Đằng Sau Vụ Cảnh Sát Sanjose Hành Hung Du Sinh Hồ Phương
Trọng Tín (Kyoto)
Kính thưa qúy vị độc giả,
Nhẽ ra tôi không muốn làm mất thì giờ quý báu của qúy vị về chuyên tên du sinh Hồ Phương nào đó bởi đã có quá nhiều bàn luận về vấn đề này, tuy nhiên những phản ứng xung quanh sự kiện này không khỏi làm chúng ta suy nghĩ. Bài viết này không nhằm mục đích khai thác chuyện phân tích xem bên nào đúng, bên nào sai, hoặc bàn về khía cạnh tôn trọng nhân quyền hay không trong quá trình thi hành và bảo vệ pháp luật tại Hoa Kỳ, mà nhắm vào những phản ứng kỳ lạ của những người được gọi là “cộng đồng người Việt tại San Jose” và tụi VGCS.
Như quý vị đã biết, du sinh Hồ Phương bị cảnh sát San Jose bắt vì tội đe dọa tính mạng đến bạn của hắn, nhưng hắn lại tỏ thái độ bất hợp tác với cảnh sát bằng kiểu lăn ra ăn vạ, la lối um sùm (xin mời xem lại kỹ đoạn video trên youtube), tất nhiên là với cách hành xử như vậy thì tất nhiên là phải nhận vài cái bạt tai, hay dùi cui (baton), hay ăn roi điện (taser) vv… đó cũng là lẽ thường trong hành xử của cảnh sát khi những đối tượng bị tình nghi là tội phạm không chịu tuân theo yêu cầu chấp hành hành pháp luật, nói cách khác là chống lại người thi hành công vụ. Tuy nhiên, sự việc có thể coi là “nhỏ như con thỏ” (ngôn ngữ của người trong nước) này lại được làm rùm beng như thể một chuyện “động trời”. Không những chỉ báo chí hải ngoại đưa tin, báo chí trong nước đưa tin, rồi còn thái độ phản ứng dữ dội của cái gọi là “cộng đồng người Việt tại San Jose”, và phát ngôn chính thức của Bộ Ngoại Giao của ngụy quyền VGCS. Hồ Phương chỉ là 1 du sinh nhỏ nhoi, từ trong nước qua San Jose du học, vậy mà dành được nhiều ưu ái quan tâm của ngụy quyền VGCS đến vậy sao? tại sao cái gọi là “cộng đồng người Việt tại San Jose” lại lớn tiếng bênh vực cho Hồ Phương đến vậy? Tất nhiên mọi chuyện đều phải có nguyên nhân của nó, người Việt hay nói “không có lửa, làm sao có khói” là vậy.
Trước hết xin có vài lời nhận xét về bản thân du sinh Hồ Phương. Tôi không biết Hồ Phương là con cái nhà ai? qua Hoa Kỳ du học ở dạng gì (tư phí? học bổng của ngụy quyền VGCS?) tuy nhiên việc Hồ Phương có mặt được ở Hoa Kỳ cho thấy Hồ Phương phải là con cái của những loại có “máu mặt” nói theo ngôn ngữ trong nước là thành phần 5C nghĩa là “con cháu các chó (cụ) cả”. Tất nhiên Hồ Phương không thể là sinh viên nhận học bổng trực tiếp từ chính phủ Hoa Kỳ hay các quỹ học bổng của Hoa Kỳ được vì chính Hồ Phương tự thú là không rành tiếng anh.
Hồ Phương cũng có những phản ứng rất “cậu tú” của những gia đình được coi là có quyền chức hay có tiền dưới chế độ cai trị của ngụy quyền VGCS. Khi bạn của Hồ Phương chỉ đùa bằng cách bỏ bánh xà bông lên miếng thịt bò, Hồ Phương đã cầm dao chỉ vào mặt bạn và nói “ở nước nhà, là tao giết mày rồi” (nhiều tờ báo dịch tiếng Anh ra Việt rằng “ở nước tôi, thì tôi giết anh” - nghe thối không thể chịu được, có người Việt nào nói như vậy không?). Cái kiểu coi trời bằng vung, và sống trên tiền là hành xử của đám “cậu tú”, “cô chiêu” dưới chế độ VGCS. Chỉ có chúng mới có kiểu khinh thường mạng sống của kẻ khác đến như vậy, nói rõ hơn đây là sản phẩm tiêu biểu của kiểu đào tạo “trồng người” kiểu Hồ quốc tặc. Hành động của Hồ Phương cũng rất dễ hiểu nếu quý vị so sánh những chuyện ví dụ như con trai thằng VG Phan Văn Khải rút súng bắn con trai thằng VG Phạm Thế Duyệt vì tranh gái, hoặc đám con gái 16 tuổi lái chiếc BMW 400 ngàn USD gây tại nạn tan tành chiếc xe rồi ung dung bỏ đi, hay khi đi đua xe máy bị bắt và tịch thu xe thì các “người hùng” (mà “anh hùng” Lý Tống rất kỳ vọng trong công cuộc đấu tranh dân chủ cho đất nước) nhơn nhơn không chút hối hận và thêm nữa còn được các bà mẹ cỗ vũ bằng cách an ủi “thôi về đi, mẹ sẽ mua cho con xe khác đẹp hơn” chưa kể là tất nhiên trước đó đã được các ông bố phone đi khắp nơi nhờ quen biết để xin bảo lãnh cho người và xe được an toàn trở về.
Với thói quen sống được nuông chiều và cứ mỗi lần mắc lỗi là lại được thỏa mãn yêu cầu lớn hơn, nên phản ứng dọa giết bạn cùng phòng vì 1 trò đùa cũng là điều dễ hiểu. Hơn nữa tôi dám chắc rằng Hồ Phương dám làm thật nếu như người bạn kia dám làm thế khi ở Việt Nam, bởi vì tại sao phải nói “nếu ở nước nhà”? nghĩa là hiện nay đang ở Mỹ, luật pháp Mỹ rất nghiêm và “ông bô”, “bà bô” (ngôn nhữ của các “cậu ấm”, “cô chiêu” VGCS) của tao không ở đây nên tao không thể giết mày, chứ ở Việt Nam tao làm được, và làm được mà tao không sao hết. Thêm 1 điều nữa do thói quen “làm luật” với “ông bô”, “bà bô” bằng cách lăn kềnh ra, dẫy đành đạch, rồi la khóc ra chiều đau đớn lắm, nên cũng là dễ hiểu cho hành động của Hồ Phương khi bị cảnh sát đến bắt, và chính vì hành động kiểu này đã bị cảnh sát buộc phải khống chế bằng vũ lực. Tóm lại Hồ Phương thuộc loại con nhà có uy quyền hoặc có nhiều tiền do đi làm Việt Gian và được nuông chiều đến mức hư hỏng, mất dạy, và côn đồ. Tôi dám chắc đến 90% rằng hắn được cho sang Hoa Kỳ du học là 1 hình thức giáo dục khi “ông bô”, “bà bô” hắn bất lực trong việc dạy dỗ hắn. Những thành phần kiểu như Hồ Phương vẫn đang được rất nhiều kẻ kỳ vọng , kiểu như đám chống cộng xôi thịt ở Hải Ngoại lý luận rằng “được ra nước ngoài học tập, mở mang đầu óc, thấy được dân chủ trên đất nước Hoa Kỳ, thì sau này sẽ bớt mọi rợ đi”. Hoặc như GS cò mồi Hoàng Tụy vừa rồi với ý kiến thay đổi cơ bản nền giáo dục trong nước để làm sống lại nguồn nhân lực quốc gia bằng cách tìm ra những người lãnh đạo có thực tài và tâm huyết, Hồ Phương chắc cũng là một kiểu mẫu mà Hoàng Tụy đang chờ đợi vì hắn được đào tạo tại Hoa Kỳ.
Chuyện chỉ có vậy, một chuyện rất nhỏ, vài cái bạt tai, vài cú đánh vì không tuân lệnh cảnh sát thôi, nhưng đã có những người “Việt tại San Jose” đánh hơi thấy được rất nhanh và 1 luật sư nào đó tên Nguyễn Hoàng Duyên đã mua lại đoạn video để tung lên báo chí, để rồi sau đó báo chí tại Hải Ngoại tạo ra thành “làn sóng phẫn nộ” và Bộ Ngoại Giao của NQVGCS (ngụy quyền việt gian cộng sản) quan tâm chú ý đặc biệt với sự phát ngôn chính thức của vẹm mái Nguyễn Phương Nga. Tại sao hàng ngàn cô dâu tại Hàn Quốc, Đài Loan đang bị ngược đãi, có người phải nhảy lầu tự tử, hàng ngàn người đang lao động tại Malaysia bị cưỡng bức lao động quá sức, các ngư phủ bị Tàu Cộng bắt cóc đánh đập, phá thuyền bè, rồi những người đi làm thuê giúp việc tại Lebanon cần bảo vệ di chuyển khi có chiến tranh thì Bộ Ngoại Giao NQVGCS không chú ý? Câu trả lời là những chuyện dân đen đó không có lợi cho tập đoàn VGCS, nhưng chuyện Hồ Phương thì có lợi cho chúng.
Nên nhớ rằng dưới chế độ VGCS chuyện phát ngôn của Bộ Ngoại Giao không phải chỉ đơn giản là do Bộ Ngoại Giao quyết định, nghĩa là những lời từ miệng con VG mái Nguyễn Phương Nga không phải chỉ là do tối cao quyết định của VG Phạm Gia Khiêm, mà là do sự thống nhất của Bộ Chính Trị, hoặc chí ít là có sự thảo luận của Ban Bí Thư. Hồ Phương nếu có là con cái cấp bự thì cũng như trường hợp của VG Phạm Thế Duyệt, bố của hắn đành ngậm tăm chịu dựng chứ không dám lên tác động để Bộ Ngoại Giao có sự can thiệp. Dưới chế độ VGCS mọi quyết định đều có sự làm việc tập thể, như vậy cũng là để không có ai phải chịu trách nhiệm trước hậu quả của việc làm và đồng thời là cơ hội để các VG “đồng chí” (đấu tranh) với nhau. Trường hợp của Lê Khả Phiêu là 1 ví dụ, hoàn thành chuyện dâng đất cho Tàu Cộng ở biên giới phía Bắc hắn bị các “đồng chí” của hắn lôi ra làm thịt tại Đại Hội Trù Bị IX, nhưng do quyết định đó đã được thông quan tại Bộ Chính Trị nên hắn công khai nói “việc này tôi thực hiện quyết định của BCT chứ đâu mình tôi” làm cho phe Anh-Mười phải cứng lưỡi đành chuyển hướng sang chuyện “Thanh Hóa hóa” của hắn. Điều này thêm 1 lần chứng minh cho chúng ta thấy tính chất VG của tập đoàn VGCS, không chỉ vài thằng chóp bu trong BCT như con chim mồi Bùi Tín vẫn hót.
Đối với những tên VG có quyền chức càng cao bao nhiêu thì sự yên bình của cái ghế ngồi càng quan trọng với chúng bấy nhiêu. Đã có nhiều thằng VG gộc, vì muốn leo cao hơn trong hệ thống quyền lực của tập đoàn VGCS bèn ra vẻ liêm khiết trong sạch bằng cách đưa con cái của chúng ra vung sâu, vùng xa làm việc để tạo credit cho chúng… giữ ghế. Nhưng ngờ đâu với cái thói nuông chiều, sống trên tiền của các “cậu ấm”, “cô chiêu” chúng nhanh chóng hư hỏng hơn, tỷ dụ như sa vào hút sách, chích choác, thành ra sau khi bố được thăng chức thì con bị nghiện xì ke vô phương cứu chữa. Đưa đến trại cai nghiện thì bỉ mặt bố, mà giữ ở nhà thì ngày một nghiện nặng hơn. Chính vì sự đấu đá khốc liệt trong bộ máy quyền lực của tập đoàn VGCS như vậy mà không it những thằng đại VG chấp nhận hy sinh ngay cả vợ con của chúng. Nếu Hồ Phương có vì là 1 con cái của thằng đại VG nào đó thì chúng cũng không vì thế mà ra tay con trai của chúng. VGCS lên tiếng cho Hồ Phương vì lý do hoàn toàn khác.
Sở dĩ VGCS chộp ngay lấy sự kiện Hồ Phương là vì tháng 9 vừa rồi sau báo cáo của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, chúng đã la ó phản đối rằng đó là một báo cáo sai sự thật rằng chưa khách quan vv… và vv… Mặc dù không bị đưa ngược trở lại danh sách CPC tuy nhiên, chúng cũng không khỏi ấm ức. Tất nhiên là như vậy, bởi lẽ chúng quen nghe những cụm từ ngoại giao như “đánh giá cao sự phát triển của Việt Nam”, “tiến tới hợp tác toàn diện”, “đối tác chiến lược”, “hợp tác lâu dài”, hay “tôn trọng chủ quyền của nhau” vv… Tất nhiên, những màn phản ứng của VGCS và Hoa Kỳ cũng chỉ là màn kịch để bịp dân đen VN mà thôi, như kiểu “bà đưa chân giò thì ông thò chai rượu”. Muốn chơi với Hoa Kỳ, nhưng trên danh nghĩa thực tế vẫn là 1 đám mọi rợ với cách xử sự bị coi là rừng rú, vì không biết đến nhân quyền, nên VGCS cần và rất cần đến những vụ như Hồ Phương để làm khó dễ Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Trong suy nghĩ của chúng chỉ vài hành động là đã có thể chứng minh được bản chất, thực tế chúng không hiểu được rằng chuyện của cảnh sát không liên quan gì đến ngoại giao cả, pháp luật hay sự công bằng thuộc về sự phán xử tại Tòa Án và cho dù có hiểu hay không thì việc la lối lên như vậy theo chúng cũng là có một lợi thế nhất định nào đó. Biết bao nhiêu, sinh viên bị cảnh sát Nga đánh đập tới chết mà tụi nó cũng làm thinh đó thôi. Nếu nhìn những hành động của chúng mà quên đi bản chất VG của chúng thì không thể hiểu được việc làm của tập đoàn VGCS.
Hành động của bọn VGCS thì đã rõ, vậy còn cái gọi là “cộng đồng người Việt tại San Jose”? Thực chất nếu hiểu cụm tự “cộng đồng người Việt tai San Jose” có thể hiểu theo 3 cách. Cách thứ nhất là cộng đồng người Việt tỵ nạn CS cách đây hơn 30 năm đã bất chấp mạng sống vượt biển để đi tìm tự do nay đã chuyển hướng, trở cờ bằng việc “đấu tranh chính trị” với VGCS qua chiêu bài dân chủ hóa để canh tân đất nước. Cách hiểu thứ 2 là cộng đồng của những thành phần đã ra đi theo nhiều cách thức khác nhau với mục đích làm công tác chiêu dụ đầu tư, ngoại vận, tuyên truyền văn hóa để làm vững mạnh “Đảng”. Cách hiểu thứ 3 là cộng đồng người Việt tỵ nạn CS nhưng đã bị thâm nhập trở thành 1 thứ hổ lốn vàng thau lẫn lộn. Nếu theo 2 cách hiểu thứ nhất và thứ 2, thì qua việc Hồ Phương cho thấy cái gọi là “cộng đồng người Việt tại San Jose” đã hoàn thành xuất sắc công việc của chó săn trung thành bảo vệ tính mạng cho “cháu ngoan bac Hồ” và góp phần xây dựng “Đảng” để ngày thêm vững mạnh, chống chọi hữu hiệu với các “thế lực thù địch”. Hành động của cái gọi là “cộng đồng” ấy là chuyện không quá khó hiểu vì lẽ dĩ nhiên chúng đã tự đầu hàng, khuất phục VGCS, hoặc lý do tồn tại của nó là 1 trong những tổ chức của VGCS ở hải ngoại, nhằm phục vụ tập đoàn VGCS với chiến lược đối ngoại của VGCS ở hải ngoại.
Nếu là cách hiểu thứ 3 thì đây thực sự là một sự nguy hiểm, đặc biệt sau sự kiện của Hồ Phương, điều đó cho thấy toàn bộ cái gọi là cộng đồng người Việt ty. nạn cộng sản chân chính đã bị xâm nhập, cô lập hóa để điều khiển theo hướng trở thành các cộng đồng “Việt Kiều” ở hải ngoại, và tụi VGCS đang xử dụng những danh nghĩa như vậy để phục vụ cho lợi ích làm VG của chúng. Đây không phải là một dự báo hoặc chỉ là một phản ánh thực tế mà đã trở thành 1 sự thật cay đắng rằng, người Việt tỵ nạn CS đang dần quên đi mình là ai? mục đích của sự tồn tại bản thân? ý nghĩa của sự tồn tại đó, nói một cách dễ hiểu hơn là người Việt tỵ nạn CS đang thua VGCS ngay tại ngôi nhà của mình. Nếu là những người Việt tỵ nạn CS chân chính chúng ta không có lý do gì để bênh vực cho 1 thằng mất dạy, côn đồ như thằng Hồ Phương, trái lại chúng ta nhận diện rõ những kẻ đang ủng hộ nó là ai? đấu tranh với chúng. Không những thế cần phải ủng hộ cảnh sát San Jose để loại những kẻ “cháu ngoan bác Hồ” như thằng Hồ Phương ra khỏi cộng đồng, cô lập bọn chó săn VGCS tại hải ngoại. Nói ra lúc này đã là muộn, nhưng nếu không hành động thì sự bành trướng của chó săn VGCS sẽ lan rộng nhanh chóng và thôn tính toàn bộ cộng đồng người Việt tỵ nạn CS cũng giống như triệu chứng di căn của căn bệnh ung thư vậy.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Blog Archive
-
▼
2009
(183)
-
▼
November
(6)
- Đằng Sau Vụ Cảnh Sát Sanjose Hành Hung Du Sinh Hồ ...
- NGHỊ QUYẾT 36 THẮNG LỚN(tiếp theo và hết)Duyên-Lãn...
- OTTAWA KỶ NIỆM 20 NĂM SỤP ĐỔ BỨC TƯỜNG BÁ LINH VÀ ...
- NHỮNG KẺ PHẢN BỘI TRONG GIỚI TRUYỀN THÔNG .Đoàn T...
- Đừng Coi Thường Các Dấu Hiệu Báo Trước.Đỗ Văn Phúc...
- NGHỊ QUYẾT 36 THẮNG LỚNDuyên-Lãng Hà Tiến NhấtBà B...
-
▼
November
(6)
No comments:
Post a Comment