NHỮNG ĐIỀU CHƯA KỂ VỀ NHẠC SĨ PHẠM DUY
Được tin báo từ NS Phạm Duy thời gian chính xác sẽ đặt chân đến phi trường Tân Sơn Nhất. Tôi đã chuẩn bị thuê một xe 50 chổ ngồi, mời bạn bè thân quen muốn đi đón ông cụ. Ngoài ra có một số báo chí: Báo Thanh Niên ( Đổ Tuấn & Nguyên Vân ) Báo Tuổi Trẻ, Pháp Luật ( Ms Trang ) và một số tuần báo chuyên về âm nhạc nghe tin hành lang ngày về của Ông Cụ.
Ngoài ra còn bạn hữu Duy Quang, Duy Minh, Duy Cường. Phong Quang. Vợ chồng Văn Công Mỹ ( Chủ Phòng Trà Tiêng Tơ Đồng ) Tôn Thât Thu ( Bạn thân Duy Cường) Xe thuê không đủ. Sài Gòn Star Hotel hổ trợ thêm một chiếc xe nữa với banners, Posters, Hoa chất đầy xe. Cứ thế TSN thẳng tiến.
Khi ông cụ bước xuống phi trường. Nhìn những dòng người đi đón gương mặt ông thật sự hạnh phúc - Thật ra ngoài chúng tôi đi đón cộng thêm một lực lượng hùng hậu của khách đi đón người nhà của họ và tò mò khi thấy biểu ngữ chào đón ông cụ nên cũng nhập cuộc mới thành ra " Một biển người " .
Báo chí trong nước không thấy đề cập nhiều. Nhưng báo chí nước ngoài đã đưa tin: Nhà Nước VN chào đón nhạc sĩ Phạm Duy về nước rất trang trọng, hùng hậu. Tôi " Im hơi lặng tiếng " và cứ cho là như vậy cho Ông cụ được vui nhất là trong những ngày đầu đặt chân trở về với quê hương Việt nam. Nơi " Người tình già trên đầu non " đã chọn cho những ngày còn lại cuối đời của mình.
SAIGON STAR HOTEL NƠI " THƯỜNG TRÚ " CUA NS PHẠM DUY CHO THỜI GIAN ĐẦU.
Qua Duy Minh tôi được biết Cty Phương Nam phim có cử người sang Mỹ để gặp Duy Minh và Ông cụ. Tôi những tưởng ông cụ đã xong các yêu cầu qua lại trước khi về quê hương. Nơi mà ông đã ao ước, đã chuẩn bị cho phần đời con lại, được sống và chêt ngay trên quê hương của mình, Quê hương Việt Nam.
Nhưng một đêm rât khuya, Ông phone cho Vũ Xuân Hùng ” Cậu lo cho tôi một chỗ ở, giá phải chăng để tôi ở tạm, đừng đắt lắm nhé. ở tạm thời gian thôi. Tôi sẽ bán nhà bên Mỷ về VN tậu nhà đấy !
Tôi thoáng nghĩ như vậy là hợp đồng giữa ông và Cty Phương Nam vẫn còn nằm trên giấy chưa đi đến đâu vì theo tôi nghĩ nếu đã hoàn tất thì vấn đề nơi ăn chốn ở của ông cụ sẽ phải có trong những những điều khoản hợp đồng này.
Thế là sau khi thăm dò một vài nơi. Tôi chọn Saigon Star Hotel, Mục đích khi tôi chọn nơi đây vì địa điểm này rât đẹp, nằm ngay trên đường Nguyễn Thị Minh Khai. Phía trước là sân Tao Đàn nơi ông có thể đi bộ vào mỗi buổi sáng và quan trong nhất là địa điểm này gần nhà chúng tôi. Chỉ cần 5 phút đi bộ là đên nơi. Rất tiện việc đi lại chăm sóc cho ông cụ. Người mà tôi đã xem như một người bố thân thương.
Tôi đến Sàigon Star Hotel với mong được một cái giá ” Ưu đãi ” cho ông cụ trong những ngày đầu về sống tại Việt Nam. Vì thật sự những người con trai ông cũng chưa chuẩn bị được “Nơi ăn chốn ở ” cho bố. Điều rất dễ hiểu là vào thời điểm này thì ngay cả Duy Quang cũng chưa có một cuộc sống ổn định, Quang đang ” phải làm lại từ đầu " thì cách gì lo được cho bố.
Nhưng thật may may mắn bất ngờ. một Mạnh Thường Quân rất ngưỡng mộ NS Phạm Duy, thuộc thành phần lãnh đạo Sàigon Star Hotel đã tài trợ toàn bộ cho Ông với lời bảo đảm là ” Ông cụ ở đến bao lâu cũng được”. Và đặc biệt đã chọn cho NS Phạm Duy một phòng khách phòng ngủ riêng như một căn nhà, đầy đủ tiện nghi, Chính nơi đây NS Phạm Duy đã sống gần một năm và hoàn toàn miễn phí
Đặc biệt hơn nữa là Sài Gòn Star Hotel đã ưu ái dành cho NS Phạm Duy một căn phòng đẹp nhất mà trước đây Đại Tường Võ Nguyên Giáp cũng đã từng sống một thời gian dài, Phút đầu tiên khi đặt chân đến căn phòng tôi nhìn thấy khuôn mặt ông thực sự vui khi nhìn thấy một bình hoa mà tôi đã trân trọng ghi dòng chữ ” Welcome home ” và một đĩa trái cây tôi đã chuẩn bị cho ông. Trên tường có treo khung hình của NS Phạm Duy. Tôi nghĩ ông sẽ cảm thây thoải mái như đang sống trong căn nhà riêng của mình.
Ngày thứ hai ” tọa lạc ” tại Saigon Star Hotel hai việc cần mà ông cho là SOS là chỉ đạo ngay cho Tôn Thât Thu ( Bạn nối khố của Duy Cường ) Người về từ Norway set up ngay cho ông một bộ máy computer để ông bắt tay vô làm việc. Và ông phone ngay cho tôi ông cần một đàn Organ ( Không cần hàng cao cấp ) chỉ cần bấm note nhạc thôi, Cây đàn mua tại Cty Nhạc Việt 319 Điên Biên Phủ.
Đây là khoảng thời gian ông muốn sáng tác trên máy computer và muốn thể hiện ngay trên phím đàn organ. Thật sự tôi chưa từng thấy một người đã hàng U80 hơn mà sử dụng vi tình nhuần nhuyển còn hơn những Sinh Viên đại học thủa đó. Đây là chiêc đàn Organ mà những ngày đầu đặt chân trở về quê hương, ông đã sáng tác trên cây đàn Yamaha này, Hiện chiếc đàn vẫn còn hiện diện trong phòng làm viêc của NS Phạm Duy.
Tôi thât sự không biết rõ về tờ di chúc của NS Phạm Duy để lại cho các con sau này. Nhưng trong những lúc ”Trà dư tửu hậu", Ông vẫn tâm sự " Duy Minh sẽ là người ” Tay hòm chìa khóa ” của ông. Duy Minh là người con mà ông tin tưởng sẽ được giao những ” thứ ” có tính cách vật chất như tiền bạc, nhà cửa đất đai, Còn Duy Cường sẽ là người nối nghiệp và quản lý gia tài âm nhạc đồ sộ của ông. Tôi không nghe nhắc đên Duy Quang. Thắc mắc này tôi có hỏi ông “ Còn Duy Quang thì sao?"
Ông cười thật lớn “Cậu này còn lông bông quá, không giữ được gì đâu ! ” Gái ” nó lấy hêt. Tài sản có bạc triêu đô la nhưng cuối cùng thì cũng tay trắng. Một chút đượm buồn khi ông nói chuyên này. Vì Duy Quang là người con trai Ông và Thái Hằng thương yêu nhất trong tât cả những đứa con trai. Thậm chí đã lấy chữ lót của bà là Quang Thái (Quang là tên đệm ở nhà, thời con gái của ca sĩ Thái Hằng) để đặt tên cho đứa con trai Duy Quang của mình.
Mặc cho những thi phi, mặc những ganh ghét đời thường, mặc những chính kiến bất đồng đúng sai, tôi không quan tâm. Với tôi, tôi trân trọng NS Phạm Duy bởi ông là một người bố thương con vô bến bờ ( đặc biệt với Duy Quang ). Và ở đây tôi cũng không muốn nói nhiều về ” tài năng âm nhạc Phạm Duy ” chuyên này xin miễn bàn bởi tôi đoan quyết rằng 100 năm sau nữa, chắc gì chúng ta đã có được một Phạm Duy thiên tài mà chúng ta vừa mới mất.
Tôi vẫn còn nhớ, một hôm Duy Quang đến nhà gặp tôi với một chút e ngại và trịnh trọng nói: Bố Phạm Duy đang buồn vì không biết làm giổ cho Mẹ Thái Hằng ở đâu, Không lẽ lại đặt bài vị tại khách san hoặc một Nhà hàng nào đó. Và sau một chút ngập ngừng Duy Quang nói “ Ông Cụ có ý muốn tổ chức ngày giỗ cùng với vài người thân trong gia đình tại nhà Vũ xuân Hùng Xuân Hòa.đấy “
NGÀY GIỔ THÁI HẰNG TẠI NHÀ VŨ XUÂN HÙNG XUÂN HÒA
Là người Công giáo, tôi chưa từng cúng giổ bao giờ. Những ngày kỷ niệm ngày mất của tổ tiên ông bà. Chúng tôi thường chỉ đến Nhà thờ và xin lể cho người thân thế thôi, và không có chuyện mở tiêc ì xèo cho những người còn sống. Tuy nhiên tôi nghĩ không có lý do để từ chối thực hiện một việc vô cùng hợp lý với người nhạc sĩ mà tôi đã đặt ông vào vị trí bậc thân sinh của mình. Nên chuyện này không có gì để bàn.
Thế là ngay ngày hôm sau một mâm cổ thịnh soạn đủ những gì cần thiết cho một lễ giỗ tối thiểu. Đó là một ít thực phẩm Duy Quang mua từ quán Cấm Chỉ: Gà luộc nguyên con + Xôi xéo ( Món khoái khẩu của chàng ) phần còn lại thì do tôi chuẩn bị
Tôi nhận thấy NS Phạm Duy đã thật sự hạnh phúc với ngày giổ đẩu của vợ. Một lễ giỗ thât ấm cúng có sự hiện diên của những người thân trong trong gia đình.
Minh Đức Paris, Phượng ( Vợ cũ của Duy Cường ) Dạ Thảo. Tôn Thât Thu, Văn Công Mỹ và Phong Quang một photographer đã có cả một thời gian dài sát cánh bên ông cụ. Phong Quang đã có nhiều hình ảnh của NS Phạm Duy nhiều nhất trong những ngày đầu ở VN, Những ngày đầu trở về Quê Hương.
Trong gia đình Duy Cường là người con sông lặng lẽ, thường không xuất hiện trong các tiệc tùng vui chơi, Nhưng những khi công việc có tính cách liên quan đến âm nhạc thì Duy Cường thường ngồi bên Bố. Tôi nghỉ có Lẽ Ông tin tưởng vào người con trai mà ông đặt sự nghiệp âm nhạc của ông.
Qua kinh nghiêm làm thủ tục về nước cho Duy Quang, Tôi biêt rằng chỉ cần làm theo đúng yêu cầu theo qui định là mọi việc sẽ thực hiên được. Con trai của ông Phạm Duy Nhượng ( Anh ruột NS Phạm Duy ) Cậu này chỉ là một nhân viên bình thường trong một công ty Luật, không chức vụ, không tiếng tăm trong xã hội, cũng đã đường hoàng bảo lãnh cho ông chú Phạm Duy của mình, một cổ thụ của âm nhạc Việt Nam về nước. Vậy cứ theo đúng thủ tục mà làm. Mắc mớ chi mà phải ” chạy thuốc ”
Tôi hiểu rỏ việc này vì tôi là người đến tận văn phòng làm việc của của con trai Ông Phạm Duy Nhượng ( Thật sự tôi quên tên câu này – nhớ chêt liền ) Văn phòng đặt tại 17 đường Lê Duẩn nằm trong khuôn viên của Sofitel Saigon Plaza để Nhờ ký vào các mẫu và những giấy tờ cần thiêt như đơn bảo lảnh có Phường Khóm ký xác nhận. Hộ Khẩu và CMND người bảo lãnh, để làm thủ tục xin hồi hương cho ông cụ, Vì lẽ rất đơn giản theo qui định của Nhà Nước là người bảo lãnh phải cùng họ tộc với nhau mới được.đứng đơn xin.
Và chẳng bao lâu sau thì hình ảnh NS Phạm Duy với tấm căn cước ngập tràn trên các trang báo chí, báo tờ, Website online của Việt Nam. Nhìn gương mặt ” hồ hởi ” của ông cụ khi khoe cho bàn dân thiên hạ tấm căn cước Viêt Nam mang tên ông, đã làm tôi xúc động .
Sau những lo toan vất vã thì đã được kết quả mong muốn. Ông cụ bảo với tôi ” Cô là người đầu tiên tôi khoe việc này đấy vì cô là công đầu. Thế là tôi thoát cái cảnh cứ 3 tháng tôi phải đến Saigon Star đưa ông cụ đến 161 Nguyễn Du Văn Phòng Xuất Nhập Cảnh để gia hạn visa ( Thời điểm này visa chỉ được tối đa 3 tháng )
Sinh Nhật đầu tiên NS Phạm Duy về nước, Tôi tổ chức tại phòng tiệc của Sài Gòn Star Hotel, với sự tài trợ của Ban Giám đốc của Hotel. ( Thời điểm này Phương Nam Phim chưa ” Quản Lý ” Phạm Duy nên tôi chỉ cần hỏi ý kiến ông cụ và Duy Quang là OK. Và danh sách mời có một vài người theo đề nghị của ông như NS Trần Văn Khê, Nhà thơ Phạm Thiên Thư, NS Nguyễn Văn Tý, Luu Trọng Văn ( Con trai của Thi sĩ Lưu Trọng Lư – Lưu Trong Văn đã tặng NS bài thơ…Về thôi ! Làm gì có trăm năm mà đợi – Làm gì có kiếp sau mà chờ .)
Phần danh sách mời thì tôi ” tự biên tự diễn ” Ngoài Những người bạn thân Văn Công Mỳ, Tôn Thât Thu, Mr Triệu – ca sĩ Mỹ Hạnh chủ phòng trà 2B thì những người mà tôi quý mên và trân trọng đều hiện diện trong danh sách khách mời Nhà Báo: Hải Ninh ( Thanh Niên ) Dạ Ly, Nguyên Vân,( Báo Thanh Niên ) vài nhân vật trong Hội Nghệ Sĩ báo chi thân quen. Những nhân vật mà tôi nghỉ rằng ” thuận lợi ” cho Ông cụ và gia đình sau này.
Một số bạn bè của Duy Quang. Và nhất định là gần như những lần tôi tổ chức đều có sự hiện diện của Nhà Thơ kiêm nhà báo Đỗ Trung Quân, tác giả của bài thơ Quê Hương. Có lần phải truy lùng mãi mới kiếm được nơi Đổ Trung Quân làm việc đâu như ở đường Ngô Thời Nhiệm tôi đã phải đích thân mang thiệp mời giao tận tay nhà thơ. Lý do đơn giản là tôi cảm thấy một cái gì đó đặc biệt quý mến cái lừng khừng, gàn gàn của ông nhà báo này. Sau Duy Quang và NS Phạm Duy thì : Duy Minh, Duy Cường, Duy Hùng, Thái Hiền cũng đã trở về VN theo giấy bảo lãnh của Bến Thành Audio do Giám Đốc Huỳnh Tiêt làm thủ tục mời về nước tham gia chương trình kỷ niệm 15 năm thành lập Bến Thành Audio.
CHUYỆN BÊN LỀ CHƯA KỂ VỀ NHẠC SĨ PHẠM DUY :
Khi Chúng tôi Vũ Xuân Hùng & Xuân Hòa và các ca sĩ Phòng Trà Văn Nghệ thực hiện một đêm Vinh danh 5 Nhạc sĩ VN Phạm Duy, Tô Vũ, Nguyễn Văn Tý, Châu Kỳ tại Sofitel Hotel với chủ đề Silent Night.
Trong lần đưa ông đi ăn sau buổi ráp với Ban Nhạc tại phòng trà 2B của ca sĩ Mỹ Hạnh – Triệu. Ông bảo ” Nếu tôi biêt trước cô có mời ông Châu Kỳ thì tôi sẽ không tham gia chương trình này đâu ”
Tôi ngạc nhiên hỏi - ” Sao vậy Bác ?
ông cụ trả lời ” Vì tôi làm bài MÙA THU CHÊT thì hắn làm bài MÙA THU KHÔNG BAO GIỜ CHÊT ” ( Nguyên văn )
Tôi chỉ còn biêt kêu trời vì suy nghĩ này. Làm sao mà có sự thâm thúy đến như vậy nhât là mấy ông nhạc sĩ. Chuyện buổi sáng – buổi chiều đã không còn nhớ Tôi chỉ còn biêt cười trừ vì ý nghĩ ngộ nghĩnh này của Đai Nhạc Sĩ Phạm Duy.
Đó ! Phạm duy là như vậy đó, đôi lúc ông trẻ thơ đến mức ” Không ngờ “ Có lần hơn 10 giờ đêm từ nhà ông, Quận 11, ông cho tài xê lái xe đến phòng trà Văn Nghệ Lam Sơn Bình Thạnh để mỗi việc khoe với tôi ông mới tậu chiêc xe mới và giá nào cũng buộc tôi phải lên xe ngồi chạy một vòng dù công việc phòng trà đang chưa kết thúc chương trình.
Vào một buổi sáng ngày thứ bảy Tôi nhận được được một cú phone của Mr. Henry Hà và phu nhân Mrs. Tâm người tài trợ cho đêm diễn của NS Phạm Duy
- Chị ra gấp ngay Sun Wah mình gặp nhau có chuyện gấp cần bàn nhé “ .
Tôi trôm nghỉ ngay là có một tiết mục vui chơi gì nủa đây . Vì nhân vật này vô cùng đam mê âm nhạc đến cùng cực. bất cứ ngày tháng nào trong năm có chút gì đó gọi là ” Kỹ niêm ” là tức khắc có lý do để họp mặt, để ca hát, ăn uống, vui chơi ” quên ngày tháng thật sự là như vậy, Với tình tình nhẹ nhàng, dể gần nhân vật này có một một lực lượng bạn bè rất hùng hậu. sẳn sàng đi theo ” bước chân ” của nàng bât cứ nơi nao. Từ Sàigon ra Vũng Tàu Ban nhạc bạn hữu cùng song hành chỉ mỗi kỷ niệm Sinh Nhật mấy ngày đêm thay đổi địa điểm.
Tôi và Vũ Xuân Hùng có mặt tại Sun Wah theo yêu cầu, vì trong lòng cũng muốn biết ” chuyện gì đang hay sắp xảy ra ” cuối cùng thì là liên quan đến chương trình ” Ngày Trở Về ” của NS Phạm Duy Tại Sofitel Hotel do Cty Phương Nam tổ chức.
Đã từ lâu, Từ ngày NS Phạm Duy đã ký kiết hợp đồng với Cty Phương Nam. Tôi đã rút vào hậu trường, Vì đây là nhiệm vụ của họ, Tất cả những hoạt động có tính cách business của Ông cụ tôi không dính vào nửa. Tôi chỉ đến với ông cụ bằng cái tình, không khác hơn một cô con gái làm cho ông bố thế thôi ! .
Tuy nhiên chương trình ” NGÀY TRỞ VỀ ” tại Sofitel là một đêm ra mắt thuộc dạng ” chào hàng ” của Cty Phương Nam, Không bán vé, chỉ gồm những nhân vật thuộc tầm cở VIP của thành phố.
Một cách chắc nịch. Nhà tài trợ cho đêm diễn đề nghị tôi ” Nhúng tay ” vào đêm diễn của Ông Cụ tại Sofitel. Vì đây là một trong những yêu sách của NS Phạm Duy. Tôi từ chối vì không muốn đụng chạm đến business của một đơn vị thuộc tầm cở có uy tín trong thành phố dù đây không phải là một chương trình thuộc loai business đề kinh doanh.
Thật sự thì tôi cũng không tin lắm về lý do yêu cầu này, Tôi cũng không nghỉ là NS Phạm Duy lại dành cho tôi một ưu ái như vây, Một cú phone từ Nhà Tài Trợ đến NS Phạm Duy và ông trực tiếp nói chuyện với tôi ” Cô tham gia vào chương trình NGÀY TRỞ VỀ giúp tôi nhé. Tôi sẽ cảm thấy yên tâm khi có mặt Vũ Xuân Hùng Xuân Hòa ” Tôi biêt cô bận nhưng tôi muốn vậy.
Từ những ngày đầu vê quê hương Việt Nam, hầu như tôi chưa bao giờ từ chối ông cụ việc gì mà ông cụ cần tôi và Vũ Xuân Hùng giúp đở. Trong đầu tôi luôn có ý nghỉ là không biêt ông cụ ” Ra đi ” lúc nào nhất là NS Phạm Duy thỉnh thoảng lại bị nhập viện vì đứt một cái dây gì đó trong cổ họng ( tôi quên mất ) mổi lần như vậy là máu tuôn xối xả, phải cấp cứu ngay không thì nguy hiểm đến tính mạng .
Thế là tôi nhận lời làm một việc không phải của tôi. Vì khi đã làm việc gì dưới sự điều khiển của một đối tác nào đó là tôi Say NO. tuy nhiên Nhà Tài Trợ chương trình này cho ông cụ luôn lúc nào cũng muốn làm ” Vừa lòng ” ông cụ.
Và một buổi họp khẩn cấp ngay tại phòng họp Sofitel Hotel để triên khai chương trình. Đại diện bên Cty Phương Nam có Ms.Thúy Giám Đốc thời điểm này, Tôi NS Vũ Xuân Hùng đại diện cho bên nhà Tài Trợ. Tât cả moi chuyện đã tiến hành thật nhẹ nhàng và êm đep . Lý do đơn giản là tât cả vì ông cụ, Vô vụ lợi.
Và cuối cùng thì một đêm diễn thật ấm cúng, sang trọng, Và người hạnh phúc nhât trong đêm là NS Phạm Duy với hàng trăm bó hoa và những bạn hữu của ông. Và danh sách mời cho đêm của ông mặc dù Cty Phương Nam là người hợp tác tổ chức nhưng danh sách mời của tôi dứt khoát là không thể thiếu các nhân vật : NS Trần Văn Khê, NS Nguyễn Văn Tý, Nhà thơ Phạm Thiên Thư. Ngoài danh sách này của tôi còn có sự hiện diện của Tổng Biên Tấp báo Thanh Niên: Nhà Báo Nguyễn Công Khế và chương trình có sự xuât hiện của ông Thủ Tướng chính phủ : Ông bà Vỏ Văn Kiệt ( Do ông Nguyễn Công Khế mời tham dự )
CHÚT CHUYỆN BÊN LỀ CỦA NGƯỜI NHAC SĨ ĐẠI TÀI
Trong một lần chúng tôi Vũ Xuân Hùng, Xuân Hòa, Nguyễn Toàn ( Bạn Vũ Xuân Hùng ) đang ngồi tại quán cà phê vỉa hè Bố già trên đường Hồ Huấn Nghiệp Quân 1 đây là nơi mà hầu như mỗi buổi sáng chúng tôi đều có mặt. Ông hớn hở ” hồ hởi ” khoe
- Tớ vừa vớ một em nhà thơ yêu mê mệt nhạc của tớ, hai bên ” Hàn thuyên tâm sự ” cả một tuần lể không ra khỏi nhà.
Một nụ cười vô cùng đắc ý như ông vừa trúng lô độc đắc, Khi ông ghé vào tai tôi nói tên ” Người tình không chân dung ” thì thật sự đây là một nhà thơ nữ mà hầu như nếu tôi khai thiệt thì ai cũng biêt vi tài làm thơ cũng như những Xì căng đăn đình đám chung quanh cô.
Đó, Phạm Duy là như vậy đó, đôi khi ông quên mât mình là một nhân vật nổi tiếng, phải sông mẫu mực, khuôn phép như đạo lý của người phương đông, để làm gưong cho con cháu, cho chúng sinh noi theo, ông thuộc dạng ” I do What I want ” và đó là luôn có những tai tiếng luôn đi kèm theo nhưng nhạc phẩm để đời của ông
Ông ” Who care ” những luân lý sáo ngữ, đạo đức mà ông cho là đạo đức giả. Và tôi cũng là người đã từng nghe ông nói về Trịnh Công Sơn ” Tình yêu của Sơn chỉ hương hoa, lãng mạn, trên mây, trên gió, không thực. Tôi í à Yêu là ” Xáp lá cà ” tới bến.
Đó là Phạm Duy, người nhạc sĩ đã làm thế giới điên đảo vì :Chiều tà, Nghìn trùng xa cách, Yêu em vào cõi chết , Mùa thu chết , Đừng bỏ em một mình v.v
Tôi có cảm nghỉ là ông đang thiếu một người đề tâm sự, Tâm sự tât cả nổi lòng mà không cần phải ngại ngùng hoặc e ngại bị ” phản phé “. Vì đám con gái Thái Thảo, Thái Hiền thì ở cách ông xa lắc. Duy Minh người con thân cận nhât của ông thì cũng đang sống ở Mỷ để quản lý nhà cửa cũng như sự nghiệp âm nhạc của ông bên đó, Duy Quang Duy Cường thì đang ở cận kề ông nhưng làm gì có thời gian để ngồi nghe ông tâm sự.
Và đó là lý do tại sao tôi là nhân vật được ông ” Chiếu cố đặc biệt ” mỗi khi ông gặp chuyện ” Khó gở ” Mà ông thì lại muốn gở ngay cả chuyện tình cảm của người con trai mà ông yêu thương nhất : Duy Quang.
Có môt lần, Ông đề nghị tôi ” nói vô ” với Duy Quang để Duy Quang chấp nhận cô bé mà riêng ông đã rất quý mến những cái dễ thương của cô bé. Cô bé là con gái cưng của ông Vua Sắt Thép Việt Nam, Cơ ngơi của MT cư ngụ tại đường Phan Đăng Lưu, Cô bé đã yêu Duy Quang mê mệt, mà theo tôi nghỉ không còn một thứ tình yêu nào say đắm đến như vậy, MT là tên cô gái xinh đẹp, học thức, đã từng một thân một mình đại diện cho ông Bố qua Singapore đấu thầu mua sắt thép thành công về cho Cty của Bố.
MT đã lên một chương trình sau khi làm Mrs. Duy Quang, cô sẽ thực hiện ngay trên lô đât của nhà cô một phòng trà to đùng để Duy Quang làm ông chủ. Thật sự là như vậy vì khu đất này theo tôi thấy thì có thể xây được đến 5 cái phòng trà.
Nhưng riêng với Duy Quang, thì anh chàng này chỉ biêt… yêu, và nói theo cải lương là chấp nhận ” Một túp lều tranh với hai quả tim vàng ", đó là lý do tại sao Duy Quang Yêu một người con gái có gia cảnh rất nghèo. Nghèo đến nỗi khi tôi tiếp thu Phòng Trà Văn Nghệ, Tôi dọn dẹp và bỏ đi những gì không cần thiết như cái TV quá cũ thì Quang lại gói ghém mang về cho người yêu của mình.
Tôi trân trọng tình yêu này. Nhưng cuối cùng thì sau những hào quang của Duy Quang qua sách vở báo chí, đụng vào cuộc sống thực tế, Duy Quang đã không đủ ” Power ” để ” Cover ” một mối tình mà cả gia đình đã đặt tất cả niềm tin vào cô con gái xinh đẹp của họ. Và thế là nàng ” Ôm cầm sang thuyền khác ” Và Duy Quang lại ghi thêm trong danh sách những người tình đi qua cuộc đời của Quang thêm một mối tình dang dỡ. Đây là mối tình buồn mà tôi biết rât rỏ là cũng đã làm Duy Quang lao đao một thời gian.
Duy Quang cũng biết rõ cô bé MT yêu mình, Mỗi buổi sáng cô nàng lái chiếc BMW đến đón Duy Quang đi đâu tùy thích. Nhưng Duy Quang thì vẫn ” tự tại ” với mối tình nghèo của mình, Tôi có hỏi Duy Quang cảm nghỉ thế nào về cô bé ( để nói lại cho bố Phạm Duy biêt vì ông đã giao nhiêm vụ cho tôi thăm dò )
Duy Quang trả lời đơn giản là Duy Quang không yêu, chỉ xem cô bé như em như cháu trong nhà mà thôi, Hơn nữa vì liêm sỉ là Quang không thể nhắm mắt đánh liều để nhảy vào ôm cái gia tài đổ sộ bởi Bố của MT nhỏ hơn Quang đến mấy tuổi. Quả thật tôi rất nể phục Duy Quang vì điều này chứng tỏ Duy Quang không phải thuôc thành phần ” Gigolo ” Và thâm chí Duy Quang Cũng không muốn xuât hiện trong những buổi Dinner mà Minh Thư đã " Set - Up " cho Bố Phạm Duy, tôi và Vũ Xuân Hùng. Và lẽ dĩ nhiên nhân vật chính vẫn là người cô ấy thương quý. Nhưng sau vài lần Duy Quang không đến. Những nhân vật " Ăn theo " như Bố Già, Vũ Xuân Hùng và tôi cũng phải tìm cách khước từ vì " Ngượng " không " Hoàn thành nhiệm vụ " móc nối " tình cảm này.
Bố Phạm Duy thì thực tế hơn khi tôi ” báo cáo ” lý do không thể tiến xa hơn của Duy Quang với mối tình của cô bé MT. Một cách chắc nịch Phạm Duy bảo ” Cái thằng này ngố thế, Bố con bé đã thay thận bên TQ đâu có sống được bao lâu nữa mà phải áy náy. Cứ như thế thì nghèo cả đời."
Và đó là Duy Quang, Duy Quang của ” Hai năm tình lận đận ” của ” Thà như giọt mưa – Chỉ chừng đó thôi ” nói theo ngôn ngữ bình dân thì Duy Quang không phải thuộc hạng người ” Đào mỏ ” dù đó là mỏ vàng thứ thiệt đi chăng nữa !
Chuyện sẽ không bao giờ hết Tôi đành tạm dừng nơi đây và sẽ có những " Chuyện chưa kể về người Nhạc Sỉ Tài Hoa này nhé ( By Xuân Hoà )
No comments:
Post a Comment