Thursday, May 14, 2020

LẬP LUẬN ĐẬP LẠI NGUYỄN GIA KIỂNG

By: TÂM AN

Sau khi đọc một số bài luận của mấy người như ông Kiểng, tôi nhận thấy "Đặc điểm" chung của những ông bà già anti-Trump, phò Biden thuộc thành phần có bằng cấp (chứ chưa chắc đã có văn hóa, đạo đức) là:

- Bằng cấp có nhưng sự tỉnh thức không có hoặc đã bị nhồi sọ bởi báo chí hoặc đã bị đồng tiền "fund" mua chuộc tức là lương tâm đã bị bán rẻ bởi lương tháng.
 
- Rất thừa thời gian để viết dài dòng, luẩn quẩn, đa số là "vạch lá tìm sâu, bẻ que bẻ gọng" từng lời của ông Trump vì những thành phần này hoặc là đã nghỉ hưu, hoặc là không phải làm gì ngoài việc đánh phá Trump bằng mọi giá, bất chấp lợi ích quốc gia đang cưu mang chúng, y như con Nấm. Bởi vì chúng không phải đi cày kiếm tiền như giới Middle Class Workers (đa số người đi làm và sống thật thà là theo Cộng Hòa), nên rất rảnh. 

- Chúng thuộc loại lắm mồm, lắm chữ nghĩa, xảo ngôn, đĩ miệng, và rất đạo đức giả. 

Tôi có lẽ sẽ viết một bài đập lại ông khi có thì giờ, hiện tại tôi còn bận đi cày, không ăn lương để viết lách ăn "phân" như mấy vị cho nên cứ đợi đấy! 

Hôm nay chỉ kịp nói 2 điều sau: 

1/ Thứ nhất, ông Kiểng nói "những người ủng hộ Trump là thành phần nông cạn" 

Người Việt xưa có câu: "Đàn ông nông cạn như giếng khơi. Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu"

Chúng tôi xin nhận "nông cạn" như cái giếng khơi, để dành phần những thể loại như ông "sâu sắc" như cái cơi (cái khay) đựng trầu không của mấy bà cụ miền Bắc thời xưa. 

Trong tiếng Việt "sâu" + "sắc" = xấu, sâu sắc quá thành xấu xa. Đàn ông mà y như những con mụ đàn bà thời phong kiến, suốt ngày lải nhải trong xó bếp , chỉ giỏi ngồi lê đôi mách, bới lông tìm vết, không biết nhìn xa trông rộng. 

Mấy ông chỉ ngồi ra coi mấy tờ báo fakenews CNN, CBS, NewYork Times ... thấy chúng nói sao thì tin vậy, rồi dịch ra, nhai đi nhai lại cho loài bò, chứ có gì ghê gớm? Không khác gì mấy thằng Mõ ngày xưa. 
Vậy mà bày đặt chê người ta "nông cạn" cơ đấy. 

2/ Thứ hai, về chỉ số Dow Jones: 
Nguyên văn bản diễn văn State of Union, Trump viết: "Từ khi tôi nhậm chức, thị trường chứng khoán Mỹ đã tăng trưởng 70%, bổ sung thêm 12.000 tỷ USD vào tài sản quốc gia, vượt xa mọi kỳ vọng. Điều này, các quốc gia khác thực sự làm không tốt. Niềm tin của người tiêu dùng đã đạt đến một tầm cao mới đáng kinh ngạc."


Vậy mà ông Kiểng thiên biến sao ra rằng "Trump nói láo chỉ số Dow Jones tăng 70%, thực ra chỉ tăng 45%" 

Dow Jones chỉ là một chỉ số đo thị trường chứng khoán Mỹ, khi ông Trump nói thị trường CK Mỹ tăng 70%, điều đó KHÔNG có nghĩa là chỉ số Down Jones. Xảo ngôn vừa thôi ông Kiểng. 

Ông thích dùng DJ thì tôi cũng chiều lòng ông, tôi phân tích cho ông nghe. Khi tính toán so sánh một chỉ số, giữa 8 năm của ông Obama và hơn 3 năm tại vị của Trump, để công bằng, phải so sánh theo chỉ số Mức Độ Tăng Trung Bình theo năm. 

Ông Kiểng tính sao ra DJ chỉ tăng 45% thời ông Trump? 
Quý vị coi các bảng chỉ số Dow Jones (DJ) tôi để ở comment. 

- Tháng 11/2008 khi Obama nhậm chức , chỉ số DJ là 8,943 điểm. 
- Tháng 11/2016 khi Obama về vườn: DJ = 18,867 điểm

Như vậy 8 năm tại vị, Obama đã giúp tăng được 9,924 điểm. 

Trung bình mỗi năm Obama giúp DJ tăng được 1,240 điểm DJ

- Vào ngày 17 tháng Giêng, 2020 khi Covid-19 chưa lây lan ở Mỹ, đây chính là mốc ông Trump lấy số liệu để làm bài tổng kết diễn văn State of Union đọc vào ngày 4 Tháng Hai (chỉ 3 năm 2 tháng khi Trump lãnh đạo) : Chỉ số DJ là 29,348

Như vậy, trong 3 năm 2 tháng tại vị, Trump giúp DJ tăng 10,371 điểm. Tính ra tỷ lệ tăng 10,371/18,867 = 54%. Không phải 45%. Tuy nhiên Trump nói về tỷ lệ 70% là nói về mức độ tăng trưởng vốn hóa của thị trường Chứng Khoán, không phải chỉ số DJ, nhưng ông Kiểng lưu manh suy diễn ra là DJ. 

Trung bình một năm, Trump giúp DJ tăng tới 3,275 điểm. 

Nào quý vị coi so sánh hai con số tốc độ tăng trưởng chỉ số DJ mỗi năm giữa Obama (1,240 điểm/năm) và Trump (3,275 điểm . Tốc độ tăng DJ của Trump gần gấp ba lần tốc độ của Obama chưa? 

Nói tăng 70% là còn khiêm tốn đấy. 

Khốn nạn nhất là ông Kiểng có câu "Dow Jones hạ, mặt trận thống nhất tăng" tức là bọn Dân Chủ các ông càng nhìn nền kinh tế Mỹ kiệt quệ, Trump trắng tay, thì các ông càng hả hê với nhau. Như vậy là đã rõ mặt khốn của các ông, khi mà nền kinh tế Mỹ không phải của Trump mà chính là công sức hàng trăm triệu người Mỹ lao động mà có. 
...................... 

Dưới đây là lập luận của anh Đức Thắng: 

Một bài viết dài luộm thuộm, ngu xuẩn và sáo rỗng.

Chỉ cần đọc lướt qua đã nhìn ra vài luận điểm trong cái mớ lý thuyết hổ lốn đã muốn phì cười vì nó để lộ sự dốt nát ( hay cố tình bóp méo sự thật ?) :

1-“ vì nhờ vào hệ thống bầu cử đặc biệt của Mỹ mà Trump đã thắng cử dù thua killary phiếu trên toàn quóc .”

Một lập luận cực kỳ ngu xuẩn và chẳng có phân tích ngoài sự nói suông. Nếu số phiếu phổ thông mà killary hơn Trump rải rộng trên toàn quốc thì dĩ nhiên bà ta cũng thắng nhiều phiếu đại cử tri ở nhiều tiểu bang và thành TT Mỹ rồi ông có biết không vậy??!!( điểm này tui đã nói mấy lần trong những status trước đây rồi là 3,5 triệu số phiếu phổ thông mà killary hơn Trump là nằm o tiểu bang California chứ toàn quốc chỗ nào! ) 

2-“phe Dân Chủ đoàn kết ủng hộ Joe Biden nhiều hơn là dành cho killary năm 2016 !! “

Ông có biết là tất cả truyền thông cánh tả xả hết lực và thời lượng air time để đánh hội đồng Trump bằng những tin bịa. Quan trọng nhất là killary và cái đảng thổ tả của bà ta , cùng với sự đạo diễn của thánh O bá mạ đã chi 15 triệu usd để thuê Steele thám tử người Anh tạo dựng hồ sơ giả cáo buộc Trump thông đồng với Nga đe thắng cử để :

- Truyền thông cánh tả tiếp tay đưa tin bịa đánh Trump trước bầu cử 2016 

- Đề dành như là một “ insurance “ , nếu Trump thắng cử thì sẽ luận tội tội thông đồng với Nga. 

Kết quả ra sao thì mọi người đã biết : những diễn biến mới nhất liên quan về âm mưu đánh bại Trump trước bầu cử và phế truất Trump sau đó của băng đảng Obama đang được bóc là việc tướng, cựu Cố vấn An ninh Quoc gia Flynn của Trump vừa được minh oan ! 

3- ông cho rằng Trump ký hiệp đình ngung bắn với Taliban ở Afghanistan giống như cách Mỹ bỏ rơi VNCH mà ông ngu không biết là phe DC năm đa số trong Hạ viện năm 1973 cắt hết viện trợ cho VNCH - tức là ông chửi cái đảng thổ tả của ông Biden già nua bệnh họan mà ông đang ca ngợi đó!

4- ông ca ngợi Biden rất lố bịch là ông ta có tài và thành thực, nhưng ông lờ đi hồ sơ dày cộm về xâm phạm và tấn công tình dục của Biden kéo dài từ mấy chục năm qua đến tận bây giờ! 

5- ông không biết Biden với cương vị là một TNS đã từng bỏ phiếu chống đối và xua đuổi người Việt tị nạn vào Mỹ ngay sau 30/4 ? 
——
Năm ngoái ông cũng gân cổ lên chửi Trump là độc ác manh động khi Trump dời Đại sứ quán Mỹ từ Tel Avi sang Jerusalem, Do Thái , vì ông quá ngu hay cố tình dốt kiến thức lịch sử - chính trị Mỹ, vì quyết định dời Đại sứ quán Mỹ là do lưỡng viện Quốc hội Mỹ thông qua 22 năm trước chứ có phải quyết định của Trump đâu? Lẽ ra ông phải chửi 3 đời cựu TT trước là Clinton, Bush và Obama đã hứa dời ĐSQ Mỹ khi tranh cử nhưng nuốt lời sau khi làm TT chứ!

Cái tên của cái gọi là tập hợp dân chủ gì đó mà ông lập ra, tôi thấy là một tập hợp của những cái đầu với những lý thuyết sáo rỗng, ngu xuẩn và hợm hĩnh, cũng như bản chất gian trá của người sáng lập ra cái hội bùng nhùng đó.

Mời ông đọc. Hillary và chủ tịch ban tranh của của bà ta biết về đòn chơi bẩn Trump trong chiến dịch tranh cử 2016 :

Xấu hổ thay Gia Kieng Nguyen !

o0o

JOE BIDEN CÓ THỂ LÀM GÌ ? 

(Nguyễn Gia Kiểng)
Dịch cúm Covid-19 đã có tác dụng kết thúc nhanh chóng cuộc tranh cử sơ bộ trong Đảng Dân Chủ Mỹ và giáng một đòn chí tử vào hy vọng tái đắc cử của Donald Trump.

Joe Biden bất ngờ trỗi dậy mạnh mẽ sau khi thất bại trong ba cuộc bầu cử sơ bộ đầu tiên. Ông thắng lớn tại South Carolina và thắng liên tục sau đó, vượt xa đối thủ duy nhất còn lại, Bernie Sanders. Mới đây lại vừa thắng thêm ba cuộc bầu cử sơ bộ tại Florida, Illinois và Arizona. Rồi dịch Covid-19 ập đến Mỹ khiến những cuộc mít tinh tranh cử không còn sôi nổi nữa để có thể thay đổi tình thế. Trừ một bất ngờ không thể tưởng tượng được Joe Biden sẽ được chọn làm ứng cử viên của Đảng Dân Chủ và sau đó sẽ đánh bại Donald Trump trong cuộc bầu cử tổng thống tháng 11/2020 sắp tới.

Dow Jones xuống, một "mặt trận thống nhất" mạnh lên

Lý do đầu tiên khiến Donald Trump gần như chắc chắn sẽ thất bại chính là Covid-19. Trump đã hành xử quá tệ. Mới đầu nói ông đây chỉ là một trò đùa của Đảng Dân Chủ, rồi nói dịch này chẳng có gì đáng ngại, tự nó sẽ qua đi khi trời ấm lại, rồi tuyên bố sẽ tìm ra vacxin nhanh chóng trong vài tháng, sau cùng là tuyên bố tình trạng khẩn cấp. Liên tục khoe khoang và liên tục bị lố bịch hóa mà không hề biết ngượng. Nhưng nếu chỉ có thế thì thế đứng của Trump cũng không hề hấn gì. Trump có một khối cử tri cơ sở ủng hộ ông một cách gần như không điều kiện dù ông có nói bậy hay làm bậy đến đâu đi nữa, miễn là kinh tế Mỹ vẫn khả quan.

Đối với Trump kinh tế thể hiện qua ba con số : tỷ lệ tăng trưởng của GDP, tỷ lệ thất nghiệp và chỉ số chứng khoán Dow Jones, trong đó chỉ số Dow Jones là quan trọng nhất. Kinh tế dĩ nhiên không đơn giản như vậy nhưng đó là niềm tin của Trump và khối người ủng hộ ông. Trump có vẻ tin rằng thắng lợi hay thất bại của ông chủ yếu tùy thuộc chỉ số Dow Jones.

Trong bài Diễn văn về Tình hình Liên bang (State of the Union Address), làm bà chủ tịch Hạ Viện Nancy Pelosi nổi giận xé bỏ ngay trước các ống kính truyền hình vì đánh giá nó gian dối, Trump huênh hoang khoe rằng trong ba năm cầm quyền ông đã làm cho chỉ số Dow Jones tăng lên 70%. (Thực ra Dow Jones có tăng mạnh thật, cũng như mọi chỉ số chứng khoán khác trên thế giới, nhưng tăng 46% chứ không phải 70%). Nhưng Covid-19 đã đến và trong hai tuần lễ đã xóa sạch những thành quả tích lũy trong ba năm, đưa Dow Jones xuống mức thấp hơn lúc Trump lên cầm quyền và hy vọng phục hồi, dù chỉ là một phần, rất mong manh. Trump trắng tay. Khủng hoảng do dịch Covid-19 gây ra sẽ còn kéo dài ít nhất đến tháng 5 và từ tháng 5 cho đến hết mùa hè là giai đoạn mà hoạt động kinh tế cũng như các thị trường chứng khoán lắng xuống. Giới chơi chứng khoán Mỹ có câu "Sell in May and go away" (Tháng 5 bán hết, rồi đi). Đối với Trump đây là một đòn chí tử, ông có thể mất một phần những cử tri trung thành.

Lý do thứ hai và quan trọng không kém là một thành quả của chính Trump. Người ta có thể ngạc nhiên là các ứng cử viên khác của Đảng Dân Chủ đã nhanh chóng rút lui và tuyên bố ủng hộ Biden. Bà Elisabeth Warren tuy chưa chính thức ủng hộ nhưng cũng bày tỏ thiện cảm, Bernie Sanders tuyên bố nếu không được chỉ định làm ứng cử viên của Đảng Dân Chủ sẽ ủng hộ Biden. Có thể nói là có sự đoàn kết chặt chẽ chưa từng thấy của phe Dân Chủ sau lưng Joe Biden trong quyết tâm đánh bại Trump, trái ngược hẳn với sự hờ hững dành cho Hillary Clinton năm 2016. Số người tham gia bỏ phiếu trong các cuộc bầu cử sơ bộ, trước khi dịch cúm Covid-19 xẩy ra, đã đông đảo hơn hẳn so với năm 2016. Điều này chứng tỏ rằng cử tri Dân Chủ cũng đã được động viên.

Donald Trump chỉ có thể tự trách mình. Khác hẳn với các tổng thống khác, ngay từ khi đắc cử Trump đã chỉ tự coi là tổng thống của một thiểu số người Mỹ, những cử tri cơ sở của ông, phần lớn là những người da trắng ít học (non college-educated Whites). Trump từng nói là ngay cả nếu ông ta có ra đường bắn chết một người nào đi nữa thì ông cũng không mất đi một phiếu nào. Trump không tự coi là tổng thống của cả nước Mỹ, ông lúc nào cũng sử dụng ngôn ngữ thù địch và xúc phạm đối với Đảng Dân Chủ và những người không ủng hộ ông, cũng như đối với các nước đồng minh của Mỹ, kể cả các đồng minh truyền thống, để chỉ khai thác sự hằn học của khối cử tri cơ sở của ông. Khối người này theo nhiều nghiên cứu chỉ vào khoảng 25% người Mỹ nhưng với sự tăng viện của những thành phần bất mãn khác -và với một tỷ lệ tham gia bầu cử ở mức 55% - có thể giúp ông giành được đa số đại cử tri và đắc cử nhờ thể thức bầu cử rất đặc biệt của Mỹ, ngay cả nếu thua về số phiếu trên cả nước. Đó là điều đã xẩy ra năm 2016. 

Nhưng cũng chính vì chỉ cố gắng giữ cho bằng được cảm tình của một thiểu số mà Donald Trump dần dần đã khiêu khích quá nhiều người và tạo ra cả một "mặt trận thống nhất" chống lại ông và mặt trận này đang mạnh lên, động viên được cả những người bình thường không đi bầu. 

Các cuộc bầu cử sơ bộ của Đảng Dân Chủ vừa qua cho phép dự đoán rằng số người tham gia bầu cử tháng 11 sắp tới sẽ đông hơn và nhiều người chỉ đi bầu để chống Trump. Cơn ác mộng của Trump (trên 60% người Mỹ sẽ đi bầu) rất có thể sẽ thành sự thực.

Đối thủ mà Trump lo ngại nhất

Joe Biden đã đoàn kết được mọi người chống Trump bởi vì ông là mẫu người lý tưởng để đánh bại Trump. Ông là người có kiến thức sâu rộng về chính trị nước Mỹ cũng như về tình hình thế giới. Giáo sư đại học về luật hiến pháp, ông đã từng làm chủ tịch các ủy ban pháp lý và đối ngoại tại Thượng Viện trong khoảng mười năm ở mỗi chức vụ. Có lúc đã từng bị chê trách là quan tâm tới tình hình thế giới nhiều hơn là tới bang Delaware của ông. Bây giờ, sau khi Trump đã phơi bày một cách lộ liễu sự thiếu hiểu biết về thế giới và gây những thiệt hại lớn cho uy tín của Mỹ, lý do trách móc ngày xưa trở thành một ưu điểm.

Joe Biden sau hơn 40 năm hoạt động chính trị cũng được mọi người nhìn nhận là có tài năng cao, thực thà, lương thiện và khiêm tốn, dù không mấy hùng biện và nhiều lúc phát biểu lỡ lời, hơn nữa còn có tật nói hơi cà lăm. Ông là một người hoàn toàn trái ngược với Donald Trump hời hợt, thô lỗ, dối trá, vô trách nhiệm và huênh hoang nhưng bảnh bao và hoạt bát. Joe Biden có khả năng mà Hillary Clinton trước đây không có là làm nổi bật những thói xấu không thể chấp nhận nơi Trump.

Thế mạnh của Donald Trump cho tới nay là khả năng thu hút sự ngưỡng mộ của những người nông cạn. Đẹp trai và giầu sang, Trump cũng là một diễn viên màn ảnh tài giỏi và quyến rũ. Trái với sự ngộ nhận của nhiều người, Trump không dị ứng với các Media mà còn là sản phẩm của Media. Chương trình The Apprentice mà ông hoạt náo và được chiếu trên các đài truyền hình bình dân là một bộ phim tập rất thành công. Nếu chọn nghề tài tử cinema Donald Trump không thua gì Clark Gable, Paul Newman hay Brad Pitt. Các diễn viên màn ảnh không bao giờ ngượng vì vai trò mà họ đóng và họ có tài khiến cái Giả quyến rũ hơn cái Thực. Anthony Quinn từng đóng vai một giáo hoàng và trông còn đạo mạo hơn mọi giáo hoàng thực. Cũng tương tự, Donald Trump vừa làm tổng thống Mỹ vừa là một tài tử đóng vai tổng thống Mỹ.

Đối mặt với Trump, Biden có ưu thế của một con người thực. Ông đã thực sự phấn đấu và thành công. Joe Biden đã thực sự vượt qua những khó khăn của một gia đình nghèo để trở thành một người uyên bác, tài giỏi và thành công lớn, rồi đã vượt qua những thảm kịch gia đình để tiếp tục thành công trong khi vẫn là một người trung thực. (Một thí dụ là năm 1988, giữa lúc đang tranh cử tổng thống, ông bị phát giác là đã đạo văn nguyên một câu của lãnh tụ Lao Động Anh Neil Kinnock. Dù theo bộ tham mưu của ông bài diễn văn đó chỉ là do một cộng sự viên viết cho ông nhưng Biden đã thẳng thắn nhận lỗi và rút lui khỏi cuộc tranh cử).

Người ta có thể nhận xét là những người ủng hộ Trump thường ủng hộ một cách rất cuồng nhiệt nhưng lại chẳng có lập luận nào vững vàng mà chỉ biết thóa mạ những người phê phán Trump. Đó là vì sự ái mộ mà họ dành cho Trump không do lý trí mà là một quan hệ thể xác. Họ bị quyến rũ bởi hình ảnh và ngôn ngữ của Trump và ái mộ Trump như ái mộ một tài tử màn ảnh. Họ yêu Trump vì cái giả của màn ảnh có sức quyến rũ hơn hẳn cái thực của đời thường. Với điều kiện là nó không phải đối mặt trực tiếp với cái thực. Đó là điều mà Trump sẽ gặp khi tranh cử tay đôi với Biden.

Cũng không may cho Trump là Biden giầu kinh nghiệm tranh cử. Ngay từ tuổi 30 ông đã đắc cử vào Thượng Viện và từ đó liên tục tái đắc cử với tỷ lệ cao, cho đến khi trở thành phó tổng thống. Trump và bộ tham mưu rất lo ngại Biden. Họ đã tìm mọi cách để triệt hạ ông, kể cả làm áp lực buộc chính quyền Ukraine phải bôi nhọ ông, với hậu quả là chính Trump bị luận tội.

Khó khăn của Donald Trump không dừng ở đó. Một nguy cơ khác là bà Jill Biden. Bà này chắc chắn sẽ được đem so sánh với Melania Trump xem trong hai người ai xứng đáng là đệ nhất phu nhân hơn. Sự so sánh này sẽ có kết quả dứt khoát và tức khắc. Cả hai bà đều đẹp và đều từng là người mẫu, nhưng Jill Biden đã từ chối sự nghiệp người mẫu để đi học và dạy học và để chăm sóc trẻ em khuyết tật. Bà là một tiến sĩ về ngành giáo dục, nói chuyện duyên dáng và thuyết phục, trong khi Melania Trump chỉ có nhan sắc. Sự so sánh giữa hai bà sẽ rất tàn nhẫn và càng khiến người Mỹ so sánh giữa hai ông chồng.

Chờ đợi gì ở Joe Biden ?

Có mọi triển vọng Joe Biden sẽ đánh bại dễ dàng Donald Trump trong cuộc bầu cử tháng 11 sắp tới để trở thành tổng thống thứ 46 của Hoa Kỳ. Ở tuổi 78 cũng có mọi triển vọng ông sẽ chỉ tại chức một nhiệm kỳ và chủ yếu sẽ cố gắng hàn gắn những đổ vỡ do Trump gây ra đồng thời dành cho nước Mỹ bốn năm tương đối bình yên để nghĩ về mình và chuẩn bị cho đoạn đường tương lai.

Với tài năng và kinh nghiệm của ông Joe Biden có thể thành công trong việc gắn bó lại người Mỹ với nhau sau khi đã bị chia rẽ thành những người ghét Trump thậm tệ và những người mê Trump cuồng nhiệt. Cuộc tranh hùng Mỹ-Trung Quốc -bắt đầu từ thời Obama mà chính Biden tham gia khởi xướng- sẽ có bài bản hơn. Ông cũng sẽ hòa giải được nước Mỹ với các đồng minh để cùng bảo đảm một trật tự dân chủ trên thế giới, dù chén nước đã đổ xuống đất không thể nào hốt đầy lại được và Mỹ sẽ được nhìn từ nay như một nước đã có thể bầu một tổng thống như Donald Trump.

Điều mà Joe Biden sẽ không thể làm được là lấy lại cho Mỹ vai trò lãnh đạo liên minh các nước dân chủ, chưa nói vài trò lãnh đạo thế giới. Trọng lượng kinh tế của Mỹ : 21% GDP thế giới hiện nay, 15% vào năm 2030 và sẽ còn tiếp tục xuống, không còn cho phép Mỹ đảm nhiệm vai trò này nữa. Văn hóa dân chủ của Mỹ càng không tương xứng với vai trò lãnh đạo mà vả lại chính người Mỹ cũng không muốn nữa. Bằng chứng cụ thể là ngày 29/02/2020 vừa qua, không một chính khách Mỹ nào -dù Cộng Hòa hay Dân Chủ- bày tỏ một cảm xúc nào khi Mỹ đơn phương thỏa hiệp với quân khủng bố Taliban để rút hết quân Mỹ khỏi Afghanistan trong vòng 14 tháng bất chấp chính quyền dân chủ Kaboul do chính Mỹ lập ra. Không khác bao nhiêu so với cách ứng xử tồi tệ của Mỹ với chế độ Việt Nam Cộng Hòa trước đây, hay với người Kurd gần đây.

Sau cùng có lẽ điều cần nhất và cấp bách nhất mà Joe Biden phải làm là giúp các nhà tư tưởng chính trị phát động mạnh mẽ cuộc thảo luận mà họ đã khỏi xướng từ vài năm nay và không ngừng gào thét lên sự cần thiết để xét lại và cải tiến mô hình dân chủ của nước Mỹ. Dù muốn hay không trong bốn năm tới Mỹ sẽ phải lo cho mình trước hết.

Còn đối với người Việt Nam chúng ta ?

Thỏa hiệp Mỹ-Taliban vừa nhắc lại một lần nữa rằng từ nay các dân tộc cần đấu tranh để có dân chủ như chúng ta sẽ phải trông cậy trước hết vào cố gắng của chính mình. Nói như thế không có nghĩa là bối cảnh quốc tế sẽ không thuận lợi. Trái lại, chúng ta cần chuẩn bị để tận dụng làn sóng dân chủ thứ tư đang sắp mạnh trở lại và sẽ cuốn đi các chế độ cộng sản cuối cùng, tại cả Trung Quốc lẫn Việt Nam.

Chúng ta không cần dựa vào Mỹ hay một cường quốc nào khác bởi vì chúng ta có sức đẩy toàn cầu mạnh hơn nhiều.

Nguyễn Gia Kiểng (20/03/2020)

No comments:

Post a Comment