Thursday, September 8, 2022

VĨ NHÂN hay ĐẠI BỊP ?

Tác giả : Huỳnh Hậu.

Trong lịch sử Việt Nam, vào đầu thế kỷ 15, có cụ Ức Trai Nguyễn Trãi là người nổi tiếng về chiến thuật TÂM LÝ. Năm 1425, lúc NT về Lỗi Giang để tụ nghĩa với Lê Lợi, lực lượng Lam Sơn vẫn còn yếu vì chưa được sự ủng hộ rộng rãi của quần chúng. Nguyễn Trãi cho người dùng mật viết trên lá rừng mấy chữ LÊ LỢI VI QUÂN NGUYỄN TRÃI VI THẦN rồi thả theo dòng suối . Kiến ăn mật, đục thủng lá, và người dân đọc được, cho là điềm trời, từ đó gia tăng ủng hộ nghĩa quân Lam Sơn.

Là người hiểu rõ tâm lý, lúc còn ở Đông Đô, chưa về với Lam Sơn, Nguyễn Trãi từng đuợc Đặng Dung vâng lịnh Trùng Quang Đế của nhà Hậu Trần đem gươm quý tặng với ý mời ông ra giúp khôi phục nhà Trần, nhưng ông từ chối, vì biết rõ lòng dân đã quá chán ngán sự mục ruỗng của tiền triều.

Nguyễn Trãi còn có nhiều dịp triển khai khả năng thấu hiểu tâm lý khi sử dụng chiến thuật CÔNG TÂM đối với các tướng lãnh nhà Minh để giành chiến thắng quyết định, đánh đuổi giặc Minh ra khỏi bờ cõi, giúp Lê Lợi thu non sông về một mối.

Dù bị cái án oan nghiệt LỆ CHI VIÊN, do dèm pha của lũ Lê Sát, Lê Ngân khi Lê Thái Tông bị bịnh chết, khiến cho ông bị tru di tam tộc, nhưng danh tiếng của Nguyễn Trãi vẫn sáng ngời trong lịch sử nước nhà như một ÁNH SAO KHUÊ, người đã vận dụng tài tình chiến thuật TÂM LÝ trong 10 năm kháng chiến chống quân Minh, giành lại nền độc lập cho nước nhà.

Nước Việt Nam ta còn có hai nhân vật rất giỏi về TÂM LÝ, đó là HỒ CHÍ MINH &THÍCH NHẤT HẠNH. Tiếc thay hai người này đi vào TÀ ĐẠO, nên thay vì trở thành VĨ NHÂN, lại biến thành hai tên ĐẠI BỊP.

* HỒ CHÍ MINH
Nước Việt Nam ta vào đầu thế kỷ 20 chứng kiến sự suy tàn của chế độ phong kiến, và sự lỗi thời của chủ nghĩa thực dân.

Vào giai đoạn này, sự áp bức bóc lột càng tàn tệ hơn, và người dân chỉ mong có cơ hội lật đổ phong kiến, đánh đuổi thực dân, giải tỏa cái ách 1 cổ 2 tròng.

Năm 1920, khi HCM đọc được Luận Cương về Dân Tộc và Thuộc Địa của Lenin thì lão ta vô cùng phấn khởi, không phải vì tìm được đường cứu nước, mà vì lão thấy trước mắt, con đường dẫn tới QUYỀN LỰC đã rộng mở; lão biết rõ LÒNG DÂN VN ĐANG HÁO HỨC TRÔNG MONG ĐIỀU GÌ !

Sau khi được QTCS huấn luyện đầy đủ về thủ thuật vận động quần chúng, Hồ Chí Minh lần mò về Đông Dương và bắt đầu sự nghiệp.

TREO ĐẦU DÊ BÁN THỊT CHÓ. Lão trương bảng hiệu ĐỘC LẬP TỔ QUỐC, GIẢI PHÓNG DÂN TỘC như mọi người dân hằng mong mỏi, nhưng trong ruột của lão chính là tuân lịnh QTCS mở rộng ảnh hưởng của CNCS tại Đông Dương, và qua đó lão nắm được quyền lực mà lão nhiều năm từng mơ ước.

Người dân miền bắc, mỗi thành phần muốn gì, HCM đều nắm rõ và cứ thế lão chế ra NHỮNG BÁNH VẼ muôn màu muôn sắc.

Có thể nói HCM đã thành công rực rỡ khi dùng đòn TÂM LÝ để thu hút mọi tầng lớp xã hội. Những bậc trí thức như Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo v.v. học vấn đầy mình còn sập bẫy và kéo dài cuộc đời tăm tối trong vòng kìm tỏa của chế độ, thì những dân ngu khu đen làm sao thoát khỏi khẩu tài của họ Hồ, thề sống thề chết coi lão như cha già dân tộc, yêu nước yêu dân ?Thế là trong gần một thế kỷ qua, HCM và tập đoàn CS của lão đã dìm toàn thể dân tộc VN vào đêm dài của bất hạnh và đau khổ.

* THÍCH NHẤT HẠNH
Thích Nhất Hạnh cũng là một nhân tài kiệt xuất khi năm bắt tâm lý quần chúng. Nhưng khác với Hồ Chí Minh, TNH nhắm tới GIÁO QUYỀN thay vì THẾ QUYỀN như họ Hồ.

Bước đầu để tạo tiếng tăm, TNH nhắm tới những thế hệ trẻ của MNVN và thuyết phục họ với những tác phẩm đầy những lời tâm tình, thông cảm như NÓI VỚI TUỔI HAI MƯƠI, BÔNG HỒNG CÀI ÁO v.v. và những tác phẩm do LÁ BỐI xuất bản.

Khi đã có tiếng tăm làm cơ sở, TNH tiến thêm một bước nữa là nhắm tới quần chúng của MNVN, những người đã quá ngán ngẩm với những hậu quả thê thảm của chiến tranh Nam Bắc. TNH bắt đầu lên tiếng phản đối cuộc chiến giữa hai miền nam bắc để thu hút sự chú ý của quần chúng.

Nếu là một chính nhân quân tử, được MNVN nuôi ăn học và ngay cả tạo điều kiện cho ra nước ngoài học hỏi, TNH nên cố gắng đền đáp tấm lòng của chính quyền VNCH, nhất là khi cuộc chiến chống cộng, bảo vệ nền Tự Do Dân Chủ non trẻ của MNVN ngày càng leo thang gay gắt. Nhưng vì bản thân TNH là một kẻ bất nghĩa, mang tham vọng ngút trời, lão chả quan tâm đến hoàn cảnh đau khổ của nhân dân miền nam trước dã tâm xâm lược của tập đoàn CS Hà Nội, mà lợi dụng họ cho mục tiêu DANH LỢI của lão.

Năm 1966, Thích Nhất Hạnh ra hải ngoại để vận động cho hoà bình của Việt Nam. Nhưng lão cũng giống HCM, bắt đầu sự nghiệp TREO ĐẦU DÊ BÁN THỊT CHÓ.

TNH kết bè với lũ John Kerry, Jane Fonda để tuyên truyền láo khoét về tinh thần đấu tranh của quân dân MNVN.

Quân dân của chính phủ VNCH rõ ràng là nạn nhân của chủ trương xâm lược ghê tởm của tập đoàn CS Hà Nội, thế nhưng trong những bài thuyết giảng, nói chuyện của TNH trước diễn đàn tại Mỹ hay tại LHQ, quân dân VNCH trở thành một lực lượng hiếu chiến, tàn bạo, và quân đội Mỹ giúp đỡ VNCH là một sai lầm v.v.

Và dĩ nhiên, Thích Nhất Hạnh và lũ John Kerry, Jane Fonda ca ngợi Hà Nội là lực lượng chính nghĩa, yêu chuộng hòa bình ....

Có người cho rằng TNH ngây thơ khi tin tưởng Hà Nội và đi vận động phản chiến, trói tay VNCH để CSVN đâm những nhát chí tử.

Theo cái nhìn của tôi, một con người thâm hiểm và thấu hiểu tâm lý chiến như TNH không thể nào ngây thơ. Ông ta biết rất rành Hà Nội là thủ phạm gây chiến, lăm le xâm lược MNVN, nhưng như đã nói ở trên, TNH là một kẻ lòng lang dạ sói, lão không hề quan tâm tới vận mệnh của nhân dân MNVN, mà chỉ chú tâm lợi dụng hoàn cảnh chiến tranh VN sao cho có lợi cho DANH TIẾNG của lão.

Thích Nhất Hạnh biết rõ rằng người dân Mỹ lo lắng cho con em của họ ngày đêm hy sinh ở một chiến trường xa xăm mà chính họ còn không biết nằm chỗ nào trên bản đồ thế giới. Khi lão và đồng bọn ca ngợi Hà Nội là chính nghĩa, là yêu chuộng hòa bình, còn Sài Gòn là đĩ điếm, xì ke, tham nhũng, sợ chết v.v. thì dĩ nhiên người dân Mỹ, không thể nào yên lòng cho con em của họ hy sinh một cách lãng nhách như thế, sẽ tạo áp lực lên chính phủ Mỹ, bắt buộc phải rút quân Mỹ GIs ra khỏi Việt Nam. Thích Nhất Hạnh sẽ được vang danh là người tranh đấu cho hòa bình thế giới.

Tôi nói điều này là có cơ sở. Chính Martin Luther King Jr. cũng bị mê hoặc bởi miệng lưỡi Thích Nhất Hạnh, từng đề cử cho Thích Nhất Hạnh được nhận giải NOBEL HÒA BÌNH, nhưng cuối cùng việc đề cử này thất bại.

Thích Nhất Hạnh trơ tráo phản bội lại MNVN, ca ngợi Hà Nội là phía chính nghĩa, yêu chuộng hòa bình, nhưng sau khi chúng hoàn tất cưỡng chiếm MNVN năm 1975, thì TNH lại nấn ná ở hải ngoại, mãi tới năm 2005, lão mới dò đường trở về.

Trước đây khi tôi nghe TNH về VN mà đòi hỏi phải có lọng vàng, thảm trải đường v.v. tôi cứ nghĩ lão này thiền sư kiểu gì mà trọng hình thức như thế, chẳng phải là mâu thuẫn với giáo lý sắc không của nhà Phật một cách thô bỉ ?

Nhưng sau đó tôi suy ngẩm và cảm được cái thâm ý của TNH. Tôi nghĩ TNH đưa ra những đòi hỏi đó, nếu không có thì không về, có lẽ lão muốn thăm dò SỨC ẢNH HƯỞNG của mình tại quốc nội tới mức nào để chuẩn bị đường đi nước bước của mình.

Ai đó nói rằng cuộc đời của con người cũng giống một đường biểu diễn PARABOLA  khi đã lên tới điểm cực đại thì sẽ bắt đầu đi xuống.

Nhận định này ứng với Thích Nhất Hạnh rất rõ ràng.

Thế giới bước vào thế kỷ 21 với sự khủng hoảng trầm trọng khi chứng kiến hành động khủng bố tàn bạo của những phần tử hồi giáo cực đoan nhắm vào nước Mỹ vào ngày 11 tháng 9 năm 2001.

Tòa tháp đôi của WORLD TRADE CENTER tại New York bị khủng bố dùng máy bay cướp được đâm vào khiến nó đổ sụp, gây ra cái chết cho hơn 3000 người.

Chính phủ Mỹ dưới thời Tổng Thống George W. Bush ngay lập tức trấn an quần chúng Mỹ và hứa sẽ bắt những kẻ khủng bố đưa ra trước vành móng ngựa, thực thi công lý.

Chỉ hai tuần sau vụ khủng bố 911, vào ngày 25 tháng 9 năm 2001, Thích Nhất Hạnh đăng đàn tại RIVERSIDE CHURCH, New York, khuyên chính phủ Mỹ kìm hãm cơn giận, chớ hấp tấp hành động, và khuyên TT George W. Bush đi gặp Osama Binladen để tạo thông hiểu hai bên.

Thích Nhất Hạnh như một con ruồi, nghe ở đâu có chút tanh tao là bay đến. Cứ ngỡ đâu sẽ là dịp đề cao tên tuổi của mình, có ngờ đâu lần này lại khiến cho tên háo danh sụp hầm.

Chính sách của nước Mỹ đi theo hướng nào không phải là thứ mà một tên mờ ớ như TNH có thể can dự vào ?

Mà TNH đến Mỹ cũng không chắc là muốn chia sẻ nỗi bất hạnh mà dân Mỹ đang gánh chịu !

Trong bài thuyết pháp của mình, TNH kể cho thính giả nghe một kinh nghiệm KÌM HÃM CƠN GIẬN của bản thân mình.

TNH kể :
" Tôi muốn trình bày với quí vị tôi xử sự thế nào lúc nóng giận. Trong suốt cuộc chiến Việtnam, có nhiều sự bất công và nhiều ngàn người có cả những bạn của tôi, nhiều đệ tử bị giết. Tôi rất căm giận. Khi nghe tỉnh Bến Tre, một thành phố có ba trăm ngàn người bị dội bom bởi không quân Hoa Kỳ vì có vài quân du kíck đến thành phố để bắn hạ máy bay của Hoa Kỳ. Quân du kích thất bại rồi bỏ đi. Thành phố bị tàn phá. Một phi công có trách nhiệm tuyên bố rằng ông ta phải tàn phá thành phố Bến Tre để có thể cứu vãn nó. Tôi rất giận.

Nhưng thời kỳ đó, tôi đã là người thực hành (thiền quán). Tôi không nói và cũng không hành động, vì tôi biết rằng làm và nói những gì trong lúc chúng ta đang giận hờn thì thiếu sáng suốt, “giận mất khôn”. Nó có thể tạo nên nhiều tai hại. (Nghĩ thế), tôi trở lại với chính mình, nhận thức được cơn nóng giận, chế ngự nó và nhìn vào cái thực tướng của sự đau khổ của chính tôi...”

Ở đây, ta phải tự đặt vấn đề, tại sao thay vì khuyên người ta chớ có quyết định điều gì vội vã trong cơn giận dữ, TNH lại kể một câu chuyện hoàn toàn không có thật về Thị Xã Bến Tre vào năm 1968.

Vào năm đó, ở Bến Tre chưa bao giờ có chuyện vì mấy thằng du kích bắn quấy phá mà phi cơ khu trục Mỹ thả bom hủy diệt 300000 căn hộ, mà Thị Xã Bến Tre làm gì có tới 300000 căn hộ vào thời điểm đó ?

Phải chăng TNH cố tình kể cho thính giả Mỹ nghe một tội ác tưởng tượng của Mỹ với hàm ý " Người Mỹ chết hơn 3000 vì khủng bố thì có là cái đinh gì đối với hằng trăm ngàn người VN bị lính Mỹ giết !"

Nếu TNH có hàm ý đó, thì người Mỹ đâu còn chính nghĩa để truy lùng khủng bố ?

Hay chúng ta có thể nhìn lại hoạt động phản chiến của TNH trước đây. Lão cố tình đứng về phía Hà Nội, tố gian về VNCH trước quốc tế và Liên Hiệp Quốc, đẩy gần 30 triệu người dân MNVN vào hỏa ngục CS. Lúc hành động hiểm ác đó, lòng từ bi của lão lại trốn ở chỗ nào ?

Thích Nhất Hạnh từng mon men nịnh bợ Võ Nguyên Giáp khi ông này còn sống, và chính miệng VNG từng nói rằng " KHÔNG CÓ JOHN KERRY, JANE FONDA, THÍCH NHẤT HẠNH THÌ MIỀN BẮC KHÔNG THỂ THẮNG MIỀN NAM ! " . Câu nói có chút cường điệu nhưng đã xác nhận tính cách ĂN CÂY TÁO RÀO CÂY SUNG của một thằng lưu manh. Nhưng những kẻ đui mù lương tâm vẫn luôn cố biện minh cho loài đê tiện.

Có 2 người cố tình biện minh cho TNH là Bùi Kha và Trần Chung Ngọc.

Bùi Kha thì cho biết số liệu mà TNH đưa ra về Bến Tre là sai, nhưng sách THE ENDLESS WAR của James Harrison xác nhận có sự kiện Bến Tre bị Mỹ thả bom, giết 500 người và làm bị thương 1200 người . Theo tôi, những người quê Bến Tre sống ở Mỹ không thiếu, chỉ có họ xác minh là đáng tin nhất.

Trần Chung Ngọc thì biện hộ rất ngây ngô. Anh ta bảo, lúc đó TNH bị VNCH đày ở ngoại quốc, làm sao thầy biết chính xác cho được? Và theo Trần Chung Ngọc thì dù số liệu và sự kiện Bến Tre có sai thì cũng không quan trọng vì thầy TNH chỉ muốn lấy một thí dụ của tình trạng KÌM HÃM CƠN GIẬN.

Trần Chung Ngọc biện luận nghe giống một thằng con nít ! Một thiền sư tiếng tăm vang dội như TNH lại VỌNG NGỮ một cách tùy tiện như thế, vậy mà Trần Chung Ngọc phủi nhẹ bằng lý do " Bị đày ở ngoại quốc làm sao biết chính xác? "

Mà hài hước hơn nữa là, trong cuộc phỏng vấn TNH bởi Oprah Winfrey, khi cô này hỏi TNH " Ông có coi TV không? ", TNH trả lời rằng lão không coi, nhưng không tách rời thế giới, có chuyện gì thì có người báo cho ông biết ngay. Vậy ông Trần Chung Ngọc còn muốn biện luận gì nữa?

Với vụ thuyết giảng ở nhà thờ Riverside ở NY, Thích Nhất Hạnh bị lòi đuôi chồn xảo quyệt, và danh tiếng của lão bắt đầu đi xuống.

Chưa hết xui, năm 2009, tu viện Bát Nhã của lão bỏ công xây dựng đã bị chế độ CSVN ra tay đàn áp, đập phá, thiền sinh bị đuổi ra ngoài. Nhưng CSVN cũng không cố ý diệt lão, chỉ muốn cảnh cáo lão hãy yên phận.

Năm 2014 TNH bị đột quỵ khá nặng và được cứu chữa kịp thời nên phục hồi phần nào, nhưng sức khỏe đã yếu nhiều. Năm nay 2021 ông vẫn còn sống và đang trú thân ở chùa TỪ HIẾU ngoài Huế, là nơi trước đây ông xuất gia đi tu.

Phải nói Thích Nhất Hạnh là người đa tài, đặc biệt ông có tài thuyết phục người khác vì nắm vững tâm lý của họ. Nhà thơ Trần Đăng Khoa ca ngợi ông "Nghe ông thuyết pháp, không hề thấy chùa, không hề thấy Phật, mà là những chuyện nhân sinh ta thường gặp, vì vậy rất thuyết phục. "

Nếu Trần Đăng Khoa mà nhìn ra được cái mặt ĐẠI BỊP của Thích Nhất Hạnh thì đúng là vạn hạnh của dân tộc này.

Ôi đất nước tôi, thế quyền thì có Hồ Chí Minh, giáo quyền thì có Thích Nhất Hạnh, toàn là những tay siêu bịp, thế thì làm sao có ngày ngẩng đầu lên hở trời ?

No comments:

Post a Comment