
- Tôi có một tin tốt và một tin xấu cho anh, anh muốn nghe tin nào trước?
- Xin bác sĩ hãy cho tôi biết tin tốt trước.
- Tin tốt là tôi có thể chữa khỏi chứng đau đầu của bạn.
- Nếu thế thì tuyệt vời quá, chỉ cần khỏi được bệnh đau đầu thì phải đánh đổi điều gì tôi cũng không tiếc.
- Nhưng là đánh đổi lớn đấy, bạn là một ca rất hiếm gặp trong y học, cụ thể là tinh hoàn của bạn ép lên phần đáy của xương sống. Áp lực ấy đã tạo ra những cơn đau đầu khủng khiếp. Duy nhất cách để giảm bớt áp lực là cắt bỏ tinh hoàn.
Nghe bác sĩ nói vậy, Joe thực sự cảm thấy sốc, cuộc đời thằng đàn ông mà mất đi hai “hạt bi” thì còn gì là sống nữa cơ chứ, nhưng nghĩ đến những cơn đau đầu luôn hành hạ, khi ấy thà chết đi còn hơn. Không còn lựa chọn nào khác Joe đồng ý ky' vào bản chấp nhận phẫu thuật.
Khi anh ấy rời bệnh viện, chứng đau đầu của Joe thực sự đã biến mất, trước khi bay về nước, anh ấy ghé vào cửa hàng thời trang mua một ít đồ dùng cá nhân.
Joe nói với người bán hàng:
- Tôi muốn một bộ đồ mới.
Người bán hàng nhìn anh ta và nói:
- Để xem... kích thước của quần là 44 dài nhé.
Joe cười:
- Ừ, đúng rồi, làm sao bạn biết được chính xác như thế?
- Việc của tôi là phải biết - người bán hàng nói. Joe đã mặc thử bộ đồ, và nó hoàn toàn phù hợp. Khi Joe ngắm mình trong gương, người bán hàng hỏi:
- Còn áo mới thì sao?
Joe suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Được rồi, chọn cho tôi một chiếc áo mới.
- Ống tay áo 34, và... vòng cổ là 16 nhé.
Joe lại một lần nữa ngạc nhiên:
- Chính xác là như vậy. Làm sao bạn biết?
- Việc của tôi là phải biết - người bán hàng nói.
Sau khi đã mua gần đủ các thứ và loại nào thì người bán hàng cũng nói đúng i xì póc kích cỡ các bộ phận trên người của Joe. Cuối cùng người bán hàng nói với Joe:
- Tất cả đã có đồ mới, không lẽ ông lại vẫn mặc một chiếc quần lót cũ sao?
- Ồ không, bạn nói đúng, hãy bán cho tôi một chiếc quần lót mới.
- Nào để xem nào… cỡ 36 nhé.
Joe cười:
- Ồ không, lần này thì bạn đã đoán sai rồi, tôi đã mặc size 34 từ năm 18 tuổi đến giờ.
Người bán hàng lắc đầu:
- Không, không mặc size 34 được đâu, bạn mặc chật quá, quần lót sẽ ép tinh hoàn của bạn lên phần đáy của cột sống và làm cho bạn bị chứng đau đầu hành hạ đấy, nếu bạn đang bị bệnh đó thì chỉ cần đổi size quần lót là xong, mọi thứ sẽ được cải thiện trong phút chốc!
Chuyện Luật Sư
Chồng bàn với vợ:
– Anh đặt lên bàn ba thứ để xem con mình sẽ lấythứ gì. Nếu nó lấy tờ 100 USD, tương lai nó sẽ là nhà tài chính. Nếu lấy cây viết, nó sẽ là nhà văn, còn nếu cầm quyển kinh thì nó sẽ làm linh mục.
Lát sau, cậu con vào phòng vớ cả ba thứ rồi chạy ra ngoài. Trong khi vợ còn đần mặt trước tình huống bất ngờ, chồng lẩm bẩm:
– Phương án thứ tư…
Vợ sốt ruột hỏi:
– Là sao hở anh?
– Là ăn cướp chứ còn sao nữa!
Lấy Đâu Ra Mà Rặn
Có một anh học trò, thầy ra cho một bài văn khó quá. Anh ta làm ba ngày ba đêm vẫn không xong, cứ hết đứng lại ngồi, thở vắn than dài. Chị vợ thấy mà thương hại, mới hỏi:
– Làm văn có khó bằng tôi rặn đẻ không, anh? Anh chồng phì cười, đáp:
– Trời ơi! Khó gấp mấy lần chứ! Ðẻ thì có con ở trong bụng, rặn mãi rồi cũng phải ra. Chứ làm văn, chữ đã không có, lấy đâu mà rặn!
Giải Pháp Thông Minh
Làm đẹp muôn đời không có tội, nhưng nếu đẹp cho riêng mình nhưng lại làm xấu cảnh quan thì đúng là một điều không nên một chút nào. Sau mỗi ngày học, những chiếc gương trong phòng vệ sinh đều chi chít những vết son môi đỏ choét trông thật phản cảm.
Hình như những năm gần đây, độ tuổi làm đẹp của các cô gái cứ nhỏ dần theo thời gian. Chính vì điều này mà các trường Trung học trên địa bàn thành phố đang gặp một vấn đề vô cùng nan giải. Số là những cô gái mới lớn, mới tập làm đẹp thường rất ít khi tự tin về son môi và kỹ năng làm đẹp của mình, nên thỉnh thoảng các cô nàng lại trốn vào trong nhà vệ sinh để tô lại son môi và tự ngắm mình trong gương. Cứ sau mỗi lần như thế, không ít cô nàng đã tự thưởng cho “người đối diện” trong chiếc gương soi ở phòng vệ sinh những nụ hôn nóng bỏng.
Hội đồng nhà trường gồm những nhà giáo ưu tú, những thạc si, tiến si đã bao lần nhóm họp nhưng vẫn chưa tìm ra được giải pháp nào hữu hiệu để chấm dứt tình trạng trên. Tổ trưởng bộ môn Giáo dục công dân thì bảo rằng phải có sự phối kết hợp giữa nhà trường và gia đình. Tổ trưởng bộ môn văn thì đề nghị phát động một cuộc thi thơ với nội dung, chủ đề “Ngôi trường xanh, sạch, đẹp”. Và còn nhiều, rất nhiều ý kiến và nhiều cuộc hội thảo cấp trường được tổ chức.
Khi mọi giải pháp đưa ra đều không hiệu quả thì người bảo vệ kiêm lao công mù chữ rụt rè xin ý kiến là hãy mời các cô gái đến phòng vệ sinh để xem sự cực nhọc của lao công khi phải lau chùi những vết son môi trên gương soi. Khi nghe người bảo vệ kiêm lao công đề nghị. Các thầy cô đều nói rằng ý kiến đó cũng bình thường vì chắc chắn rằng các em học sinh đều biết điều đó, nhưng vì ý thức kém nên vẫn cứ lặp lại như cũ thôi, không tiến triển đâu. Nhưng rõ ràng là chưa có sáng kiến nào hay hơn.
Sáng thứ hai đầu tuần hôm đó, trong nhà vệ sinh nữ, trước mặt các cô nàng đỏng đảnh và ưa làm đẹp, người bảo vệ kiêm lao công đã dùng cái chổi lau sàn nhà nhúng vào trong bồn cầu và lau lên những chiếc gương soi….
Hôm sau, tuyệt nhiên không hề có bất cứ một vết môi son nào ở trên gương soi nữa.
No comments:
Post a Comment